Xuyên Về Thời Lê Hỗn Quân Phiệt

Chương 35: Các nơi toan tính

Phủ Trinh Quốc Công nơi ở của Hằng Quận Công Nguyễn Hữu Vĩnh thế tập từ khi phụ thân qua đời, cũng là nhà mẹ đẻ của Huy Gia Hoàng Thái Hậu, đèn đuốc sáng trưng, hộ vệ từng hàng từng hàng canh gác nghiêm ngặt, đảm bảo không một con ruồi đi lọt.

Trong thư phòng một cuộc tụ họp đang diễn ra với sự góp mặt của Thái Sư Hằng Quận Công Nguyễn Hữu Vĩnh, Nghĩa Quận Công Nguyễn Văn Lang, Lại bộ Tả Thị Lang Trịnh Duy Minh, Thái Uý Dụ An Hầu Trịnh Trọng Ngạn...những người đứng đầu hai họ Trịnh - Nguyễn, bá chủ đất Thanh - Nghệ nhiều đời.

Nguyễn Hữu Vĩnh nói:

"Theo tin từ trong cung truyền ra, bệ hạ đã âm thầm sai Khương Chủng mang theo thánh chỉ tới Quảng Nam triệu tập Thông Vương Lê Dung trở về Đông Kinh, mọi người nghĩ sao?"

Trịnh Trọng Ngạn thở dài:

"Bệ hạ biết mình không thể qua khỏi nên sắp xếp ngôi vị Thái Tử, ban đầu ta tưởng Tự Vương Lê Thuần không ngờ lại là Thông Vương Lê Dung, đúng là thánh ý khó dò? Chúng ta cần thay đổi sách lược?"

Trịnh Duy Minh lắc đầu:

"Việc gọi Thông Vương sợ chỉ là con bài nghi binh, nên việc nhằm vào theo ta Tự Vương vẫn giữ nguyên, còn với Thông Vương cách dễ nhất là lôi kéo Trưởng Thượng Thư Bùi Xương Trạch về phe."

Nguyễn Văn Lang đáp:

"Theo kế hoạch ngoài An Vương, bất kỳ hoàng tử nào thượng vị thì Hoàng Thái Hậu có thể lấy cớ tuổi nhỏ để buông rèm nhiếp chính, nhưng Thông Vương Lê Dung lên, chúng ta muốn tiếp tục chưởng khống thế cục như bây giờ là rất khó, dù sao Trưởng Thượng Thư không dễ chơi. Theo ngu ý của ta, tự mình hơn là nhờ người, nếu không thể đưa An Vương thượng vị thì Tự Vương là lựa chọn cuối cùng. Còn xử lý Thông Vương đơn giản vô cùng là thuê người ám sát, không để Thông Vương bước vào được Đông Kinh."

Trịnh Trọng Ngạn trầm giọng:

"Giấy khó gói được lửa, nhất là trong thời điểm nhậy cảm này. Theo ta để đám Ngự Sử Đài lên tấu chương buộc tội, dù sao Thông Vương cũng đầy lỗi lầm."

Nguyễn Hữu Vĩnh gật đầu:

"Vậy theo cách của Trọng Ngạn huynh. Tới đường cùng thì tính cách kia."

Mọi chuyện thống nhất xong, đám người theo thông đạo rời đi.

*

Phủ Quảng Xương Hầu, từ sớm đèn điện đã tắt, chỉ còn một đèn dầu le lắt cháy trong lầu gác, Bùi Xương Trạch dưới cái lạnh xé da xé thịt, chậm rãi cầm ly rượu uống từng ngụm. Lão ngồi đây không phải có bệnh mà muốn giữ cho bản thân tỉnh táo, bởi con gái vừa truyền tin là bệ hạ cho người gọi cháu ngoại trở lại kinh thành. Kết hợp với tình hình sức khoẻ của bệ hạ, lão nhanh hiểu rõ điều gì, và hai lựa chọn trước mặt. Một là đứng lên vận động đưa cháu ngoại lên ngôi, khi thành công lão sẽ có địa vị tôn sùng, còn thất bại là hoạ diệt môn. Hai là an phận , làm tròn chức trách, tránh xa cuộc chiến hoàng quyền, địa vị trong triều giữ vững, cả nhà bình an. Theo men say, ảo ảnh bất ngờ hiện ra trước mắt. Lê Sát giọng uy nghiêm

"Lão bạn, hãy quyết đi, làm quyền thần như chúng ta."

Hồ Quý Ly lánh lót:

"Quyền thần xong tiến lên gian thần, mưu ngôi cửu ngũ chí tôn."

Khi Bùi Xương Trạch định ra quyết định thì bất ngờ hai con trai là Bùi Trụ và Bùi Vĩnh xuất hiện, nhẹ giọng:

"Phụ Thân, ngoài trời lạnh, mẫu thân bảo con đưa người vào trong cho ấm."

Bùi Xương Trạch giật mình lau mồ hôi trên trán, chỉ vào hai ghế đối diện, nói:

"Ngồi đi."

Đợi cả hai an vị, Bùi Xương Trạch tiếp:

"Tin trong cung chắc hai đứa cũng biết, với thế cục này tính thế nào?"

Những tưởng sẽ là khoảng trầm mặc dài, không ngờ Bùi Trụ và Bùi Vĩnh đồng thanh:

"Thưa phụ thân, chúng ta không lên tranh hoàng quyền, an phận thế này là được."

Nghe vậy, Bùi Xương Trạch nghi hoặc:

"Tại sao?"

Bùi Trụ đáp:

"Thưa phụ thân, nếu Bùi Thị ủng hộ Thông Vương thượng vị thành công, chắc chắn đạt đến quyền lực tối cao, nhưng đó chỉ là được 5 đến 10 năm. Bởi khi Thông Vương lớn sẽ nhận ra mối hoạ ngoại thích trong lịch sử, Lý Công Uẩn phò mã vua Lê Đại Hành lập lên nhà Lý sau khi Lê Long Đĩnh mất; Trần Cảnh làm chồng Lý Chiêu Hoàng xong lập lên nhà Trần, Bùi thị chúng ta sẽ rơi khỏi vũ đài chính trị, hoặc có thể biến mất trong dòng thông lịch sử."

Bùi Vĩnh cười khổ, tiếp:

"Phụ thân người bận công vụ nên chưa hiểu tính nết đứa cháu ngoại này, hắn chỉ muốn làm một tiêu dao vương gia, nên tránh nghi kỵ luôn không muốn quá liên quan tới Bùi thị chúng ta, phụ thân người đẩy khéo lại gây ra tác dụng ngược."

Và sợ cha mình không tin, Bùi Vĩnh lần lượt kể về sự tích của Quốc. Nghe xong Bùi Xương Trạch đáp:

"Vậy lần này chúng ta đứng ngoài, không tranh. Hôm nào Thông Vương ta phải qua một chuyến."

Bùi Trụ và Bùi Vĩnh gật đầu

*

Phủ Bình Lương Hầu, trong hoa viên Thái Bảo Lê Chí, Thái sư Đào Cử, Trung Quân Đô Đốc Bình Sơn Hầu Lê Quảng Độ đang ngắm rượu thưởng hoa, Đào Cử nói:

"Nhiệm vụ bệ hạ đưa ra, mọi người chuẩn bị đến đâu rồi."

Lê Chí đáp:

"Thưa Thái sư ta đã chuẩn bị xong, chuyển qua cho mấy tên Ngự Sử Đài. Lần này lấy Trịnh Duy Minh làm khai đao."

Đào Cử nhíu mày:

"Tên đó đại diện cho họ Trịnh Thuỷ Chú rất khó gẫy."

Lê Chí gật đầu:

"Thái Sư, làm chủ yếu để gõ cho đám người đó an phận. Sau đó thông qua trao đổi thuyên chuyển vài vị trí của họ Nguyễn - Trịnh trong Cấm Vệ Quân ra thay bằng thân tín của Tự Vương."

Lê Quảng Độ nghi hoặc:

"Thứ tôi ngu dốt hỏi một việc: Ngôi vị Thái tử, bệ hạ lựa chọn ai chính là người đó, cần gì phức tạp vậy."

Lê Chí cùng Đào Cử biết Lê Quảng Độ là hạng võ phu, suy nghĩ không sâu liếc mắt nhìn nhau, cười khổ, đáp:

"Thời Thái Tông đã tinh giảm thu lại quyền lực trong tay bệ hạ nhưng trong triều có rất nhiều nhóm lợi ích, nếu Thái Tử lên ngôi mà không nhận được sự ủng hộ thì chính lệnh rất khó có thể ban hành, cũng như đưa được đến thực tế. Chưa kể còn bị đám ngôn quan kể tội, gièm pha. Lúc đó Bệ hạ khác gì con dối.

Tự Vương Lê Thuần thiên tư thông minh, sáng dạ, làm người nhân từ, là lựa chọn hoàn toàn thích hợp. Nhưng còn đó người của Hoàng Thái Hậu vẫn ủng hộ An Vương, Trưởng Thượng Thư Bùi Xương Trạch ủng hộ Thông Vương, Nam Quân Đô Đốc Lâm Hoài Bá Lê Đạt Chiêu ủng hộ Uy Vương Lê Tuấn..."

Nghe vậy, Lê Quảng Độ lắc đầu:

"Mọi người cứ bàn bạc, ý bệ hạ thế nào thì ta theo đó."

Hai người cười xoà lên, xong chậm rãi tiếp tục.

*

Phủ Lâm Hoài Bá Lê Đạt Chiêu, hai người thân hình béo mập bước vào, khuôn mặt xu nịnh:

"Chúng thảo dân tham kiến Đại nhân."

Lê Đạt Chiêu cười trách:

"Đứng dậy đi, chúng ta là chỗ thân tình, cần gì khách sáo vậy."

Nguyễn Nghiễm ( - gia chủ Nguyễn Thuỷ Đường) đáp:

"Thưa đại nhân, thảo dân biết ngài mấy ngày nay mệt mỏi, nên mang tới phương thuốc bí truyền đảm bảo một người khoẻ hai người vui."

Lê Đạt Chiêu cười tít mắt:

"Quả nhiên là ngươi tốt, biết bản Tướng quân cần gì. Người đâu mang rượu."

Sau vài chén rượu, ai nấy đã ngà ngà say,Trần Cảo ( - gia chủ Trần Kinh Bắc) tiếp:

"Để thảo dân mang người đến trợ vui."

Nhanh chóng một đoàn ca kỹ có mặt, Lê Đạt Chiêu ôm hai bên người đẹp, cười:

"Tốt, các ngươi về báo lại nương nương, việc nương nương nhờ, ta sẽ cố hết sức mình."

Nghe vậy hai người Nguyễn Nghiễm và Trần Cảo vui vẻ bái tạ, những rương vàng được chuyển vào. Sau đó cả hai tiếp tục mang theo thân hình béo mập bao lấy Thiên Hương Lâu tiếp đón rất nhiều quan gia.

Cuộc chiến tranh giành ngôi vị chậm rãi lên men...