Thú Tu Thành Thần

Chương 1397 : Chân Chính Chiến Đấu - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Trọng tài ra hiệu thì Băng Thần và Hạo Thiên trong chớp nhoáng liền có mặt trên sàn đấu , cả hai người đều lấy ra vũ khí của mình . Có vẻ kiếm vẫn là vũ khí yêu thích của Vũ giả khi Hạo Thiên sử dụng chính là một thanh đại kiếm đen nhánh như một cục than .

Lưỡi kiếm ánh lên nguyên khí gia trì màu đen tuyền nhìn vô cùng đáng sợ , nguyên khí hóa lưỡi kiếm khiến người ta cảm thấy vô cùng lo sợ . Độ sắc bén chắc chắn đủ để khiến cho người ta sợ hãi , nếu chém vào thân thể chắc chắn sẽ trọng thương .

Hạo Thiên mỉm cười vẻ mặt thật thà nói :

“Nhìn thế thôi chứ không có gì phải sợ cả , ta sẽ nương tay với nàng , với lại dù cho có bị thương thì ta cũng có đan dược giúp hồi phục siêu tốc . Tất nhiên ta không muốn ra tay với nàng thế nên nếu có thể thì nàng đầu hàng đi .”

Băng Thần lắc đầu từ chối :

“Thôi khỏi đi , chúng ta kết thúc nhanh nhất có thể đi .”

Hạo Thiên vẫn vô cùng tự tin , thậm chí không thèm thủ thế , Băng Thần cũng không chút nương ta khi vừa vào liền tung đại chiêu .

Thánh Long Giáng Thế

Hạo Thiên không dễ dàng bị khống chế giống như Hắc Tử Kỳ , tu vi của hắn đã là Hư Vô Cảnh tam trọng nên long uy cũng yếu ớt đối với hắn hắn . Vấn đề là công kích này dường như đã bao trọn toàn bộ sàn đấu , hắn ta nhanh chóng né vào phần kẽ của móng vuốt .

Tuy rằng vẫn sẽ trúng chiêu nhưng ở chỗ đó thì thiệt hại khi nhận chiêu thức vào đương nhiên sẽ nhẹ nhàng hơn rất nhiều . Với lại hắn đương nhiên cũng không chỉ có di chuyển để né tránh không thôi , hai tay liên tục bóp pháp quyết .

Hoàng Kim Giáp

Một chiếc lồng vàng bao bọc lấy hắn ta , long trảo áp xuống tới nơi rồi nhưng hắn ta vẫn tỏ ra không quá lo lắng . Ánh mắt vẫn chăm chứ dõi theo Băng Thần , hắn muốn biết được tiếp theo Băng Thần tính làm cái gì để còn biết đường ứng phó .

Thế nhưng Băng Thần cũng đâu phải dạng vừa , hắn khi đã phán đoán được đòn đầu tiên không dứt điểm được liền chuyển vị trí ngay lập tức . Hạo Thiên mày kiếm sáng quắc nheo lại , ánh mắt liên tục lướt đi các phía để tìm kiếm thân ảnh của Băng Thần .

Kình

Hắn nghe thấy tiếng mũi thương đập vào mặt đất liền quay về sau lưng thì thấy mặt đất nứt ra một khoảng lớn . Băng Thần thì lại nhảy vút lên không trung to giọng :

“Lại một lần nữa .”

Hạo Thiên phỏng thẳng lên không trung :

“Một chiêu mà có thể làm khó ta mãi được sao .”

Nhưng khi hắn tưởng Băng Thần chuẩn bị tung ra Thánh Long Giáng Thế thì dị biến xảy ra , Băng Thần ngừng lại sau đó lao vút đến phía hắn .

Thánh Long Cuồng Ngạo

“Ầm”

Hắn vội vàng phòng thủ trước thế công khủng khiếp của Băng Thần , đại kiếm đưa lên đỡ được một thương giáng xuống .Cả người hắn bị hất văng về phía mặt đất nhưng có vẻ cũng không có gì nghiêm trọng , trong khi đó Băng Thần lại bị tiêu hao rất nhiều .

Tưởng Băng Thần sẽ thế nào nhưng hắn chỉ thì thào :

“Bắt được rồi .”

Hạo Thiên uốn lượn trên không trung , hắc bào tung bay trong gió , thân thể cứng cáp lộ hẳn ra bên ngoài nhưng vẫn giữ được tính dẻo dai . Cử động hắn mau lẹ khiến người ta giật mình , nhưng đây cũng là thứ mà Băng Thần tính từ trước rồi .

Thánh Long Thôn Thiên

Một đầu rồng khổng lồ từ dưới mặt đất lao lên ngoạm lấy hắn ta , nguyên khí cuồng bạo bao quanh cắn xé lấy hắn ta .

Phá

Hạo Thiên không dễ dàng từ bỏ , hắn ta gồng mình thành công phá tan tất cả những luồng nguyên khí đang muốn thôn phệ mình . Nhưng khi vừa dùng hết sức phá chiêu thì một cước đã giáng thẳng vào mặt của hắn ta , cả người hắn như quả đạn pháo đâm thẳng xuống mặt đất .

Quyền kiểm soát thân thể mất đi chỉ trong giây lát , thế nhưng như vậy vẫn chưa đủ để hắn ta đầu hàng .

“Grào”

Gầm liên một tiếng Hạo Thiên thân thể phồng to lên thành một con rồng , Băng Thẩn biết nếu để hắn ta hóa hình thì đánh nhau sẽ rất khó . Định hình lại nguyên khí trước mũi thương Băng Thần phóng thẳng nó xuống mặt đất khiến phía dưới nứt toác ra .

Phong Ấn

Bàn tay liên tục bóp ấn quyết , trận pháp sáng lên , từ trên bầu trời một cái lồng ánh sáng khổng lồ chụp lấy đại long nhốt vào chính giữa . Băng Thần cắn răng liên tục truyền vào nguyên lực , chiếc lồng liên tục bị thu nhỏ , đại long ở chính giữa dần bị thu nhỏ .

Đến khi cái lồng chỉ còn chứa vừa một người thì Băng Thần cũng phải nhíu mày , hắn đang suy tư một chút thì cảm thấy sống lưng hơi lạnh . Theo bản năng lách qua một bên thì hóa ra thanh đại kiếm kia đã văng đi đến giờ lại quay trở lại .

“Oành”

Chiếc lồng tan vỡ , Băng Thần vội vàng hủy đi liên kết để tránh cho nguyên lực phản trở về khiến cho chính mình bị thương . Trận chiến quá đặc sắc khiến cho cao tầng của hai đại phái phải đứng lên để quan sát , chỉ có hai người Cẩm Nhàn và Thiên Lệ Nhã tỏ ra vô cùng bình thản .

Những trận chiến các nàng trải qua kinh khủng hơn trận đang diễn ra nhiều , với lại dù thế nào thì đây cũng không phải sinh tử chiến . Trừ khi hai người Băng Thần nhảy ra sát ý thì trận chiến này mới thật sự có ý nghĩa , bọn họ cảm thấy Băng Thần vẫn quá bình tĩnh .

Nếu một trong hai bên không xuất hết thực lực ra để đánh thì trận chiến đó không có gì đáng xem cả . Căn bản đây chỉ là màn hành hạ một cách kín đáo của người hoàn toàn trên cơ là Băng Thần , còn người kia dường như chỉ chống trả trong tuyệt vọng .

Cẩm Nhàn ghé qua nói nhỏ với Thiên Lệ Nhã :

“Nếu ta với ngươi đánh nhau thì tình cảnh chắc cũng không khác thế này là bao .”

Hai người sau khi thức tỉnh thì không ngại bộc bạch thân phận của nhau cho người kia , có thể nói Thiên Lệ Nhã chính là đệ tử không chính thức của Cẩm Nhàn . Hai người đương nhiên bề ngoài vẫn là tỷ muội như bình thường , thế nhưng sau lưng thì khác biệt hoàn toàn .

Đương nhiên Cẩm Nhàn không thể nào chỉ dùng cái mồm mà có thể thu phục được Thiên Lệ Nhã . Nàng đã dùng tu vi thấp hơn ra rất nhiều để đánh bại một cách triệt để Thiên Lệ Nhã , chỉ có dùng chân chính thực lực mới có thể thuyết phục người khác dễ dàng nhất .

Những lời nàng nói ra rất hay nhưng nó sẽ hay gấp mười lần sau khi nàng thể hiện được thực lực của mình . Có những người thậm chí hoàn toàn không có niềm tin vào lời nói , thứ họ tin tưởng chỉ là hành động thôi , không làm thì họ chẳng tin .

Có những người thậm chí còn không tin vào hành động mà chỉ nhìn vào kết quả , nếu hành động có tốt thế nào mà không ra kết quả như ý sẽ chẳng có nghĩa lý gì cả . Thiên Lệ Nhã không cực đoan như thế nhưng nàng cũng cần một lý do nào đó để thuyết phục bản thân .

Nàng ta chưa từng nhìn thấy Thượng Nhân , chẳng biết được thượng nhân liệu có khác người thường hay không . Nàng đến giờ phút này vẫn chưa hoàn toàn tin vào Cẩm Nhàn , dù sao nàng cũng chỉ là một cái linh hồn bị Cấm giới hút lấy thôi .

Cẩm Nhàn nhìn nàng khẽ cười nói :

“Tiểu tử kia chịu không nổi đâu , đợi chút nữa bằng mọi giá giành lấy cô bé này , đến một lúc nào đó ngươi sẽ thấy được chiến đấu thật sự là như thế nào . Lúc đó ngươi sẽ nhận ra tất cả những trận chiến ngươi từng đánh chỉ giống như con nít đùa nghịch , không có ý nghĩa .”

Thiên Lệ Nhã nghĩ tới cái gì đó rồi nói :

“Dù chỉ là trẻ con thôi , nhưng có hắn kề bên thì đó sẽ là cuộc chiến cả đời ta không thể nào quên .”

Cẩm Nhàn lắc đầu bởi nàng cảm thấy Thiên Lệ Nhã quá mức si tình rồi , lời nói sến như thế cũng có thể nói ra được ...