Thú Tu Thành Thần

Chương 1396 : Vì Em Xứng Đáng - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Khi vừa tỉnh lại thì nàng theo bản năng nhìn qua Băng Thần rồi lại nhìn trang phục trên người của mình . Trước khi bất tỉnh nàng đã tận mắt thấy quần áo của mình bị phá hoại rất nghiêm trọng , sau khi thấy áo ngoài của Băng Thần khoác trên người mình nàng liền được chuyện gì xảy ra .

Nàng rời đi tầm mắt của mình chắp tay :

Đa tạ Thiên tỷ tỷ .”

Thiên Lệ Nhã cười nói :

“Lần này ngươi thể hiện rất tốt , liệu ngươi có muốn vào phân đường của ta hay không , nếu đồng ý tỷ bảo đảm đến đó ngươi bao thoải mái .”

Hắc Tử Kỳ mỉm cười nói :

“Để ta suy nghĩ một chút đã , đi vào Thanh Vân Phái có Cẩm Nhàn , vào Thủy Vân Phái thì có tỷ nên ta hơi phân vân một chút .”

Thiên Lệ Nhã xoa đầu nàng cười nói :

“Thôi tùy ngươi , cứ việc từ từ suy nghĩ , ta đi hỏi những người khác .”

Thiên Tuyệt Không quyết định lên tiếng trước :

“Ta là Thiên Tuyệt Không thái thượng trưởng lão của Thủy Vân Phái , người bên cạnh là Thẩm Thiên Thành thái thượng trưởng lão của Thanh Vân Phái . Bây giờ gọi các ngươi tới đây cũng là để hỏi xem các ngươi có nguyện vọng về môn phái nào không .”

Hạo Thiên chủ động lên tiếng hỏi :

“Nếu ta nguyện vọng đi đâu thì sẽ được tới đó có phải không ?”

Thiên Tuyệt Không gật đầu nói :

“Ngươi có thể nghĩ như thế cũng được , có điều trong trường hợp bất khả kháng chúng ta có thể sẽ không sắp xếp đúng như ý ngươi . Ta nói như thế thì các ngươi chắc hiểu chứ ?”

Hạo Thiên chỉ thẳng Băng Thần rồi nói :

“Nàng đi đâu ta đi đó ?”

Cẩm Đằng cũng lên tiếng :

“Ta cũng thế .”

“Phụt”

Nghe hai thanh niên này nói chuyện thì đang thư thả làm ngụm trà Cẩm Nhàn phun luôn ra ngoài , Hắc Tử Kỳ thì trợn tròn mắt .

Thẩm Thiên Thành và Thiên Tuyệt Không nhìn thấy hình bóng năm xưa của bọn họ trong hai cái thanh niên này . Đương nhiên khác biệt là không có một cái Hắc Tử Kỳ , thật sự tình cảnh này làm hai lão giả có chút lúng túng .

Thẩm Thiên Thành khẽ giọng :

“Ai còn nguyện vọng gì thì mau nói ra để còn chuẩn bị thi tiếp , sau khi thi xong thì chúng ta sẽ cho các ngươi sắp xếp . “

Bất ngờ thay Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói :

“Nàng đi môn phái nào thì ta đi môn phái còn lại .”

Thiên Lệ Nhã rất ngạc nhiên lên tiếng :

“Hai người các ngươi là tình lữ tại sao không chọn về chung một môn phái ?”

Tiếu Hoan Hỷ vẻ mặt tự tin nói :

“Tình cảm nếu có bền lâu thì suốt ngày ở bên nhau đâu có cần thiết , hai chúng ta đã ở bên nhau rất lâu rồi . Đến bây giờ cũng nên tách ra để tập trung tu luyện rồi , ta nói thế bởi đã tham khảo qua ý kiến của nàng rồi , với lại hai môn phái vốn là đồng minh nên càng không phải lo .”

Cẩm Nhàn nhìn biểu huynh của mình rồi hỏi :

“Nàng đã có bạn trai rồi nhưng huynh vẫn nhất quyết theo đuổi người ta ?”

Cẩm Đằng gật đầu nói L

“Nàng ấy xứng đáng có hai người bạn trai .”

Hạo Thiên gật đầu nhìn Băng Thần cười nói :

“Vì em xứng đáng .”

Cẩm Nhàn cười đau cả ruột , Băng Thần thì cạn lời rồi , đến cả Tiếu Hoan Hỷ trên mặt cũng tràn ngập vẻ bất đắc dĩ . Nàng nếu biết trước sẽ lâm vào tình cảnh như thế này tuyệt đối sẽ không sử dụng bí kỹ hoán đổi làm cái gì .

m Dương Biến quả thật gây ra rắc rối , Băng Thần bây giờ không thua kém gì lúc nàng là nữ nhân . Đã thế cái mùi thơm mê hoặc tâm thần của hắn ngay lúc này cũng đổi luôn công dụng , mấy cái nam nhân này hiện tại thật sự bị mê hoặc đến mức nói ra những lời không thể tin .

Thẩm Thiên Thành và Thiên Tuyệt Không cảm thấy nhức đầu bởi họ biết rõ thân phận của mấy cái người đứng ở đây . Ngoại trừ Băng Thần và Tiếu Hoan Hỷ vô danh từ trước thì mấy người còn lại sau lưng đều là người không nên dây vào .

Hỏi xong nguyện vọng từng người sau đó Thẩm Thiên Thành nghiêm túc nói :

“Các ngươi lui ra đi , sau khi thi đấu xong các ngươi sẽ biết được mình sẽ về môn phái nào .”

Đợi mấy người đi hết Thẩm Thiên Thành mới dùng vẻ mặt ngán ngẩm :

“Mấy đứa trẻ này rốt cuộc nghĩ cái gì trong đầu thế nhỉ ?”

Thiên Tuyệt Không cũng dùng giọng khó tin :

“Nếu ngày xưa chúng ta cũng như bọn họ thì sao nhỉ ?”

Thẩm Thiên Thành tức giận nói :

“Nữ nhân chung một nam nhân còn tranh đến sứt đầu mẻ trán , hai nam nhân chỉ cần có lòng tự kiêu thì sẽ không đời nào như thế . Bọn họ nói nghe có vẻ hay ho thế thôi , nhất định sẽ tìm cách để độc chiếm nàng ta cho riêng mình .

Tạo ấn tượng với cô gái mình để ý trong lần đầu tiên gặp thì ấn tượng đó dù xấu hay đẹp cũng chỉ cần đủ sâu đậm là được . Mấy thằng nhóc này nói chuyện kiểu đó đảm bảo nàng ta nằm mơ cũng sẽ mơ thấy mấy người này .”

Đời ra đến bên ngoài thì các cặp đấu đã được sắp xếp xong , Băng Thần đấu với Hạo Thiên còn Tiểu Hoan Hỷ đấu với Cẩm Đằng . Sàn đấu vẫn đang được tu sửa sau khi lãnh trọn một chiêu của Băng Thần , tất cả mọi người vẫn phải chờ đợi .

Tiếu Hoan Hỷ khoác vai Băng Thần cười trêu :

“Băng Thần đại mỹ nhân nam nữ thông sát , thật sự rất ghê gớm , ta đây cũng không thể nào có cái tài năng như thế .”

Băng Thần híp mắt lại :

“Ngươi tin ta đây ra ngoài hô một câu liền có một đám nữ nhân bu lại đây làm phiền ngươi tới chết hay không ?”

Tiếu Hoan Hỷ le lưỡi không dám nói nữa , nàng biết Băng Thần hiện tại đang rất bực mình , với tính cách của hắn nhất định đang nghĩ cách thoát thân . Mấy người kia dù có tốt đến đâu đi chăng nữa thì vẫn là nam nhân , Băng Thần đương nhiên không muốn dính dáng .

Huống gì thêm một người chú ý thì sau này sẽ thêm một phần rắc rối , đang trong thời kỳ nhạy cảm thế nên Băng Thần không bị phá bĩnh . Với lại nhìn sơ thôi cũng thấy được mấy cái người này đều có thân phận không tầm thường , sẽ rất khó để dứt ra khỏi bọn họ .

Băng Thần suy nghĩ giữa chừng thì thi đấu bắt đầu , trận mở màn là Tiếu Hoan Hỷ đấu với Cẩm Đằng . Thực tế chẳng có gì đáng để xem thế nhưng hắn vẫn ngước đầu lên xem , lý do thì bởi sau một hồi suy nghĩ hắn quyết định nước tới chân rồi nhảy sau .

Tất cả mọi thứ đều có quá nhiều biến số , tính toán trước thì kế hoạch cũng khó lòng có thể theo kịp diễn biến . Tốt nhất vẫn nên tùy cơ ứng phó thì tốt hơn , dù sao hắn cũng quen với kiểu này rồi , chỉ tăng thêm chút độ khó chứ không sao cả .

Thấy Băng Thần quay trở lại trạng thái bình thường nhanh như thế thì Cẩm Nhàn trở nên vui vẻ và trong lòng cũng nhẹ nhõm hơn rất nhiều . Nàng chỉ sợ hắn ta vẫn nghĩ nhiều như xưa thôi , bây giờ thấy hắn ta tự tin như thế này thì ai lại không vui cơ chứ .

Phía trên sàn đấu thì hai người Tiếu Hoan Hỷ và Cẩm Đằng đang liên tục va chạm với nhau rất kịch liệt . Thế nhưng nhìn vào thì rất dễ dàng nhận ra được rằng Cẩm Đằng thật ra đã thất thế rồi , đòn cước của Tiếu Hoan Hỷ nhìn có vẻ đơn giản nhưng quá dồn dập .

Khi đã đi vào thế bí thì người ta liền liều , Cẩm Đằng cắn nhẹ đầu lưỡi của mình , một ngụm máu được phun lên thanh kiếm . Hắn ta sau đó gầm nhẹ :

Hư Vô Kiếm

Thanh kiếm dần Hư Hóa biến mất hoàn toàn , Tiếu Hoan Hỷ nhìn thanh kiếm biến mất thì nhắm mắt lại . Chỉ trong tích tắc nàng liền tìm ra vị trí của thanh kiếm tàng hình đang lao tới chỗ của mình , bật lên nàng đạp vào trong không trung một cái .

“Keng”

Chân nàng đã đạp trúng thành kiếm , mượn phản chấn nàng càng tăng nhanh hơn tốc độ lao tới chỗ của Cẩm Đằng tung ra một cước ngay mặt khiến hắn ta bất tỉnh ...