Thú Tu Thành Thần

Chương 1398 : Khó Xử - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

“Đầu hàng đi Hạo Thiên công tử , trận này đánh thế nào đi chăng nữa thì ngươi cũng không thắng được đâu .”

Hạo Thiên đứng thẳng phô diễn thân thể tràn ngập cơ bắp của mình , hắn dùng giọng cười cợt hỏi :

“Đúng ta là ta không thắng được nhưng ta không phải kẻ yếu chứ ?”

Băng Thần nhún vai thản nhiên :

“Nếu ngươi yếu thì đã không đứng ở trên đây được đến bây giờ .”

Hạo Thiên gật gù :

“Không yếu là tốt rồi .”

“Ầm”

Sau đó như đã không còn chịu đựng được nữa hắn ngã gục xuống phía dưới sàn đấu , Băng Thần lần này bước thẳng xuống sàn đấu . Hắn thấy được trên kia đã có rất nhiều người không chờ được để đi xuống cứu chữa cho Hạo Thiên .

Quả nhiên người có thân phận thì sẽ được nhiều người quan tâm hơn , trận chiến quá đặc sắc khiến trên khán đài . Mọi người vẫn chưa kịp hoàn hồn , sau khi Băng Thần đi xuống đài đấu thì tiếng hô vang mới trở nên rầm rộ .

Băng Thần ngồi ở trên ghế tuyển thủ thì Tiếu Hoan Hỷ mới hỏi :

“Nếu hết sức thì có thể thắng được người này nhanh hay không ?”

Nhấp một ngụm nước Băng Thần lắc đầu nói :

“Người này tuy nói đã đánh hết sức nhưng chiêu thức liều mạng vẫn chưa sử dụng , nếu thật sự cùng cấp độ đánh nhau thì không thể đánh nhanh được . Theo ta nghĩ hắn sẽ cầm cự được khá lâu , đương nhiên là không được phép để lộ ra sơ hở trước mặt ta .”

Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười :

“Bá đạo quen rồi , bây giờ thấy kẻ có thể chống lại mình cảm tượng như thế nào ?”

Băng Thần thản nhiên :

“Ta từng thua thảm hại , cũng từng bị người giết chết thế nên chuyện này ngược lại rất bình thường . Nếu thật sự mãi không có đối thủ thì mới thật sự đáng sợ , cứ như thế ta sợ nếu gặp phải đối thủ ngang tầm một cách bất ngờ thì ta sẽ gục một cách bất ngờ không chừng .

Chuyện này trong quá khứ đã từng xảy ra nên Băng Thần , thế nên như đã tự nhụ nhiều lần , hắn sẽ tuyệt đối không khinh thường bất cứ ai cả . Mỗi lần có chiến đấu tưởng hắn đang nhường nhịn đối thủ nhưng thực ra vẫn luôn hết sức đề phòng .

Chỉ cần ai đó làm ra dị biến chắc chắn Băng Thần sẽ không ngại tung hết sức mình để dứt điểm đối phương trong nháy mắt . Chính vì lý do đấy hắn chiến đấu rất ít khí lấy ra Thanh Thủy Kiếm , bởi Thanh Thủy Kiếm chính là sát chiêu có thể hủy cả thần phật .

Băng Thần mỉm cười nói :

“Trận cuối cùng ta sẽ chủ động bỏ cuộc , mọi ánh nhìn đã thu hút về phía ta rồi , nàng có vẻ ít nổi bật sau này sẽ dễ điều tra hơn .”

Tiếu Hoan Hỷ ngạc nhiên hỏi :

“Sao phải làm như thế ?”

Băng Thần lắc đầu nói :

“Ta biết nàng có nhiều kinh nghiệm chiến đấu nhưng có nhớ khi vừa vào Thiên Long Bang liền bị ta nhìn ra hay không . Thế nên để nàng bớt bị chú ý chút nào thì hay chút đấy , ta thì đã quá quen với cảnh này nên cảm giác chẳng có gì cả .”

Tiếu Hoan hỷ có vẻ không hài lòng :

“Ta chẳng lẽ dễ lộ đến như thế ?”

Băng Thần không phê phán nàng ta làm gì :

“Căn bản là làm nhiều sẽ quen thôi , nàng cứ cố gắng làm tốt nhất có thể là được . Sau khi điều tra được thông tin thì tìm cơ hội sắp xếp một cái chết giả , cứ việc rời đi không cần để ý đến ta , có khi nhờ đó mà ta càng dễ dàng thoát thân hơn .”

Tiếu Hoan Hỷ ngạc nhiên hỏi :

“Dễ thoát hơn ?”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Tình lang chết thì nữ nhân thường hay quá đau buồn rồi đi theo , hợp lý chứ hả .”

Tiếu Hoan Hỷ mắt sáng lên :

“Băng Thần ngươi là thiên tài .”

Băng Thần vẫn thản nhiên :

“Làm nhiều sẽ quen tay thôi , trận chiến tiếp theo ta chủ động bỏ cuộc sẽ càng khiến cho lý lẽ đó trở lên thuyết phục nếu nó thành hiện thực . “

Tiếu Hoan Hỷ đứng dậy nhếch mép :

“Tính toán thật đấy , có lẽ đến giờ diễn rồi .”

Hai người nhanh chóng bước lên chiến đài ngay khi trọng tài ra hiệu , thế nhưng Băng Thần chủ động đứng ở mép của chiến đài rồi nhảy xuống . Trọng tài ngạc nhiên nhìn hành động bỏ cuộc của hắn ta , lại nhìn qua Tiếu Hoan Hỷ sau đó liền hiểu được .

Trọng tài nhìn lên phía trên xin ý kiến , Thiên Lệ Nhã xuất hiện dưới sàn đấu ngay lập tức mỉm cười tuyển bố :

“Tiểu Thần cô nương đã bỏ cuộc thì người chiến thắng đương nhiên là vị thí sinh họ Tiếu này , sau đây mời tất cả những người trong top 100 lên sàn đấu . Hai vị trưởng bối của hai môn phái sẽ trực tiếp tiến hành chọn lựa , tất nhiên nếu bị thương nặng quá có thể không cần đi lên .”

Thực ra nàng nói vậy thôi chứ kể cả bị thương hơi nặng như Hạo Thiên vẫn lết lên sàn đấu bình thường . Hai lão giả cũng có mặt ở ngay trên sàn đấu và bắt đầu thương lượng để chia người , hình như ai cũng đã nhắm sẵn mục tiêu rồi .

Thiên Lệ Nhã không hề giấu đi ý định của mình mà bước thẳng tới chỗ Băng Thần :

“Ta chọn ngươi , Tiểu Thần ngươi có muốn về Thủy Vân Phái cùng với ta không ?”

Băng Thần gật đầu mỉm cười nói :

“Đa tạ sự coi trọng của ngài , ta đương nhiên không từ chối rồi .”

Thiên Lệ Nhã thở phào nhẹ nhõm sau đó khẽ giọng :

“Ở Thủy Vân Phái thì phân đường của ta mới chỉ hoạt động không lâu thế nhưng ta đảm bảo ngươi sẽ không thua thiệt so với bất cứ ai . Trước hết là tài nguyên và địa vị thì ngươi không cần lo , bất cứ ai đụng đến chúng ta sẽ đều phải trả giá .”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Ta tin tưởng ngài .”

Thiên Lệ Nhã vui vẻ ra mặt :

“Nguyện vọng của hai người các ngươi ta cũng sẽ tôn trọng , Tiếu công tử và ngươi sẽ không ở trong cùng một môn phái . Nếu hiện tại ngươi muốn thay đổi hay có yêu cầu gì thì có thể trực tiếp nói ra để ta có thể giải quyết trong thời gian sớm nhất .”

Băng Thần vẫn vô cùng lẽ phép :

“Có thầy giỏi , sư phụ giỏi giang , lại còn không lo bị bắt nạt thì chẳng còn gì có thể đòi hỏi hơn được nữa .”

Thẩm Thiên Thành cũng không đến mức đi nuốt lời dù cho hắn ta có hơi tiếc Băng Thần :

“Tiểu tử ngươi tên Tiếu Hoan Hỷ phải không , chúc mừng ngươi trở thành người xếp hạng nhất trong khảo hạch và chào mừng người gia nhập Thanh Vân Phái .”

Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười đáp lễ :

“Ta cũng rất hân hạnh khi được ngài chọn lựa .”

Hạo Thiên lúc này đột nhiên lên tiếng :

“Ý kiến của hai người bọn họ được tôn trọng vậy chúng ta cũng có thể gia nhập theo nguyện vọng của mình chứ ?”

Thẩm Thiên Thành suy nghĩ một chút rồi khuyên can :

“Ta với Thiên trưởng lão đã nghĩ qua về vấn đề của mấy người các ngươi , thế nhưng chúng ta cảm thấy lựa chọn như thế không nghiêm túc . Hãy suy nghĩ thật kỹ một lần nữa trước khi đi ra quyết định , huống chí lựa chọn vì một người mới nhìn thấy vài lần thật sự kỳ cục .”

Hạo Thiên không quan tâm đến lời khuyên kia cho lắm đáp trả :

“Con đường do ta chọn lựa thì ta sẽ đi theo nó đến cùng , dù cho nó có sai thì ta cũng chỉ cần sửa sai sau là được rồi . Hai vị lão tiền bối nếu thật sự tôn trọng quyết định của ta thì ta muốn đi theo nàng ấy về Thủy Vân Phái và gia nhập cùng phân đường .”

Lúc này thì cả Thiên Tuyệt Không cũng rơi vào trạng thái rất nửa vời , Hạo Thiên thân phận không tầm thường . Nếu để hắn ta gia nhập phân đường cũ thì không nói rồi , tất cả mọi thứ sẽ được sắp xếp một cách hoàn hảo .

Thiên Tuyệt Không tin tưởng cháu gái mình có thể làm tốt nhưng hắn không có khả năng tiên đoán tương lai để đảm bảo nàng có thể để phân đường mới lớn mạnh . Giả dụ làm được mà quá lâu thì cũng khó lòng giao phó cho phía bên trên .

Thế nhưng bọn họ cũng không dám phủ nhận hoàn toàn , chính hắn ta tức giận thì bọn họ cũng không có trái ngon . Nghĩ tới nghĩ lui thì chỉ còn cách phó thác cho Thiên Lệ Nhã , dù sao thời gian gần đây nàng đã làm vô cùng tốt việc của mình ...