“Không nghĩ tới trước khi chết lại có nam nhân bày tỏ với ta , đã thế còn là người có thể vì ta hi sinh mạng sống . Kiếp này của ta tuy không đến mức hoàn hảo thế nhưng kết thúc như thế này thì không tệ một chút nào , cảm ơn ngươi Băng Thần .”
Băng Thần từ trong túi lấy ra một chiếc nhẫn gần giống chiếc nhẫn đã tặng cho Tiếu Hoan Hỷ đưa đến trước mặt của Thẩm Tuyệt Giao .
Hắn mỉm cười thản nhiên :
“Dù sao một chút nữa thôi chúng ta cũng trở thành người chết , không biết nàng có thể thanh toàn ta hay không ?”
Thẩm Tuyệt Giao thở dài sau đó hơi cười nói :
“Còn có lý do để từ chối nữa sao , dù thời gian của ta không còn nhiều nhưng khoảng thời gian còn lại trong kiếp người ta thuộc về ngươi . Nếu có kiếp sau ta hi vọng chúng ta sẽ gặp lại nhau sớm hơn……”
Băng Thần đứng lên đặt tay vào môi của nàng , sau đó kéo nàng vào lòng hôn lấy đôi môi mềm mại . Thẩm Tuyệt Giao tuy có chút giật mình nhưng sau đó lại nhắm hai mắt lại hay tay quàng lấy cổ hắn chân nhón lên .
“Rắc…..rắc….rắc”
Tiếng khớp tay của Tả Thừa va vào nhau cho người ta cảm giác rất ghê rợn , rốt cuộc người mình thích trong tay người khác mấy nam nhân chịu nổi . Hai người nồng nhiệt , Băng Thần nhiều kinh nghiệm dễ dàng dẫn dắt nàng vào chốn tiên cảnh .
“Ực”
Nhìn hai tay của Băng Thần nắm chặt vòng ba căng tròn của nàng ta mấy người đứng coi đều không khỏi nuốt nước bọt một cái . Xoa nhẹ một cái rồi nắn một cái khiến người xem cũng cảm thấy vô cùng kích thích , chỉ có một người rất bình tĩnh là Tả Kiêu .
Hắn ta lại cảm giác có chút lạ lùng , cứ cảm giác Băng Thần có gì đó bất thường , thế nhưng Loạn Tượng của hắn vẫn đang khóa chặt không gian thì làm sao có cách để chạy trốn .
Với tu vi bị sụt giảm cả một tiểu cảnh giới thì Băng Thần có thể làm được cái gì , nhưng linh cảm của hắn ta càng lúc càng trở nên dồn dập . Nhưng hắn đã nói cho hai người ít thời gian bây giờ kết thúc ngay thì có chút vô duyên .
Đúng lúc bối rối thì Tả Kiêu ra mặt :
“Hai người các ngươi xong chưa ?”
Hai người quả nhiên ngừng lại , Thẩm Tuyệt Giao hai mắt vẫn còn chút mê ly , nàng không nghĩ hôn thôi cũng mang lại cảm giác tốt như thế . Chỉ tiếc lúc này sắp mất mạng rồi , hai người làm sao có thể chạy thoát khỏi tay của Tả Kiêu .
Tả Thừa đứng trước mặt của hai người ngẩng cao đầu :
“Cũng tới lúc rồi , mau giao ra tín vật sau đó ta sẽ cho các ngươi ra đi nhẹ nhàng nhất có thể , chuyện này là sớm muộn nên làm cho nhanh thôi .”
Băng Thần khóe môi hơi mỉm cười hỏi :
“Ngươi có tức không ?”
Tả Thừa nhíu mày hỏi :
“Ý ngươi là sao ?”
Băng Thần kéo Thẩm Tuyệt Giao vào lòng hôn nhẹ lên môi nàng rồi cười nói :
“Không phải ngươi thích nàng hay sao ? Ánh mắt của ngươi nhìn nàng lộ ra vẻ cuồng nhiệt không thể nào che giấu . Rốt cuộc là bao nhiêu lâu rồi ? Mười năm ? Hai mươi năm ? Trăm năm ?”
Tả Thừa tức giận :
“Ngươi muốn bị ta giày vò chết hay sao ?”
Băng Thần kéo tay của nàng lên rồi nói :
“Thấy chiếc nhẫn này không ? Đeo nó lên thì nàng đã là người của ta , dù chết đi thì cũng là người của ta , còn ngươi có sống vạn năm sẽ mãi chỉ là kẻ thất bại .”
Tả Thừa rút kiếm ra chém thẳng tới nhưng Băng Thần một sút liền đá hắn văng ra ngoài , những người khác bao gồm cả Tả Kiêu đều vô cùng bất ngờ . Bây giờ hắn ta mới nhận ra hình như đáng nhẽ Băng Thần lúc này sao có thể khỏe mạnh như thế được .
Hồi phục có đan dược cũng không thể nào nhanh như thế được , từ đó suy ra hắn ta từ lúc rớt xuống mặt đất liền giả bộ bị thương nặng thôi . Thế nhưng giả bộ như thế lại chỉ để có thể đá Tả Thừa một cái thôi sao , đầu óc hắn ta lúc này mới bắt đầu vận chuyển .
Băng Thần nhìn Tả Thừa rồi nói :
“Trên thế gian này thứ phải chú ý nhất chính là thời gian , những lúc quan trọng thì đừng để cảm xúc của bản thân lấn át lý trí . Bình tĩnh một chút có khi ngươi sẽ nhận ra những thứ rất thân thuộc mà hóa ra lại có thể thay đổi tất cả kế hoạch ngươi đặt ra . “
Tả Kiêu ánh mắt trợn lên hét to :
“Chết rồi .”
Băng Thần ghé tai của Thẩm Tuyệt GIao cười nói :
“Chúng ta mau vào Thiên Đạo thôi nào .”
Tả Kiêu lập tức thi triển công kích thế nhưng quá trễ bởi dù hơi đơ nhưng Thẩm Tuyệt Giao vẫn kịp thời vào trong Thiên Đạo kịp lúc . Tất cả những người đứng ở đây đều ngẩn người , lúc này đúng là thời gian để có thể vào trong Thiên Đạo .
Cái mà hàng ngày họ tham gia lại quên đi ngay lúc này mới buồn cười , Tả Thừa tức đến mức nôn ra một ngụm máu sau đó bất tỉnh . Một cước của Băng Thần đừng tưởng bình thường , nội tạng của Tả Thừa đã bị phá hủy rất nhiều .
Chỉ là hắn ta không phát hiện ra thôi , Băng Thần sử dụng thức thứ năm của Tử Tinh Vô Ảnh Cước khiến cho nguyên lực sau đó mới bùng nổ . Trước đó thì dù là Tả Kiêu cũng khộng nhìn ra bất thường , cả đám cùng ngẩn người .
Bao nhiêu người cùng đi truy sát hai cái tiểu bối nhưng kẻ thì bỏ mạng , kẻ thì trọng thương sắp chết . Riêng Tả Kiêu cả người dường như già đi cả ngàn tuổi , hắn hiểu được tất cả tội lỗi chắc chắn sẽ đổ lên đầu của hắn chứ không phải ai khác .
Bỗng nhiên hắn mong sao cho Tả gia ở Ma Điện thất bại , như thế hắn sẽ không phải đối đầu với đám trưởng lão máu lạnh của gia tộc . Trừng phạt bọn họ đưa ra chắc chắn sẽ không thể nào nhẹ nhàng được , nghĩ thôi đã thấy rét run cả người .
Từ hôm nay trở đi nếu hắn ta có cơ hội nhất định sẽ ra tay ngay khi có thể , bất kể kẻ thù có yếu đuối đến đâu đi nữa .Bị Băng Thần lừa một vố như thế này đổi lại là ai thì cũng sẽ tức ói máu ra ngoài , cảm giác như là thằng hề bị hắn ta trêu đùa vậy .
Tả Thừa cũng vì chấp nhận không nổi cú sốc này mới ngất xỉu , chứ thương tích của hắn tuy rất nặng nhưng lại không thể làm hắn bất tỉnh ngay được . Thậm chí chỉ cần đan dược của gia tộc liền có thể khiến hắn ta phục hồi chỉ trong vài ngày thôi .
Mấy người kia đỡ Tả Thừa sau đó bay lại trước mặt Tả Kiêu sốt sắng hỏi :
“Chúng ta phải làm gì tiếp theo đây trưởng lão ?”
Tã Kiêu thở dài rồi nói :
“Chúng ta bây giờ chỉ còn nước chờ tin thắng lợi rồi quay về chịu phạt thôi , cắt cử người ở lại đây trông chừng cho ta . Bọn họ dù sao thoát ra ngoài chắc chắn cũng sẽ ở ngay đây chứ không đi đâu xa được . “
Lại nghĩ thêm một chút rồi hắn ta liền hỏi :
“Thời gian ở trong Thiên Đạo nếu ta không nhầm là bốn cái canh giờ có phải không ?”
Một người gật đầu nói :
“Đúng là như thế .”
Tả Kiêu thở phào nhẹ nhõm :
“Thế thì chúng ta chờ đợi rồi giết bọn họ , chỉ cần Thẩm Tuyệt Giao chết thì cái gì cũng dễ nói cả . Mọi người chuẩn bị kỹ càng , chúng vừa ra liền giết ngay sau đó lập tức xuất phát đi về môn phái báo cáo kết quả , hi vọng không ra cái gì ngoài ý muốn .”
Lại một người khác hỏi :
“Trong môn phái đang có chiến đấu chẳng lẽ chúng ta không về giúp đỡ hay sao ?”
Tả Kiêu thản nhiên nói :
“Tả gia chúng ta đã chuẩn bị cho ngày này từ lâu rồi , ngươi không thấy khi lão già kia giết đi đại ca của ta thì ta vẫn bình chân hay sao . Lực lượng của chúng ta không chỉ có mấy người trưởng lão trong gia tộc đâu , mười vạn năm chuẩn bị ngươi nghĩ xem chúng ta có gì .”
Mấy người ở đó lập tức cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều , bọn họ cảm thấy một tương lai vô cùng tươi sáng đang đợi họ . Nhưng khi quay người lại thì thấy có ba cái lão giả đang đứng trên đỉnh núi đối diện nhìn lấy bọn họ .
Ngay lúc này bọn họ mới biết được chân chính từ trên thiên đường rơi xuống đáy của vực sâu tuyệt vọng là như thế nào ...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.