Thú Tu Thành Thần

Chương 1359 : Yêu Càng Nhiều Hận Càng Sâu

“Ngươi muốn giết ta sao , ngươi không nhớ tới ngoài mấy kẻ kia thì còn có thúc thúc của ta sao . Người đâu xông lên giết hắn cho ta , ai giết được sau này sẽ có thưởng lớn .”

Nghe thế những người trong trạng thái sững sờ giống như tỉnh giấc , bọn họ vung kiếm hướng thẳng tới Băng Thần liên tục công kích . Băng Thần bắt buộc phải quay đầu , kế hoạch A của hắn đã hoàn toàn vỡ tan khi Loạn Tượng loại phòng thủ quá cứng .

Băng Thần vốn muốn tìm cách phá đi loạn tượng để có kết nối lại với bản thể của Vô Hạn Giới Chỉ trốn đi là xong . Dù sao kết giới bảo vệ Thẩm Tuyệt Giao duy trì thời gian vô cùng lớn , nhờ nó nàng có thể dễ dàng chờ đến lúc có viện quân tới .

Kế hoạch A thất bại thì đương nhiên phải tiếp tục thực thi kế hoạch B , trận chiến tiếp tục kéo dài . Với thế cục giằng co mãi không ngừng , Băng Thần giống như đã kiệt sức sau khi phải tung rất nhiều công kích mạnh trong khoảng thời gian ngắn .

Những người kia cũng không hiểu vì sao bản thân lại không làm gì được Băng Thần dù hắn ta đã yếu đến mức thở cũng không xong . Thế nhưng nhưng Tả Thừa lại không có vẻ gì là vội vã cả , hắn ta muốn nhìn Băng Thần chết dần chết mòn ngay trước mặt mình .

Vung kiếm đỡ lấy công kích của người đánh lén , khi Băng Thần quay lại thì một cước thẳng vào ngực khiến cho hắn như quả bóng rơi xuống mặt đất . Máu tươi chảy ra không ngừng thấm đẫm chiếc áo trắng nhìn vào cảm thấy vô cùng ghê rợn .

Kết giới bảo vệ Thẩm Tuyệt Giao đã sớm trở nên trong suốt , nàng nhìn thấy Băng Thần chật vật như thế nào để có thể chống đỡ tới hiện tại . Nhìn hằn cả người chi chít thương tích tim nàng không khỏi nhói lên một cái .

Người có thể vì nàng mà bị thương như thế này trước kia chắc chỉ có mỗi Đạm Đài Thiên Hà , bây giờ lại thêm một cái Băng Thần .

“Ầm”

Băng Thần nằm dính trên mặt đất không có chút động tĩnh , sau đó mấy hơi thở thì hắn mới hít thở trở lại một cách khó khăn . Kết giới bảo vệ Thẩm Tuyệt Giao cũng mờ dần , nàng ngay lập tức lao về phía Băng Thần .

Nàng quỳ xuống bên cạnh hắn khẽ giọng hỏi :

“Ngươi không sao chứ ?”

Băng Thần lắc đầu :

“Còn chưa chết được .”

Khí tức của hắn ta nhanh chóng tuột không phanh khi từ Hư Vô Thất Trọng giảm xuống chỉ còn Hư Vô Nhị Trọng . Cả người sinh khí vô cùng mong manh , hắn cố gắng gượng dậy sau đó ném Sát Thần Kiếm sang một bên .

Băng Thần ngẩng đầu mỉm cười nói :

“Ta đã thất bại nhưng trước khi chết có một chuyện ta nhất định phải làm , không biết các vị có thể cho ta chút ít thời gian có được không ?”

Thẩm Tuyệt Giao cởi chiếc nhẫn trên tay của mình ra rồi nói :

“Thứ này ta biết các ngươi vô cùng muốn , cho chúng ta chút thời gian thì nó sẽ nguyên vẹn tới tay các ngươi . Nếu không ta sẽ bóp nát nó ngay lập tức , sau đó dù Tả gia có thắng cuộc chiến này thì cũng không bao giờ có thể danh chính ngôn thuận làm chủ Ma Điện .”

Tả Thừa muốn nói gì đó nhưng Tả Kiêu cản lại rồi nói :

“Chúng ta đã mất nhiều thời gian như thế rồi , mất thêm chút ít thời gian nữa cũng không có sao , ngươi thuận lợi kế vị quan trọng hơn . Nhưng ta muốn biết làm sao để có thể tin được được ngươi đây Thánh Nữ , dù sao chúng ta cũng là kẻ thù sinh tử . “

Thẩm Tuyệt Giao nghiêm túc :

“Ta lấy danh dự của tổ tiên Thẩm gia ra thề rằng sẽ không bao giờ phá hủy tín vật Điện chủ . Thề như thế đã được chưa ? “

Tả Thừa cười điên cuồng nói :

“Ta là người chiến thắng , các ngươi buông tha ngay từ đầu thì tên kia có thể đã được ra đi một cách nhẹ nhàng rồi . Những tổn thương phải chịu đến giờ đều do các ngươi quá ngu xuẩn , tiếc là trên đời này không có bán thuốc hối hận nếu không hai người các ngươi mỗi người phải dùng một liều .

Đặc biệt là ngươi Thẩm thánh nữ , nếu khi xưa ngươi cùng Thẩm gia không giở trò thì có lẽ bây giờ ta đã trở thành Thiếu trưởng môn . Ngươi cũng sẽ trở thành phu nhân của ta , vị trí phó chưởng môn cũng khó thoát khỏi tay của ngươi .”

Nàng muốn nói lại nhưng Băng Thần đưa tay cản lại :

“Đừng cãi với hắn ta , chúng ta là những kẻ thua cuộc , hắn ta mới là người chiến thắng trong cuộc chiến này . Ngươi chiến thắng thì muốn nói gì chả được , hai chúng ta tốt nhất là tận dụng thời gian , ta cảm giác mình sắp không trụ nổi rồi .”

Hắn đỡ nàng đứng dậy sau đó quỳ một chân xuống mặt đất thều thào :

“Chúng ta tính tới hôm nay vẫn chưa gặp nhau được bao lâu thế nhưng đây chính là khoảng thời gian tốt đẹp nhất đối với ta . Chuyện tốt nhất mà ta làm được cho tới giờ phút này chính là yêu nàng , đến tận lúc này ta vẫn chưa từng hối hận .”

Thẩm Tuyệt Giao ngạc nhiên :

“Ngươi thích ta ?”

Băng Thần gật đầu khẽ giọng nói :

“Nàng không nghĩ một người như ta có thể vì một người mới quen mấy ngày mà bỏ mạng lại chứ . Thực ra ngay từ giây phút đầu tiên nhìn thấy nàng ta đã giống như đang độ kiếp vậy , vừa hồi hộp lại còn trở nên ngốc nghếch vô cùng .

Vì sợ nàng hiểu nhầm rằng ta nhát gan thế nên ngay khi Hạng Hổ gây sự ta đã như tên điên chống đối với hắn ta . Ta muốn trong mắt nàng ta mãi là người đàn ông có thể bảo vệ nữ nhân của mình , sau đó có thể chậm rãi theo đuổi nàng .”

Hắn ta nôn ra một ngụm máu thân thể càng trở nên rệu rã , kể cả những kẻ mới đấu với hắn cũng cảm thấy thương sót . Một người mạnh mẽ như thế vẫn chỉ là một cái anh hùng không qua được ải mỹ nhân , cái giá lại chính là mạng sống của mình .

Đối với tu luyên giả mà nói thì mạng sống đáng nhẽ luôn phải được đặt lên hàng đầu , nam nhân dũng cảm như Băng Thần quả thực đáng được tôn trọng . Chỉ tiếc bọn họ cùng hắn là đối thủ một mất một còn nếu không họ nhất định sẽ vỗ tay ngay lúc này .

Chỉ có Tả Thừa là bực bội vô cùng , hắn ta thực sự rất thích Thẩm Tuyệt Giao , tình yêu đơn phương này bắt đầu từ khi hai người còn nhỏ xíu . Khi đó hắn và Thẩm Tuyệt Giao rất thân thiết , thanh mai trúc mã như hình với bóng .

Nhưng rồi cả hai được chỉ định làm người kế của Ma Điện , từ đó trưởng bối của hai người tách bọn họ ra . Đạm Đài gia hai cái tỷ muội xuất hiện càng làm hình bóng của hắn trong lòng nàng trở nên mờ nhạt , nhưng hắn vẫn nuôi hi vọng một ngày có được nàng .

Như một cái bóng hắn luôn đứng từ xa nhìn lấy nàng chơi đùa bên Đạm Đài gia tỷ muội , hắn mong muốn có một ngày trận chiến giữa bọn họ nổ ra hắn sẽ thắng . Chỉ có thắng hắn mới có thể ép Thẩm gia gửi gắm nàng cho hắn , ước mơ thủa bé sẽ được thực hiện .

Chỉ là hắn bị hạ dược nên trận chiến đó hắn thất bại , từ đó hai người chính thức trở thành hai kẻ chẳng hề quen biết . Nàng lo cho môn phái , chăm sóc tỷ muội thân thiết còn hắn chẳng là cái thá gì cả , trong môn phái chạm mặt nhau cũng không chào một cái .

Người ta nói yêu càng nhiều thì hận càng sâu , hắn quyết tâm chiếm lại tất cả những thứ vốn phải thuộc về mình . Còn nàng thì dù không thuộc về hắn cũng không được là của ai cả , Băng Thần là kẻ sắp chết nhưng nắm được tình cảm của nàng làm sao hắn lại không hận .

Bao nhiêu ước mơ về một tương lai tươi đẹp hoàn toàn sụp đổ , cô gái mình thương yêu từ bé đến lớn lại rơi vào tay kẻ mới biết vài ngày . Còn có ai bất hạnh hơn hắn hay không hắn cũng không biết nữa , có lẽ không đâu .

Điều duy nhất hắn muốn bây giờ là Thẩm Tuyệt Giao chết trong vòng tay của hắn , nàng tuy sống không phải là người của hắn nhưng ít ra chết đi cũng là của hắn . Hắn muốn dù là yêu hay hận thì chết đi nàng cũng không thể nào quên được hắn ...