“Giao nhi đâu rồi .”
Khí tức của cả ba người đều hoàn toàn vượt trội so với Tả Kiêu , chính tả kiêu dường như cũng không tin vào mắt mình . Đáng nhẽ ba người này phải sớm chết rồi mới phải , không hiểu tại sao lại đứng đối diện hắn ta như thế này .
Không ai đáp lại cả , Tả Kiêu dùng vẻ mặt hoảng hốt hỏi :
“Tại sao các ngươi lại tới đây ?”
Lão giả hừ một tiếng rồi nói :
“Có lẽ Tả trưởng lão phải thất vọng rồi , chúng ta đã sớm có chuẩn bị trước tình huống tả gia các ngươi tạo phản rồi . Hiện tại ở môn phái đã không còn một người nào thuộc Tả gia sống sót , chúng ta chỉ phụ trách dọn dẹp bên ngoài thôi .”
Tả Kiêu mất bình tĩnh :
“Không thể nào như thế được , ta không tin .”
Lão giả thản nhiên :
“Tả gia các ngươi chuẩn bị lâu như thế chẳng lẽ chúng ta không nhận ra cái gì khác thường hay sao . Thôi thì để ta cho ngươi biết hoàn cảnh lúc này của mình là gì nhé , hủy bỏ thân phận lập tức báo cáo tình hình của tiểu chư cho ta .”
Từ trong đám người có mười người tách ra phi hành thẳng về phía lão giả quỳ xuống :
“Xin báo cáo , tiểu thư đã được Băng Thần công tử bảo vệ an toàn , hiện tại đang ẩn núp trong Thiên Đạo .”
Lão giả cuối cùng cũng thở phào một hơi , trong lòng vẫn đang sợ quyết định của gia chủ sẽ khiến đệ tử yêu quý của hắn ta gặp phải nguy hiểm . Không nghĩ tới Băng Thần tiểu tử kia lại có thể cứu nàng một mạng , coi như ông trời có mắt .
Vốn hắn ta muốn đến sớm nhưng trên đường tới gặp phải chút cản trở của Tả gia nên mới bị kéo dài tới tận bây giờ . Đệ tử an toàn lại còn khiến kẻ hắn ta ghét nhất trợn mắt hạ mồm nên hiện tại Từ Phong vô cùng thoải mái .
Hắn phất nhẹ tay hai cái lão giả sau lưng liền lao về phía Tả Kiêu và Tả Thừa hai người , kết cục của bọn họ thì dễ dàng đoán được . Dù sao hai cái lão giả này tu vi đều hơn Tả Kiêu rất nhiều , mấy cái tôm tép thấy thì liền đầu hàng ngay lập tức không cần một giây suy nghĩ .
Chiến trường nhanh chóng được quét dọn , người của Tả gia hiện tại chính thức không còn ai cả , già trẻ lớn bé đều bị đánh tan hồn phách . Hai cái lão giả kia vẫn phải mất chút thời gian với Tả Kiêu bởi hắn có kha khác bảo vật hộ mệnh nên khó giết ngay .
Đợi hai người quay về phục mệnh thì Tử Phong nhẹ giọng :
“Hai người các ngươi quay về môn phái báo tin cho Điện chủ đi , ngài ấy chắc cũng lo lắng cho an nguy của tiểu thư lắm . Xong chuyện thì quay lại đây đợi tiểu thư đi ra rồi tiếp về môn phái , ta ở đây một chút sau đó cần đi làm chút chuyện do Điện chủ giao phó .”
Hai người kia nhìn nhau sau đó cúi đầu đáp :
“Đa tạ Từ trưởng lão .”
Hai người bọn họ thừa biết Từ Phong đang muốn nâng đỡ bọn họ , bây giờ quay về báo tin vui cho Điện chủ chắc chắn có thưởng . Bọn họ lại lâu như thế không được thăng chức bây giờ chức vị Tả gia bỏ lại nhiều như thế .
Bọn họ không chừng có thể trở thành Nội môn trưởng lão như mơ ước , trước kia bị Tả gia kiềm chế có tức cũng chỉ đánh răng nuốt vào bụng . Thời cơ vừa tới liền được người tạo cơ hội thể hiện trước mặt Điện Chủ thì hỏi sao bọn họ lại không vui cho được .
Từ Phong mỉm cười nói :
“Hai người theo ta nhiều năm vất vả rồi , vị trí vốn không xứng với năng lực của các ngươi , nay Tả gia bị diệt trừ thì các ngươi xứng đáng ở vị trí nào thì nên ở đó . Nhanh đi đi , để Điện chủ sốt ruột quá mà tức giận thì lại sôi hỏng bỏng không bây giờ .”
Hai người vội vàng cáo từ sau đó nhanh chóng phi hành về hướng Ma Điện , mồm cười không thể khép lại được . Mấy cái người ở đây thấy vậy cũng có chút buồn cười khi các trưởng lão vốn rất uy nghiêm giờ lại trông chẳng khác gì bọn họ cả .
Đợi người đi hết rồi thì Từ Phong mới cười nói :
“Các ngươi kể cho ta nghe xem tiểu tử kia làm sao cứu được đệ tử của ta .”
Người đứng đầu nhóm này bắt đầu báo cáo :
“Đầu tiên là Tả Kiêu thi triển vũ kỹ muốn lấy mạng tất cả các vị đang có mặt ở đây , chúng ta cũng tưởng xong rồi nhưng nào ngờ Băng Thần công tử vung kiếm liền đỡ được . Sau đó thì dùng bảo vật từ trong Thiên Đạo lấy ra để bảo vệ lấy tiểu thư .
Tưởng hai người bọn họ cứ trốn trong đó mãi thì Băng Thần công tử lại đi ra ngoài để thời gian duy trì kết giới dài hơn . Còn bản thân lấy hết tất cả mọi thứ có thể gia tăng sức mạnh dùng lấy để đấu với chúng ta , ba mươi người vây đánh một người mãi không xong .
Cho đến mãi về sau do nhân số đông nên cuối cùng cũng khiến Băng Thần công tử phải thất thủ . Bị một người đánh cho bị thương sau đó rơi thẳng xuống mặt đất ngay cạnh kết giới của tiểu thư , vừa lúc kết giới biến mất nên tiểu thư liền lao ra ngay bên cạnh .”
Kể đến đây thì hắn ta đột nhiên im lặng không nói gì nữa , nhìn qua bên cạnh cầu cứu sự giúp đỡ của người trong tổ đội . Thế nhưng mấy người khác quay sang chỗ khác không dám nhìn thẳng hắn , ai nói đến đây cũng sẽ ngượng chết đi được .
Dù sao kể cả bọn họ cũng phải ngẩn ngơ giữa tình cảm của hai người kia , đã thế còn đứng xem phim rất lâu . Nghĩ tới thôi cũng không phải biết nói sao , huống chi Từ trưởng lão lại vô cùng bảo vệ Thẩm Tuyệt Giao từ tận thủa bé đến giờ .
Nếu hắn ta biết nàng ôm hôn nam nhân khác trước mặt nhiều người như vậy liệu có nổi đóa lên rồi trút giận vào đầu của bọn họ hay không . Trong đây có mấy người lấy lão bà rồi nên rất hiểu cái tình cảnh khó khăn đó .
Từ Phong nhíu mày hỏi :
“Ta bảo ngươi báo cáo thôi có khó đến thế không ?”
Người kia cười khổ nói :
“Khó khăn thì không có gì khó khăn cả , chỉ là ta không biết phải kể làm sao cho cho ngài hiểu nữa .”
Từ Phong tức giận :
“Thẩm gia nuôi các ngươi lâu như vậy mà nhìn thấy gì cũng không nói lại được , các ngươi hôm nay bị làm sao thế ?”
Cười khổ một tiếng hắn ta khẽ giọng :
“Ta nói nhưng ngài không được tức giận với bọn ta đâu đấy .”
Từ Phong lắc đầu cười nói :
“Hôm nay là ngày vui vẻ Ma Điện , ta đây làm sao lại tức giận với các ngươi cơ chứ .”
Mấy người nhìn Từ Phong với vẻ nghi ngờ , tính tình nóng nảy của Từ Phong thì cả Ma Điện ai lại không biết cơ chứ . Hắn ta mở mồm lúc nóng giận thì Điện chủ cũng phải lui bước , mấy cái đệ tử như bọn họ càng không đỡ nổi .
Người kia thở dài rồi nói :
“Sau đó Băng Thần công tử ngừng thở một lúc , khí tức vô cùng yếu ớt khiến người khác cứ tưởng hắn chết rồi nhưng không phải . Lúc tiểu thư tới gần thì khí tức của Băng Thần công tử mới hồi phục trở lại khiến cho tiểu thư vui mừng ra mặt .
Băng Thần công tử lừa hai người Tả gia để họ cho hai người chút thời gian , hai người kia lại bị tiểu thư dùng tín vật của Điện chủ dụ dỗ nên đồng ý . Chỉ là không nghĩ sau khi câu giờ thành công thì đến thời gian đi vào Thiên Đạo , thế là hai người bọn họ thoát .”
Suy nghĩ một chút thì tránh mũi nhọn vẫn là tốt nhất , Từ trưởng lão sau đó có biết thì bọn họ cũng có thời gian chuẩn bị . Bây giờ vừa đánh nhau mệt mỏi xong nên không ai muốn ăn chửi cả , đặc biệt là những câu chửi từ miệng của Từ trưởng lão .
Từ Phong vui vẻ ra mặt nói :
“Cái tiểu tử Băng Thần này thực sự đáo để , thế nhưng làm sao chúng có thể câu được khoảng thời gian dài như thế ?”
Qua mặt của Từ Phong chưa bao giờ là dễ dàng cả , người kia lấy ra một mảnh ngọc bội rồi nói :
“Ta tưởng tiểu thư sẽ gặp tuyệt cảnh nên quay lại hình ảnh cho ngài , nhưng không nghĩ ngài ấy thoát được . Ngài tự coi liền biết được cách kéo dài thời gian thôi . “
Từ Phong cầm lấy rồi gật gù :
“Thôi cũng được , các ngươi cũng mệt mỏi rồi , bây giờ quay về môn phái lĩnh thưởng đi .”
Mấy người mắt sáng lên , chỉ một giây liền mất tích hết không còn thấy bóng dáng bất cứ ai , Từ Phong chỉ có lắc đầu âm thầm phê bình :
“Người trẻ tuổi cái gì cũng gấp gáp cả .”
Sau đó hắn ta mở hình ảnh ra coi sau đó không ai biết có chuyện gì xảy , chỉ có tên đội trưởng kia mới biết được sau khi chiếu xong thì mảnh ngọc bội kia đã thành bụi phấn rồi ...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.