Thú Tu Thành Thần

Chương 1347 : Sớm Thôi

“ Chuyện của Hàng Hổ ngươi nói đầu đuôi cho ta nghe .”

Nàng đáp lại ngay lập tức vì đã có chuẩn bị từ trước :

“Hắn ta đắc tội một người tên Băng Thần tới từ Thượng cấp vi diện , người này có cấp độ rất cao khiên cho mấy cái đường chủ rất thích . Người kia bị Hàng Hổ tỏ ý muốn cướp vợ , cảm thấy bị sỉ nhục lên muốn rời xuống Thượng cấp vi diện gia nhập Thiên Long Bang .

Thẩm Tuyệt Giao quá tức giận trước hành động của Hàng Hổ , kèm theo những tích tụ từ trước khiến nàng muốn xử lý Hàng Hổ . Ta đứng ra hòa giải thì người kia đưa ra yêu cầu Hàng Hổ lại không làm , kết cục ta làm theo lời hứa với Thẩm Tuyệt Giao .”

Đạm Đài Thiên Thu nhíu mày hỏi :

“Người kia đưa ra yêu cầu gì mà Hàng Hổ không làm được ?”

Đạm Đài Thiên Thanh thản nhiên :

“Băng Thần công tử muốn hắn ta làm chó hoặc cởi truồng chạy quanh Đạm Đài Thánh Thành vài vòng thôi . Không nghĩ hắn ta cũng đủ cứng đầu , chỉ là mấy ngày sau cái đầu đó cũng sẽ bị Thẩm Tuyệt Giao gặt mất .”

Nữ nhân ngồi bên lông mày không khỏi nhíu chặt lại :

“Chẳng lẽ không còn cách nào để cứu hắn sao , thái độ của Thẩm Tuyệt Giao thực sự ác liệt đến mức đó sao ?”

Đạm Đài Thiên Thanh cũng không cảm thấy mình cần nói dối :

“Nàng cùng các đường chủ khác sẵn sàng để chia tách công hội rồi , mẫu thân nghĩ có thể cứu vãn chuyện này hay không . Ta tin tưởng nếu nàng rời đi thì quá chín thành người trong chiến đội cao cấp cũng sẽ quyết định từ bỏ công hội này .

Sau khi Thiên Hà không rõ tung tích thì toàn bộ công hội đã rơi vào trong trạng thái đóng băng . Thành viên cao tầng quy tội cho ta , ta hiện tại chỉ còn là hội trưởng trên danh nghĩa , thống lĩnh thật sự là Thẩm Tuyệt Giao .”

Đạm Đài Thiên Thu nhíu mày hỏi :

“Ta tưởng quyền khống chế công hội vẫn luôn nằm trong tay ngươi ?”

Đạm Đài Thiên Thanh nhíu mày :

“Chỉ có ta và Thiên Hà cùng ở một chỗ thì mới đủ uy vong thôi , Thiên Hà công hội ngay từ ngày đầu tiên đặt tên thì chưa từng bị ta không chế . Thực chất thành viên cao cấp từ phó đường chủ trở lên thuộc về Đạm Đài gia chưa tới một thành .

Số người là đệ tử của Ma Điện chiếm tới tám thành , còn lại là trung lập thuộc về Hắc gia chiếm một thành . Hắc gia tỷ đệ cũng nghe lời Thiên Hà , hoàn toàn bỏ ta ở ngoài tai , thế nên ta chân chính sai bảo chỉ có năm người trong tổ đội cao cấp , cùng bốn đường trong một trăm cái phân đường .”

Mẫu Thân của Đạm Đài Thiên Thanh là Tú Anh cảm thấy lo lắng thay cho con gái :

“Có cách nào để khắc phục hay không ?”

Đạm Đài Thiên Thanh cao giọng :

“Một là Thiên Hà phải quay trở về hoặc là Thẩm Tuyệt Giao phải ủng hộ ta tuyệt đối , hai cách này đều cần Thiên Hà . Thẩm Tuyệt Giao nợ Thiên Hà một mạng , nàng ta coi ta là lý do khiến Thiên Hà mất tích nên thái độ chưa từng tốt lên .

Huống chi ngài ngoài thân phận phu nhân của Đạm Đài gia thì chẳng có cái gì , mấy cái cỏ đầu tường trong công hội tất cả đều đổi hướng . Đạm Đài gia đang thiếu sự ủng hộ của Thượng Nhân , về công về tư họ đều không cần thiết phải theo phe của chúng ta .

Dưới trướng Đạm Đài gia chúng ta mấy cái quần là áo lụa trong bốn cái phân đường do ta kiểm soát cũng làm nhiều chuyện khiến người ta ngứa mắt . Bây giờ phân đường thứ mười cũng là cái mạnh nhất quyền kiểm soát cũng sắp rơi vào tay Thẩm Tuyệt Giao .”

Tú Anh mắt sáng lên :

“Đúng rồi , mấy cái người mới không phải rất có giá trị hay sao ? Nhanh chóng kết nạp bọn họ vào để gia tăng thực lực là được thôi .”

Đạm Đài Thiên Thanh nhìn mẫu thân mình nhíu mày :

“Mẫu thân quên mất Hàng Hổ là người của Đạm Đài gia rồi thì phải , Băng Thần công tử nguôi giận nhưng không phải hắn thích thú gì với ta .Thẩm Tuyệt Giao vì hắn ta ra mặt , ta vì Hạng Hổ ra mặt , làm sao ta giành người được với Thẩm Tuyệt Giao .

Cho dù hắn ta có thực sự chọn ở dưới trướng của ta thì bản thân ta cũng không an tâm dùng người được . Người này cấp độ lại chỉ thua mỗi mình ta , năng lực thực chiến nghe nói cũng vô cùng mạnh , nếu hắn ta dở trò sau lưng thì ta chết thế nào cũng không biết .”

Cuộc nói chuyện diễn ra không được mấy hồi thì kết thúc , nghe những lời nói lạnh lùng của Đạm Đài Thiên Thanh quả thực rất phiền lòng . Huống chi tình huống hiện tại còn bế tắc như thế , bọn họ hiểu được tình hình cũng cảm thấy vô cùng bất lực .

Đạm Đài Thiên Thu nhíu mày hỏi :

“Thuốc giải Vô Tình Đan ngươi có không ?”

Tú Anh lắc đầu nói :

“Đan Thần chịu ra tay thì may ra , nhưng người kia lại chỉ nhìn lợi ích , để hắn hoài nghi Thiên Thanh dùng Vô Tình Đan không biết lại xảy ra chuyện gì . Huống chi người này thù dai như thế chắc cũng chưa quên được chuyện năm xưa .”

Đạm Đài Thiên Thu đứng lên tức giận chửi :

“Nữ nhân vô dụng , con gái ngươi thì ngươi tự đi nghĩ cách đi , Thiên Thanh như thế nhìn vào liền biết rồi che giấu cái quái gì . Trên thế gian nhiều người như thế ta không tin không có người giải được Vô Tình Đan , nếu không giải được hậu quả tự chịu .”

Tú Anh nhíu mày :

“Lão gia nói chuyện như vẫn đang trách ta , không phải trước đó chính ngươi cũng đồng ý với quyết định của ta hay sao ?”

Đạm Đài Thiên Thu thở dài :

“Trước đó do ta quá ưu ái Thiên Thanh vì thiên phú của con bé , ta muốn nó trở thành một người đỉnh thiên lập địa . Một người có thể nắm trong tay toàn bộ Đạm Đài gia và đưa nó đi lên , nhưng nó bây giờ trở thành một kẻ lục thân bất nhận .

Đừng tưởng chuyện nàng làm ta không biết , nàng muốn nó diệt trừ Thiên Hà nhưng nàng có nghĩ tới so với Thiên Hà chúng ta càng chẳng là gì . Thiên Thu ta có tham vọng nhưng tuyệt đối không vì thế mà để cho một kẻ có thể hi sinh cha mẹ mình làm gia chủ Đạm Đài gia .”

Tú Anh nghe phu quân nói thì cũng có chút nản lòng :

“Ai biết được lại thành thế này , bây giờ ta phải làm sao mới được .”

Đạm Đài Thiên Thu biết khi nãy mình quá lời liền hạ giọng :

“Chuyện nàng làm ra thì nàng tự xử lý cho tốt , chính nàng nghĩ mình chịu nổi cái ánh mắt kia mãi sao ?”

Về đến phòng riêng giăng lên đủ các loại kết giới sau đó Đạm Đài Thiên Thanh lại ngồi uống trà . Đến cả việc vào trong Thiên Đạo nàng cũng không màng tới , đây là khoảng thời gian rất tốt để từ từ bình phục cảm xúc bởi cha nàng sẽ không tìm nàng nữa .

Uống vào ngụm trà sau đó chính nàng cũng cảm thấy rùng mình trước những gì mình nói , càng lúc nàng càng sợ hãi Vô Tinh Đan hơn . Nếu không phải trà này Băng Thần căn dặn một ngày không dùng quá ba bình nàng đã pha hết số trà uống một lần rồi .

Nàng quyết định dù dùng lý do gì thì sáng ngày mai nhất định cũng phải đi tìm Băng Thần để có thể hỏi thêm về chuyện này . Thứ này có thể trị hết cho nàng nhưng vấn đề là phải mất bao nhiêu thời gian thì nó mới có thể chữa trị hoàn tất .

Hôm nay nàng dùng những lời đại nghịch bất đạo kia để nói chuyện , tuy không quá rõ ràng nhưng cũng coi như thăm dò được phản ứng của cha mẹ . Hai người này chắc chắn đều biết chuyện nàng uống vào Vô Tình Đan .

Nếu quả thực người lừa nàng uống là mẫu thân thì tất cả đều hợp lý , nàng vốn không muốn Thiên Hà tồn tại . Trước đó luôn bị nàng cản trở , chỉ có để nàng vô tình thì Đạm Đài Thiên Hà chết nàng mới không có cảm giác gì , quá trình truy sát cũng thuận lợi hơn .

Ánh mắt của mẫu thân hôm qua cũng cho nàng biết được nàng ta có thể không hề ngờ tác dụng của thuốc lại khủng khiếp như thế . Nghĩ đi nghĩ lại thì cũng phải mấy năm rồi nàng mới nói chuyện lại với cha mẹ , có lẽ họ cho nàng uống đan dược kia nên không dám chạm mặt .

Người ta thường hay dùng câu có tật giật mình để miêu tả tình huống này , đã thế do cả hai bên đều rất bận nên không gặp nhau cũng hợp lý . Hôm nay vì chuyện của Hàng Hổ không nhỏ nên họ bắt buộc phải gặp nàng thôi , nếu không khó có thể nhìn mặt nhau .

Nàng cắn môi sau đó lại thở dài :

“Thiên Hà giờ muội đang ở đâu ?”

Ở khách sạn đang ngủ ngon Thiên Hà đột nhiên giật mình tỉnh lại , hai tỷ muội tâm linh tương thông thế nên người này nhớ về thì người kia sẽ có cảm giác . Trên khóe môi của Đạm Đài Thiên Hà không khỏi nở nụ cười .

Nàng thi thầm một mình :

“Ta sẽ quay trở lại giúp tỷ sớm thôi , đợi ta quang minh chính đại chờ về .”..