Thú Tu Thành Thần

Chương 1348 : Gia Nhập Đội Săn

Đạm Đài Thiên Hà không vui ra mặt :

“May mà Băng Thần công tử có tính toán trước nếu không chúng ta thực sự gặp nguy hiểm rồi , tác phong này rõ ràng là của cận vệ hoàng tộc . Hôm qua nếu để bọn họ tìm được quả thực chết chắc rồi , thế nhưng chắc bây giờ thì chúng ta đã an toàn rồi .

Người của bọn họ sẽ không nghe lệnh sau khi thái tử bị phế truất , ban ngày cũng không dám làm gì chúng ta . Chút nữa nghe ngóng một chút xem thái tử đã bị phế chưa là được rồi , hai người ở đây để ta xuống dưới lấy đồ ăn .”

Băng Thần hơi nghĩ một chút rồi nói :

“Nguy hiểm vẫn chưa hết , ba chúng ta cùng đi xuống có gì còn tiếp ứng cho nhau , chút nữa cứ chọn một cái bàn trong góc rồi kêu phục vụ . Còn lại thì chỉ cần ngồi đó nghe thôi , nếu có tin thái tử bị phế truất ta không tin không tới tai của chúng ta .”

Ba người đi xuống cầu thang thì gặp phải Đạm Đài Thiên Hà đang đi lên , Băng Thần thấy nàng tỉnh như sáo thì cảm giác thăm dò không cần thiết . Nếu Hạng Hổ không có vấn đề gì thì nàng còn lâu mới đến đây , bởi có gặp cũng vô ích .

Tiếu Hoan Hỷ mỉm cười nói :

“Chúng ta đi ăn sáng , Đạm Đài tiểu thư có gì cần nói thì cùng chúng ta tới chỗ ăn cơm rồi nói chuyện với nhau . Bây giờ chúng ta không tiện quay trở lại phòng cho lắm , dù sao cũng đi tới tận đây rồi , quay lên nữa thì có chút kỳ lạ .”

Đạm Đài Thiên Thanh nhìn xuống dưới rồi nói :

“Chúng ta lấy một phòng chuyên dùng để bàn bạc công việc rồi dùng bữa trong đó luôn , mọi người thấy có được không ?”

Băng Thần ra hiệu mời :

“Thế thì cũng được . “

Vốn bọn họ chỉ muốn biết được thông tin Hàng Hổ đã bị phế truất hay chưa thôi , nếu cô nàng này đã tới thì trực tiếp xác nhận với nàng thì hay hơn . Nàng chủ động chọn phòng có trận pháp bảo vệ thì chứng tỏ cũng có việc riêng muốn nói với bọn họ .

Thuê lấy một phòng riêng để dùng bữa , vừa đưa tiền xong thì tiểu nhị chủ động lui ra ngoài , vài phút sau thì có mấy người mang thức ăn vào . Đóng cửa lại thì trận pháp liền kích hoạt , bây giờ bên trong trừ khi đánh nhau kinh thiên động địa nếu không bên ngoài khó biết được .

Băng Thần lấy ra thêm một vài món ăn do chính mình làm đặt lên bàn , thấy thế Đạm Đài Thiên Thanh khẽ giọng hỏi :

“Tại sao làm sẵn đồ ăn rồi công tử không kêu người mang lên phòng luôn , đi xuống đây làm gì cho phí sức .”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Nếu không phải có tiểu thư thì chúng ta đã đi ra ngoài ăn rồi , lâu lâu cũng phải đi ra ngoài đường một chút mới được .”

Nàng gật đầu sau đó nghiêm túc nói :

“Hàng hổ đã bị phế truất đúng như hứa hẹn của ta và Thẩm đường chủ , tuy rằng chưa làm được những gì yêu cầu nhưng cái mạng hắn cũng không còn rồi . Thẩm đường chủ nếu đã cho công tử một câu trả lời thì chắc chuyện gia nhập công hội đã không có vấn đề gì .”

Băng Thần nhướng mày sau đó lại giãn ra :

“Bỏ mạng sao , thế thì lão bà của ta coi như an toàn , chuyện gia nhập công hội coi như không có vấn đề gì cả . Thế nhưng ta còn một vấn đề không biết Đạm Đài tiểu thư có giải quyết giúp được không , nếu được chút nữa ba người bọn ta liền vào công hội để báo danh .”

Đạm Đài Thiên Thanh mỉm cười :

“Được thôi .”

Đạm Đài Thiên Hà thấy tỷ tỷ cười một cái thì liền động dung , bây giờ nàng mới để ý từ lúc vào trong phòng đến giờ thì tỷ tỷ của nàng biểu cảm đã sinh động hơn rất nhiều . Rõ ràng món trà của Băng Thần tác dụng cực kỳ mạnh mẽ , điều này khiến nàng cảm thấy vui vẻ .

Băng Thần mỉm cười nói :

“Chúng ta không thể ở mãi đây nhưng không có bất cứ công việc gì , dù sao tiền khách sạn cũng phải trả . Đan dược dùng để tu luyện cũng phải mua , ta lại là dược sư kiêm đan sư nên mỗi lần tập luyện điều tốn con số trên trời .

Bán đan dược thì tạm thời ta còn chưa có nhiều tiền đến mức để mua được nhiều nguyên liệu chế đan . Thế nên thực sự ta rất cần một công việc để trang trải cuộc sống , không biết Đạm Đài tiểu thư có thấy cái nào thích hợp thì giới thiệu cho ta với .”

Nghe Băng Thần hỏi thì nàng ta liền rơi vào trầm tư rồi nói :

“Thực ra cũng có một cái nhưng tương đối nguy hiểm , bất cứ lúc nào cũng có thể gặp nguy hiểm tính mạng cả . Đổi lại thù lao cực kỳ nhiều , lại có rất nhiều cơ hội để công tử có thể thu thập dược liệu nữa , dạo này Đạm Đài gia chúng ta cũng có đăng tìm người .

Rất nhiều người tới ứng cử , tuy nhiên nếu Băng Thần công tử thích thì ta có thể làm chủ và để lại vị trí cho ngươi . Đương nhiên công việc nhẹ nhàng ít nguy hiểm ta cũng có không ít nhưng thu nhập lại chẳng đáng là bao cả .

Băng Thần công tử là đan sư cấp cao chắc không thể dùng chút thu nhập để thỏa mãn đam mê của mình được . Huống chi luyện tập nhiều đan sư mới tiến cấp được , thế nên theo tính toán của ta thì công việc kia sẽ phù hợp với ngươi hơn .”

Cầu còn không được thế nên Băng Thần đồng ý ngay :

“Thế thì tốt quá , tu luyện giả chúng ta ai lại không phải chịu nguy hiểm cơ chứ .”

Tiếu Hoan Hỷ lên tiếng :

“Thế ta có thể gia nhập hay không ?”

Đạm Đài Thiên Thanh soi tu vi của Tiếu Hoan Hỷ rồi đáp :

“Tu vi thì hoàn toàn đạt chuẩn nhưng có lẽ phải thi thố với những người khác thôi , ta lấy quyền lực của mình lấy vị trí cho Băng Thần công tử đã là quá đáng rồi . Nếu cố nhét thêm người thì dù ở trong tổ đội cũng sẽ có rất nhiều người khó chịu .

Công việc là săn giết yêu thú thế nên đan sư và dược sự chiến đấu rất khó tìm , Băng Thần công tử như thế nào thì họ cũng có thể dễ dàng bỏ qua . Còn nếu cô nương gia nhập thì bắt buộc phải có thực lực mới được , không có thì tham gia chỉ càng thêm nguy hiểm thôi .”

Băng Thần chỉ mình rồi nói :

“Ý của cô nương là trong tổ đội đan sư và dược sư sẽ được bảo vệ kỹ càng đúng không ?”

Đạm Đài Thiên Thanh gật đầu đáp :

“Chúng ta luôn mang đan dược theo nhưng trong rừng cây có muốn vàn mối hiểm họa như ca các loại độc tố đặc biệt . Có những thứ giải độc đan không có tác dụng gì cả , Băng Thần công tử là đan sư chắc hiểu chuyện này .”

Băng Thần gật đầu nói :

“Đúng thế , đi trong rừng săn yêu thú ở Siêu cấp vi diện nếu không có dược sư thì quả thật chán sống rồi . Có nhiều thứ vốn không phải độc dược thế nên giải độc đan không hề có tác dụng , chỉ có thể tìm kiếm thiên địch của những thứ đó mang ra bào chế thuốc giải dùng ngay tại chỗ .”

Nói chuyện kiểu này thì chứng tỏ Băng Thần cũng có kiến thức không nhỏ về dược sư thế nên nàng tỏ ra yên tâm hơn rất nhiều , Đề cử người không làm được việc thì nàng thật sự cũng không dễ chịu gì cho cam , sẽ gặp phải tiền bối trong gia tộc khiển trách .

Biết việc thì tốt rồi nhưng nàng ta tới đây mục đích vẫn chưa hoàn thành , đợi nói chuyện đang vui vẻ thì nàng ta hỏi :

“Hôm qua công tử đưa trà ta dùng vào rất thích , chỉ là ta hơi thắc mắc nếu một người dùng phải Vô Tình Đan thì dùng trà bao nhiêu lâu mới khỏi . Với lại dùng trà vào thì nếu lại uống phải Vô Tình Đan liệu có miễn nhiễm được hay không ?”

Băng Thần vui vẻ :

“Không nghĩ tiểu thư cũng hiều kỳ chuyện này , thực ra là dùng một tuần thì tác dụng của Vô Tình Đan sẽ hết hoàn toàn . Dùng một tháng kết hợp với độc môn mở huyệt vị của tộc ta thì Vô Tình Đan ăn nhiều mấy cũng chỉ có một tác dụng là để no bụng thôi .”

Biết được thứ quan trọng nhất nàng liền nói sang chuyện khác , chủ yếu là chuyện về đội săn của gia tộc .

Lúc ra về nàng có dặn dò :

“Một tuần nữa đổi săn sẽ tập hợp lúc đó Băng Thần công tử mới cần tới , Tiếu cô nương nếu muốn gia nhập thì ngày mai ta sẽ dẫn người đi khảo hạch .”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Cám ơn Đạm Đài tiểu thư , hẹn gặp lại trong Thiên Đạo .”..