"Lão tổ tông, ngài đi đâu ?"
"Tới Trần gia" giọng Vân Trung lạnh buốt vang lên, chân lực ngoại phóng khiến cả chiếc xe đều lách cách vang động
Tên tài xế còn chưa kịp phân tích hết dữ liệu trong câu nói vừa rồi đã sợ hãi dậm chân ga đi thẳng, phải mất trọn 30 phút sau hắn mới hồi thần từ sợ hãi
Trên xe, Vân Trung nhắm mắt dưỡng thần nhưng nộ khí không tan, khí cuồng bạo xung thiên, cả người âm hàn như khối băng nhưng lại hỏa bạo như núi lửa rất có tư thế bạo ngược bùng phát bất kỳ lúc nào.
Tông sư trong mắt người thường chính là siêu nhân, trong mắt võ giả là thái sơn bắc đẩu nhưng trên thực tế tông sư mạnh cũng có mức độ, cũng không có năng lực phi thiên độn địa lại càng không thể đảo hải di sơn.
Một đoạn đường tới Trần gia không kém gì 10km đường thành thị lão vẫn phải ngồi xe như bất kỳ ai.
Nộ khí trên thân lão cũng không vì thời gian trên quãng đường này mà giảm bớt, ngược lại còn càng ngày càng thêm trầm trọng
Khí thế toàn thân buông lỏng tuy còn chưa đủ để ảnh hưởng đến xung quanh nhưng sự trầm trọng vẫn khiến một mảnh không gian nặng nề thít chặt, nhân loại bình thường đều hít thở không thông, cả chiếc xe đều vì thế mà nặng nề léo lê đi.
........
Trọng phủ Trần gia, luyện võ trường
Trần gia biệt thự rộng lớn. Mỗi người đều có không gian riêng cho mình đầy đủ cả thứ cần thiết
Luyện võ trường này là nơi dành riêng cho 2 ông cháu Lan Anh, mỗi người đều có phòng luyện công riêng, chỗ bế quan biệt lập, bình thường họ chủ yếu là ở đây quyền qua cước lại rèn luyện thực chiến nhưng mà hôm nay lại khác.
Dĩ nhiên mỗi người lại tự tìm một góc không ngừng khua một thanh kiếm trên tay, muôn hình vạn trạng
Lúc cứng lúc mềm, lúc dài lúc ngắn, lúc cùn lúc bén, lúc nhanh lúc chậm, ...
kỳ dị bách hợp
Lóa cả mắt người xem.
Trần Lập dùng kiếm nhiều năm đã quen với nhuyễn kiếm cho nên bây giờ chiêu thức chủ yếu mềm mại kéo dài.
Lan Anh cũng có phần giống vậy, hệt như bộ Miêu quyền mà cô luyện đến thuần thục, giờ luyện sang kiếm lại không hề mất đi sự dẻo dai mềm mại đó hơn nữa chân lực kéo dài, hàn khí bức người.
Miêu quyền sử kiếm lại càng phát ra uy năng kinh người, kín không chỗ lọt.
Sự dẻo dai này phù hợp với dạng vũ khí dài mềm, cho nên kiếm của cô hóa thành một dải lụa bồng bềnh, dài tới 3m nửa vòng cuộn tại thân 2 đầu lụa bung tỏa quanh thân, nhìn thì đẹp mắt dịu dàng nhưng kiếm khí rợn người, sát cơ trùng trùng.
Kiếm muốn luyện vào thân không có gì nhanh hơn luyện tập, cho nên khi vừa về tới nhà họ đã thống nhất một phương án tu luyện của mình rồi bắt đầu chia nhau ra luyện, từ lúc trở về đến nay đã là trọn vẹn 3 giờ đồng hồ.
Có điều, xưa nay chuyện gì cũng có điểm dừng bởi vì ngay lúc này
"Oành....rầm.. " một âm thanh phá vỡ cực lớn vang lên, rất nhanh sau đó là những tiếng ồn ào vang lên đánh thức 2 ông cháu từ trạng thái vong ngã ra ngoài hiện thực.
...........
Bên ngoài
"Vân....vân Trung, ông tới đây làm gì ?
"Lão già, ông đây là đang quấy rối tư gia, mưu sát quan chức nhà nước, nếu bị mang ra truy tố ông có biết hậu quả là gì không....là mây chục năm tù đó"
Trần Thiên Vũ cậu của Lan Anh ngoài mạnh trong yếu nói, bộ dạng của ông sợ sệt nhưng lại có thế chó mượn oai hùm, miệng nói lời chánh khí nhưng lại đầy đạo đức giả.
Phía trước, Vân Trung vẫn một đường sát khí ngùn ngụt bước tới thế không cản nổi, hệt như hung thần ác sát, mặt lạnh băng rít lên từng chữ
"Kêu lão ta ra đây...."
Ông ta vừa nói vừa bẩy đổ chậu hoa to tướng phía trước, cả chậu cây kiểng nặng gần cả tấn lập tức bị ném ra ngoài như cái giẻ rách.
"Ầm....choang...." loại kích thích thị giác này sinh ra người thường không thể chịu nổi, vợ chồng Thiên Vũ bình thường không rèn luyện chỉ biết ăn trắng mặc trơn làm sao có đủ kiên lực kháng cự.
"Được....tôi đi gọi, tôi lập tức gọi"
Người mợ này co chân chạy đi đến cả đôi guốc đắt tiền cũng bỏ
"Vân Trung, đừng cậy già lên mặt cha tôi mà nổi giận, tôi xem ông còn giữ được bộ dáng này nữa không, hay là bị đánh thành đầu heo..." Trần Thiên Vũ ỷ có chỗ dựa, thái độ rất xấc ngược
Bản thân ông ta năng lực hèn mọn, được lên làm một chủ tịch quận đều là nhờ luồn cúi và người anh nâng đỡ, tuy nhiên chức chưa cao nhưng lại sớm quen thói xấu quan trường, độc tài, lấy mình làm trung tâm, ưa thích nịnh nọt, thích thể hiện, cậy thế lên mặt, hất hàm sai khiến.
Chung quy lại, về mặt nhân phẩm ông ta đã thối ruỗng, loại người như vậy rất thích dựa thế và thường sợ hãi cường nhân.
Như đây chính là một ví dụ
"Nói cho ông biết, cha tôi nay đã giải quyết được bệnh lâu năm thực lực tăng mạnh, ông sẽ không phải đối thủ của cha tôi, biết điều thì mau biến đi"
Ở đối diện, Vân Trung mở trừng đôi mắt liếc xéo tới, kinh người uy áp liền bộc phát
"Pựt ...ặc" lực chấn ập tới, thân thể Trần Thiên Vũ liền như muốn vỡ ra, choáng váng đầu óc, khắp người đau nhức vô lực.
Vân Trung vẫn mang theo kinh khủng lực chấn nhiếp ánh mắt tựa như mang theo giả diễm trừng lớn nhìn tới phía trước.
Ông ta chờ ở đây nãy giờ, đồng thời bị hạ nhục mà không nộ phát giết người cũng là vì lý do này
Trước đó, 2 ông cháu Trần Lập bình đạm bước tới, nhìn tận mắt thấy cách ứng xử ngạo mạn của con trai ông chỉ lắc đầu, ngẩng đầu nhìn tới lão đối thủ nhiều năm bỗng nhiên ông giống như ngọn lửa sắp lụi lại cháy, chiến ý bộc phát
Hơi thở này thật là mạnh
"Lão bạn già, ông tìm ta ah" rõ ràng thấy được áp bách to lớn từ thân đôi thủ nhưng mà lão vẫn bình chân như vại, giọng nói không khác xưa chút nào.
Trần Lập của bây giờ và Trần Lập của trước kia là một sự cách biệt xa lắm, xa không thể tới. Cho nên ông có lý do tự tin cũng đủ thực lực tự tin
Lần này tới đây Vân Trung không hề thu lại khí thế, toàn bộ áp bách đặc thù mà chỉ có tông sư cảnh mới có đều bị ông dùng sự cuồng bạo để thể hiện ra
Lão đang giận dữ điên cuồng
Lão muốn chấn nhiếp
Và lão càng muốn dùng cảnh giới chênh lệch này để miệt thị đối thủ, để tha hồ cho tên đó hối hận vì đã tiếp tay trợ lão một bước.
Nhưng mà lão đã sai, không ngờ bây giờ trước lão đối thủ ông ta lại không có bất kỳ cảm giác ưu việt hơn.
Sự điềm tĩnh của Trần Lập khi nhìn tới còn khiến lão có cảm giác mặt như nóng lên, một loại cảm giác uy nghiêm bị dẫm đạp xem thường xộc lên đầu
Trợn ngược mắt gấu, toàn thân khí áp như phích lịch ầm ầm đổ tới, trực tiếp dùng thế cuồng bạo chấn áp tới chỗ Trần Lập, đồng thời giọng nói mang theo chân khí sóng âm thô thiển phun ra từng chữ.
"Giao ra dược liệu....ta tha cho Trần gia mạng chó"..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.