Thiên Tà

Chương 133: Vân Gia Loạn

Bữa cơm tối nay đặc biệt đông người hơn mọi ngày, một bữa cơm do 2 cô gái nấu ăn cũng được chuẩn bị vô cùng tươm tất

Hồng Ân từ lần song tu với Thiên Tà tới giờ thực lực tăng mạnh đã có được chân khí tu thành luyện thể kỳ tầng 2, lại được hắn truyền cho tiên pháp tu luyện toàn thân mị lực trán phóng, da thịt trắng nõn mềm mại, động tác tay chân nhanh nhẹn, tâm tính cùng dịu dàng ngoan ngoãn

Loại sắc đẹp này tựa như toát ra từ tận trong da thịt không cần bất kỳ trang điểm tô son vẽ họa, xinh đẹp khiến lòng người rung động không thể dời mắt.

Hôm nay ở đây còn có cả cha cô Hồng Thiên Ân hiện giờ đã là phó bang chủ.

Vừa nấu ăn cô nàng này lâu lâu vẫn dịu dàng đưa ánh mắt tìm tới thân ảnh người nam nhân bên trong, chính là nam nhân đã cho cô tất cả

Thúy Vy khéo léo nhìn nhận ra hành động của bạn gái trong lòng trăm mối ngổn ngang, lòng cũng sinh ra chút gấp gáp

Thúy Vy là một người thông minh, cô có đủ tự tin vào bản thân, dù là gia cảnh, nhan sắc, hay tài hoa đều không kém nhưng mà trước mặt Thiên Tà cô vẫn có chút khó có thể nắm bắt, đặc biệt là hôm nay đã chạm mặt một Lan Anh xinh đẹp thoát tục, bây giờ lại có một Hồng Ân mềm mại không xương

Áp lực sinh ra thoáng chốc đã khiến cô giảm bớt đi kiêu ngạo bản thân

Trong phòng.

Phi Nhiếp, Hồng Thiên Ân, Hứa Tự Quốc 3 người ngồi ghế dưới

Thiên Tà ngồi ghế chủ điện giọng hắn vang lên

"Thần Thiên"

"Ý ngài là..Thần Thiên Bang" Phi Nhiếp, Thiên Ân cùng nhắc theo

"Không sai, ta hiện đang lập một Thần Thiên Cung bề ngoài là một khách sạn, bên trong là một môn phái....thần thiên bang từ nay sẽ là một phân nhánh của Thần Thiên Cung"

Thiên Tà lại quay sang Hứa Tự Quốc

"Thời gian tới ông toàn diện công chiếm lấy tài sản Vân gia, lập một thương nghiệp phân nhánh thứ 2 Thần Thiên tập đoàn"

"Được...chỉ cần thiếu gia ngài áp trận, Hứa Tự Quốc tôi nhất định không phụ sự kỳ vọng của cậu"

" Thần Thiên Cung có 3 nguyên tắc"

"Một, võ không lạm sát vô tội, văn không tục loại ô uế, kinh doanh không phạm tệ nạn"

Hai, tự do tự tại không ràng buộc, lấy thiện phạt ác, dĩ ác chống ác, tự tà mà vô tà"

Ba, không tham luyến phàm trần tục vật, trung thành như một, tuyệt không kháng mệnh"

Thần Thiên Cung quân lệnh như núi, kẻ phạm không tha, chỉ có chém"

"Các ngươi có quyền lựa chọn gia nhập"

Giọng Thiên Tà vang lên, bầu không khí thoáng chốc hơi lắng lại chốc lát

"Thiếu gia, tôi gia nhập" Phi Nhiếp quyết đoán

"Tôi cũng gia nhập" theo sau là Hứa Tự Quốc và Hồng Thiên Ân

Đến thời khắc này cơ bản họ đã có nhận định sơ lược về cách làm người của Thiên Tà cũng hiểu được con người này thần bí đáng sợ mà mà cũng đáng tin cậy cỡ nào.

Không thể nghi ngờ lần này chính là cơ hội của họ

Quả nhiên lúc này, Thiên Tà trở lòng bàn tay liền có một vật bay ra.

Thứ này dưới ánh sáng phát tỏa lại như có linh tính tự nhiên bay về phía mỗi người, không cần bọn họ kịp suy nghĩ liền thành lập liên kết dẫn thẳng tới linh hồn nhập vào mệnh cách

Cả 3 người lập tức mở lớn mắt ngạc nhiên và sự việc sau đó cũng giống hệt với ông cháu Lan Anh hồi sáng.

Trong bếp

"Thúy Vy, em cũng thích tên đó phải không ?"

Thúy Vy thoáng cái liền đỏ mặt, miệng khẩu thị tâm phi chối bay

"Có đâu...tên đó lạnh lùng thấy mồ, chẳng có gì tốt hết"

"Uhm...cũng không phải lạnh lùng mà nói đúng hơn phải nói là lạnh nhạt, hắn đối với cha em cũng nhạt với em và chị cũng vậy"

"Thật không hiểu nổi hắn là con người gì, sao lại sắt đá như vậy" Thúy Vy xìu xìu nói

"Không đâu, hắn không sắt đá cũng không vô tâm, chị có thể thấy rõ trong mắt hắn một sự không thích đối với chúng ta, mỗi lúc....."

"Mỗi lúc nào ?" Thúy Vy gấp gáp hỏi

Hồng Ân thở dài

"Hắn là long là phượng, chúng ta là gà mái, thứ mà chị em mình tự cho là giỏi tất cả đều không một chút giá trị đối với hắn hơn nữa, chúng ta còn là những con gà mái không có sự chân thành"

"Lý Lăng Tiêu hắn, ưa thích sự chân thành cần tình thương, tại vì hắn rất cô đơn"

"Cô đơn, ý chị là sao ?"

"Em không biết ah, Lý Lăng Tiêu hắn mồ côi từ nhỏ"

"Cái gì !!!"

.............

Vân gia

"Rầm....ngươi nói cái gì ?" Vân Trung vỗ bàn cái rầm chân lực kinh người bộc phát đánh nát bấy cái bàn này nát bấy, miệng lớn hét lên.

"Ông bớt giận, chỉ là một nhóm dược liệu bị mất mà thôi, cháu đã cho người điều tra, Vân gia xưa nay chưa từng mất đồ cũng không ai có gan tới đây trộm đồ, ông yên tâm cháu sẽ ...."

"Câm miệng, nói....mất bao nhiêu ?" giọng Vân Trung như oanh lôi vang lên chấn cho cả tòa trọng phủ rung lắc

Thiếu gia Vân Nam run run sợ hãi, hắn biết người ông này bình thường trông thì rất yêu quý hắn nhưng mà tất cả đều trên cơ sở là hắn làm được việc, nếu sai sót xảy ra dù hắn có là ai một khi đã không còn giá trị, tất cả đều khó nói trước được

"Mất....không nhiều lắm, chỉ có 600 cây linh dược, chính là toàn bộ số dược tại trung tâm vườn thuốc lần trước lấy về, bây giờ...."

Hắn còn chưa nói xong đã cảm thấy một luồng khủng hoảng ập đến, tiếng gió rít chói tai vừa vang đã

Tròng mắt Vân Trung ứa ra giả quang, cả người bộc phát ra nộ khí kinh người, trở bàn tay liền tát tới

"Bốp....ru...ỳ....nh..."

Vân Nam như một đám giẻ rách bị tát bay vào tường ngất xỉu, cánh tay tréo ngược ra sau lủng lẳng, dĩ nhiên đã đã gãy nát.

Bên cạnh là mấy vị đại lão nhìn thấy cảnh này nhưng không một ai dám hó hé lên tiếng, bầu không khí âm trầm mà nặng nề đến cực điểm

"Hừ....cho các ngươi nửa ngày điều tra, để ta xem là tên nào muốn chết"

Nơi xong, ông ta như một ngọn đuốc lớn đạp chân bước thẳng ra cổng chính, khí áp mang theo nộ hỏa khiếp người lướt qua khiến một đám người run lên lẩy bẩy

"Lão...lão tổ, ngài đi đâu ?"

"Ngươi không xứng biết !" giọng Vân Trung lãnh ngạo

Dù là tộc nhân cùng huyết mạch nhưng trong mắt đẳng cấp tông sư tất cả đều không khác gì giun dế

"Nhưng mà, tiên môn...bên đó là hôm nay tới lấy dược liệu ..."

Lão giả này cúi gằm đầu không dám ngược nhìn chỉ sợ chạm vào ánh mắt đáng sợ đó của cha mình.

Không sai, ông chính là một trong 3 người con trai của Vân Trung, Vân Nam thiếu gia Vân Thiếu Minh và Vân Thi vợ Hứa Tự Quốc trên danh nghĩa chính là 2 đứa con ông.

Vân Trung Nghĩa con người này trong tộc âm mưu thủ đoạn lớp lớp, con gái nhào vào bọc Từ thiếu làm chỗ dựa, con trai Vân Nam lại âm thầm thay chức gia chủ nắm toàn bộ tài sản, Vân Thiếu Minh được cài cắm luồn lách được trở thành ngoại môn ký danh đệ tử, bản thân ông lui vào hậu trường vừa chuyên tâm luyện võ vừa âm thầm thao túng cả gia tộc.

Vân Trung chính là cha ruột lão, trước kia tu vi cao hơn lão một bước bị lão cho Vân Nam khéo léo lợi dụng nhưng từ khi Vân Trung tấn tông sư liền cuồng ngạo bất kham thoát ra khỏi tầm khống chế của ông.

Vân Trung Nghĩa vừa phải nhịn lại vừa cố gắng tìm hiểu bí quyết giải đan độc tấn tông sư, một bên lại mượn tiên môn sứ giả ra áp chế lại lão cha đưa lão vào lại khuôn khổ, nhưng mà lần này đáng tiếc lại phát sinh chuyện mất dược liệu này

"Gia chủ...gia chủ...không xong"

Đang bần thần suy nghĩ thì có giọng nói vang lên

Khó chịu, lão ta trừng mắt

"Khốn kiếp....

"Hắc Hổ quân....chết rồi, không còn một ai rồi, chết sạch không còn ai rồi"

"Cái gì !!!!..