"Di sơn đảo hải"
Một Sơn Hải Đồ, trực tiếp thu lấy một mảnh đất 10 mẫu theo chiều dọc từ 18km trên không cho đến suốt 10km dưới lòng đất.
Chân chính biến mảnh không gian này thành một mảnh loạn lưu.
Thực tế loạn lưu không gian sẽ rất nhanh bị lực lượng vũ trụ tới bù lấp lấy lại nhưng mặt đất thổ địa lại là vĩnh cửu biến mất.
Hiện giờ Vân gia có tài đại khí thô đổ xuống hàng ngàn xe đất cũng không đủ lấp đầy được cái hố này.
Mà cho dù họ có đủ sức lấp đầy nó thì cũng vĩnh viễn không thể lấy lại được bảo địa cùng long mạch bên dưới, mảnh đất này đã chân chính mất đi giá trị đích thực của nó
Bảo địa sở dĩ có tên gọi như vậy là bởi vì nó bẩm sinh có đủ âm dương cân bằng, ngũ hành tề tụ.
Mảnh đất này bẩm sinh chỉ có 4 đạo long mạch thuộc hỏa mạch, kim mạch, thủy mạch và địa mạch thuộc thổ.
Tên trận sư cải tạo nó đã dùng trận pháp cải hoán thiên địa đưa nó trở thành một lao tù dùng nhân loại huyết khí và ngàn năm huyết sâm cưỡng ép trồng vào 4 mạch giữ chặt nó không thoát được ra.
Qua thời gian dài gắn kết, huyết sâm cũng sắp tấn cấp yêu linh, trở thành sơ đẳng trận linh, trở thành mộc hệ bù vào sự thiếu khuyết 4 mạch đồng thời cũng thàn trận tâm.
Một khi trận này sinh linh sẽ tự động tấn cấp, lúc đó bảo địa này thành linh địa chính là tiên thổ mà người tu tiên muốn hướng tới, chắc hẳn lúc đó vị trận sư tiên nhân kia sẽ đến đây thu hồi, nhưng mà bây giờ đã không cần nữa.
Thiên Tà một thu chính là đã tận diệt hoàn toàn, gốc rễ cũng đào sạch, trận pháp bên trong thô thiển nhưng vẫn có giá trị.
Hơn nữa bên trong còn có 4 món pháp bảo trấn mạch cùng rất nhiều tài liệu trận pháp sa sỉ, thứ này nếu vào tay Thiên Tà, tác dụng sẽ lớn hơn rất nhiều.
Điểm đáng nói đó là những món pháp khí đó vẫn còn y nguyên ấn ký của chủ nhân, tên này hẳn là muốn luyện ra trận linh từ đó gộp trận thành một tự thu vào túi.
Bất quá hắn ngu xuẩn không biết rằng muốn thu trận linh đâu có đơn giản như vậy.
..........
Vân gia
"Lão tổ...làm như vậy có được hay không ?" Vân Nam đại thiếu gia hỏi
"Có vấn đề gì sao ?" giọng Vân Trung lãnh ngạo vang lên
"Lão tổ, vấn đề là Hồ Mị cô nàng này...dính dáng đến Hồ Điệp Cốc thật có chút khó"
"Hừ...Hồ gia thì sao, trước mặt tông sư họ còn dám quá đà, hơn nữa đừng quên sau lưng chúng ta là ai ?"
"Lão tổ, chuyện này con hiểu, dù Hồ Điệp Cốc có hưng sư vấn tội cũng sẽ vì người đó mà không dám làm tới, chung quy chúng ta không sợ họ, nhưng mà không hiểu sao con vẫn thấy có chỗ nào đó không ổn"
"Nam nhi, con thông minh như vậy hẳn là đã phát hiện ra vấn đề phải không ?"
Vân Nam dãn ra chân mày
"Không sai...ông, ông nói xem Hồ Điệp Cốc không phải cũng giống chúng ra sao, quanh năm ăn dược tồn tích hậu chứng nhiều lắm, nhưng bây giờ...tự nhiên một Hồ Mị lại có thể giải quyết được vấn đề của Vân gia, như vậy..."
"Ý con là...còn có cao nhân thứ 3"
"Không sai, ý con chính là như vậy, hơn nữa kẻ này rõ ràng đã có ý liên kết với Hồ gia, bây giờ Vân gia lật lọng trong vườn thuốc e rằng đã chọc ra cùng lúc 2 kẻ địch"
Hắn vừa nói xong đã nghe thấy Vân Trung lão khinh bỉ
"Hừ..buồn cười, Vân gia ta còn biết sợ ai...ngươi đã quên lão tổ bây giờ là tu vi gì ?."
Vân Nam như ngộ ra
"Haha...là cháu nghĩ nhiều, xin ông thứ tội cháu nói nhiều rồi"
"Uhm...lui đi, Vân gia bây giờ đã khác xưa, con là người làm chủ lồng ngực nên có đại khí..."
"Dạ...con biết rồi ông
"Chuẩn bị đi, ta đã tấn sư, cũng là thời điểm nên hạ dứt điểm với trần gia...chuẩn bị chu toàn, ngày mai ra tay...Trần lão đầu chết đi, con sãn sàng tiếp quản
"Dạ..."
..............
Trên xe
"Anh Tiêu...vừa nãy là anh làm sao ?" Lan Anh sợ hãi vỗ ngực
"Lăng Tiêu, thần bảo của cậu uy năng thật đáng sợ, không ngờ còn có loại năng lực khủng khiếp như này" Trần Lập cũng sợ hãi than thở
Từ khi tấn tiên thiên, lão ta trẻ lại như thời tráng niên, bản tính hào sảng vui vẻ lại càng không khác mấy con nít.
"Đó bất quá chỉ là trò vặt mà thôi" Thiên Tà có chút suy yếu nói
Một lần này luyện hóa thổ địa nhìn thì đơn giản nhưng thực ra Thiên Tà hắn cũng hi sinh khá nhiều
Toàn bộ thần lực mấy ngày nay hấp thu từ cái hộp, thần lực từ pháp tướng thu được tín ngưỡng, thần lực trong viên yêu hạch thu được từ tiên tiến sĩ Vinh, thậm chí là cả 8m bán kính lĩnh vực cũng đều bỏ ra toàn bộ.
Tất cả dồn hết một lần này, thu hoạch lớn lao nhưng mất đi lại cũng không kém hơn bao nhiêu.
"Anh Tiêu...hồi nãy là rất cố sức phải không"
"Không đến nỗi đó, anh cần bế quan 3 ngày hồi phục"
"Anh tới Trần gia đi, ông nội sẽ bảo vệ anh với lại...em cũng tiện chăm sóc anh"
Lan Anh đỏ đỏ mặt nói
"Không cần đâu, đưa anh về khu đất trung tâm đi"
"Anh Tiêu ahhhhhh...." Lan Anh nhõng nhẽo gọi
Thiên Tà nhẹ nắm bàn tay mũm mĩm của cô an ủi.
"Đó là địa bàn của a, không có chỗ nào an toàn hơn nơi đó, với lại anh còn có chút việc không bỏ được"
"Uhm...vậy anh nhớ phải giữ gìn"..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.