Thiên Tà

Chương 108: Gấp Gáp

"Uhm...có chuyện cần tôi giúp sao ?

"Không phải tôi cần ông giúp mà là ông đang cần tôi hỗ trợ"

"Uhm...nghĩa là sao ?

"Hừ, ông già khôn lõi đời lại mưu mẹo như hồ li mà chuyện như vậy cũng không đoán ra sao ?"

"Lăng Tiêu, ý cậu không lẽ là việc tôi tấn tiên thiên...cậu quên rồi sao, bây giờ tôi đã là tông sư, thứ nhất tôi có thực lực giữ mình thứ 2 tôi cũng sẽ lên quân hàm đại tướng và thứ 3, võ sư hội minh sẽ trọng điểm bảo vệ tôi"

Thiên Tà nhếch miệng coi thường

"Ông nghĩ thật đơn giản, lại còn tự tin quá mức vào tu vi tông sư, hơn nữa còn quá tin tưởng vào tổ chức, nhưng mà...ông dù tấn sư, cũng không có bao nhiêu giá trị với họ, thứ giá trị duy nhất của ông đó là cái gì biết không ?"

Không chờ Trần lão đoán già đoán non Lan Anh đã nói

"Là bí mật tấn tiên thiên, chính xác đó là quan hệ với anh Lăng Tiêu"

"Ông ah...anh Tiêu bây giờ đang suy yếu, ông không thể lại mang phiền phức đến cho ảnh"

"Ây za...cháu gái ngoan, câu này là có ý gì đây, trọng sắc khinh tình đúng không...đúng là con gái lớn khó giữ mà "

"Ônggggggg"

"Được rồi, 2 ông cháu ...xắp xếp rồi đến chỗ tôi đi"

Thiên Tà nói một câu chặt ngang câu chuyện của họ

"Chỗ của cậu...có cái gì mà ở, hơn nữa cậu cho chúng ta trú thân về một chỗ không phải là đang gom hết rắc rối về một phía sao ?"

"Không sai...ý tôi chính là như vậy"

"Nhưng mà ở đó không có nhà thì ở làm sao ?" Lan Anh thắc mắc

"Tôi cần sắt, cần kim loại, số lượng rất nhiều"

Trần Lập vuốt đầu sau đó rút ra điện thoại bắt đầu gọi. Mặc dù từ lúc tiếp xúc với Thiên Tà đến giờ vẫn chưa nhiều nhưng Trần Lập vẫn bị một loại ý chí không thể kháng cự này của hắn ảnh hưởng.

Một câu hắn nói ra, lão liền không có chút nào nghi ngờ, cũng chỉ có cam nguyện làm việc cho hắn

Dùng năng lượng của quân đội chính là sức mạnh vô cùng to lớn, so với các mối quan hệ thương nhân đều lớn hơn rất nhiều

"Thả tay mà làm, không cần giữ bí mật" Thiên Tà cho lão một câu trấn an.

"Anh Tiêu, anh lấy nhiều sắt như vậy là làm gì, đừng nói với em là anh đang luyện pháp bảo nha"

Lan Anh vốn là nói đùa xưa nay pháp bảo đều trân quý đến cực điểm, tài liệu hiếm có không nói, đại sư luyện ra còm cần cẩn mật tỉ mỉ luyện chế dùng chân nguyên bồi dưỡng, tỉ lệ thành công lại bé nhỏ đến đáng thương. nhưng không ngờ lời nói đùa của cô lại nhận được đáp án khiến người bất ngờ

"Không sai.."

"Ah...anh thật là đang luyện bảo, sắt mà cũng có thể luyện thành bảo hay sao ?"

"Không sai...tuy sắt không phải thứ trân quý nhưng vẫn có thể luyện thành pháp bảo, hơn nữa anh có Sơn Hải Đồ, chỉ cần những thứ đạt đến trình độ pháp bảo cấp thấp nhất nhập vào đồ sẽ có thể theo tu vi của anh tăng lên mà tấn cấp"

"Nhưng mà...em từng nghe nói muốn luyện ra pháp bảo càng cao cấp thì phải tương ứng có được tài liệu cao cấp không kém, trên đời không có cái gì rác rưởi khái niệm "thần tượng sư dù điêu gỗ mục cũng thành được thần bảo"

Lan Anh thật sự không thể tin được lời này của hắn

"Đó là do tầm nhìn mỗi người khác nhau, đẳng cấp pháp bảo cũng không phải hoàn toàn tới từ tài liệu" Thiên Tà khẳng định

"Vậy thì nó phụ thuộc vào gì ?

"Vào trận văn, thần hỏa và cả thần niệm...nói chung rất phức tạp, em tốt nhất không nên biết nhiều, chuyên tâm tu luyện là được"

"Uhm, Lăng Tiêu...huy động nhiều sắt như vậy cùng một lúc có sợ cấp trên nghi ngờ không, bí mật trên tay cậu là đã đủ kinh thế rồi giờ mà rầm rộ e rằng đầu sóng ngọn gió"

"Ông không cần lo, chỉ cần ông nhanh tay, trong thời gian 1 ngày là đã đủ"

"Được, việc này tôi sẽ cố gắng"

Nói chuyện xong, Thiên Tà điều động Sơn Hải Đồ thu Hồng Ân vào trong sau đó bốc điện thoại lên gọi cho Thúy Vy.

"Em nghe nè anh

"Em đang làm gì đó ?"

"Em đang nấu ăn, chờ anh về ăn nè !"

"Không cần đâu, sự việc cấp bách em khẩn trương tới khu đất của anh đi..."

"Có chuyện gì sao anh ?"

"Đừng hỏi nhiều, khẩn trương"

"Dạ"

........

20 phút sau đó

Một nhóm người này đã tất cả tề tụ lại tại dưới "cây dù" lớn trong khu đất trung tâm.

Hôm nay là Thiên Tà ưu tiên cho toàn bộ gần 100 tấn sắt đều đầu nhập vào cái nhà để xe hình cây dù này.

Dù này rộng trọn 300m vuông, tuy chỉ cao hơn 6m so với mặt đất nhưng lại hấp thu hết sạch ánh nắng chói chang bên trên biến toàn bộ khu đất phía dưới thành một mảnh đất như mùa xuân mát rượi.

Hơi nước và thủy linh khí từ Thủy Linh Hồ tuôn ra cùng với thảo mộc khí ít ỏi từ vườn thuốc hòa hợp vào trong không gian tựa như thấm vào ruột gan người.

Hít vào một hơi liền khiến thần thái tinh mẫn, thể lực sung túc

"Wao không ngờ chỗ này lại không thua mấy vườn thuốc Vân gia ah, anh làm sao được vậy"

Nơi này tuy không nhiều linh dược như ở vườn thuốc Vân gia, chỉ có 5 gốc thảo dược nhưng lại toàn là tam phẩm, tứ phẩm linh dược, dược tính đầy đủ có trọn vẹn cả trăm năm.

5 gốc không nhiều nhưng nó lại được trồng trong linh thổ hô hấp tiên thiên linh khí, hấp thụ long mạch chi khí. Linh mộc lực mà nó thở ra thuần khiết nồng hậu vô cùng

Mộc sinh hỏa, mộc lực từ vườn thuốc tràn ra lại bổ trợ hỏa lực tại Dù, ở tại nơi này cũng vì thế mà có đủ thủy mộc hỏa các hệ lực lượng, tu luyện nơi này đã là bảo địa

Khi họ tới vừa được một lúc thì sau đó các xe tải chở sắt từ quân khu đã chạy tới, tốc độ và tác phong nhanh nhẹn, hiệu quả làm Thiên Tà vô cùng vừa lòng.

Lại 10 phút sau, một chiếc Ferrari chạy tới, Thúy Vy xách theo một cái ba lô nhỏ đáp thẳng xe vào bãi đậu xe hình Dù này.

"Uhm...không khí thật là dễ chịu"

Vừa tới, cô cũng giống như người khác bị không khí ở đây làm cho mê đắm, đáng tiếc tâm trạng vui vẻ lại ngay tức thì bị hình bóng một cô gái xinh đẹp đối diện dập tắt.

Lan Anh..