Vân Tiên lão đầu lại lặng nhiên tại đó không chút nào ý tứ động thủ, ngược lại còn có vị trí đứng giống hệt như 3 lão Kim Sư, Từ Đạt Trung, Hạo Trung Niên, mấy người này bây giờ có vẻ như...thật giống như là một nhóm ah.
Và quả thật không sai.
Tại sao nãy giờ Vân Tiên xuất một trảo nghiền ép cuối cùng đó muốn trảm sát Bá Hiền, nhưng mà Bá Hiền như cũ không phản kháng, tại sao cha hắn Bá Hổ ở gần đó lại không hề ra tay cứu mạng, tại sao cả Phi Nhiếp cũng không động đậy.
Đơn giản là vì họ biết chính xác, Vân Tiên lúc này đã không còn là người ngoài.
Nói một cách dễ hiểu hơn là hắn bây giờ đã giống như 3 người Kim Sư..
.......
Đi ra tới ngoài, Quân Thần Tiết Thiếu Quân và Tiết Mộ Hoa Hội Trưởng trong lòng rét lạnh nộ hỏa. Nhìn thấy sự bất thường của Vân Tiên cả 2 đều bắt đầu có một suy đoán của mình, và loại suy đoán đáng sợ này khiến họ không quay đầu lại chỉ muốn sớm đi ra ngoài.
Loại suy đoán này khiến họ đầy nộ hỏa nhưng lại không dám lỗ mãng hơn nữa gấp rút muốn chứng thực.
Nếu loại suy đoán này là thật, sẽ là chuyện vô cùng đáng sợ
"Quân Thần, Hội Trưởng..." thấy 2 lão đi ra một đám tông sư võ sư đều hơi cúi đầu chào.
"Trần Anh, vừa nãy phái người điều tra...đã trở về chưa ?"
"Thưa Quân Thần, vẫn chưa có ai trở về !!" nói ra xong lời này, chính Trần Anh cũng cảm thấy có chút bất thường.
Quân Thần và Hội trưởng 2 người đưa ánh mắt nhìn nhau tựa như đang hội ý.
"Lý Khang....ngươi vào trong đi, tốc chiến tốc thắng, cảm thấy bất ổn phải lập tức trở ra"
Quân Thần phân phó
"Tuân lệnh..." Lý Khang là một tông sư Lý gia tuổi đã gần 200, lúc tấn tiên thiên ở tuổi 90 cho nên bây giờ hình dạng có chút già, tu luyện đã lâu nhưng vẫn không thể vượt cảnh tiến cấp.
Trong mắt Quân Thần thì lão tông sư này giá trị chiến lực tạm được, nhưng giá trị tiềm năng lại không đáng kể, vừa vặn phù hợp mang ra chứng thực suy đoán của lão
Lý Khang vượt qua màng ngăn cách không gian trước kia chỉ cần 10 cân lực đẩy là có thể tiến vào nhưng bây giờ lại mạnh gấp 10 lần, trọn vẹn trăm cân lực đẩy mới có thể xé ra.
Bước vào trong, lão liền bộc phát hết tốc lực tiềm năng muốn thể hiện chút thực lực trước đại nhân vật, chân như phong lôi đạp tới, ống tay vụt sáng rút ra một thanh tiểu đao chỉ dài khoảng 40 phân, cử đao liền chém tới.
Lực lượng tông sư không kém gì 500 cân, một đao được phổ đầy chân lực liền nặng nề vụt chớp chém tới.
"Để đó cho ta..." Bá Hổ tiến tới, tay không đón đao
"Keng....oanh..." bàn tay Bá Hổ như kim thiết, đón một đao bén nhọn lại văng ra tia lửa đỏ.
"Keng..." một chưởng của ông bộc phát hơn 600 cân kháng đao, một chưởng đánh lật đao ra khiến Lý Khang kinh sợ, hổ khẩu đau đớn
Bá Hổ tựa như một tòa núi lớn, bước chân dậm xuống, thân người bàn trụ vững chãi, quyền xuất như đại sơn giáng thạch.
"Keng...phanh...
"Keng...phanh...." mỗi đao chém ra đều bị một quyền đánh văng, mỗi lần đều khiến Lý Khang lực vô phản kháng.
Bá Hiền, Phi Nhiếp, Kim Sư, Từ Đạt Trung, Hạo Trung Niên đều ngồi đó bàn tọa tu luyện không quan tâm gì chuyện bên ngoài, Vân Tiên lão cũng như vậy
"Keng...phanh......keng..." chiến đấu khô khan này chỉ diễn ra trong thời gian ngắn ngủi 15 phút liền kết thúc.
Không phải chiến bại mà kết thúc, lại càng không phải bị đánh chạy mà kết thúc.
Lý Khang lão chém ra một kích sau đó bất động không tiến, cứ như vậy liền kết thúc.
Không sai, chính là một sự kết thúc li kỳ khó hiểu như vậy.
Một lúc sau, dưới ánh mắt hiểu ra của 2 người Quân Thần, lão Lý Khang dời bước tiến về phía bên cạnh Vân Tiên ngồi xuống tu luyện, thần thái còn kích động đến run run.
Người tiến vào chỉ 15 phút rồi như vậy, cũng không đi ra, đây là chuyện gì xảy ra
Rất dễ hiểu.
Vân Tiên là ví dụ thứ nhất, chỉ vào không ra
Sau đó là Lý Khang là ví dụ thứ 2. Cũng chỉ có vào không có ra
Hơn nữa từ họ có thể hiểu ra 3 vị tông sư Kim Sư, Từ Đạt Trung, Hạo Trung Niên tại sao lại ở trong đó mà không đi ra.
Nói một cách khác, cái không gian này có được năng lực kỳ dị gì đó khiến ai đi vào cũng không thể đi ra
Nơi này là một vùng cấm địa không thể tùy tiện đi vào, là một nơi không đơn thuần có thể mạo phạm, nói cách khác món bảo vật không gian này...giá trị và uy năng đáng sợ hơn rất nhiều so với họ từng nghĩ.
Quân Thần nặng nề phun ra chỉ lệnh.
"Các ngươi truyền đạt xuống cho ta, tuyệt không thể bước vào bên trong, báo với toàn bộ gia tộc và thành viên"
"Tuân lệnh.."
"Trần Anh..."
"Có..."
"Ngươi phân người điều tra, trong thời gian sớm nhất tìm ra thân phận người đang giữ Thần Đồ, đồng thời điều tra vị "chủ nhân" trong miệng mấy tên đó"
"Tuân lệnh"
"Từ Gia Bảo, Hạo Thông Thiên, Vân Hàn..."
"Có...
"Các ngươi điều lệnh xuống, 3 đạo cấm quân sau này chuyển mũi nhọn quân sự về chỗ này....cần thiết thì, dụ địch vào trong đó" Quân Thần chỉ ngón tay vào trong không gian trung tâm
Ông ta lại hướng mắt lên nhìn đạo thất sắc bảo tướng phiêu phù trên trung tâm không gian nói tiếp
"Hơn nữa tung tin ra ngoài, bảo vật ở đây, thần bảo hộ quốc cũng được bảo quản ở đây"
"Tuân lệnh
Quân thần nhếch miệng lên cười lãnh khốc
Ngươi không nghe lệnh ta, không tuân quân kỷ của ta, không có nghĩa là ta không thể sở dụng ngươi....bổn tướng quân muốn lợi dụng ai, còn chưa có người thoát khỏi ngũ chỉ sơn của ta.
Bảo vật thần đồ này, bổn tướng muốn có, ngươi cứ chậm rãi bị ta đùa nghịch đi, mệt mỏi rồi sẽ tự biết ngoan ngoãn, lúc đó sẽ tự biết khuôn phép nghe lời, bổn tướng chỉ thích sai khiến người như vậy...hahahahaha..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.