Thiên Tà

Chương 92: Thuần Vân Tiên - Phản Quân Thần

Lời Vân Tiên vừa nói ra liền tức thì khơi dậy nộ hỏa của đám người Bá Hổ, Phi Nhiếp

Nhưng cũng lúc này Vân Tiên lại triển khai cực mạnh hỏa lực, một trảo mang theo kinh người lực lượng chộp tới chân chính muốn nhất trảo giết chết Bá Hiền.

Có điều ngay tại lúc này, tầng ngoài vách ngăn không gian bỗng nhiên động, một đạo cương nhận lao tới vừa vặn ngăn lại một trảo này.

"Két...oanh..." trong gang tấc bàn tay đó liền bị đánh bay, trông có vẻ rất vừa vặn cứu mạng Bá Hiền một lần

"Phịch...phịch.." từ trên cao lặng lẽ rơi xuống 2 đạo thân ảnh cao lớn vĩ ngạn, khí tràng mạnh mẽ đến ngộp thở.

2 nhân ảnh này rơi xuống mỗi người đều thần thái cao ngạo uy nghiêm, ánh mắt như từ trên cao nhìn xuống bắt đầu đánh giá 3 người Bá Hổ

"Không tệ, mới tấn tông sư đã có được thể phách ưu tú như vậy ...không tồi"

Người nói chính là vị lão tướng quân, trong giọng nói còn y nguyên một kiểu trưởng giả khen ngợi tiểu bối

Nếu là tồn sư bình thường nghe 2 người này khen ngợi hẳn là sẽ tự hào đến ngây ngất, nhưng mà 3 người Bá Hổ lại không.

Trong tầm nhìn của họ, tông sư bất quá chỉ là hèn mọn không đáng nhắc tới, trong con đường thành thần thành thánh thì chỉ là dế loại trùng mạt.

Vị tông sư mới tới này hẳn là tầng thứ 4 mạt kỳ của tiên thiên cảnh, nôm na có thể tính là tông sư trung kỳ đỉnh phong. Một lời khen của họ đối với người thường là cỡ nào lớn lao nhưng mà đối với họ, đây lại là một loại nhận xét tầm thường.

Thể chất và tiềm năng căn cơ của họ dám chắc 2 lão tông sư này còn không nhìn thấu, mở miệng khen người bất quá chỉ là nhìn mặt mà bắt hình dong, giả dối tự cho là đúng mà thôi.

Sắc mặt không chút biểu lộ, 3 người họ không những không tỏ ra kích động như trong suy nghĩ của 2 vị đại nhân mới tới, ngược lại còn điềm tĩnh vô vi, lãnh đạm vô hỉ.

Bá Hiền tưởng như vừa được cứu mạng sẽ phải tiến lên quỳ lậy cám ơn nhưng cũng rất ngoài ý muốn là không hề, hắn đứng đó vẫn ngạo nghễ bất kham không nhún nhường không sợ hãi.

Ánh mắt hắn đảo tới chỗ 2 vị khách mới tới rồi lại nhìn về Vân Tiêu lão đầu, miệng còn khó hiểu cười nhẹ.

Vân Tiên sau khi bị đánh văng một trảo này ra liền đứng đó thu tay lại, thái độ mất sạch hung ác lãnh hàn cao ngạo, 2 tay chắp sau lưng điềm tĩnh nhắm mắt

Lão tướng quân nhìn Vân Tiên có chút vừa lòng, thầm nghĩ

"Quả nhiên là lão hồ li, biết ta tới liền rất phối hợp"

Sau đó ông ta chậm rãi đưa mắt về phía Bá Hiền tựa như cao nhân đại độ, cứu mạng người không cần mang ơn, rất có phong thái cao nhân trưởng bối

"Bá Hiền phải không...còn trẻ đã tấn tông sư, thật là nhân tài hiếm gặp !!"

Điểm khó hiểu là Bá Hiền quay trở về bên cha đưa mắt nhìn lão lại hoàn toàn dửng dưng không kích động, nhìn quân hàm đại tướng trên vai ông ta mà mắt không chút dao động

Lão tướng quân hơi nheo mắt, hơi ngoài ý muốn. Không khí này thật sự có chút kỳ lạ

Nhìn thấy Đại Tướng Quân và Hội Trưởng tới đây nhưng mà.

3 lão đầu, Kim Sư,

Từ Đạt Trung, Hạo Trung Niên đều hờ hững không chào

3 người tân tấn tông sư Bá Hổ, Bá Hiền, Phi Nhiếp đều không chào hỏi

Bá hiền vừa được cứu mạng lại cùng không cảm ơn, nhận được lời khen của ông nhưng cũng không mảy may kích động

Không khí này, thật bất bình thường

"Uhm...ngươi hẳn là Phi Nhiếp đi, 30 tuổi tấn tông sư, còn ngươi...hẳn là Bá Hổ, 40 tuổi tấn tông sư...thật là kỳ tài, tuổi nhỏ đã thành tựu thế này rồi, thật là ta không nhịn được muốn nhận thêm vài đệ tử ah...hahahahaha"

Lão tướng quân tung ra đòn sát thủ, thế gian này người muốn được ông nhận làm đệ tử nhiều lắm nhưng lại không có bao nhiêu người có được diễm phúc như thế.

Hội trưởng lão đầu đi tới có vẻ thu liễm khí thế bắt đầu hòa ái giới thiệu

"Giới thiệu mọi người chút, vị này chính là Quân Thần Đại Tướng Quân, thuộc bộ chỉ huy quân mật,...uhm còn ta, là hội trưởng Võ Đạo Liên Minh, các ngươi có thể gọi ta là hội trưởng được rồi"

Nói xong lão hòa ái cười chờ đợi đám người này mở to miệng xưng hô chào hỏi, bất quá lão thất vọng.

"Các ngươi đến đây làm gì...chúng ta là người hầu của chủ nhân, sẽ không gia nhập bất kỳ tổ chức nào khác hết..." Phi Nhiếp nói thẳng

Hắn ta một đời lăn lộn giang hồ, tâm cơ nhân loại sâu dày thế nào cũng đều thấy qua, 2 tên mắt cao hơn đầu này vừa tới là hắn đã biết mục đích của họ.

"Uhm...không sao, hahahaa...cái này ta không ép" Hội Trưởng lão thu lại nụ cười, có chút nổi giận nhưng nén xuống

Việt quốc bây giờ nguy cơ sớm tối, lão ráng nhịn

"Được rồi, không nhập hội cũng không sao, có điều...ta nhìn các ngươi cốt cách tinh kỳ, thiên phú võ đạo không tệ, chỉ là thiếu rất nhiều rèn dũa....đi theo ta đi, một năm sau biểu hiện tốt còn có thể đề bạt" nói xong Quân Thần xoay người bước đi giống như mọi chuyện đã vì một câu nói đó mà định đoạt.

Một câu vị Quân Thần này nói ra không có chỗ trống nào để từ chối, thậm chí không có bất kỳ hứa hẹn gì tựa như một loại quân lệnh, không muốn cũng phải tuân theo, kẻ không tuân theo....tự gánh hậu quả.

Hội trưởng lại cố hòa ái nói thêm một câu

"Ngày mai, tất cả tập hợp tại căn cứ số 3....chúc mừng các đồng chí gia nhập"

Có điều 2 người này vừa quay lưng đi, phía sau lại vang lên một câu khiến 2 lão tức giận

"Chúng tôi sẽ không đến, các ông không cần suy nghĩ viển vông"

Uy nghiêm bị xâm phạm, vị Quân Thần rốt cuộc phẫn nộ, ánh mắt trừng lên nộ hỏa, miệng quát tới

"Tốt....tốt...có đảm lượng, rượu mời không uống, thích uống rượu phạt...vậy để bổn tướng cho ngươi cơ hội cuối....mạng sống hoặc là...làm chó của ta"

Nói xong, lão nhếch lên một nụ cười cay nghiệt đá mắt qua Vân Tiên dụng ý rất rõ ràng, chính là ý bảo Vân Tiên hiện có thể xuất thủ

Ở đất nước nào cũng thế, loại pháp trị nào cũng thế đều sẽ có phân cấp tôn ti, võ đạo giới lại càng nghiêm trọng tôn ti.

Kẻ mạnh làm vua, kẻ yếu phục tùng, tất cả đều không có ngoại lệ

Bất quá lúc này, lại một sự việc diễn ra khiến vị quân thần này bất ngờ..