Thiên Tà

Chương 94: Mục Tiêu Thế Giới Ngầm

Dù chung quốc gia, chung lý tưởng thậm chí chung cả địch nhân. Nhưng mà lòng người vẫn như cũ bị tham vọng cá nhân mà vì đó chém giết lẫn nhau.

Cho dù không có thù oán

Cho dù không có tranh đoạt lợi ích

Thậm chí không cả quen biết nhau.

Người từ gian khổ leo lên không đáng sợ, vì họ còn có nhiệt huyết

Đáng sợ là kẻ trên đỉnh thích nhìn xuống, tại vì họ không có tiến lên mà chỉ có hủ bại mục nát.

Quân Thần Tiết Thiếu Quân và Hội Trưởng Tiết Mộ Hoa là những người như thế.

Tiết gia là trong 14 đại gia tộc đại danh đỉnh đỉnh xếp thứ 2, chỉ với một cái họ "tiết" này thôi đã đủ thống lĩnh võ đạo giới một nước quyền khuynh thiên hạ.

Bản thân họ trong tối có đại lực, ngoài sáng có đại quyền, tuy vẫn chưa phải đã là dòng chính Tiết gia, chưa phải mạnh nhất quyền lực một nước nhưng lại là trong một nước đi ngang không sợ bất kỳ ai.

Địa vị của họ, thực lực của họ từ sớm đã khiến một con người rơi vào cao vọng, thích tự quyền sinh sát kẻ khác, nghiêng hướng cực đoan.

Có điều, thế gian vẫn sẽ luôn có ngoại lệ.

........

Buổi sáng không yên bình cứ như vậy qua đi, tại mảnh đất trung tâm quang hoàn bóng mờ pháp tướng của Thiên Tà vẫn lặng lẽ hư không lắng đọng tại đó không tiêu tan, người qua lại vẫn nhận được ánh nắng ấm áp tràn tới, tâm tư hướng về đó dâng lên tín ngưỡng.

Dương quang từ bóng ảnh pháp tướng này vượt ra ngoài phạm vi khu đất chiếu xạ ra ngoài, khiến bầu không khí hàng chục km xung quanh đều nhận được ảnh hưởng, khói bụi ô nhiễm bị thanh lọc sạch sẽ, tiếng ồn ào cũng bớt đi, tâm thần con người an tường.

Nơi này chẳng mấy chốc mà trở thành một loại kỳ danh tín ngưỡng được rất nhiều người biết đến, báo đài đăng tin, các lực lượng chức năng và nhà nghiên cứu cũng lập cuộc họp báo chuẩn bị tới điều tra làm việc.

Sự việc này trong ngày hôm đó bắt đầu bị loan tin khắp nơi bằng một tốc độ chóng mặt, từ 1 biết 10, từ 10 biết trăm từ đó mà trở thành truyền thuyết

Ngày hôm đó cũng vì thế mà dẫn tới vô số người tò mò đến xem tận mắt, có người vì không tin mà tới, có người vì tín ngưỡng mà tới đủ thể loại. Nhưng có một điểm chung đó là bất kỳ ai một khi đã đến đây đều sẽ nhận được lợi ích và chuyển tâm hướng niệm, vô điều kiện dâng lên tín ngưỡng

Bóng mờ pháp tướng vì đó mà ngày đêm nhận được tín nguyện lực không ngừng, ánh hào quang phát ra dầy đặc dần lên.

Lĩnh vực vì đó bắt đầu chậm rãi mở rộng, Sơn Hải Đồ dần có thêm sắc khí.

......

"Chủ nhân, tôi đã trở về..." Phi Nhiếp dẫn theo 10 tên anh em thuộc nhóm Phi Ưng còn sống tới trước mặt Thiên Tà

Thời gian chỉ không tới 10 ngày họ đã có được sự tiến bộ vượt bậc, Phi Nhiếp tấn tiên thiên, 10 tên kia từ võ sĩ đã tấn thăng võ sư hơn nữa còn là võ sư trung kỳ có được không kém gì 30 năm công lực.

Hơn nữa do tu luyện công pháp phẩm cấp cao khiến họ thân thể vạm vỡ, tốc độ, lực lượng, bén nhậy đều vượt xa đồng cấp, kinh mạch thô to, căn cơ vững, mệnh khí mở rộng gấp 3 lần thường nhân cũng tức là lọ chứa có được 300 năm công lực chứ không phải chỉ vẻn vẹn trăm năm như người ta.

"Uhm...không tệ"

"Chủ nhân, tiểu nhân đã sẵn sàng cống hiến sức lực cho chủ nhân, mong ngài phân phó" Phi Nhiếp là kẻ khôn khéo

Hắn biết giá trị của mình nằm ở đâu và sự cạnh tranh không ở đâu là không có, kể cả với những người kẻ dưới phục vụ của Thiên Tà.

Muốn nhận được càng nhiều lợi ích thì chỉ có biểu thị lòng trung thành tuyệt đối và làm được càng nhiều việc.

Quả nhiên, Thiên Tà nhìn lão có chút vừa lòng

"Không sai...khôn khéo biết việc, ngươi dám nói vậy thì hẳn là cũng biết ta muốn ngươi làm gì rồi"

"Chủ nhân, chỉnh đốn thế giới ngầm có phải vậy không ?"

"Uhm...không sai, có điều hạn chế giết người, thuần được ai thì cứ thuần, phục được ai cứ phục....không được mới giết"

"Hơn nữa...Vân gia, Từ gia mấy con chuột nhắt thật rất phiền phức...ngươi nhắm chừng mà làm"

Thiên Tà nói như vậy là đã thể hiện lập trường rất rõ ràng, lời cũng rất dễ hiểu, đối với vị đại ca giang hồ già đời như Phi Nhiếp hẳn là sẽ hiểu được rất thấu đáo.

"Tiểu nhân đã rõ, xin ngài yên tâm"

"Uhm...đi đi"

........

Sáng ngày hôm đó Thiên Tà như thường lệ chạy bộ một vòng hoàn thành bài tập buổi sáng sau đó về nhà ăn cơm do 2 đại mỹ nữ tự tay nấu nướng.

Sáng nay cả 2 ông cháu Lan Anh đều không có mặt dĩ nhiên là đã ở nhà bế quan.

"Anh Tiêu...sáng nay anh làm gì ?"

Hồng Ân ngọt ngào hỏi

"Anh tới công trình"

"Ah, anh đang định xây nhà ah, đã có kiến trúc sư chưa ?, để em giới thiệu cho"

"Không cần đâu"

"Anh Tiêu, hôm nay cha em đến đây rồi trưa nay nghe nói là gặp người bạn hữu, anh đi cùng với em nha"

"Thôi, mắc mớ gì anh mà đi, ngại lắm"

"Đi mà...."

"Không đi..."

"Anh ....tiêu...."

"Không có đi...."

Thúy Vy cười cười cố ý lại ngăn 2 người ra, rất là không có ý tốt cắt ngang

"Anh Tiêu, sáng nay anh đi đến trường với em đi, hôm nay có vị tiến sĩ du học ở anh về dậy một khóa đó"

"Không đi, anh có việc bận rồi"

"Anh đi đâu ?

"Lần trước cứ một người, bây giờ gia đình họ hẹn mời cơm...anh phải tới"

"Cái đó dời được mà, tiết khóa này hiếm lắm lần sau mà muốn nghe cũng không được đâu, bỏ một lần là tiếc lắm"

"Khỏi cần dụ, không có..đi" Thiên Tà cương quyết

"Được rồi, không đi thì thôi..." Thúy Vy hờn dỗi bới cho hắn chén cơm đầy ngắc có ngọn sau đó ép chặt làm ra hành động trả thù rất là hung ác.

Làm Thiên Tà nghẹn ngào ăn một bát mà nghẹn tới xanh mặt, mắt trợn lớn lè lưỡi thở như chó

"Nước nè...uống đi..." Thúy Vy hả hê lấy nước cho hắn, miệng lại nở nụ cười như hồ li thắng trận...