Từ Card Captor Bắt Đầu

Chương 4: Ngày đầu tiên nhập học

“Buổi sáng tốt lành, cậu chủ”

Hermes cười nhẹ, bước xuống giường, đi vệ sinh sạch sẽ, sau đó xuống bếp làm đồ ăn, suốt 1 tuần qua hắn cũng đã học được rất nhiều món ăn

Trên con phố hai hàng cây bên đường rợp bóng mát, Hermes lướt nhẹ trên chiếc giày trượt batin, hưởng thụ lấy không khí trong lành của sáng sớm, hắn tham lam hít lấy vài hơi, cảm thụ luồng không khí từ khoang mũi đi qua đến phổi, cảm giác nãy rất dễ chịu, hắn hướng đến phía ngôi trường mà hắn đợi suốt 1 tuần qua, khi đến cửa lớp thì thấy thầy Terada đang nói chuyện với một cậu bé khác, nhìn lại mới nhận ra đó là Lee Syaoran

“Nhìn ngoài đời với anime cũng không đỡ hơn bao nhiêu, mặt lạnh như băng thêm ánh mắt sắc bén, hèn gì mới ngày đầu nhập học đã khiến Sakura sợ sệt” Hermes thầm nghĩ

“Em chào thầy” Hermes tiến tới chào hỏi

Thầy Terada cũng nhận ra Hermes, tuần trước Hermes và một người phụ nữ đến xin nhập học, lần đó hắn rất kinh ngạc trước gương mặt hoàn mỹ của Hermes, đôi lông mày hơi rũ xuống hiện 1 chút ưu thương, đôi mắt xanh thẳm như đại dương, con ngươi đen như bầu trời đêm, cùng mai tóc màu bạc bồng bềnh mềm mại, lại không mất đi sức sống hiện lên một nét cao quý nhưng hiền hòa, giống một vị học giả nghiêm nghị nhưng lại luôn tươi cười, thật khó tin trên đời lại có một cậu bé như thế, đó là suy nghĩ duy nhất của Terada lúc đó

“Em tới rồi à, đây là Lee, Lee Syaoran, 2 em nói chuyện với nhau 1 chút, thầy vào giới thiệu với các bạn trước” Thầy Terada mở cửa lớp tiến vào, bỏ mặc Lee đang sững sờ đứng đó nhìn Hermes

Hermes tiến tới, duỗi cánh tay về phía Lee, mở miệng chào hỏi

“Chào bạn, mình là Hermes, rất vui được làm quen” Hermes cười đầy bí ẩn, sau này hẳn sẽ rất thú vị đây

Lee cũng không ngờ tới lại gặp một người như Hermes tại đây, hơi chút ngượng ngùng duỗi tay ra

“Ờ…chào” cùng lúc đó chợt nghe tiếng thầy Terada trong lớp vang lên

“Hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm 2 thành viên mới, vào đi 2 em”

Lee hơi giật mình tỉnh lại, gương mặt hiện ra vẻ cương nghị, quyết tâm đi vào lớp, lúc này thầy Terada đang cầm phấn viết lên bảng, lớp ồn ào bàn tán, lúc nay Hermes bước vào, cả lớp bổng ngưng hẳn tiếng bàn luận, các bạn học đều trố mắt nhìn về phía Hermes, chỉ riêng Sakura và Tomoyo thì bật thốt lên “Oa, cậu ấy dễ thương quá”

Hermes nhìn về phía Sakura cùng Tomoyo nở nụ cười, lúc này Lee cũng nhìn về phía Sakura, cô bé cũng nhận ra điều đó, Hermes nhìn về phía Lee, lại nhìn về phía Sakura thầm nghĩ “có cần phải nhìn chằm chằm người ta vậy không? Không thấy hù cô bé run cầm cập thế kia rồi à” nghĩ vậy Hermes cũng đành phải cắt đứt 2 cái nhìn này, thì thầm nói với Lee

“Nhìn chằm chằm người khác không phải là điều một thân sĩ nên làm đâu Lee à” Lee cũng hơi giật mình thu hồi tầm mắt

Lúc này thì thầy Terada viết xong 2 cái tên trên bảng, quay xuống nói với các bạn học

“Đây là Lee Syaoran và Hermes, Lee đến từ Hồng Kông, Hermes đến từ nước Anh, để thầy coi còn chỗ nào trống không………….à Lee, em ngồi phía sau Sakura Kinomoto, còn Hermes ngồi phía sau Tomoyo Daidouji nha”

Lee cùng Hermes đều hướng về phía bàn học của mình, Hermes đi sau Lee chợt thấy Lee dừng lại khiến cậu ta chẳng thể nào đi tiếp được, Lee lại chẳng bận tâm nhìn chằm chằm Sakura

Tomoyo thấy vậy mới cắt đứt bầu không khí căng thẳng

“Lee à chỗ bạn ở đây nè, Hermes còn chỗ bạn ở đây”

Lee cuối cùng cũng về chỗ ngồi của mình, Hermes thì dừng lại

“Chào 2 bạn, mình là Hermes, rất mong 2 bạn giúp đỡ” Hermes cười đầy thiện ý

Tiết học trôi qua cũng khá nhanh, Hermes cảm thấy rất hài hước, mình 20 tuổi đầu còn phải học lớp 4, thiên hạ này thật không thiếu cái lạ

Ở một nơi xa, Death nhìn về phía hư không chợt cười “20 tuổi mà lại có sở thích này, ngươi thật đúng là lạ trong quái lạ đấy Hermes “

Khi mà tiếng chuông giờ ra chơi vang lên, Hermes cũng định thần lại, nhìn sang mới thấy Sakura và Tomoyo đã ra đến cửa, hắn chợt đứng dậy đi theo, nếu nhớ không lầm, hôm nay hẳn sẽ rất thú vị

Hermes tìm quanh sân cũng không thấy bóng dáng của 2 cô bé kia đâu, liền đi về phía sau trường, chợt một giọng nói vang lên đằng sau Hermes

“Á nè nè, Hermes bạn đi đâu vậy”

Hermes không cần nhìn lại cũng biết là ai, mỉm cười hướng về Tomoyo nói

“Mình chỉ đi loanh quanh đây thôi, tại mình mới vào trường nên muốn tìm hiểu 1 chút”

Chợt nghe tiếng nói chuyện đằng trước thì thấy Lee đang lôi kéo Sakura, Tomoyo thì hoảng sợ la lên “á Sakura”, chợt một bóng người lao qua hàng rào kèm theo tiếng quát

“Thằng nhóc kia mày làm gì em gái tao vậy”

“Ơ, anh Toya”

Toya với Lee bầy tư thế phòng thủ, đứng nhìn nhau, lại một bóng người lao qua hàng rào

“Ê….mua được rồi,bánh bao nhân thịt, bánh cà ri nè, họ bán sắp hết rồi đó, chỉ còn lại có 5 cái thôi, để coi…1..2..3..4..dư 1 cái, à em trai…… cho em nè”

Hermes đứng đó không biết nên nói gì, mặt Lee thì đỏ bừng sau đó bỏ chạy

“A….a… bạn đó bị sao vậy” Sakura méo mặt hỏi

Hermes nhịn không được cười thành tiếng, lúc này thì Tomoyo mới nhớ tới Hermes đang ở phía sau. Hermes đi tới chào hỏi

“Chào 2 anh, em là Hermes” Vẫn nụ cười thu hút đó, nhưng hình như chẳng khiến Toya tăng thêm thiện cảm gì cả, còn liếc xéo Hermes

“Á nè nè, Hermes, lại đây ăn chung đi” Tomoyo lúc này mới gọi Hermes

Yukito thấy Hermes tiến tới cũng hơi bất ngờ, liền đem chiếc bánh còn lại cho Hermes

“Cám ơn anh” Hermes hồn nhiên trả lời khiến Yukito tăng thiện cảm thêm không ít, nhưng đột nhiên Toya lại đoạt đi cái bánh trong tay của Hermes mà cắn lấy nói

“Con trai gì mà thấy con gái bị bắt nạt mà không giúp đỡ, đáng mặt nam nhi sao” Toya vừa ăn vừa liếc xéo Hermes

Hermes cười làm lành, đùa, trong thế giới này Toya đơn giản là 1 cái bug,tuy không có lực chiến đấu gì nhưng hiếm có thứ gì qua mắt được anh ta, không tỏ vẻ ngây thơ sao khiến anh ta bỏ lòng nghi ngờ

“Thật xin lỗi, lúc đó em cũng hơi bất ngờ, nhưng không phải còn có anh sao, hì hì”

“Anh này, trả lại đi” Sakura đạp 1 phát vào chân khiến Toya nhảy cẫng lên, cuộc náo nhiệt này cũng kết thúc

Tan học, Hermes liền chậm chạp đi sau lưng Tomoyo và Sakura, nghe 2 người họ nói chuyện, đây là lần đầu tên hắn cảm thấy mình như tên ăn trộm, lén lút….

Đột nhiện trời chuyển mây đen, sấm chớp đùng đùng nhưng lại không hề có một hạt mưa nào, chợt nhìn lên bầu trời, Hermes liền bay lên trên đám mây, lúc này trên đó chỉ thấy một đám sấm chớp màu xanh đang không ngừng phát tiết sự giận dữ xuống mặt đất, Hermes liền nhận ra đây là thẻ bài Thunder, hắn tiến lại gần, khẽ vươn ra 2 tay, nhẹ nhàng xoa đầu Thunder, những tia sét không có một chút tác dụng nào với hắn, Thunder cũng nhận ra điều đó, cố sức vùng vẫy thoát ra, đột nhiên luồng sét tăng vọt đẩy Hermes ra xa, Thunder nhanh chóng trốn mất..

Có thể bạn cũng muốn đọc: