Thú Tu Thành Thần

Chương 1451 : Khó Khăn Ập Tới - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Phí Duyên đã hoàn toàn mất hết tinh thần rồi , hiện tại thì chỉ có hắn ta mới đủ bình tĩnh để nghĩ cách , thế nên dù cho cực kỳ tức giận thì hắn vẫn tỏ ra bình thản . Trong đầu muôn vàn kế sách bắt đầu được hắn ta suy diễn , một lúc sau thì hắn ta liền tìm được kẽ hở của nhiệm vụ này .

Hơi mỉm cười một cái Băng Thần khẽ giọng nói :

" Kẻ kia tuy muốn hại hai chúng ta nhưng lại vô tình giúp đỡ chúng ta , nhiệm vụ lần này đột nhiên vô cùng đơn giản , cái khó của nhiệm vụ này chỉ có một chút thôi , giải ra được thì ngay lập tức sẽ cảm thấy dễ dàng ."

Phi Duyên lúc này mới tươi tỉnh được một chút hỏi :

" Ý của ngươi là sao ?"

Băng Thần dơ lên ba ngón tay rồi khẽ cười nói :

" Nhiệm vụ này có ba cái khó khăn , đầu tiên là khi mới đi vào làm sao phải sống sót trước vây công , thứ hai là làm sao tránh được Tử Linh Hầu tìm kiếm , thứ ba là giải quyết vấn đề chênh lệch thực lực giữa chúng ta và đám yêu thú ."

Nàng ta trong ánh mắt lóe lên hy vọng :

"Ngươi có cách để đối phó sao ?"

Băng Thần mỉm cười gật đầu :

"Cách giải quyết là có , cái khó thứ nhất chúng ta đã giải quyết được , tiếp theo để tránh né Tử Linh Hầu thì chỉ cần duy trì khoảng cách là tốt rồi . Còn vấn đề thứ ba thì chúng ta buộc phải tìm được một nơi toàn yêu thú cấp thấp , lại còn phải xa nơi này .

Được như thế thì dù Tử Linh Hầu tìm được chúng ta thì cũng chẳng làm được gì , thiếu đi trợ lực và phải phân tán để tìm kiếm thì tới đứa nào ta làm thịt đứa đó ."

Phí Duyên thở dài :

" Nhưng chúng ta làm sao biết được chỗ nào yêu thú yếu hay mạnh , phải biết nơi đây không có bản đồ , chúng ta lần mò một cách vô thức là không được đâu ."

Băng Thần đi tới một cái cây bên cạnh rồi khẽ giọng nói :

" Đối với ngươi thì nơi đây tất cả mọi thứ đều vô cùng xa lạ , nhưng các loại yêu thú và yêu thụ nơi đây trên Thần Giới ai lại không biết . Ví dụ như Uy Linh Thụ trước mặt chúng ta chẳng hạn , nó hấp thụ uy áp và nguyên khí dư thừa của yêu thú để sống .

Càng hấp thu nhiều thì lá của nó càng xanh đậm hơn , nếu mọc ở nơi không có yêu thú mạnh mẽ thì lá của nó sẽ gần như trong suốt . Tử Linh Hầu sống tại nơi toàn yêu thú mạnh , chúng ta dựa vào Uy Linh Thụ di chuyển thì sẽ được thôi ."

Hiện tại đã có cách để sống sót thì Phi Linh lập tức hành động mà không cần Băng Thần phân phó . Đương nhiên hắn ta cũng có dặn quá nàng là Uy Linh Thụ màu là thay đổi rõ rệt khi cách nhau cứ mỗi chục dặm .

Với tu vi của hai người thì dùng thần thức quét qua một cái liền được , tìm được phương hướng thì họ dùng tốc độ nhanh nhất để chạy , Tử Linh Hầu chắc chắn sẽ bám theo rất nhanh thôi . Băng Thần vì chắc cú đã để lại vô số manh mối giả để làm nhiễu loạn việc tìm kiếm của Tử Linh Hầu .

Quả nhiên việc hắn ta làm không có thừa thãi , hai người rời đi được khoảng mười phút thì bốn con Tử Linh Hầu xuất hiện . Chúng nó quan sát dấu vết sau đó phân chia nhau việc phải làm , một con quay trở về thông báo còn bà con khác thì phân ra ba hướng lần theo dấu vết .

Phương pháp đánh lừa cũng đơn giản vô cùng , mỗi người hai mảnh quần áo cột vào một món binh khí ném xa nhất có thể . Những thứ họ ném có khi còn phí hành trên không trung cả chục ngày , như thế có thể phân tán hai phần ba quân số của Tử Linh Hầu rồi .

Hai người phi hành nửa tháng liên tục , lâu lâu dừng lại để tạo ra dấu vết giả để tiếp tục phân tán số lượng Tử Linh Hầu bám theo , rốt cục bọn bọn họ đã tới nơi mình muốn tới . Trước mặt bọn họ là một kết giới siêu lớn , chỗ này chính là tận cùng của Đại Thử Thách , Uy Linh Thụ ở đây cả lá lẫn thân cây đều gần như trong suốt .

Phi Duyên ngồi bệt xuống đất , lưng tựa vào một gốc Uy Linh Thụ ngẩng mặt nhìn Băng Thần hỏi :

" Tiếp theo chúng ta làm gì ?"

Mọi hy vọng của nàng dồn hết vào người đàn ông này , tình cảnh này đã không còn nằm trong tầm hiểu biết của nàng rồi . Còn người không thể nào chống lại thần linh , chỉ có chính họ đấu với nhau mà thôi , hiện giờ trong nàng đã không còn tuyệt vọng mà chỉ có mong ngóng Băng Thần xử lý mà thôi .

Băng Thần trầm tư suy nghĩ một hồi rồi nói :

“Tử Linh Hầu quá thông minh , chắc chắn chúng đã nhận ra được cái gì đó rồi , dù sao mỗi lần bị lừa đều có một quy luật giống nhau cả . Thế nhưng do ta làm rất kỹ càng nên chúng nếu muốn tới được đây thì chắc sẽ phải mất khoảng năm ngày , như thế thôi thì chúng ta đã qua được hai phần ba thời gian thử thách rồi , tạm thời nghỉ ngơi vài ngày khôi phục lại nguyên khí bị hao hụt cái đã rồi từ từ tính cách .”

Nàng ta nghe hắn ta nói thế thì cũng bình tâm lại , phi hành với tốc độ khủng khiếp như thế trong suốt nửa nàng đã rất mệt mỏi rồi . Dù sao đâu phải ai cũng có Khai Thiên Quyết giống như Băng Thần để có thể khôi phục nhanh chóng , nàng quả thật cần rất nhiều thời gian để nghỉ ngơi .

Muốn sử dụng giới chỉ để lấy quần áo thay thì Băng Thần phát hiện một chuyện rất kỳ lạ , hắn ta hoàn toàn không thể nào liên lạc được , giống như hắn ta đang đeo một chiếc nhẫn bình thường vậy . Dù là Thần Vương thì cũng không thể nào làm được chuyện này , bảo vật của hắn đều đã lên cấp Sáng Thế rồi , làm gì có chuyện Thần Vương ngăn cách được .

Phi Duyên cũng nhanh chóng thấy được vấn đề , trên đường đi hai người liên tục phải xé quần áo để đánh lạc hướng , hiện tại khi được nghỉ ngơi đương nhiên muốn thay quần áo mới . Thế nhưng giới chỉ không hoạt động thì vấn đề liền lớn rồi , tuy quần áo trên người mỏng manh thật đấy nhưng vẫn chưa là gì so với việc một phần kế hoạch Băng Thần đổ bể.

Bất chấp quần áo rách nát trên người nàng nhanh chóng lại gần Băng Thần hỏi :

“Giới chỉ của ta không sử dụng được , còn của người thì sao ?”

Băng Thần lắc đầu sau đó cắn chặt răng :

“Quả nhiên mọi thứ không đơn giản như ta nghĩ , nếu có thể dùng bùa dịch chuyển liên tục thì đối phó đám Tử Linh Hầu không quá khó khăn , người làm ra nơi này đâu phải kẻ ngốc . Còn thứ gì sử dụng được thì mang hết ra đây , chúng ta tập trung lại rồi tính toán , nếu không ổn thì phải tính tới một kế hoạch mới .”

Hai người lấy hết trong người ra thì Băng Thần có bốn tấm trăm vạn dặm truyền tống phù , , một bình đan dược , ngoài ra không còn gì cả . Phi Duyên thì càng tệ hơn khi trên người chỉ có mỗi một bình đan dược chữa thương cùng một tấm truyền tống phù , hai người bây giờ thành cái bang rồi .

Đánh nhau với Tử Linh Hầu thì không có gì đáng sợ cả , thế nhưng phải có nguồn đan dược dồi dào để hồi phục liên tục . Nếu không có đan dược thì hắn vẫn có thể trường kỳ chiến đấu thế nhưng những đại chiêu của Thượng Thần Chi Giới đều không thể nào di chuyển được .

Nói thật thì mất đi chúng tương đương với chặt một cánh tay của Băng Thần rồi , mọi sự khó khăn bắt đầu xuất hiện . Vốn tưởng mọi thứ đã nhẹ nhàng rồi nào ngờ đó chỉ là chính hắn ta tưởng tượng ra thôi , chứ thật sự mọi thứ làm gì được thuận lợi như thế .

Một người như Băng Thần đương nhiên không thể nào đầu hàng dễ như thế , hắn lập tức đưa tay chỉ vào đầu của Phi Duyên truyền qua một số hình ảnh :

"Hai người chúng ta dùng tốc độ nhanh nhất thu thập càng nhiều những thứ dược liệu này càng tốt , ta sẽ cố gắng luyện được nhiều nhất có thể , sau khi thu thập được một số thì ta sẽ luyện đan con ngươi tập trung thu thập ."

Trong ánh mắt của Phi Duyên không có chút nào do dự cả , bất chấp thân thể mệt mỏi nàng vẫn ngay lập tức làm việc . Nàng có thể chết ở trong đây nhưng không thể nào để liên lụy đến Băng Thần được .

Hai người nhanh chóng tách ra dùng thần thức quét một vòng để bắt đầu thu thập dược liệu , nửa tiếng sau khi thu thập được một ít thì Băng Thần bắt đầu luyện đan trong khi đó Phi Duyên vẫn liên tục tìm dược liệu .

Khi nàng quay trở về thì thấy Băng Thần đang hóa nguyên khí thành đan lô , một vài mẻ đan dược đầu tiên đã ra lò rồi ...