Chính giữa đồng cỏ bát ngát là một ngọn đồi ngọc , bốn người vừa đặt chân xuống thì gió dưới mặt đất cuốn lên mang theo mùi thơm mát khiến tất cả lặng người . Trong trận pháp nơi đỉnh đồi vẫn không ngừng có người tới , có lẽ đây là cách Đạm Đài Thiên Thanh dùng .
Đưa bọn họ tới đây bằng trận pháp thì sẽ không lo tới chuyện bị phát hiện đường đi , có vẻ những người có mặt cũng không hiếu kỳ cho lắm . Bọn họ thực chất đã được Đạm Đài Thiên Thanh nhắc nhở rằng đây là tư nhân lãnh địa của Thẩm Tuyệt Giao .
Thẩm Tuyệt Giao nhìn Băng Thần tươi cười hỏi :
“Chỗ này Băng Thần công tử thấy thế nào ?”
Băng Thần nhìn xung quanh rồi nói :
“Đồng cỏ này rất đẹp , ta lại đặc biệt thích những nơi lộng gió như thế này , giá như có thể chuyển tới đây sống thì tốt biết mấy . Tại sao một nơi tốt như thế này mà Thẩm đường chủ không xây một căn nhà rồi ở trong đây cho khỏe .”
Thẩm Tuyệt Giao cười trừ :
“Ta ngoài việc của công hội thì cũng bận việc của môn phái nữa , nếu thực sự xây một căn nhà ở đây thì chắc cũng chẳng mấy khi tới được . Có điều ta không nghĩ Băng Thần công tử lại thích nơi này như thế , nhìn vẻ mặt của ngươi vui mừng lộ ra cả bên ngoài .”
Băng Thần thật sự rất thích những chỗ như thế này , tại trung cấp vi diện hắn ta cũng chọn một nơi như thế này để xây dựng chỗ ở . Ngồi giữa đồng cỏ để từng con gió mát mang theo mùi thơm thoang thoảng tràn ngập khoang phổi luôn là lúc Băng Thần thấy rất thoải mái .
Không nói chuyện nhiều với mấy cô nàng làm gì hắn ta đi thẳng xuống phía dưới đồng cỏ rồi nằm lên trên vẻ mặt vô cùng tận hưởng . Lam Thiên cỏ toàn thân mềm mại nhưng rất dẻo dai dư sức nâng đỡ hắn , chúng còn phát ra một thứ ánh sáng xanh nhạt rất đẹp .
Tiếu Hoan Hỷ đi xuống dưới vui vẻ nói :
“Nơi này đẹp như thế hay hai chúng ta tỉ thí một chút đi .”
Băng Thần bĩu môi :
“Đừng phá hư phong cảnh nơi này , ta không muốn giây phút hưởng thụ của mình bị nàng phá đám đâu . Tha cho ta một ngày đi , bình thường ở bên trong Vô Hạn Giới Chỉ không chịu đấu với ta ra đây rồi đánh thật sự mất hứng lắm nha .”
Nàng ta dường như không nghe thấy mà vung chân đá tới , Băng Thần lăn qua một bên né nhẹ . Cỏ dưới mặt đất tách ra một chút rồi hợp lại , nàng không dùng nguyên khí mà chỉ đơn thuần dùng sức mạnh để đấu với hắn ta .
Lực lượng nàng ta sử dụng cũng vô cùng hạn chế , chỉ có tốc độ là nhanh như chớp khiến người ta khó nhìn thấy bất cứ cái gì . Băng Thần trôi bồng bềnh trên mặt cỏ sau đó đứng lên , rất nhanh một cước của Tiếu Hoan Hỷ lại tới sát mặt hắn .
Thở dài một hơi Băng Thần khẽ giọng :
“Ta dùng vào khuôn mặt này để kiếm ăn nên nàng đừng đánh vào mặt có được không ?”
Tiếu Hoan Hỷ tỏ ra rất nghe lời khi cước sau nàng tính sút thẳng vào họa mi của Băng Thần , khi chân của nàng lướt qua thì đũng quần của hắn ta lạnh giá . Chậm một chút lãnh trọn cú đó thì không biết bao nhiêu lâu mới có thể phục hồi như bình thường nữa .
Hắn chép miệng than thở :
“Hay nàng cứ đá vào mặt của ta đi .”
Tiếu Hoan Hỷ vẫn tỏ ra rất nghe lời khi những đòn tiếp theo hướng thẳng đến mặt của hắn ta , đòn thế hiểm hóc khiến cho không ít người phải trầm trồ . Thực ra họ chẳng nhìn thấy được cái gì cả , chỉ thấy Băng Thần cánh tay biến mất còn cô nàng kia hoàn toàn mất dạng .
Lúc này bọn họ mới biết không chỉ Băng Thần lợi hại mà lão bà của hắn ta cũng vô cùng lợi hại chứ không phải dạng vừa . Đổi lại bọn họ thì chắc cũng phải trúng vài cước rồi chứ làm sao thảnh thơi để né tránh như Băng Thần .
“Bộp..bộp”
Cuối cùng Tiếu Hoan Hỷ cũng ra được một đòn hiểm , song cước của nàng đã đẩy lùi được Băng Thần . Phía bên trên Thẩm Tuyệt Giao hoàn toàn bị mê hoặc bởi trận chiến này , hai người đánh thật sự quá hay , nhìn có vẻ nhẹ nhàng nhưng thực ra rất chất lượng .
Nàng quay sang hỏi Đạm Đài Thiên Hà :
“Nếu có thêm cả ta vào thì Băng Thần có chịu nổi không ?”
Là một người được chứng kiến Băng Thần tiêu diệt một trăm cái đối thủ cùng cập một cách dễ dàng nên nàng rất tự tin gật đầu . Thẩm Nguyệt Giao biết được đáp án liền rút ra một thanh kiếm bình thường sau đó phóng xuống dưới bắt trước hai người tự phong ân tu vi .
Kiếm vung nhanh như chớp nhưng với sự nhạy bén của mình Băng Thần chân vung ngược về sau đá vào thân kiếm khiến nó văng ra . Nhưng Thẩm Tuyệt Giao làm sao có thể từ bỏ dễ dàng được , nàng tiếp tục vung kiếm chém tới .
Lúc này công kích của nàng đã có chút phối hợp với Tiếu Hoan Hỷ rồi , tuy trình độ còn thua xa nhưng nàng có lợi thế thân thể cấp độ Hư Vô . Mỗi lần Băng Thần đỡ chiêu của nàng đều sẽ bị chậm lại hành động chứng tỏ dù chỉ vung kiếm nhưng đòn thế của nàng không nhẹ nhàng .
Băng Thần né xong còn chưa kịp thở thì phát hiện đằng sau lạnh buốt , Đạm Đài Thiên Thanh không biết đã tham gia chiến đấu từ lúc nào . Áp lực càng lúc càng lớn hơn Băng Thần đành phải tăng nhanh tiết tấu của mình để giải tỏa .
Tiếu Hoan Hỷ với kinh nghiệm xa trường nhiều năm hô to :
“Tăng tiết tấu đến mức cao nhất .”
Lúc đó thì cả bốn người đều biến mất khỏi tầm mắt của tất cả mọi người , bọn họ đã di chuyển với tốc độ khủng khiếp khiến cho người khác không thể thấy . Chỉ lâu lâu có những tiếng vang từ trong gió truyền tới khiến cho bọn họ biết bốn người kia đang ở rất gần .
Ba cô gái đều có trình độ không tệ khiến cho Băng Thần cũng cảm thấy có sức ép , với quan trọng nhất là hắn không được khiến bọn họ bị thương .Thắng dễ dàng của sẽ khiến quá nhiều người đặt ra nghi vấn nên hắn quyết chơi với họ .
Chiêu thức của ba người liên tục biến hóa với tốc độ làm người ta phải chóng mặt , đổi lại là người khác chắc chắn đã thương tích nặng nề rồi . Huống gì hôm nay là ngày vui nên chơi với họ một chút cũng không có vấn đề gì cả .
Dần dần tốc độ của bốn người tạo ra sự rối loạn trong không khí rồi , gió bắt đầu cuốn về phía Tiếu Hoan Hỷ với nàng người chuyên dùng Phong cước . Nàng muốn tạo thế trước để thực hiện Tử Tinh Vô Ảnh Cước để khắc chế Băng Thần .
Ngay cước đầu tiên của Tử Tinh Vô Ảnh Cước liền ép Băng Thần vào thế tương đối khó , đã thế nàng còn tranh thủ bồi thêm vài cước . Do quá tập trung vào nàng khiến cho hai thanh kiếm kia tiến tới hắn cũng không thể né tránh hoàn hảo được .
Lưỡi kiếm của Đạm Đài Thiên Thanh lướt ngang mặt hắn để lại một vết xước , cái này khiến Băng Thần mất đi kiên nhẫn của mình . Ba nàng tính thừa thắng xông lên thì mỗi người liền bị trói chặt bởi ba cái đuôi khác nhau , cả ba người gần như không thể cử động được .
Băng Thần cũng không dùng nguyên khí thế nên bọn họ không thể phá luật được , cả ba bất lực nhìn Băng Thần không biết phải làm sao . Lau vết máu trên mặt đi thì mọi người mới phát hiện vết thương trên mặt Băng Thần biến mất với một tốc độ quá nhanh .
Nằm xuống mặt đất tiện thể giữ các nàng được thoải mái hơn một chút , nếu cứ để như thế này thì nếu có một ai đó tức giận mà mở khóa nguyên khí thì không ổn chút nào cả . Quang cảnh đẹp quá mức khiến hắn không muốn nơi đây bị phá hoại .
Nhìn lên bầu trời hắn ta khẽ giọng :
“Các vị cũng có mắt thưởng thức đấy , bầu trời đẹp như thế lại ép một kẻ lười biếng như ta phải động chân tay không tối tội lỗi sao . Im lặng cùng ta ngắm sao trời nào , đánh nữa ta cáu lên đánh thật thì ba người sẽ khổ đấy . “
Chín chiếc đuôi được nới lỏng nhưng chẳng ai rời đi , mấy chiếc đuôi của Băng Thần thật sự rất êm lại còn thơm nữa . Mọi thứ trong buổi gặp mặt này đến đây coi như khỏe rồi , ba người các nàng đều tỏ ra rất hưng phấn vì những gì mình lấy lại được nhờ quyết đấu .
Đạm Đài Thiên Thanh bỗng dưng hỏi :
“Tại sao ngươi lại mạnh như thế ?”
Băng Thần nghe nàng hỏi thì không khỏi bối rối , một lúc sau hắn chỉ ngắn gọn một câu :
“Vì ta là Băng Thần .”
Đối thoại làm mấy người ở trên đồi cảm thấy vô cùng bế tắc , không thể hiểu được trong đầu mấy lãnh đạo nghĩ gì . Mời khách sau đó đánh nhau rồi lại nằm ườn ra trên đồng cỏ mặc kệ bọn họ muốn làm gì thì làm ...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.