Khiêm Tấn Minh đầy đủ có tự tin rằng một quyền này đánh ra nhất định có thể phế bỏ tên nhóc láo toét này
Chỉ là phía trước, Thiên Tà vẫn lẳng lặng bước đi, chân hắn vững vàng bước trên đất, bên cạnh Lan Anh có chút lo lắng theo sau nhưng lại yên tâm nép vào người hắn ung dung quên đi một lão tướng đang tức giận giết tới.
"Vù...vù...vù..."
Nhìn một quyền này đập tới, Lăng Phi nhìn mà vừa vừa khiếp sợ vừa tò mò.
Từ lần gặp mặt Thiên Tà đến bây giờ hắn chưa từng thấy thanh niên này biết hoảng sợ hay chật vật đánh lộn, thậm chí còn chưa từng thấy hắn tự tay động thủ, thực lực kẻ này khó có thể khiến người không tò mò.
"Oành..." một quyền vung tới, dĩ nhiên lại vang lên âm thanh này, nhưng mà sự việc lại li kỳ sinh ra khiến ai nhìn tới cũng đều không thể tin nổi.
"Bành...phụt..." chỉ thấy Khiêm Tấn Minh công tới nhanh bao nhiêu thì lại bị bắn ngược về nhanh bấy nhiêu, lực công mạnh bao nhiêu thì trọng thương lại nặng bấy nhiêu.
"Rắc....rắc...phịch" liên tục phun mấy vòi máu sau đó mới rớt xuống đất kéo lê một đường trên đất mãi tới khi chạm mạnh vào tường mới dừng, tiếng xương nứt vỡ vang lên, cánh tay lão huyết nhục mơ hồ, máu đỏ vấy hồng.
Thiên Tà quay lại nói với lão một câu cuối
"Chiêu khiêu khích này thật sự rất là cao minh, chỉ có điều lão tướng quân ah....ông ngược lại thành người bị hại rồi"
Trên người hắn một vầng quang tráo hào quang dần dần tán đi tuyên cáo lý do cho biết vì sao Khiêm Tấn Minh bị ném đi, nhưng câu nói này vang lên lại khiến cho Lan Anh và Lăng Phi càng thêm ngạc nhiên.
"Đây...là một âm mưu" trên đường về Lan Anh ngồi bên cạnh hỏi hắn
"Uhm...em nói xem, nếu như anh là kẻ năng lực thấp kém thì sẽ thế nào ?"
"Chú Minh là cố ý khiêu khích gây mâu thuẫn đẩy Hổ quân lên cao, dìm Lang Nha xuống thấp, mà anh là bạn của chúng em như vậy nhất định sẽ có tâm lý muốn lấy lại công bằng..."
"Nếu anh là người có năng lực vừa phải, nhất định sẽ dùng cách tạm gia nhập Hổ quân của ông ta để chứng minh"
"Uhm...còn nếu như anh có đại năng lực" Thiên Tà nói tiếp
"Nếu như anh có đại năng lực, nhất định sẽ tuổi trẻ bồng bột tiết lộ ra cách giúp mình tu luyện nhanh chóng đó cho Lang Nha quân giúp tụi em lấy lại danh dự, và như vậy bí mật đó sẽ như cũ tới tay họ"
Phải biết rằng Thiên Tà bây giờ mới có 16 tuổi còn chưa mọc hết lông nhưng mà đã tấn cấp võ sư, Lan Anh khi tiếp xúc với hắn thời gian chưa bao lâu cũng đã tấn sư, Trần Lập tiếp xúc với hắn chưa lâu bây giờ lại nghe tin đồn bế quan.
Những sự kiện như vậy chứng minh cho điều gì
Rất rõ ràng là Thiên Tà có bí mật có thể giúp nhân loại tu luyện cực nhanh, nhanh đến độ khiến người thèm rỏ dãi.
"Không sai...thế giới này lợi ích lớn quá, nhân tâm đa đoan"
"Anh Tiêu, em hiểu rồi...sau này em sẽ không bao giờ để những người đó gặp anh nữa"
Sống trong hào môn vọng tộc, dù là trẻ tuổi ít va chạm nhưng Lan Anh vẫn có được tầm nhìn sâu rộng đối với lợi ích hào môn, trong sáng lợi ích đã khiến người đủ điên cuồng huống chj là trong tôi võ đạo sâu xa trong các thế lực.
Võ đạo ác nghiệt, không hợp liền rút đao giết người, đặc biệt lad giết người cướp của, sát nhân đoạt bảo thể loại này rất hay gặp.
Chỉ cần trong tay ngươi nắm bảo vật đủ để khiến võ giả động tâm liền sẽ bất từ thủ đoạn để cướp đoạt.
Thiên Tà nắm giữ khả năng giúp võ giả tiến cấp, loại phương pháp nghịch thiên này dù là ai cũng sẽ động tâm, các đại thế lực lại càng thèm rỏ dãi thèm muốn thậm chí nếu không cướp được thì phải giết người nhằm bảo vệ lợi ích bản thân không cho thế lực khác có hội.
Loại bí mật này hiển nhiên quân mật đã biết và đang có ý đồ chiếm dụng nó, hôm nay sử dụng bện pháp khích tướng chính là đang dùng bện pháp mềm mỏng, nếu như một khi họ mềm không được rất có thể sẽ dùng cứng.
Lúc đó an toàn của Thiên Tà sẽ gặp nguy hiểm, mà điều này tuyệt đối cô không muốn chút nào.
"Reng....reng..." Lan Anh bốc điện thoại
"Uhm.. anh"
"Hả
"Anh Phi gọi cho em, nhờ em xin lỗi anh, em không chuyển máy cho anh ấy tới anh, từ nay trở đi em sẽ không để quân ủy liên quan đến anh nữa"
"Không cần phải nghiêm trọng như vậy đâu, anh còn muốn công hiến cho đất nước, hơn nữa anh còn muốn một chút chỗ dựa chính trị, sau này có làm việc vẫn sẽ tiện hơn"
"Ah...thì ra anh còn muốn làm quan sao"
"Không phải làm quan, chỉ muốn giúp ông cháu em có chức một chút, sau này anh mà có phạm pháp thì giúp anh bảo lãnh đó mà...hoặc không thì em mau đột phá tông sư đi rồi cho anh ở rể cũng được"
"Xí...anh mà chịu ở rể hả, nằm mơ, nhà em không còn thiếu nữ nào dưới 16 tuổi đâu mà gả cho anh"
"Thiếu nữ 16 không có, nhưng mà thiếu nữ 20 thì có mà...cho anh ở rể đi" Thiên Tà kéo tay Lan Anh dụi dụi vào ngực cô nan nỉ
Cô gaia này bình thường cả tay cũng chẳng ai được nắm nhưng bây giờ lại để yên cho tên dê xòm này xâm chiếm, không những không phản kháng còn cười tươi nghịch ngợm
Thiên Tà cũng rất có chừng mực, tuy là dựa vào ngực nhưng lại không quá phận xâm phạm, hành động đùa dỡn này ngược lại còn thêt hiện ra rất con nít.
"Anh không sợ sau này em già trước sao ?"
"Sao mà già được, vợ anh là trường sinh bất lão mà"
"Xí...ai là vợ anh, anh nằm mơ, con người làm sao mà có thể trường sinh được chứ" miệng thì nói thế nhưng lại rất nhanh bị một nụ cười ngọt ngào bán đứng
"Em dỡn hoài, tu tiên không phải là để trường sinh hay sao ?"
"Tu tiên, anh dỡn ah...anh làm như tiên môn dễ dàng thu nhận đệ tử như vậy đó"
Bắt được một thông tin mới, Thiên Tà hỏi
"Uhm...thời đại này vẫn còn có tiên môn sao ?"
"Có chứ sao không, trung quốc vẫn có tiên môn, Việt Nam cũng có tuy nhiên đây là bí mật cấm kỵ của giới tu luyện, dù có biết cũng không được tiết lộ, nếu không tiên môn đệ tử mà giáng xuống...hậu quả nghiêm trọng lắm"
"Oh...vậy tiên môn, họ tu luyện là cái gì ?"
"Không có ai biết chính xác, chỉ nghe đồn là họ luyện pháp thuật, phù chú và còn có thể ngự kiếm phi hành nữa"
"Ặc... Thấp kém như vậy ?" Thiên Tà lắc đầu
"Anh còn chê thấp kém, người luyện võ chúng ta muốn cũng chẳng được đâu nha"
"Xí...." Thiên Tà xem thường
"Phải rồi, anh nghe nói Việt Quốc ta có 14 đại thế gia, hạo, vân, từ, lý, trần, khiêm, tiết, hoa, kim, thiết ...nhưng lại chưa từng nghe tới cái gia tộc xếp đệ nhất ah, kỳ vậy ?"
Lan Anh thần tình nghiêm trọng nói
"Đệ nhất gia tộc, đây là cấm kỵ của giới võ học"
"Tại sao ?"
"Nghe nói gia tộc này là tiên gia ẩn thế gia tộc, có người nói là phát ngôn của tiên môn, có người nói là phân nhánh tiên môn tại thế tục, nói chung là họ thân phận kiêng kỵ...
"Ở tại thế tục họ chỉ thu thập thiên nhân kỳ tài về tông môn làm đệ tử hoặc kỳ trân bảo dược cống hiến lên trên, trong 14 đại gia tộc hàng năm vẫn âm thầm liệt ra kim bảng thi đấu để chọn lựa ra nhân tài đề cử vào tiên tông....cho nên về gia tộc này thông tin nhiều người biết nhưng không một ai được phép tiết lộ ra, đó là cấm kỵ"
"Anh biết Vân gia vườn thuốc là thuộc sở hữu của ai không ?"
"Uhm...không lẽ là của họ ah"
"Đúng vậy, nói cách khác Vân gia đại thế lớn là nhờ tiên gia này sau lưng, Vân gia là một dạng nô bộc của họ chuyên trông coi dược thuốc, cho nên sở dĩ vân gia hoành hành không sợ ai cũng chính là như thế"..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.