Hồng Thiên Ân mặt xanh lét, tay run lẩy bẩy nhấc điện thoại lên.
Nhìn thấy tên người gọi đến, mặt ông trắng nhợt
"Alo..."
"Thiên Ân...con gái yêu của ông có vẻ bất hiếu hơn mong đợi của ông nhiều ah...chỉ còn 1 giờ nữa để đổi thuốc giải mà nó còn chưa gọi cho tôi, cha con ông lần này coi như tới số rồi"
"Uhm...quên nói nữa, cái này cũng phải nói đến tôi ah, thật uổng công tôi dậy nó nhiều chiêu trò như vậy, đáng tiếc con gái chúng ta thật quá kém mị lực rồi đi, có một thằng nhãi ranh cũng không câu dẫn được, hơn nữa lại giống ông cái bản tính cứng đầu khó thuần....ông cứ yên tâm mà chết, còn con gái ông...sau đợt này tôi sẽ dâng cho từ thiếu hưởng lạc vài ngày coi như lấy lại chút vốn"
"Sao hả....giận dữ phải không, đau đớn phải không, vô ích thôi, ai biểu ông không nghe lời, tôi nói ông thúc ép nó dùng chiêu kia sớm sớm khai thác hết thông tin thằng oắt con kia ra ông lại không nghe, lại còn dấu lẹm đi không nói với nó....số ông là đáng chết, ông hiểu chưa"
"Con gái ông cũng thật giống ông, đóng một vở kịch nhỏ chạy theo người đàn ông khác thì thôi, không ngờ vừa đi liền nghĩ rằng có thể thoát được số mệnh quân cờ...muốn tự do, thật là mơ mọng hão huyền...được rồi, trước khi chết tôi tiễn ông một đoạn như vậy thôi"
Hồng Thiên Ân mặt như tro tàn, tay chân rụng rời buông điện thoại
"Con gái...là cha có lỗi với con...Hồng Ân...Hồng Ân...của đời cha"
Một hàng lệ nóng nhẹ lăn dài trên gò má, đã sức cùng lực kiệt đối chọi với áp lực cuộc sống này
Ông lấy điện thoại ra, bàn tay run run xem lại hình một bé gái, những hồi ức lùa về, miệng ông nhẹ ngây ngô cười.
Nụ cười này, bất kỳ người làm cha nào cũng đã từng cười, là cười trong sự ngây ngốc cũng là hạnh phúc.
Đứa bé đó, lấy tên ông làm tên, giữ họ hồng làm đệm.
Hồng Ân, chính là vệt sáng mầu hồng mang ân huệ lớn lao đến đời ông.
Ân là phần tên trong Hồng Thiên Ân, chính là tương lai nối dài của ông
Cuộc đời này từ khi có Hồng Ân, ông đã cam nguyện lui mình một bước làm chỗ dựa cho con gái, bảo bọc cho con gái.
Ông đã làm được, trong bao nhiêu nhiệm vụ đầy lợi ích mà mẹ nó là một phụ nữ Vân gia bắt làm, Hồng Ân cũng chỉ là giả bộ thực thi nhưng bản thân ông lại nỗ lực gấp nhiều lần để âm thầm giúp cô hoàn thành.
Đến tuổi 20, cô thực hiện nhiệm vụ với Hứa gia, ông cũng tương tự như vậy, vì giữ gìn cho con gái, ông thậm chí phớt lờ những lời cảnh cáo của Vân gia và người mẹ nó Vân Tuyết Anh.
Đáng tiếc, lần này ông đã không làm được.
Những bức hình lướt qua, từ lúc còn bé xíu cho đến những cuộc sinh nhật, nụ cười thắm trên môi bé gái đó, ông dừng ngón tay lại miệng lại cười theo.
Độc tố phát tác, một dòng máu đỏ chảy ra từ miệng, nhưng mà ông vẫn cười
Hạnh phúc ngắn ngủi lướt qua trong tấm hình cũng là hạnh phúc của ông lúc bấy giờ, là hạnh phúc bé nhỏ hồi ức lại được từ cuộc sống ngắn ngủi, một loại hạnh phúc bé nhỏ gắng gượng cuối cuộc đời ông.
Con gái, là cả cuộc đời của ông.
Mơ màng, điện thoại vô lực rớt xuống, ông mệt mỏi muốn trút hơi thở cuối cùng, miệng đầy máu nhẹ nở một nụ cười cuối cùng, tại đáy mắt ông hình ảnh Hồng Ân cười tươi rói xinh đẹp vẫn in lại.
Có điều, một hình ảnh tưởng như là cuối đời đó của ông lại thêm một thanh niên.
Thanh niên này cao ráo trắng trẻo xinh đẹp mà lạnh lùng.
Giọng hắn chỉ mấy câu văng vẳng vang lên trong tai ông
"Uhm...độc tính không tệ, ông chết trong độc dược vậy thì cũng...tái trong độc dược đi"
.........
Vân gia. Tại một gian phòng
"Hừ...tiện nhân này chỉ biết nghe lời cha, vậy thì tốt để lần này ta giúp mày chấm dứt khỏi sự tự do đó của ông ta..." nhếch lên một nụ cười dâm tiện Vân Tuyết Anh nghiêng đầu nói với một lão đầu bên cạnh
"Ông cho người bắt nó về...Từ Thiếu hẳn là sẽ rất vừa lòng món quà này...hahahaha"
"Uhm.." lão đầu này dời bước đi ra ngoài
"Hahaha...con cờ nhỏ, con gái nhỏ ah cuối cùng con vẫn là không thoát được số phận này, chờ bị Từ thiếu chơi chán...ta sẽ dùng chút thuốc giúp con kích phát dâm tính sau đó...haha...làm một con điếm cho ta sai khiến đi thôi"
.........
Vân gia, tại một nơi khác.
Nơi này có 3 người, vừa vặn 2 tên Hứa Tự Tài, Hứa Tự Tuấn lâu rồi không gặp lại đều có ở đây
Trong phòng còn một người phụ nữ sắc diện lạnh lùng, một thân quần áo trang điểm kỹ lưỡng đắt tiền
"Mẹ...con muốn thằng khốn đó sớm chết, công ty đó con muốn"
Hứa Tự Tuấn bình đạm không mặn không nhạt nói
"Uhm..con yên tâm, lần này đảm bảo Hứa Tự Quốc sẽ chết, mẹ đảm bảo với con không tới 1 tuần nữa con sẽ gọn gàng ngồi lên cái ghế giám đốc đó"
"Uhm...tốt nhất là như vậy" Hứa Tự Tuấn nói chuyện với mẹ nhưng lại ra giọng kẻ trên không chút nào tôn trọng, giọng nói và thái độ đều hệt như đang ra lệnh
"Uhm...Tự Tài, lần này mẹ kiếm cho con một viên Tẩy Cốt Đan vô cùng trân quý, con cầm đi"
"Hahahahaha....tốt, có viên thuốc này, lần này chắc chắn con sẽ tấn chức võ sư.."
Hứa Tự Tài vui mừng hô lên
"Không sai, chờ con thành võ sư, cậu con sẽ nhường con vị trí đại ca Quỷ Ngục Bang cho con, lúc đó con mặc sức thống trị thế giới ngầm"
"Không sai...sau đó, tự tay con sẽ trở về cái biệt thự đó...thỏa thích hãm hiếp con Thúy Vy đó, hơn nữa còn treo tên vệ sĩ kia lên cho nó tự mắt nhìn thấy cảnh này....cho nó nhận hết thống khổ mà chết..hahahahaah..."
"Uhm...con cứ cố gắng tấn cấp cho mẹ, sau đó muốn làm gì cũng được"
Vân Thi thỏa mãn cười
Người phụ nữ mang danh nghĩa là vợ của Hứa Tự Quốc này chính là đây, mẹ ruột của 2 đứa con trai phá sản và Từ đại thiếu gia.
.........
Thế giới ngầm, quỷ ngục bang
Vị đại ca được mệnh danh Quỷ Ngục ngồi trên ghế lớn, ánh mắt như băng hàn chiếu xuống
"12 quân, chỉ còn có 7 quân là liên lạc được...5 quân khác đã ở đâu ?"
"Thưa đại ca, từ hôm qua bắt đầu mất tích, kỳ lạ là từ 12 giờ trưa qua đến giờ 5 vị quân chủ mất tích lại kèm theo toàn bộ cả chủ lực của 5 quân, bây giờ địa bàn họ quản hạt lại chỉ còn vài tên nhãi ranh không đáng nói"
Một vị quân chủ khác lại nói
"Đại ca, hôm qua em có nhận được một lời mời của Phi Nhiếp hẹn gặp tại trụ điểm số 1, tên này mất tích suốt 10 ngày không ra vừa ra đã hẹn gặp mọi người, mà dù hỏi thế nào cũng không nói ra lý do, cho nên em không có tới. 5 vị quân chủ mất tích nhất định là do hắn"
"Không sai...đại ca, nhất định là hắn, Phi Nhiếp này hôm qua cũng hẹn gặp em nhưng em không tới, kẻ này thần bí không rõ mục đích, nhất định là có mưu đồ bất chánh, hắn muốn phản lại đại ca"
"Không sai, là hắn muốn phản lại đại ca, đại ca...kẻ này tuyệt đối không thể nào tha thứ"
Sắc mặt Quỷ Ngục như băng sương, nội tức như cương khí ẩn ẩn hiện ra sát lục khí tức khiến hắn lại càng thêm đáng sợ.
"Tốt...tốt cho Phi Nhiếp, còn dám phản lại ta,...tốt...phản bội Vân Quỷ ta sao...ngươi còn chưa biết hậu quả của mình...tốt, vậy thì ta sẽ cho ngươi nếm thử ...cảm...giác của ....quỷ...ngục"..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.