Thiên Tà cũng không cự tuyệt loại quan hệ nhẹ nhàng này và Tuyết Oanh cũng thế.
Bình thường cô gái này đối với con trai rất hờ hững lãnh đạm, thân thể cô từ nhỏ đã âm tính lạ kỳ, không có cảm giác với nam nhân nhưng đối với Thiên Tà, không hiểu sao lại tự nhiên phát sinh dị động.
Ngồi bên cạnh hắn, thể trạng rất thoải mái, tâm lý cảm thấy được giải phóng, các loại tình cảm cảm giác bình thường không có bây giờ lại sản sinh ra.
Đó là lý do khiến cô bỗng nhiên khác thường, hay chủ động nói chuyện với hắn thậm chí còn muốn tìm cơ hội đi với hắn.
Điều này cũng không trách được cô, chỉ trách thể chất đặc biệt của mình và lĩnh vực của Thiên Tà quá tà dị.
Trưa hôm đó ăn cơm, cha con Vân Châu vẫn mấy lần tỏ ý khinh bỉ sốc óc Thiên Tà nhưng đều bị hắn xem như ruồi muỗi qua tai.
Thiên Tà có vẻ như trời sinh có thù với Vân gia vậy, không những cha con Vân Châu không biết điều mà kể cả ông cậu của Tuyết Oanh cũng không ngoại lệ lấy hắn làm trung tâm công kích.
"Nghe nói cậu không có cha mẹ phải không, làm vệ sĩ tuy cũng có tiền nhưng mà sống chết khó đoán lắm"
"Tôi thấy cậu sức khỏe tốt như vậy, thôi chi bằng về nhà tôi đi, chăm sóc cây kiểng và nuôi chó rất đơn giản, mỗi tháng tôi cho cậu 2 triệu"
Vân Châu lải nhải những câu như vậy liên tục đào sâu nỗi đau kẻ khác
"Sao ah...2tr còn chê ít sao, vậy làm luôn lái xe cho tôi, kiêm luôn việc nhà đi...trẻ tuổi thì không nên ngại việc, đặc biệt là những người nghèo không có thân phận như cậu"
"Phải rồi đó, em không có cha mẹ mà...ở bên ngoài làm mà vừa mướn phòng vừa sinh hoạt thì khó sống lắm, cả đời e rằng cũng chẳng bao giờ được ở nhà đẹp ăn cơm ngon, về nhà anh thì có thể ở nhà đẹp, đồ ăn thừa lại không thiếu, một ngày cơm no ở ấm lại còn có lương ...tốt hơn ở dưới gầm cống nhiều"
Vân Hàn Lục khuyên vào, tuy nhiên giọng nói lưu manh khinh người lại khiến vợ chồng ông Vinh tức nóng mặt.
"Bác hai ah, cháu có việc muốn riêng tư với cậu Tiêu một chút, phiền bác và cháu về trước dùm" Tiến Vinh trực tiếp đuổi khách.
Thiên Tà là ân nhân của vợ chồng ông, ông mời tới đây là để cám ơn chứ không phải để ngồi nghe chửi, nếu cứ để 2 bác cháu này ở lại thì ông còn mặt mũi nào gặp Lý Lăng Tiêu nữa.
"Bác hai và cháu về trước đi, bữa khác cháu cáo lỗi" vợ ông Vân San cũng thẳng thừng trục khách
"Hahaha...việc riêng gì ah, ta cảm thương hoàn cảnh cậu Tiêu, đang muốn giúp cậu ta có chỗ ăn chỗ ngủ, đây cũng là đang giúp 2 cháu trả ơn đó"
Ông cậu lại nhảy vô
"Không sai...tuy cậu tiên chỉ là lang băm may mắn cứu được em chút khó khăn nhưng mà bác hai đây nhân từ, giúp cậu ta thoát khổ...aiii...nghĩ đến còn phải ngủ gầm cầu thật là đáng thương"
Tiến Vinh nóng mặt
"Em không nói, người ta cũng không nói em bị câm"
Thiên Tà cười
"Không sai....một số con chó thích sủa bậy, không biết có nên giúp nó im miệng hay không, chú Vinh"
Thiên Tà hỏi một cách giống như lấy ý kiến.
"Anh Tiêu...anh không nên chấp, người già mà, uống rượu vào nói hơi nhiều chút" Tuyết Oanh nín nhịn cả buổi tự nhiên nói
"Hahahaha...mọi người nói chuyện đi đâu vậy, nhóc con ah...bác đây chỉ là có lòng tốt...."
Vân Châu đang nói, lúc này Thiên Tà khua nhẹ li rượu, một giọt rượu bay lên, trông có vẻ rất là vô ý bắn một giọt rượu trúng mặt lão.
"Tiêu...con không biết lòng tốt của ta thì thôi, nhưng mà đây là cơ hội duy nhất, sau này có muốn cầu ta thu lưu cũng ....ah...ặc...." nói được nửa câu bỗng nhiên lão cơ mặt co rút, lưỡi thụt vào, họng đau rát.
"Cha...cha sao vậy...Lý Lăng Tiêu, mày dở trò, không ngờ lang băm như mày còn biết dùng tà thuật hại người....khốn nạn...ặc....hư..."
Vừa nói tới đây thì 1 giọt rượu bay tới.
Ông cậu đang định nói vô thì lập tức bị một ánh mắt sắc lẹm chiếu tới, không cần rượu bắn trung á huyệt, chỉ một ánh mắt này đã dọa cho thiên hồn của hắn run sợ mất kiểm soát với thân thể.
Sự việc xảy ra khiến vợ chồng Tiến Vinh cùng Tuyết Oanh lâm vào bất ngờ, nhưng ngay sau đó liền hiểu ra lý do tại sao Lý Lăng Tiêu có thể cứu Vân San thoát chết thần kỳ như vậy.
Lý Lăng Tiêu này tuyệt không phải người thường có thể so sánh
Mất tiếng, rút lưỡi, méo mặt. 2 cha con Vân Châu liền sợ hãi leo lên xe gấp gáp đi đến bệnh viện, chuyện liền kết thúc ở đó.
Bữa ăn kết thúc trong không vui, Thiên Tà nhanh tay giúp gia đình dọn dẹp rất là bình dị.
Bữa cơm này chính là một bữa tiệc điển hình của giới hạ lưu bình thường, khác biệt rất lớn so với những đám tiệc tùng giới thượng lưu đụng cái là tiền tỷ.
Tuy nhiên người Việt đại đa số đều là người như thế này, một đất nước được thể hiện bằng chân dung giản dị và gần gũi nhất.
Lúc mà tiệc tàn cũng là lúc 1h30, Tuyết Oanh lấy cặp dắt xe đến trường, Thiên Tà cũng gặp một vấn đề không nhỏ.
Hắn không có biết chạy xe máy, thế là lần đầu tiên trong đời hắn ngồi xe mà tài xế là một cô gái đẹp, cũng như với Tuyết Oanh lần đầu tiên ngồi xe mà phải cầm lái chở con trai.
Nghịch lý này diên ra lại nghiễm nhiên giữa ban ngày, một cặp đôi xinh đẹp như vậy khiến người nhìn đều chú ý tới.
Trong thời gian đó.
.....
Dưới sự thúc đẩy của Hứa Tự Quốc, một buổi sáng này dồn dập đổ sắt đưa hiệu suất tăng gấp 3 lần, với hơn trăm tấn sắt đổ tới.
Buổi trưa nay 12h30 đã chân chính lấp đủ hoàn thành công trình đầu tiên
Vườn Thuốc.
Cũng lúc này lò cổ trùng thứ 2 cũng hoàn thành, lại có thêm 20 con yêu trùng được luyện thành sau đó thả vào trong vườn thuốc, Thiên Tà lại tiếp tục luyện lò thứ 3.
Vườn thuốc này là một mấu chốt trong ngũ hành trận, chờ khi ngũ hành tề tụ sẽ có thể dẫn sinh linh khí không ngừng nghỉ, long mạch, địa mạch, thủy mạch đều đã tề tụ, chỉ cần có thêm Thiên Thần Tháp có đủ thiên cương địa chi liền có thể tự thành bảo địa.
Một tòa không gian bảo địa tiềm năng vô hạn, không ngừng tự lớn mạnh tự nới rộng không gian.
Linh hồ có diện tích nhỏ hơn nhiều vườn thuốc, cho nên trong buổi chiều này chở sắt với tốc độ này e rằng cũng gần đủ.
Như vậy ngày mai hắn lại có thể luyện kim, hỏa, thổ 3 tòa kiến trúc.
..........
Quận 3, một tòa biệt thự
"Cha...cha thật sự không muốn gia nhập cùng chú Nhiếp sao ?" Hồng Ân hỏi một vị trung niên
"Không phải cha không muốn nhập mà là không thể nhập, mẹ con bà ấy là người Vân gia, cha vừa một bên Vân gia, một bên từ gia lại còn Long Đại Ca nữa, một khi có dị động...cha e rằng..."
"Cha sợ con gặp nguy hiểm sao..."
"Không sai...mẹ con bà ấy bất cận nhân tình dám đưa con vào hố lửa, nhưng cha thì không thể....con chậm chạp không hoàn thành nhiệm vụ đã làm Vân Thi lão bà kia nổi giận, Long ca cũng không kiên nhẫn được nữa, họ sắp xuất thủ rồi"
"Mấy ngày nay Hứa Tự Quốc không có người ám sát liền tự tung tự tác làm rất nhiều chuyện lớn gan, hôm nay lại càng gom góp đủ cổ phần, ông ta càng như vậy Vân Thi và Từ Thiếu lại càng không muốn để ông ta sống...con gái, nhiệm vụ nếu không thể hoàn thành thì con nên chạy đi, chạy thật xa"
"Nhưng mà cha ah...chạy thì có thể thoát được hay sao, cha thừa biết mà"
Vị trung niên này thẫn người ra
"Không sai....chúng ta chạy được đi đâu....không còn đường chạy.."
"Cha...cha bình tĩnh đi, con sẽ trở về ....con sẽ làm..."
"Không kịp rồi, chất độc trong người cha đã bộc phát, dù có dùng chân khí hộ thân cũng không qua nổi 1 ngày....trễ rồi"
"Cha...cha chờ con...cha chờ con, con sẽ mang thuốc giải về"
............
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.