Thiên Tà hôm nay là nhân vật chính, lúc ông Tiến Vinh chạy xe về liền khiến rất nhiều người đưa mắt ra chú ý và cả cô gái này cũng có trong đó.
Nhìn thấy Thiên Tà cô lập tức hơi sựng người.
Lần trước Thiên Tà đi tới trường cùng Thúy Vy, bản thân hắn đã đẹp trai nổi bật lại đi cùng một cô gái đình đám như Thúy Vy cho nên rất nhiều người chú ý đến.
Thiên Tà lần đó đi cùng Thúy Vy cả mấy ngày đến trường vì ham đọc sách trong thư viện cho nên bị người nhìn đến quen thuộc.
Thúy Vy mặc dù vẫn có ý dấu diễn hắn không cho gặp cô gái này nhưng mà vẫn như cũ để hắn gặp vài lần.
Một cô gái tên là Oanh.
"Ah...thì ra là anh sao ?"
Oanh chủ động tiến lại bắt chuyện, hình tượng của cô bây giờ hòa ái dễ gần lại e dè nhút nhát không khác gì ở trường.
"Uhm...thật là trùng hợp"
"Hihi..." oanh cười mềm mại nhẹ tiến lại kéo tay áo hắn vào trong.
Trên người Thiên Tà phả ra một loại hơi tức dễ chịu, một loại khí tràng khiến người đã gần là không muốn xa.
Cô bé Tuyết Oanh này vừa gặp hắn nhưng lại không nhịn được thân thiết.
Bên trong, một người phụ nữ trung tuổi còn trẻ đẹp nghe tin liền chạy ra, bắt gặp Thiên Tà liền nhiệt tình chào đón.
"Cậu...rốt cuộc cũng được gặp lại cậu, mau ...ngồi đây..." người phụ nữ bỏ luôn việc đang làm để ngồi tiếp chuyện hắn.
Ngồi đây uống nước nói chuyện cũng không phải nhiều người, ngoại trừ gia đình có 3 người ra thì còn thêm 2 ông hàng xóm và ông cậu.
Ông cậu này khí chất âm trầm, thấy Thiên Tà vào nhưng hắn không chút nhiệt tình chào đón, ngồi đó ngước mắt nhìn lên còn có chút khí vị lãnh đạm khó gần
Bữa cơm cũng khá thịnh soạn, bàn ăn được dọn lên có tới 9 món đầy ắp thịt thà, mâm cơm ấm cúng chỉ 7 người.
"Anh coi bác hai có đến không ?"
Tiến Vinh khịt mũi
"Ui...quan liêu, lúc nào cũng đến chậm, còn bắt mọi người chờ chắc, không đến thì thôi"
Gia đình này có vẻ không ưa gì ông bác này lắm.
Lúc này ngoài cổng có một chiếc siêu xe Lamborghini sang trọng chạy đến, rất ngỗ ngược đậu thẳng ở chính giữa lối ra vào lấp luôn đường đi lại cuối cùng còn chạm đít chiếc xe máy wave s của ông Vinh.
Nhìn thấy cảnh này ông Vinh và vợ đều nhíu mày nén giận, cả nhà cũng không có đi ra tiếp đón, mắt nhìn thẳng từ trong nhìn ra.
Chiếc xe đi xuống 2 người, một vị trung niên bệ vệ bụng to, cùng một thanh niên có mái tóc nhuộm vàng phía trước, phía sau cạo sạch bong. Cả 2 đều quần áo hàng hiệu sang trọng đắt tiền, lúc tiến vào cũng nghếch mặt chẳng hề chào ai, xem chủ nhà như không thấy
"Uhm...chỉ làm cơm thôi ah, sao không đi thẳng ra nhà hàng, keo kiệt thế"
"Bác hai có tiền, chứ nhà con thì không có đâu, bác chịu khó ngồi nhà chật đi vậy" Tiến Vinh nói chuyện khiếm nhã có ngầm ý không vui.
"Uhm...cũng may là kêu ít người đó, chứ chật thế này thì sao mà ngồi"
Nói xong ông ta hướng mặt tới chỗ Thiên Tà sai khiến
"Thanh niên này nhanh nhẹn vào lấy bát đũa đi, trẻ tuổi là phải hoạt bát nếu không thì không có tiền đồ gì đâu"
Thiên Tà bất vi sở động
Ông ta thấy vậy liền có chút khó chịu mỉa mai
"Uhm..cậu trai này con cái nhà ai vậy ?"
"Không cha không mẹ !" Thiên Tà ngắn gọn trả lời
"Ah...thì ra là vậy, hèn gì lễ nghĩa bình thường nhất cũng không biết, cậu thanh niên tội nghiệp ..."
Ông ta khinh bỉ đáp trả
Tiến Vinh tức giận khó nhịn
"Bác Châu...đây là khách quý nhà cháu, bác chừng mực một chút"
"Ah...là cái cậu thanh niên mà cứu con Lan một mạng đó hả, ta nói cái gì bí ẩn đâu ah, bác sĩ bây giờ giỏi lắm không cần mấy hạng lang băm đâu, hành nghề khó kiếm ăn lắm"
Hiển nhiên lão nhìn thấy quần áo giản dị trên người Thiên Tà mà đánh giá lại thêm cái câu "không cha không mẹ" liền chắc mẩm suy nghĩ của mình.
Thanh niên nghèo nhưng lại không biết nghe lời, còn cả gan chống đối lại lão. Để xem ta mấy câu có nhục chết nó không
Thiên Tà ngước đầu lên đối diện với lão, ánh mắt hắn bình tĩnh không gợn sóng
"Uhm....cắn bậy đủ chưa ?"
"Mày...mày nói ai, có can đảm nói lại câu vừa rồi ?"
"Cạch..." ngay lúc này, tên thanh niên tóc vàng trở đôi đũa nhanh như chớp xuyên tới, xỏ qua đôi đũa trên tay Thiên Tà, hành động thị uy rõ ràng.
"Không tệ, người Vân gia đánh hơi thật tốt, rất biết lựa thời điểm" Thiên Tà thu lại đũa, miệng nhẹ nhàng nói một câu
Sóng âm từ đó bộc phát tràn ra không khí sau đó như nộ long gầm thét ầm ầm nện tới
"Oanh...." trong đầu thanh niên tóc vàng như nổ tung, tai rỉ máu, tay run lên
Vị trung niên được xưng là bác Châu này cũng tương tự bị chấn cho choáng, ngũ tạng chấn động.
Người khác không biết gì vẫn nói chuyện của mình vàn ăn uống vô tư, Oanh thấy không ổn liền chạy vào trong lấy bát đũa trong lòng cô rất không tình nguyện đi phục vụ cho 2 người này
Vân Châu chịu đau đớn nhưng trong lòng lại khiếp sợ tột cùng.
Hôm nay vốn là được Vân gia chủ mạch gọi điện liên hệ, mới đầu lão còn kích động vì được đại thiếu nhớ tới hơn nữa còn ban xuống nhiệm vụ, nhưng bây giờ....lão rốt cuộc biết được nhiệm vụ này là đáng sợ thế nào.
Hơn nữa thanh niên mà họ kêu lão điều tra dĩ nhiên lại nhìn một cái là biết bí mật, nói một câu cách không đả thương một võ sĩ hàng thật giá thật như lão.
Cái này, không lẽ hắn là võ sư cấp ah
Thanh niên này tuổi còn thật nhỏ mà thực lực lại cỡ này, thật khiến lão có chút sợ hãi.
Sau một câu đó, 2 người này liền có chút an phận hơn, ăn nói dặt dè hơn.
2 vợ chồng ông Vinh cũng mấy lần nâng ly cám ơn Thiên Tà, kể cả Oanh cô gái này cũng phá lệ uống với hắn mấy li, vô tình đã kéo ngắn khoảng cách 2 người lại với nhau.
Gia đình Oanh rất chất phát, nguồn gốc làm vườn, sau đó cha cô học đại học kinh tế quen Vân San rồi lấy nhau dưới sự ngăn cản của gia đình.
2 ông bà tự lập tách riêng, Vân San bị gia tộc từ không còn quan hệ, duy chỉ có người cậu và ông bác này là còn qua lại chút nhưng bản tính họ đều cao ngạo không hợp thói thường dần dần vẫn vì cách sống này mà khiến gia đình chất phát này khó chịu.
Qua lần này cự nhau, e rằng sau này còn khó gặp mặt hơn nữa.
"Nghe Thúy Vy nói hôm nay trường em có ông tiến sĩ nào nổi tiếng lắm về giảng mà, em còn nghỉ "
"Hi...việc nhà quan trọng hơn mà"
"Chiều anh có đến nghe giảng không, nghe nói chiều còn một khóa nữa đó"
"Âm nhạc không phải sở trường của anh, nghịch ngợm chút còn được chứ nghe giảng cao thâm quá sợ lại không hiểu"
"Hi..anh đừng có sạo, hôm bữa em còn thấy anh thổi sáo với đánh đàn mà"
"Xìu...đánh như mèo cào đó mà em cũng nhắc, mắc cỡ anh"
Quả thật ở trường Thiên Tà cũng từng thực nghiệm làm quen nốt và rèn cách lấy tông lấy hơi, tuy nhiên cũng chỉ sơ sơ rồi nghỉ, giai đoạn đó cũng có không ít người nhìn thấy.
"Anh mới tập có mấy ngày đã được vậy là tốt đó chứ"
"Cái này thì còn phải kiếm thêm sư phụ rồi, em coi có thể giáo dục xóa mù giúp anh một khóa không, anh thiếu học"
"Phì ...hihi" Tuyết Oanh phì cười
"Được thôi, lát nữa tới trường em giúp anh, phải rồi anh tới đây bằng xe gì ?"
"Nhà anh nghèo, chỉ đủ tiền đi xe buýt thôi"
"Hi...vậy đi xe với em đi"..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.