Tuy Anna đã để bản thân buông thả chìm đắm trong những tháng ngày thống khổ nhất cuộc đời, nhưng thật lòng mà nói, cô cũng không hẳn là chưa từng nghĩ đến chuyện muốn thoát ra khỏi vòng lặp bất hạnh ấy.
Nếu không thì cô tìm đến câu lạc bộ An Thần làm gì đâu ?
Vốn dĩ những người tìm đến đây, trong lòng đều là chuẩn bị sẵn một tầng thuốc pháo.
Chỉ thiếu ngòi kích nổ để giải thoát !
“Vậy, vậy... bây giờ em phải làm sao. Anh có thể nói chi tiết cho em hơn được không?”. Anna hơi ngập ngừng, cúi đầu xuống khẽ lắp bắp.
“Hãy bước tiếp cho mình một hành trình khác. Em không có mục tiêu gì cũng không thành vấn đề, mục tiêu chỉ xuất hiện khi em đi về phía trước chứ không phải dừng lại. Đừng suy nghĩ quá nhiều về mặt lợi cùng mặt hại. Hãy cứ đi về một phương hướng nào đó mà không quan tâm tính toán nó là gì, có một số điều trong cuộc sống chỉ đơn giản là cần được trải nghiệm, chứ không phải để lý giải”. Như mong đợi, Orion đóng vai nhà hiền triết hay lữ khách cùng thánh hiền đều có thể.
“Ngay cả điều đó sẽ nằm ngoài mong muốn của em sao?”. Anna thẩn thờ hỏi lại.
“Ừm”. Orion đáp: “Mong muốn chỉ xuất hiện ít nhất cho đến khi em đã có khái niệm sơ bộ và nhận biết về nó. Một đứa trẻ mới sinh ra mong muốn của nó không thể nào là thành bác sĩ, đúng không?”.
Những thành viên của câu lạc bộ Hội An Thần nghe mà sởn da gà.
Có người đã vỗ tay trong lòng, thậm chí vô ý vỗ tay thành tiếng.
“Ghê gớm, Orion học ở đâu được những câu như thế này nhỉ?”. Biên kịch buổi radio thật sự thán phục nói.
Có vẻ như cô nàng Anna đồng dạng đã bị thuyết phục bởi lý lẽ của Orion rồi.
Cô nói: “Mặc dù vậy em hơi lo sợ bước ra khỏi vùng an toàn của mình. Anh có thể gợi ý cho em một phương hướng thì tốt quá ạ”.
Orion không có ngồi ngả lưng dựa ghế nữa, hắn khôi phục dáng ngồi thẳng, chân bắt chéo, hai bàn tay đan lại tạo thành hình thoi đặt lên trước đùi, cân nhắc suy nghĩ.
Hắn nhắm mắt một lát rồi mới mở ra.
“Em có tin vào vận mệnh không?”. Orion bình thản hỏi.
Anna không biết phải trả lời thế nào, nghe câu này có vẻ giống như những lời chào mời của một giáo hội tín ngưỡng nào đó.
“Em…em…”. Cô nàng lại tiếp tục thể hiện sự lắp bắp.
“Chúng ta chơi trò đổ xúc xắc đi”. Orion ngắt lời cô, trực tiếp đề xuất.
“Vận may của em từ nhỏ đã rất tệ. Nếu em không được, em...em có thể phó thác nó cho anh được không?”. Anna thấp giọng trả lời.
“Ừm, được thôi, ai biểu nghề bọn anh là những người đi bán sự an ủi cơ chứ”. Orion nở ra một nụ cười ôn hòa.
Nói xong, hắn nhờ ekip của câu lạc bộ chuẩn bị sẵn một cái bàn tròn, sau đó chuẩn bị hai viên xúc xắc tám mặt.
Một viên tám mặt đại diện cho Đông, Tây, Nam, Bắc, Đông Bắc, Đông Nam, Tây Bắc, Tây Nam tám hướng. Một viên tám mặt còn lại đại biểu cho tám thành phố thuộc vương quốc Australand này.
Trên thực tế, ở vương quốc Australand có tổng cộng tận mười một thành phố mới đúng, nhưng căn cứ Anna không muốn tiếp tục có liên quan đến những địa phương cũ mình đã từng sinh sống, cũng không muốn đến nơi mà chàng trai của nàng đã từng trưởng thành, cho nên Orion loại ra ba nơi, còn mỗi tám thành phố.
“Quy tắc là đổ cặp xúc xắc 3 lần. Nếu trong ba lần đó, có một lần bất kỳ đạt được sự thỏa mãn hợp lệ của cặp xúc xắc, vậy tức là nơi đó được chọn”. Nữ quản lý câu lạc bộ Hội An Thần, Andrea giải thích quy tắc một lần.
Viên xúc xắc tám mặt phương hướng sẽ đổ cùng lúc với viên xúc xắc tám mặt đại diện cho tám thành phố của Australand.
Mỗi một phương hương sẽ xác định tương ứng với một thành phố theo vị trí địa lý. Do đó điểm khó chính là, mỗi một khu vực từ viên xúc xắc các phương hướng khác nhau đổ ra, chưa chắc đã tương thích với thành phố của viên xúc xắc còn lại. Tỷ như thành phố Nelson nằm ở chính diện phía Đông, không có khả năng Nelson có thể thỏa mãn điều kiện mặt xúc xắc phương Đông Bắc, Đông Bắc là khu vực của thành phố Pictos. Kết quả không tương thích nghĩa là lắc xúc xắc thất bại.
Còn vì sao chỉ có 3 lần cơ hội. Bởi vì theo một số quan niệm tôn giáo về vận mệnh, số 3 được coi là ngưỡng giới hạn may mắn của rất nhiều việc có tính chất vòng lặp. ‘Bất quá tam’ , ba lần không xong, phía trên số ba nhất định là hung hiểm.
“Chỉ có 3 lần cơ hội đổ xúc xắc thôi, bởi vì em không nhất định là chủ động muốn đi đến địa phương nào, cho nên xác suất thành công mỗi một lần đổ cặp xúc xắc là 12.5 phần trăm. Anna, em đã hiểu rõ chưa?”. Orion nói ra tỉ lệ trúng độc đắc.
“Em...đã hiểu”. Anna nói rằng.
“Được rồi, vậy lượt đầu em ném thử đi, nếu vận may em không tốt, hai lượt sau anh sẽ giúp em”. Orion cầm trên tay hai viên xúc xắc tám mặt nhẹ nhàng đặt vào lòng bàn tay của Anna.
Anna gật đầu khá mạnh.
Cô gái trẻ mang theo tâm trạng lo lắng đi từng bước tiến đến bàn tròn, do dự chưa có liền tay đổ xúc xắc xuống.
“Chúa sẽ phù hộ em”. Orion an ủi một câu.
Vừa nói xong, sau gáy hắn đột nhiên thấy ớn lạnh, kém chút rùng mình.
Lúc này Anna đã lắc xúc xắc đổ ra từ hai bàn tay xuống mặt bàn, cô nàng nhắm mặt lại cầu nguyện, không có dám trực tiếp nhìn thẳng kết quả.
Thế nhưng sự thật là cũng chẳng cần phải nhìn. Cảm nhận âm thanh từ phòng thu âm mọi người im lặng như vậy cũng đủ biết kết quả rồi
“Hướng Tây Nam, Hasting. Không hợp lệ”. Chị quản lý Andrea đáng tiếc phải đọc lên kết quả. “Anna, em còn hai lượt”.
Anna thở dài, như là được trút bỏ gánh nặng vậy.
Cô gái trẻ lại xoay người tiến tới bên cạnh Orion một lần nữa, thở mạnh nói: “Em sớm đã biết trước vận may của mình. Em có thể tin tưởng anh không?”.
Khóe miệng Orion khẽ co giật một cái.
Nếu không phải lúc nãy chính mình đưa ra lời đề nghị này, cũng đã sớm nhận ủy thác trước đó, thực sự là muốn lên án hành vi bán cái vô tình này của cô gái trẻ.
Chỉ là, khi Anna Willy giương lên đôi mắt trong veo nhìn thẳng vào hắn, thái độ đáng thương tột cùng, thực sự khiến người ta khó mà từ chối được.
“Để anh thử đi”. Orion làm theo trách nhiệm của mình, hắn dĩ nhiên rất muốn giúp đỡ cô gái rồi.
Orion tiếp nhận hai viên xí ngầu từ trên tay Anna, sau đó hắn hít sâu một hơi, giữ vững vẻ bình tĩnh đi đến cạnh bàn tròn.
Hắn có ngoảnh đầu để ý biểu hiện của Anna một lần.
Phát hiện được cô ấy vẫn nhìn mình với đôi mắt mang theo đầy ắp sự hy vọng, tựa hồ như đang chờ đợi một tin tốt từ mình vậy. Có lẽ cô cũng đã hoàn toàn tin vào số mệnh, cô đã hoàn toàn tin tưởng ở hắn.
Dạng này gửi gắm cùng ký thác niềm tin rõ ràng để Orion cũng có cảm giác hơi áp lực, cứ như thể kết quả cô gái tội nghiệp này sao liền tại do mình vậy.
Đúng báo, tự nhiên bày trò, cái miệng hại cái thân.
Orion lướt một vòng ánh mắt xem thử biểu hiện những thành viên trong đoàn ekip của mình, mọi người tương tự đồng dạng đang ngược lại quan sát chờ đợi hắn, hết thảy y hệt nhau, đồng lòng âm thầm gật đầu cầu chúc may mắn.
“Được rồi, tỉ lệ 0.125 cũng không phải là không có cơ hội”. Orion cười khổ nói một câu.
Đột nhiên hắn nghĩ tới gì đó, dừng lại, xoay đầu về phía Anna hỏi: “Đổ xúc xắc có thể coi là một nghi thức liên quan đến vận mệnh. Trong trường hợp anh đổ thành công cho em một cái phương hướng, anh nghĩ em sẽ cần phải trả anh 10 krone đấy. Đó là tiền may mắn, nên cho đi”.
Hơi đường đột nên vẻ mặt Anna có chút phản ứng. Nhưng tỉ mỉ ngẫm nghĩ lại thì cô thấy lời của anh Orion nói không phải là không có đạo lý. Ở vương quốc Australand này, truyền thuyết và tín ngưỡng về Đất Mẹ vĩ đại vẫn luôn hiện hữu, song hành với những Đức Thánh Tin khác.
Người ta nói có thờ có thiêng, có kiêng có lành mà.
“Được thôi, em đồng ý”.
“Ừm”. Orion gật đầu.
Bàn tay buông ra hai viên xúc xắc đổ lên mặt bàn tròn.
Bộp bộp bộp bộp !!!
“Chính Đông, Nelson !?”
“Là phía Đông, thành phố Nelson, kết quả này hợp lệ, thực sự thành công sao?”
Khi hai viên xúc xắc đã bắt đầu có dấu hiệu lắc lư nhẹ dần nhẹ dần, tạo cảm giác không thể nào lật mặt thêm một lần nữa, những người trong đoàn phát thanh không khỏi trầm trò hưởng ứng.
Nhưng bất thình lình viên xúc xắc thành phố vẫn còn xoay được thêm một mặt cuối cùng trước khi dừng lại hẳn, nó lật qua thành phố Welly”.
“Chính Đông – Welly. Thất bại”. Chị quản lý Andrea chán chường nói ra. Có thể thấy được sự tiếc nuối hiện rõ trên khuôn mặt của cô ta.
Tương đối nhiều người trong phòng thu âm đồng dạng tỏ ra ngao ngán lắc đầu với kết quả này.
Thật là tiếc.
Suýt một chút nữa thôi, còn kém một tí may mắn.
Orion đến hiện tại cũng phải bày biện một nụ cười xấu hổ, hơi mất mặt.
“Ngay cả Orion cũng không thể giúp em trú định một vận mệnh mới. Anna Willy, em chỉ còn một cơ hội cuối cùng, em có muốn tự mình thực hiện trò chơi?”. Quản lý Andrea cất giọng nói, nói rất chân thành, ánh mắt không hề dời đi trên người Orion và Anna.
“Em...”. Anna vẫn do dự.
Cô nàng trước đó rơi xuống vực sâu tuyệt vọng, cô cảm thấy nếu không có ai kéo mình cầm tay chỉ con đường mới, bản thân vĩnh viễn sẽ không còn dũng khí đứng dậy một lần nữa.
Anna rụt rè nhìn xem phản ứng của người dẫn chương trình radio hôm nay – Orion Lockwood.
Mà chàng trai lịch thiệp của đoàn phát thanh lúc này bất tri bất giác đã bộc lộ ra sự thận trọng tối đa trên khuôn mặt.
“Khuôn mặt anh ta đột nhiên trở nên nghiêm túc quá mức, thật đáng sợ”. Anna sửng sốt, bình phẩm âm thầm trong lòng.
Orion có đôi mắt sâu cùng sóng mũi cao đặc trưng, khi anh ta nhìn tập trung mãnh liệt vào việc gì, những đường nét trên khuôn mặt tự nhiên sẽ càng trở nên sắc bén lộ rõ đường nét, khí chất tăng vùn vụt như thể một đầu con đại bàng muốn sà cánh vồ tới áp đảo con mồi đối diện.
Căn cứ vẻ mặt ‘không bình thường’ của Orion kia, Anna ngược lại không dám hỏi thẳng.
May cho cô nàng là hắn tình cờ bắt được ánh mắt mông lung của cô, rất nhanh tự mình đã điều chỉnh lại cảm xúc.
Orion suy tư giây lát, tìm kiếm những từ ngữ thích hợp trong đầu, rồi mở miệng hỏi cô:
“Em vẫn còn tin tưởng anh chứ?”.
Anna như bắt được đai phao cứu sinh, lập tức đáp lại: “Vâng, có ạ”.
Bởi vì cất giọng theo trực giác nên âm điệu hơi lớn so với bình thường nên cô lập tức cảm thấy không khí xung quanh gượng gạo hẳn ra.
Cô nàng xấu hổ, sau đó rất nhanh trở lại tông giọng thấp rụt rè thường thấy: “Kết quả ra sao cũng được, em sẽ không trách anh. Dù sao, anh đã cho em thấy một lý do để cố gắng bắt đầu lại, chỉ là vận mệnh chưa cho phép mà thôi”.
Tâm ý cô thì đúng là như thế, có thể đây không phải cố tình, nhưng khi cô nói lời này ra thì chẳng khác nào đưa sợi dây trách nhiệm cho tôi cả. Orion dở khóc dở cười nghĩ ở trong đầu.
Có lẽ cô gái còn quá trẻ để hiểu được về điều này, hoặc là mất mát quá lớn khiến cô chưa thể nhận ra được.
Orion gật đầu, ánh mắt đầy cảm thông.
Hắn xoay người sang nói với một người nhân viên trong đoàn: “Anh Tommy, phiền anh lấy cho tôi bình thủy còn nước dưới bếp nhé. À, và một cái khay chứa đựng nước đặt lên bàn này nữa nhé”.
“Không thành vấn đề”. Anh chàng để ria mép Tommy không có lý do để từ chối, liền ngay lập tức đi làm.
Ít phút sau, phụ kiện chuẩn bị đầy đủ.
Orion một tay cầm hai viên xúc xắc và một tay cầm bình nước tiến đến trước bàn tròn đã được dựng lên khay thoát nước sẵn.
Hắn nói với Anna Willy: “Đây là phương pháp nhiều lần hiệu quả với anh, hi vọng nó cũng sẽ hiệu quả với em”.
Mọi người trong phòng thu âm không giấu được tò mò, có người ngờ ngợ hình dung ra thứ gì, đương nhiên, cũng có người chẳng hiểu gì sất.
Song, đại khái là hầu hết sẽ rất sẵn lòng hóng ứng biến của Orion, dù sao cậu thanh niên vừa vào câu lạc bộ làm được hai tuần này có năng lực giải quyết công việc không thể coi thường được.
“Mỗi một người đều có đức tin cho riêng mình. Đất mẹ vĩ đại rất tốt, anh rất kính phục, nhưng mà so với thổ nhưỡng và đại địa, anh thích dòng chảy của nước hơn. Dòng chảy của nước mới là nguồn mạch của thế giới này, là suối nguồn phát ra giai điệu âm thanh kết nối vận mệnh của tất cả chúng ta lại”.
Nghe thấy chất giọng của Orion lần nữa vang lên.
Hắn nở một nụ cười trấn an với Anna Willy, rất có tính chất xoa dịu nói: “Anh thuộc chiếu mệnh của Cung Bảo Bình, nước, mới mang lại may mắn cho anh”.
Orion đồng thời buông hai viên xúc xắc trên tay và nắm bình nước nghiêng đổ xuống mặt bàn, cố ý lợi dụng dòng từ trên cao cuốn lấy hai viên xúc xắc cho cùng trút xuống.
m thanh ào ào rất nhanh vang lên, nước chảy cứ thế tràn vào khay bàn, không tới ba giây trôi qua, nước theo khay thoát ra ngoài, mà hai viên xúc xắc liên tục bị xoay cuốn theo dòng nước chảy rốt cục cũng đã dừng lại, chạm sát vào mép khay.
“Hướng Tây Bắc, thành phố Welly”.
“Thực sự là hướng Tây Bắc, thành phố Welly ?”. Chị quản lý Andrea là người đầu tiên không giấu được kinh ngạc, cô há hốc mồm cả ra.
Đây dĩ nhiên là một kết quả hợp lệ, hợp lệ đến từng milimet tấc đất.
Những người nhân viên trong đoàn cũng vui vẻ hô to lên, cảm giác thực sự rất tuyệt, cứ như thể vừa rồi người ném xúc xắc là bọn họ chứ không phải Orion.
Một bên đứng đó cầm trên tay di ảnh của chồng mình mà cầu nguyện, Anna Willy mãi cho đến khi nghe văng vẳng bên tai có người vui mừng hô lên kết quả thì mới dám mở mắt nhìn xuống bàn tròn.
Thành công rồi, anh Orion Lockwood thành công rồi !?.
Là hướng Tây Bắc, là thành phố của những cánh đồng xếp tầng và đàn cừu đỏ huyền bí, thành phố ruộng bậc thang Welly.
Đây chính là tín hiệu từ dòng chảy của nước, giai điệu khí vận sao ?
Xác suất 12.5%, vậy mà anh ấy cũng có thể thành công !!!
Vận mệnh thực sự là muốn đưa mình tới nơi đó, ở nơi đó, bắt đầu lại từ đầu ?
“Ôi chúa ơi không thể tin được, Welly cũng là một nơi mà người con trai 13 tuổi của tôi rất muốn đặt chân đến đấy. Nghe nói thành phố nằm ở Tây Bắc vương quốc Australand của chúng ta rất đẹp, rất thơ mộng. Anna, tôi tin chắc rằng cô có thể tìm thấy thứ mà mình mong muốn ở nơi đó”. Biên kịch đoàn phát thanh vẫn còn thấy choáng ngợp, bất quá, vẫn không quên dành lời động viên ngọt ngào cho Anna Willy.
Mọi người ai nấy đều có mất mát đau đớn tột độ sau thảm họa, mọi người vẫn thường động viên lẫn nhau. Hôm nay lại nghe về sự việc và quá khứ của Anna Willy, cô gái trẻ cũng xứng đáng có được những lời tích cực dành cho cuộc sống.
Câu lạc bộ Hội An Thần quy chế hoạt động đơn giản chỉ có vậy, họ không phải là những người bác sĩ tâm lý, thậm chí trước đó họ còn không thể tự công nhận mình là người tốt nữa. Tuy nhiên, họ đại diện cho tầng lớp tiếng nói lao động, giữa vùng bùn chỉ có sa lầy và chìm dần, họ dũng cảm đứng lên, họ cảm thấy bản thân có thể đóng góp vào việc an ủi xoa dịu những vết thương không thể xóa nhòa cho mỗi một người đã trải qua những mất mát giống họ.
Xã hội sau tận thế là một cái xã hội mà nền văn mình tạm thời bị thoái trào lui dần về mấy cái thập kỷ, trái tim con người rốt cục chỉ còn lại đầy ắp những vết thương.
Do đó giá trị của câu lạc bộ mang lại căn bản không cách nào dùng tiền để cân đo đong đếm.
Chẳng khó hiểu vì sao chương trình radio Giai Điệu m Thanh chữa trị tâm hồn lại thành công lớn đến vậy.
Anna lễ phép gật đầu đáp lại với từng lời động viên của đoàn người trong phòng thu âm, sau đó lướt tới bên cạnh Orion, cất giọng hỏi: “Vừa nãy anh bảo anh sinh thời được phúc tinh Bảo Bình chiếu cố. Anh thuộc Cung Hoàng Đạo Bảo Bình sao?”.
“Ừm, là Bảo Bình, có lẽ vì vậy mà anh luôn cảm thấy dòng nước sẽ ban phước lành cho anh”. Orion ôn hòa đáp lại.
“Ra, ra là vậy...”. Cô gái trẻ thấp giọng nói.
Orion thấy thần sắc có phần không đúng của cô nàng, bèn hỏi: “Sao thế? Ai cũng có một chòm sao che chở cho mình mà. Phúc mệnh của em được chòm sao nào chiếu?”
Anna đáp: “Em sinh đầu tháng 12, mọi người bảo em có thể nhìn thấy Cung Nhân Mã”.
“Hửm?” Orion tiếp tục chậm rãi lắng nghe.
“Anh Orion, em chỉ tò mò thôi, anh có phải là một Hoàng Đạo Quân không?”. Anna im lặng mãi một lúc mới tích đủ dũng khí nói.
“Hoàng Đạo Quân...”. Orion nhíu mày. Dường như đã từng ở đâu nghe thấy danh tự này.
=====
Tấu chương xong !!!
=====..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.