Kế Hoạch Tạo Thần

Chương 24: Học Cách Đối Mặt Với Sợ Hãi

Bên trong thị trấn vẫn là cảnh hoang tàn và tĩnh lặng, chỉ có các kí sinh thể đang gầm gừ vây quanh những cái xác của đồng loại vừa bị giết chết trong cuộc hỗn chiến khi chúng đã quá đói.

Chiếc xe vừa xuất hiện thì đám kí sinh thể ùa tới, chúng ngửi được mùi của thức ăn. Amie sợ hãi nép sát vào Elder khi đám kí sinh thể đập vào cửa kính lúc chiếc xe chạy qua.

Elder hơi chần chừ khi hắn thấy số kí sinh thể bên ngoài không quá nhiều, hắn quay sang nhìn Amie đang run rẫy nói;

“Amie, em không thể trốn tránh mãi được, em cần phải học được cách để đối mặt với nguy hiểm và chiến đấu.”

Amie hoảng hốt nhìn Elder, cô muốn định lại tỏ vẻ tội nghiệp để Elder bỏ đi ý định nhưng lần này hắn rất nghiêm túc nhìn cô, hắn đã quyết tâm để cô làm điều đó.

Chiếc xe tăng tốc lao nhanh về phía trước, bỏ lại đám kí sinh thể phía sau tới khi mất hút. Elder tìm một nơi vắng vẻ để ngừng xe lại, hắn mở cửa cho Amie xuống xe rồi ôm lấy cô nhảy lên ban công lầu hai của một khách sạn khá sang trọng.

Trước khi cho Amie thực chiến thì hắn cần tìm một chỗ để họ có thể nghỉ ngơi. Trong khách sạn có vài cái xác đã khô quắt mốc meo ở trong những căn phòng đóng kín, có lẽ người ta đã chết trong sự đói khát và tuyệt vọng.

Vẫn còn lại một căn phòng trống để cửa mở toang, Elder thu dọn sơ qua là họ có thể ở được, hắn cũng không quá bận tâm chuyện những phòng lân cận có những cái xác.

Dưới nhà bếp vẫn có thể dùng để nấu ăn, tối nay họ không cần phải ăn thịt sấy nữa. Những con thú biến dị bị Elder săn giết đều trở thành thịt sấy khô để hắn mang theo, trong thịt của chúng có nhiều năng lượng hơn là các loại thịt thông thường.

Buổi tối, Amie trằn trọc mãi không ngủ được, cô đang nghĩ tới sáng mai Elder sẽ ném cô vào giữa đám kí sinh thể và cô phải giết họ bằng bất cứ cách nào.

Elder cũng nhận ra Amie đang lo lắng, hỏi;

“Không ngủ được ?”

“Ừm… Anh thật muốn em phải giết họ sao ?”

“Phải, nếu em đã đi theo anh thì phải biết cách để tự bảo vệ mình, nếu lúc nào đó anh lại ngủ say như lần trước thì em có thể bảo vệ cả anh.” Elder xoay qua kéo lấy Amie sát vào ngực mình, khẽ vuốt tóc cô nói tiếp;

“Anh biết là em chưa sẵn sàng hay là em đang chạy trốn sự thật nhưng thà là bây giờ em chịu đựng cảm giác ghê tởm với máu tanh còn hơn là bị động ở sau này.”

Amie ngước mặt nhìn Elder dưới ánh sáng mờ nhạt của ánh trăng hắt vào, cô thở dài một tiếng nói;

“Em sẽ cố. Anh không sợ em bị thương sao ?”

“Sợ nhưng không thể tránh được. Chỉ cần không phải quá nguy hiểm thì anh sẽ không can thiệp. Có thể em sẽ giận anh, ghét anh nhưng sẽ tốt hơn là anh phải hối hận sau này.”

Amie không nói gì nữa, cô choàng tay ôm lấy Elder, vùi đầu vào ngực hắn, nhắm mắt và ngủ, giấc ngủ chập chờn với những trăn trở, lo lắng.

Sáng hôm sau, Elder ra ngoài và mang về một nhóm kí sinh thể, hắn nhốt họ vào những căn phòng bên cạnh, phân thành nhóm 1 người, 2 người, 3 người cho tới sáu người. Nhiệm vụ của Amie là vào phòng và lần lượt chiến đấu với họ.

Amie đứng ngoài cửa của căn phòng thứ nhất mà Elder nhốt một kí sinh thể đang đói khát, vì sợ Amie chưa quen nên Elder đặc biệt dùng băng keo để quấn kín miệng của gã, không cắn được thì các kí sinh thể sẽ không còn quá nguy hiểm.

“Em sợ” Amie chực khóc khi sắp bị Elder đẩy vào trong phòng.

“Anh vẫn quan sát em từ bên ngoài, đừng sợ, hãy dùng sức mạnh của em để chiến đấu, đóng băng gã hoặc dùng dao găm của em để kết thúc cuộc chiến.” Elder nói xong thì mở cửa đẩy Amie vào trong và đóng sập cửa lại.

Hắn biết lúc này hắn đang cố giết chết sự nhân từ và yếu đuổi của Amie, cô sẽ bị ám ảnh thậm chí là bị xốc tâm lý nhưng hắn còn lựa chọn sao? Hay mang cô trở lại Sago và sống cả đời ở đó trong sự cô độc?

Amie bị Elder nhốt trong phòng, trước mặt cô là một gã kí sinh thể với hình dạng lá một người đàn ông cao lớn nhưng gầy gò, màu da của ông ta nhợt nhạt và tái xanh, có nhiều đường gân màu xanh trên khắp người ông ta.

Gã kí sinh thể vừa thấy Amie đã gầm gừ trong cổ họng lao tới muốn chụp lấy Amie nhưng cô đã vội tránh đi, cú lao tới của gã đánh lên cửa làm cách cửa rung lắc.

Bắt hụt con mồi, gã kí sinh thể lần nữa nhào tới muốn bắt lấy Amie đang lúng túng cầm con dao găm trên tay hướng về gã với sự run rẫy.

Elder hơi hé cửa ra để nhìn vào trong, hắn không thể liên tục dùng ý niệm để quan sát vì như vậy sẽ làm hắn bị động khi có nguy hiểm nếu tinh thần lực của hắn lại bị hết sạch.

Amie vẫn chưa chịu tấn công, cô bị động né tránh và căn phòng có vẻ hơi rộng để gã kí sinh thể có thể bắt được cô.

Elder chờ đợi, khi tinh thần căng thẳng trong thời gian dài thì phản ứng cơ thể sẽ chậm lại, đó là lúc mà Amie phải đối diện với áp lực.

Đã nửa giờ trôi qua, Amie bắt đầu thở dốc, gã kí sinh thể dường như bị cơn đói kích thích mà không chậm lại chúng nào, ngược lại gã tấn công càng hăng rồi tay gã đã chụp được áo của Amie, cô bị gã đẩy ngã ra sàn, gã muốn cắn vào cổ cô nhưng miệng đã bị bịt kín.

Amie la lét cầu cứu Elder nhưng hắn vẫn không có phản ứng, cô òa khóc cũng không giúp ích gì, gã kí sinh thể không cắn được cô nhưng gã nhứ nhắm vào cổ cô mà nhào tới thì đúng là điều kinh khủng, cô nhìn thấy ánh mắt man dại đang trừng lên của gã khi gã bị kích thích bởi không giết được con mồi.

“Aaa….chết đi…chết đi…đi chết đi...” con dao găm trong tay của Amie đã được dùng tới, cô đâm nhiều nhát vào ngực gã kí sinh thể làm máu màu màu đỏ nhạt văng tóe ra người cô, văng lên cả mặt cô và một số còn chảy vào miệng cô nhưng cô vẫn chưa ngừng lại.

Gã kí sinh thể như bị cơn đau kích thích, gã gầm gừ trong cổ lớn hơn và hơi thở của gã gấp gáp, tay gã đã chụp được cánh tay cầm dao của Amie khi lưỡi đao đâm sâu vào ngực gã.

Amie tuyệt vọng, cô không giết được gã, cô nhìn về phía cánh cửa bị đóng kín, nước mắt cô lăn dài, môi cô bị chính cô cắn chảy máu rồi cô nhớ tới sức mạnh thật sự của mình, cô trừng mắt nhìn gã kí sinh thể đang làm cô bị đau, hơi lạnh tỏa ra xung quanh cô khi có một dòng sức mạnh lạnh giá theo tay cô truyền vào người gã kí sinh thể.

Cơ thể gã kí sinh thể cứng lại rồi bất động trong khoảnh khắc, gã vẫn giữ nguyên tư thế đang hướng đầu tới để cắn như một bức tượng sáp. Amie vội vã vùng ra khỏi những ngón tay của gã kí sinh thể đang nắm chặt tay cổ tay mình và làm chúng gã rời như một khối nước đá giòn tay.

Amie không bận tâm gã kí sinh thể kia thế nào, cô nhào về phía cửa và cánh cửa đã mở toang trước khi cô chạm vào nó, Elder đứng bên ngoài, nhìn cô với ánh mắt phức tạp, hắn mỉm cười chua xót dang tay ra đón lấy cô.

Khi đã nằm gọn trong lòng Elder, Amie mới gào khóc thảm thiết, cô đấm vào ngực hắn như oán trách, như giận dỗi hắn cũng không có phản ứng. Hắn đợi cho cô đánh xong mới đỡ lấy cô trở về phòng, hôm nay thế là đủ...