Đế Quốc Mỹ Nữ

Chương 103: Học tiếng Anh.

Dương Tĩnh bởi vì tăng ca nên không về, cha các nàng Dương Tu Quốc tiếp khách bên ngoài cũng không trở về, về phần mẫu thân của nàng, không ai nhắc tới, Trương Dương tự nhiên cũng không dám lắm miệng.

Cơm nước xong, Trương Dương liền cáo từ, Dương Thụ Sơn gọi hắn lại, sau đó nói với Dương Phi rằng:

- Phi Phi, giúp ông tiễn cậu ta!

Dương Phi nhìn nhìn đồng hồ trên cổ tay, lại liếc mắt nhìn Trương Dương một cái, đáp:

- Cháu biết rồi. Ông ơi, cháu còn phải về trường học.

- Không ở lại sao?

Trên mặt Dương Thụ Sơn rõ ràng có chút thất vọng.

- Không được ạ, hôm nào đi, gần đây cháu có chút bận rồi.

Dương Phi quét qua Trương Dương một cái không nhanh không chậm mà đáp, đây rõ ràng là đang nói chuyện dạy tiếng Anh cho Trương Dương.

Trương Dương còn có thể nói cái gì.

Thừa dịp Dương Phi đi ga ra lấy xe, Dương Thụ Sơn thở dài, nhìn Trương Dương, đột nhiên lộ ra một tia cười khổ:

- Cháu biết không, năm nay đây là lần thứ hai nó về nhà.

Trương Dương không kịp hỏi vì cái gì, xe của Dương Phi đã tới rồi.

Dương Phi lái xe vẫn không nhanh không chậm như trước, dọc theo đường đi rất ít khi nói chuyện, mãi đến khi sắp đến Mai Đại, nàng đột nhiên mới cau mày, nhìn Trương Dương một cái, hỏi:

- Tôi có khó nói chuyện như vậy sao?

- Hả . . .

Đột nhiên bị hỏi, Trương Dương giật mình một cái, vội vàng theo bản năng mà lắc đầu:

- Không có, không có.

- Nếu không có, sao cậu không nói lời nào.

- Nói chuyện?

Trương Dương quay đầu nhìn bốn phía một lần, hỏi:

- Nói cái gì?

Trên mặt Dương Phi hiện lên một tia u ám, lông mi thật dài rũ xuống, đầu quay trở về, vẫn lái xe như trước, không nói.

- Cô Dương à, không phải tôi có ý tứ kia, tôi . . . Ôi, buổi tối hôm nay cũng thật lạnh!

Trương Dương biết mình không thể không nói, bắt đầu xả loạn bát nháo với Dương Phi.

Nhưng Dương Phi hiển nhiên đã bị hắn làm cụt hứng, không thèm để ý đến hắn.

Đến cửa ký túc xá của nàng, Dương Phi lại nâng cổ tay nhìn đồng hồ tay một chút, nhìn chằm chằm Trương Dương, nói rằng:

- Còn có 18 phút mới đến bảy giờ, bảy giờ cậu đến tìm đến tôi học bổ túc tiếng Anh.

Trương Dương vẻ mặt hắc lại, nữ nhân này, xếp thời gian chặt như vậy sao?

Nhưng Trương Dương không dám có lời nào vô nghĩa, ngoan ngoãn mà đợi cho đến bảy giờ, mới ngoan ngoãn mà gõ cửa phòng nàng.

Dương Phi cũng chưa thay đổi quần áo, hành động duy nhất chính là đem cột tóc xõa trên vai thành một bó đuôi ngựa, cả người lập tức dào dạt một khí tức thanh xuân.

Đồng thời thay đổi như vậy, cũng làm cho bộ ngực đầy đặn của nàng hiển lộ ra, một đôi bầu vú rất tròn no đủ bị giữ chặt đến là gắt gao, chỗ ngực chữ V thực rõ ràng mà có thể nhìn thấy một khe rãnh thâm thúy, ngực nàng hẳn là cũng khoảng size 38, so với Cao Kỳ còn nhỏ hơn chút, nhưng lớn hơn so với Kiều Hi Nhi, vừa vặn là cái loại xích thốn làm người ta phát điên.

Phòng bài trí có vẻ rất đơn giản, phòng khách nhỏ và giường cùng một chỗ, ở giữa dùng một bình phong cổ ngăn trở, phòng khách bày một cái sô pha màu lam nhạt, trên ghế sa lông bày hai con gấu Teddy rất lớn, một TV LED 32 inch, một cái bàn học, trên bàn một laptop quả táo (Apple), một cái IPAD, bên cạnh là một giá sách, trên giá sách thậm chí còn đặt một cái bình cá nhỏ, trong bình cá nuôi mấy con cá rất xinh đẹp.

Toàn bộ căn phòng tản ra một mùi thơm ngát, khiến người ta có loại cảm giác an bình và thoải mái.

- Ngồi đi!

Dương Phi chỉ chỉ sô pha, nói. Sau đó tự mình ngồi vào ghế xoay duy nhất trong phòng, lại từ giá sách lấy một quyển sách ra, có vẻ là tiếng Anh cơ bản.

Nàng ngồi ghế xoay dịch đến trước mặt Trương Dương, đối mặt với hắn, Trương Dương ngẩng đầu, lập tức liền phát hiện mình thấy được thứ không nên nhìn, tuy rằng hai chân Dương Phi cũng quá chặt chẽ, thậm chí một bàn tay còn bưng kín mép váy ngắn, nhưng Trương Dương đang ngồi trên sô pha, mà Dương Phi thì chính là ngồi ghế xoay.

Độ cao chênh lệch, ánh mắt Trương Dương vừa mới lướt qua mép váy nàng, khoảng cách gần như thế, váy ngắn kia cho dù có bó sát đến đâu, phong cảnh bên trong vẫn lộ ra, cho nên nháy mắt liền thấy được quần lót màu lam giữa hai chân nàng.

Hình như chính mình lần đầu tiên đã thấy nàng, cũng không cẩn thận nhìn thấy quần lót màu lam của nàng, thật đúng là đặc biệt trùng hợp. Dương Phi liếc hắn một cái, rõ ràng bắt giữ được ánh mắt Trương Dương và dị thường trên mặt của hắn.

Tên gia súc này rõ ràng thấy được phía dưới của mình!

Dương Phi hết chỗ nói rồi, có lẽ duyên cớ vì chính mình trong ngày thường cực ít khi tiếp xúc với nam nhân, nàng biết mình ăn mặc rất thời thượng, váy cũng rất ngắn, cho nên nàng cực kỳ chú ý tư thế ngồi của mình, quyết không để bất cứ một người đàn ông nào được đỏ mắt.

Tại văn phòng, luôn có cách chống đỡ.

Khi đi học cho tới bây giờ nàng chưa từng ngồi.

Ăn cơm cũng nhất định một mình đi bên ngoài tìm quán cà phê, cho dù là đi mua sắm, nàng cũng sẽ thay đồ mặc nhà.

Trở lại ký túc xá hoặc là nhà mình mua ở nơi đó, một sự kiện nàng làm đầu tiên chính là đi đóng cửa sổ chặt chẽ, không lọt một tia ánh sáng trong phòng khiến người ngoài nhìn thấy.

Có thể nói, nàng là một người con gái xinh đẹp biết bảo vệ mình vô cùng kín đáo.

Nhưng vì nguyên do nghĩ rằng ký túc xá hoặc là trong phòng của mình, có lẽ là nơi mình cảm thấy rất an toàn, nàng sẽ thoáng có chút làm càn, nhưng cho dù là làm càn, cũng không phải không hề kiêng kỵ .

Cho nên những người muốn nhìn Dương Phi ở trần hoặc là lộ hàng tuyệt đối không có nửa cơ hội.

Duy độc có người kia, làm cho mình cao thấp thất thủ, cảnh xuân tiết lộ ra ngoài, hơn nữa hiện tại đã là lần thứ hai, nàng rất dễ dàng mà bắt giữ được trong ánh mắtTrương Dương cái loại dục vọng, nói cách khác hắn lại còn có phản ứng dựng lên đối với việc nhìn thấy quần lót của mình.

Tên gia súc này, quả thực không thể tha thứ.

Cho nên một động tác tiếp theo của nàng chính là lập tức đem sách giáo khoa vỗ thật mạnh trên bàn trà một cái, mang theo âm điệu phẫn uất lên tiếng, nói:

- Học đi!

Trương Dương rùng mình, phục hồi lại tinh thần, yết hầu cảm giác có chút tắc, chân Dương Phi cũng từ động tác vừa rồi khép lại biến thành mở rộng, lộ ra chân dài trắng nõn mịn mà bên cạnh cho Trương Dương nhìn.

- Tôi đã đọc những bài thi tiếng Anh của cậu trước kia, kết quả phát hiện, nếu như cậu có thể lựa chọn một chương trình học không có tiếng Anh có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng việc đã đến nước này, thời gian không thể kéo dài, cậu liền ngoan ngoãn mà bắt đầu học từ chương trình trung học (cấp 2) của người ta mà học đi.

- Cho nên, bản giáo án này là chuẩn bị cho tôi?

Trương Dương lúc này mới phát hiện nàng cầm trong tay chính là tiếng Anh cơ bản, cũng chính là tài liệu luyệntrình độ tiếng Anh trung học, hắn nhất thời liền tuôn lệ, mình có kém cỏi như vậy không? Tốt xấu thi vào trường đại học cũng không tồi mà, nhưng được rồi, cho dù thực kém như vậy, cô cũng đừng nói ra chứ, tốt xấu lưu chút mặt mũi cho tôi!

- Có vấn đề sao? Tôi tìm không thấy sách giáo khoa cấp thấp hơn, mới miễn cưỡng lấy bản này.

- Không thành vấn đề.

Trương Dương không dám nói gì, sợ chính mình nói thêm gì đi nữa, nàng thực sẽ đi tìm tài liệu tiếng Anh lớp 5 hay 6 cho mình.

Khi Dương Phi giảng bài thì rất chăm chú, ít nhất Trương Dương cảm thấy nàng đem ân oán cá nhân vứt sau đầu, lại có lẽ là nguyên nhân chính mình có được năng lực sơ cấp não vực khai phá từ hệ thống cung cấp, chương trình học hơn hai giờ của nàng, chính mình gần như toàn bộ nắm được.

Chương 103-2: Gia súc này, quả thực không thể tha thứ!

Trước khi tan học, Dương Phi viết ra năm mươi từ đơn tiếng Anh, giao cho Trương Dương:

- Trở về học thuộc lòng, ngày mai sẽ thi, sai một từ, cậu không cần đến nữa, tôi tin rằng, ngay cả dược vật ung thư cậu đều có thể sáng tạo ra, cái này hẳn là không khó đâu nhỉ?

Mượn dùng năng lực sơ cấp não vực khai phá kia, vừa rồi kỳ thật Trương Dương đã nhớ bảy tám phần những từ đơn đó, nhưng hiện tại Dương Phi hỏi hắn, hắn vẫn làm bộ như khó khăn thật sự.

Dương Phi nhìn thấy bộ mặt hắn như cha mẹ chết, khó chịu trong lòng cuối cùng thoáng giảm bớt vài phần, đưa tay nhìn nhìn đồng hồ, âm thanh lạnh lùng nói:

- Chín giờ đến, bây giờ cậu có thể đi rồi.

Cũng không chờ Trương Dương có đi hay không, trực tiếp đuổi hắn ra khỏi ký túc xá.

Bắt xe trở lại biệt thự, suy nghĩ trong đầu Trương Dương là lập tức đi tìm Kiều mỹ nữ, nếu không phải nha đầu này hảo tâm lo liệu chuyện xấu, chính mình cũng sẽ không đâm đầu vào hố lửa, dạy tiếng Anh thôi mà, chính cô không thể dạy à? Hừ, thế nào còn phải để tôi và mỹ nhân băng tuyết chung một chỗ?

Kết quả hắn tính toán gọi điện, Kiều mỹ nữ không nghe. Điền Điềm nói cho hắn biết, hôm nay phòng thí nghiệm bận bịu xong, Kiều Hi Nhi nhận một cú điện thoại liền đi ra ngoài.

Trương Dương nhìn đồng hồ, lúc này gần 10 giờ, nha đầu kia gần đây sao lại luôn thần bí nhỉ?

Cầm di động cho đánh thêm vài cú điện thoại, kết quả vẫn không nhận.

Trương Dương phát hỏa, hắn biết di động Kiều Hi Nhi đều luôn mang trong người, ngoài lần trước đi ra ngoài quá vội. Lúc này không nhận điện, nhất định là cố ý làm cho mình khó chịu, hay là có nguyên nhân khác.

Hắn đầy sát khí mà đi trở về phòng của mình, nửa đường lại vừa vặn đụng phải đại mimi Cao Kỳ, Cao Kỳ nhìn thấy Trương Dương như là mới ăn hỏa dược, kỳ quái hỏi han:

- Em chưa cắm sừng cho anh mà, anh phát hỏa cái gì chứ?

Nghe nàng vừa nói, Trương Dương mới phát hiện mình thất thố, lại chỉ vì Kiều Hi Nhi không nhận điện thoại của mình mà thất thố.

Điều này thuyết minh, mình rất quan tâm nha đầu kia!

Nhưng nhìn Cao Kỳ trước mắt, lại nhìn nhìn phòng 203 khóa cửa, rốt cục thì có chút nổi giận mà phất phất tay, đi đến bên cạnh Cao Kỳ, nắm ở eo thon nhỏ của nàng, thở dài nói:

- Đi, chơi 3P đi.

Cao Kỳ đánh hắn một cái, cả giận nói:

- Lão nương bị ngươi chơi sưng lên, chơi 3P cái rắm.

Trương Dương không nói gì mà nhìn nàng một cái, bĩu môi:

- Không tin.

- Không tin?

Cao Kỳ thuận tay liền kéo váy lên, bước tiếp theo tựa hồ sẽ cỡi nội y ra chứng minh cho Trương Dương nhìn.

Trương Dương vội cầm tay nàng hạ xuống dưới, ôm lấy nàng thật có lỗi mà nói rằng:

- Thực xin lỗi, nhưng, chuyện này cũng không thể trách anh hoàn toàn, chính em cứ ăn hiếp anh, nhiều lắm thì anh cùng Lộ Lộ chơi cái kia, em ở bên cạnh nhìn.

- Còn lâu, không trách anh thì trách ai?

Trên mặt Cao Kỳ lộ ra một tia đắc ý, vươn tay chỉ chỉ phòng Hứa Đan Lộ, nói:

- Buổi tối anh tự mình chơi đi, Lộ Lộ đi bệnh viện trông cha cô ấy rồi!

- Sao cô ấy không nói?

Trương Dương nhíu mày, một bên cầm lấy di động lật xem một chút, quả nhiên phát hiện Hứa Đan Lộ đã gửi tin nhắn cho mình, nói cho hắn biết buổi tối sẽ đi bệnh viện trực.

Nhạc phụ đại nhân tương lai tuy rằng không còn tế bào ung thư trên người, nhưng phổi của ông ta đã bị ảnh hưởng, ăn một bữa cơm liền sặc ra gần hết, tình trạng dinh dưỡng cho thân thể không mấy lạc quan, cho nên ông ta vừa mới được làm thông dạ dày, trực tiếp truyền cơm vào dạ dày điều dưỡng thân thể, y tá chăm sóc các nàng lại lo lắng, nhưng cứ như vậy, mẹ của nàng một mình liền có chút không chăm được.

Hứa Đan Lộ đi hỗ trợ cũng là hợp tình hợp lý.

Hắn liếc mắt nhìn Cao Kỳ một cái, hỏi:

- Chú Hà thì sao, tối hôm nay ai trông?

Cao Kỳ khẽ liếc mắt với hắn một cái, cười nói:

- Hay là buổi tối anh lại định đi trông giúp em?

- Không phải em nói đã sưng lên rồi sao?

Trương Dương tức giận mà vỗ vỗ mông mẩy nở nang của nàng, nói rằng.

- Hừ, cho nên, đêm nay em sẽ trở lại nghỉ ngơi, tĩnh dưỡng cho tốt, sau đó lại đại chiến ba trăm hiệp cùng anh.

Nhìn thấy Trương Dương mặtđen lại, nàng vừa lòng mà cong cái miệng nhỏ nhắn, nhìn mọi nơi không có ai, hôn Trương Dương một cái, nói rằng:

- Thôi, đùa anh đó, tối hôm nay người chăm sóc anh thuê đến rồi, em gái em cùng cậu Lý cơ bắp cũng ở đó, emchẳng lẽ đi vào trong đó để làm bóng đèn à?

Nghe vậy, Trương Dương không hiểu mà nhìn nàng một cái hỏi:

- Ơ, không phải em sợ em gái của em bị Lý Kính Đông lấy mất cái kia sao?

- Hừ, cậu ta cho dù muốn, cũng không có biện pháp, em gái em đang bị mà!

Cao Kỳ chẳng hề để ý mà bĩu môi nói.

Hừ, các nàng này tính kế thực chu đáo, về sau quả mận có làm sao, là do các bà đó!

- Thôi, dù sao mệt một ngày, rõ ràng mình nên đi ngủ một giấc.

Trương Dương nghĩ nghĩ, hiện tại ngay cả huynh đệ phía dưới đều đình công, vậy cũng chỉ có một con đường ngủ say. Nhún vai, liền chậm rãi đi về gian phòng của mình.

Phía sau Cao Kỳ cọ cọ vài bước, đuổi theo, câu dẫn nói:

- Ôi, cái miệng nhỏ nhắn cho anh mượn dùng một chút thế nào?

Trương Dương véo má quá nàng, hung tợn mà nói rằng:

- Đây chính là tự em nói nha.

- Ừ!

Cao Kỳ làm bộ như đáng thương, liều mạng gật đầu,

- Nhưng có chút vấn đề nhỏ bé, khoang miệng của em đang bị nhiệt loét ra ... Rõ ràng vật kia anh không chịu rửa.

Trương Dương thật sự muốn khóc:

- Lão tử nhịn, ôm em ngủ cả đêm được rồi!

Cao Kỳ liều mạng gật đầu.

Nhưng hai người còn chưa đi đến cửa phòng, di động Trương Dương đã báo tới một tin nhắn, là của Kiều Hi Nhi, di động bây giờ hắn sử dụng là Iphone Kiều mỹ nữ giúp hắn mua, nàng gửi tin ngắn, tiếng chuông đều tương đối đặc biệt.

Trương Dương mở tin nhắn nhìn một chút, sắc mặt liền thay đổi.

Mặt trên ít ỏi mấy lời:

- Tôi ở Hoàng khu Hi Tĩnh Nguyệt, 20 phút sau anh không xuất hiện, tôi sẽ bị người ta cưỡng hiếp!

Trương Dương ngồi ở Chevrolet của Cao Kỳ, dùng sức ấn chân ga, không ngừng mà gia tốc, giờ phút này hận mình không thể học được thuật lái xe cao cấp, mấy phút đồng hồ là có thể đến Hoàng Hi.

Khách sạn Hoàng Hi, khu Tĩnh Nguyệt là khách sạn sáu sao duy nhất của thành phố Mai Ninh, cách biệt thự này ước chừng 10 km lộ trình, cho dù là đi tốc độ chậm, đuổi tới đó cũng không đến 20 phút, nhưng giờ phút này lòng Trương Dương nóng như lửa đốt, chỗ nào còn quản nhiều như vậy, Kiều Hi Nhi nói chuyện cũng không biết là thật hay giả, dù sao gọi điện thoại nàng luôn không người nào nghe.

Nếu việc này vạn nhất là thật, Trương Dương không thể tưởng tượng, mặc dù là giả cũng tốt, hiện tại chính mình, nội tâm cũng có một chút xúc động muốn gặp nàng.

Cũng không biết xông qua bao nhiêu đèn đỏ, tăng tốc bao nhiêu lần, Trương Dương lập kỳ tích mà chạy tới khách sạn Hoàng Hi trong vòng 8 phút, sau đó xông vào đại sảnh.

Hai chàng đẹp trai giữ cửa nhìn thấy Trương Dương xông tới giống như cơn bão, theo bản năng mà đi gọi bảo an.

Bảo an còn chưa kịp ngăn Trương Dương lại, Trương Dương liền đến trước lễ tân, nhìn chằm chằm mỹ nữ trước quầy, hỏi:

- Giúp tôi tra một chút, nơi này có người tên Kiều Hi Nhi đăng ký vào ở không?

Hai mỹ nữ ngược lại rất trấn tĩnh, nhìn thấy bộ dáng vô cùng lo lắng của Trương Dương, đoán người này có lẽ là tới bắt kẻ gian đây, nhưng đây chính là khách sạn 6 sao, cho dù có người đến thông dâm, khách sạn đâu có quản cái này? Chúng ta không cần yêu cầu giấy hôn thú.

Một người nữ phục vụ tương đối cao gầy liền trực tiếp trả lời thực thẳng thắn:

- Thực xin lỗi, chúng tôi không có quyền lộ ra thông tin khách hàng.

- Tôi cho các cô biết, cô Kiều Hi Nhi đó hiện tại gặp nguy hiểm, nếu cô ấy xảy ra chuyện gì, cho dù là một cái tóc, ngay cả chôn cùng các cô cũng không đủ tư cách.

- Phải không đó? Tôi thấy không đến mức đó.

Người cao gầy nọ nhún vai, nàng cũng không phải là bị dọa sợ, những người tới bắt gian phu dâm phụ nàng thấy được nhiều, tính tình một khi xúc động, lời nói dối nào cũng dám nói ra.

..