Ao No Exorcist: Ba Hoàng Tử Quỷ

Chương 16: Dư âm (1).

Otto run rẩy cầm ống kính ghi hình, Rika thì càng kích động mà những người trong miếu thờ phía sau đã reo hò lên. Các âm dương sư đã giành chiến thắng. Họ sẽ không có nguy hiểm gì thêm nữa.

Thế nhưng ba nhân vật chính thì lặng thinh. Chàng thanh niên áo trắng đi về phía các Thức Thần của mình, Otto và Rika cũng đi theo. Dưới ống kính, đập vào mắt người xem là một cây dù cháy đen và không còn động đậy. Chiếc đèn lồng cũng chẳng khá hơn. Cả người nó chi chít vết thương, ngọn lửa bên trong đèn bấy giờ như nến tàn trước gió.

Ai ai cũng đều trầm mặc. Niềm vui chiến thắng dường như bị giảm đi phân nửa, không khí tang thương lây nhiễm mọi người.

Chàng âm dương sư quỳ xuống và ôm cây dù vào lòng. Anh run rẩy lấy trong vạt áo một chiếc bình, nước thuốc bên trong tuyệt đẹp như đá Ruby. Rót thuốc vào miệng hai Thức Thần, đôi mắt lạnh lẽo kia lộ ra một ánh nhìn ôn nhu và hiền hoà hiếm có.

Thế rồi anh bỗng nhiên ho khan. Một giọt máu đỏ tươi chảy ra, nhẹ nhàng lăn trên gương mặt trắng như ngọc.

“Sư huynh. Anh nên dùng nó cho chính mình”.

Hai người còn lại không nhịn được bèn nhắc nhở thì chỉ thấy người kia liếc nhìn sang. Sự ôn nhu, hiền hoà khi nãy chợt đến đã vừa đi, rồi thay vào đó là băng giá và sương tuyết.

Chứng kiến cảnh này, Otto, Rika hay tất cả những người đang xem đều run động. Họ lập tức đắp vào câu chuyện này một cố sự.

“Một âm dương sư và hai thức thần cùng chiến đấu với ác quỷ. Thức thần hi sinh chính mình để chiến thắng mà âm dương sư thì đau khổ tìm cách cứu sống đồng đội, thậm chí không màng tính mạng”.

Mọi người chợt phát hiện rằng mùa đông cũng có độ ấm của chính nó.

Giây phút hai Thức Thần hoàn toàn tỉnh lại cũng là lúc cánh tay của người thanh niên kia buông thõng xuống. Hai vị âm dương sư áo đen nhanh chóng tiến đến đỡ vai người kia. Trước lúc nhắm mắt, anh không quên dặn một câu.

“Hãy chăm sóc bọn chúng thật tốt”.

Vị tiên mặc áo trắng bất tỉnh khiến mọi người hoảng loạn lên. Những người đang xem dường như cảm thấy trái tim của họ đang bị thứ gì đó bóp chặt. Thông qua ống kính, họ thấy đôi môi hồng thắm kia đọng lại một ý cười, tựa như đang vui vẻ vì những Thức Thần của mình sống sót.

*

Cuộc chiến tại miếu thờ Abe no Seimei đã chấm dứt nhưng nhiều cuộc chiến khác lại nổ ra. Điển hình là những chất vấn đầy tính công kích của cộng đồng, đặc biệt là các cư dân ở quận Minato thuộc Tokyo, Nhật Bản.

[Chúng tôi không thể tin tưởng được. Cả khu vực Akasaka, đặc biệt là con đường dẫn tới miếu thờ Abe no Seimei bị ngăn cấm. Tức có nghĩa là họ biết sẽ có gì đó xảy ra bên trong. Các con quỷ cũng không phá hoại cơ sở hạ tầng hay tấn công vào nhà người dân mà chỉ lao đến miếu thờ. Điều này khiến tôi tự hỏi các thế lực tôn giáo đang nhắm vào âm dương sư? Tại sao? Họ chẳng làm gì sai và cũng chẳng gây sự với ai. Hơn thế nữa, họ rất có thể sẽ trở thành một lực lượng đóng góp không nhỏ cho sức mạnh của Diệt Quỷ Sư.

Hành động này là một tội ác, dù cho các âm dương sư có thành công bảo vệ miếu thờ Abe no Seimei hay không. Bởi lẽ ngay từ đầu, các người đã dùng toàn bộ mạng sống của những người tị nạn

Người bình thường chúng tôi không phủ nhận công lao của các Diệt Quỷ Sư. Họ đứng ở tiền tuyến chiến đấu với ác quỷ và nhận được sự tôn trọng, yêu mến của chúng tôi. Nhưng điều đó không có nghĩa là họ được phép sử dụng chúng tôi như một con chuột bạch với những thí nghiệm và toan tính của mình]

Bài viết nặc danh tuy không có gì đặc biệt nhưng lại nói lên tiếng lòng của mọi người và được cư dân nhiệt liệt ủng hộ. Bởi lẽ ngày hôm nay các Diệt Quỷ Sư đã sử dụng quận Minato làm thí nghiệm thì có ai dám chắc rằng họ sẽ không dùng những nơi khác?

Thế nhưng chính phủ và đại diện các tôn giáo khác chậm chạp không đáp lại. Bởi vì sự kiện này nghiêm trọng lắm, ai ai cũng không muốn trở thành con dê đầu đàn. Thế là tất cả đều im lặng chờ lửa giận và sự hiếu kỳ của dân chúng lắng lại thì họ sẽ thắng.

Song chính phủ và đại diện các tôn giáo ở quận Minato đã đánh giá thấp dư luận lần này. Trên hết, họ chưa ý thức được rằng thời thế đang thay đổi. Thế giới này, ít nhất là tại quận Minato, đã không còn bị quyết định bởi năm tên cự đầu.

[Những lá bùa các âm dương sư Nhật Bản dùng đã chứng tỏ công dụng hữu hiệu khi chiến đấu và chống lại các loại ma quỷ, hiện đang được bày bán tại miếu thờ Abe no Seimei].

Giữa lúc nước sôi lửa bỏng, mọi người đều nhìn chăm chăm vào sự kiện lần này thì một nhân vật chính khác của video rốt cuộc phản ứng. Trên hai tài khoản Stream hiện đang được quan tâm nhiều nhất, vượt xa các minh tinh hàng đầu, một mẩu quảng cáo xuất hiện gây xôn xao.

Các âm dương sư quyết định bán ra những lá bùa họ đã dùng để chiến đấu. Phát sóng trực tiếp được Otto quay lại là một minh chứng không thể rõ ràng hơn. Bùa do hai vị âm dương sư Siro và Siba vẽ được bán với giá 3$ trong khi của Mifuyu là bảy đô la. Cái giá này rẻ hơn những loại bùa chú, pháp bảo của Người Tu Tiên nhiều lắm.

Mặt khác, Minato là một trong những quận giàu nhất của thủ đô Tokyo. Trong lòng quận còn có Akasaka, khu kinh doanh thương mại bậc nhất của quốc gia này. Người dân ở đây có mức sống rất cao, đã hầu như không quá lo lắng về tình hình tài chính của mình. Thứ họ cần bấy giờ chỉ có thể là giàu có hơn, an toàn hơn và có nhiều giá trị tinh thần hơn.

Một lời quảng cáo “âm dương sư Nhật Bản” xảo diệu đánh trúng vào điểm này mà đồng thời cũng là lời cảnh tỉnh cho những người khác. Nó làm nhiều người chợt thốt lên: “Đúng nha. Chúng ta là người Nhật và cũng có truyền thừa của riêng mình. Không những giá cả phải chăng lại rất có hiệu nghiệm. Tại sao chúng ta phải đi mua những thứ đồ của bọn khác?”

Trong lúc nhất thời, một phong trào “chuộng đồ nội, bài xích đồ ngoại” dấy lên trong chính khu vực giàu có nhất của thủ đô Tokyo. Mà người chịu thiệt thòi nhất lại là những Người Tu Tiên. Tín ngưỡng lâu đời của người Nhật là Thần đạo Shinto. Ở thế kỷ thứ mười và mười tám, họ bắt đầu dung nhập các tôn giáo khác như Phật Giáo, Nho Giáo và Thiên chúa giáo nhưng không hề có Đạo Giáo.

Những thương nhân càng biết nắm bắt cơ hội này. Nếu như họ có thể trở thành đại lý thu mua các lá bùa của âm dương sư và phân phối đến các vùng khác khi thế lực này chưa mạnh mẽ và trải rộng thì đây cũng sẽ là một khoản lợi nhuận khổng lồ.

*

Trong lúc những thế lực bên ngoài đều có những toan tính riêng thì trong miếu thờ Abe no Seimei đã hình thành một chuyển biến quan trọng ảnh hưởng tới thế cục tương lai sau này.

Hàng nghìn người đang chen chút trong khu miếu thiên. Họ là những âm dương sư bình thường cùng với gia đình của mình chạy đến nơi đây tị nạn. Nhìn người thanh niên mặc áo bào trắng đứng trước hội trường, mỗi người đều có những tâm tình khác nhau.

Có người kích động vì mình sắp trở thành đệ tử của một thế lực âm dương sư hàng thật giá thật. Cũng có người mơ ước được thu phục các Thức Thần và mở ra cho chính mình một con đường tươi sáng. Song cũng có người cay đắng, thù hận vì những vị âm dương sư kia đã làm xáo trộn hoàn toàn cuộc sống của mình.

Mifuyu Hirashiato mặc một bộ áo bào màu trắng như thường lệ khi đứng trước đám đông. Ánh mặt trời xuyên qua các tán cây và phủ lên gương mặt trắng nõn. Người là tiên, thân là ngọc; Mifuyu tựa như một viên phỉ thuý đẹp lung linh.

“Tôi biết các người ở đây có những tâm tư khác nhau”.

Một tiếng nói thanh lãnh mà lạnh lùng vang lên.

“Hẳn một số người rất hận chúng tôi vì đã khiến họ mất tất cả. Song hận thù chưa bao giờ là cách tốt nhất để vượt qua chông gai. Nỗ lực và quyết tâm mới là.

Chúng tôi có thể đã lấy đi nhiều thứ của mọi người. Song cam đoan rằng sẽ mang lại nhiều thứ tốt hơn, sung túc hơn, vượt qua những gì mọi người tưởng tượng nếu chịu cố gắng”.

“Tại sao bọn tôi phải làm việc cho kẻ đã lấy đi tài sản và cuộc sống bình yên của mình?”.

Một người trong đám đông hét lên đầy tức giận. Mà đây cũng là tiếng lòng của nhiều người. Lấy đi của họ nhiều như vậy mà còn muốn họ bán mạng làm việc cho mình ư? Nằm mơ cũng không thể mơ đẹp như thế.

Đối diện với chất vấn, người thanh niên lặng lẽ nhìn người kia. Đôi mắt dường như trào ra sự lạnh giá.

“Bởi vì chúng tôi là lựa chọn duy nhất”.

Thanh niên trả lời khô khốc, tàn nhẫn đâm thủng hi vọng của nhiều người.

Thông qua Mifuyu, Adam vạch rõ thái độ của thái lực âm dương sư đối với người bình thường. Chúng ta thừa nhận mình đã ảnh hưởng đến cuộc sống của các người và chúng ta đang cố gắng đền bù. Chỉ cần các người cố gắng, các người có thể thu được những rất nhiều thứ, vượt xa những gì mình đã mất.

Thế nhưng nếu các người ôm tâm lý là người bị hại, mãi mãi yêu cầu chúng ta làm việc để cung phụng và bồi thường cho các người thì nên đi ngủ đi. Hãy nhìn xem thân phận của mình và chỗ các người đang đứng. Chúng ta là người duy nhất tiếp nhận các người trong khi những thế lực khác thì không. Chúng ta có thể lựa chọn các người nhưng các người không thể không lựa chọn chúng ta.

Một câu “chúng tôi là lựa chọn duy nhất” đánh vỡ tâm lý may mắn của rất nhiều người. Họ hằng tưởng mình có thể sống tại nơi này, được cung cấp chi phí sinh hoạt, con cái có thể đi học mà mình chẳng cần phải làm gì. Nhưng không, họ nhận ra những âm dương sư này hoàn toàn không dễ chơi và không ai dám liều lĩnh vượt qua điểm mấu chốt đó.

“Qua kiểm tra, tôi phát hiện nhiều người ở đây rất có thiên phú trở thành âm dương sư bởi vì họ đã nghiên cứu truyền thừa này trong một quãng thời gian dài”.

Câu nói thứ hai vừa dứt, một số người kích động không thôi, đặc biệt là những âm dương sư vẫn còn độc thân hoặc những người muốn sở hữu siêu năng lực. Nếu như có thể trở nên phi thường, ai lại muốn làm người bình thường đâu? Thế nhưng ngưỡng cửa để bước vào cảnh giới này rất khó và người phàm thường bị từ chối bằng những lý do hết sức mơ hồ như: “thiên phú không đủ, căn cốt đã vãn, ngộ tính không cao…”. Mà cái bài đa cấp này được những gã tu tiên sử dụng nhiều nhất.

Có người hớn hở thì cũng có kẻ trầm mặc khi nhận ra ý đồ của người thanh niên kia. Một số còn tỏ ra sợ hãi với tâm địa của anh ta. Người bình thường xem tranh sẽ chỉ thấy tranh đẹp. Kẻ thông minh mới nghiền ngẫm bức tranh muốn diễn đạt điều gì.

Bằng việc “khen” những người ở đây có thiên phú cao và thông qua Mifuyu, Adam đã buộc tất cả mọi người đứng chung thuyền với mình. Bởi vì sao? Bởi vì thiên phú trở thành một âm dương sư chân chính của ngươi rất cao.

Trận chiến đêm hôm qua đã chứng minh cho toàn thế giới rằng âm dương sư là một truyền thừa hàng thật giá thật. Tuy chưa xác định lý do vì sao mà một âm dương sư cấp Tinh Anh lại có thể chiến thắng một con quỷ cấp Tinh Anh nhưng điều này không thể phủ định chiến lực và tiềm năng khủng bố của nó.

Như vậy các thế lực ác quỷ sẽ để những người có thiên phú cao, chưa chính thức trở thành âm dương sư kia sống sót sao? Không. Tuyệt đối không. Chúng sẽ tìm mọi cách để bóp chết nguy cơ trước khi nó chính thức hoá thành nguy hiểm. Khi đó, những kẻ không tình nguyện gia nhập và làm việc cho Adam cũng phải ngoan ngoãn ở lại, dùng hết sức mình để cống hiến.

Hết cách rồi. Một thế lực muốn hùng mạnh thì cần có nguồn nhân lực tận tâm. Biết mình không còn nơi nào để đi và có thể gặp nguy hiểm khôn lường nếu bị từ bỏ, ngươi sẽ không dùng hết sức mình để cống hiến sao?

Lời khen kia không đơn thuần khuyến khích mọi người, làm họ nhiệt tình và thu phục nhân tâm mà còn là lời cảnh cáo đối với những người chưa hoàn toàn nhận thức rõ thời cuộc, đồng thời cũng cấp cung cho phe ác quỷ một lý do để ra tay với những kẻ bị miếu thờ “bỏ rơi”.

Thu phục nhân tâm. Làm kẻ không nhiệt tình sẵn sàng cống hiến. Lợi dụng quỷ để tiêu diệt những tên cứng đầu. Một mũi tên trúng ba con chim.

Adam đặt tham vọng xây dựng mỗi thế lực cho mỗi hóa thân của mình. Cậu tất nhiên sẽ không bỏ qua bất kỳ người nào. Già cũng được, trẻ khoẻ cũng được, thiếu niên nhi đồng cũng được. Tất cả đều sẽ có chỗ dùng. Ai ai cũng chạy không thoát.

Ánh mắt Mifuyu trông lạnh lẽo vô cùng khi nhìn mọi người trong hội trường sôi trào lên. Mà ở ký túc xá học viện Chân Thập Tự, Adam tựa lưng vào ghế ngồi, nhìn bầu trời sáng trong xanh và nở một nụ cười đắc thắng...