Ao No Exorcist: Ba Hoàng Tử Quỷ

Chương 03: Học viện Chân Thập Tự

Học viện Chân Thập Tự, một trong những nơi đào tạo đỉnh cấp mà tổng bộ Thiên Chúa Giáo ở Vatican đã xây dựng và có chi nhánh tại khắp các nơi trên thế giới. Vì để đối kháng với quỷ dữ, tất cả các tôn giáo trên thế giới đã cùng chung tay cống hiến truyền thừa của mình nhằm đào tạo các Diệt Quỷ Sư mạnh nhất.

Bát Nhã Tâm Kinh, Quang Minh Kinh của Phật Giáo, Đạo Đức Kinh của Đạo Giáo, chiến thơ của Nho Giáo, các kinh thánh của Thiên Chúa và Hồi Giáo… đều là những truyền thừa đỉnh cấp. Tuy không có bao nhiêu người có thể ngộ và sử dụng được những thứ kia, học viện Chân Thập Tự đã khẳng định địa vị của mình qua hằng hà sa số các cuộc chiến tranh với quỷ dữ.

“Oooah! Thật là lớn”.

Rin nuốt nước bọt khi nhìn thấy một tòa lâu đài kiến trúc Trung Cổ Châu u đang sừng sững đứng trước mặt mình. Ba anh em cậu đã đến nơi này vào tối hôm qua. Sau lại nhanh chóng nhận phòng nghỉ ngơi nên không có dịp xem kỹ nơi này. Để rồi đến buổi sáng hôm nay, cậu mới được mở mang tầm mắt, chứng kiến cái gọi là “học viện đỉnh cấp cho những người giàu có nhất”.

Trải dài hơn nghìn cây số, học viện Chân Thập Tự trở nên rạng rỡ và nguy nga vô cùng dưới ánh mặt trời. Xung quanh đều trồng các bãi cỏ xanh. Dọc các lối đi đều có những hàng cây đào và cây tùng, rủ xuống bóng râm dịu mát.

Rin hoa cả mắt khi ngước đầu lên trời cao. Cậu thậm chí không đếm được ở đây có bao nhiêu tầng. Mặt tường sơn trắng tinh khôi điểm thêm vài phần quý khí cho cả học viện, khiến cậu cảm thấy tự ti và chột dạ.

“Một người rác rưởi như mình mà lại có thể theo học nơi này sao?”

Rin lóe lên suy nghĩ. Cậu nhanh chóng liếc nhìn hai người anh em của mình. Yukio thì vẫn còn tốt. Nó cũng giống như cậu, cũng kinh ngạc trước sự hùng vĩ của ngôi trường.

Điều này là rất tốt. Chí ít Rin cảm thấy mình không cô độc. Thế nhưng mà…

Rin nhằm chòng chọc vào anh trai Adam. Anh ta vẫn như vậy, vẫn cái biểu lộ nhẹ nhàng, không đệ lộ bất kỳ một cảm xúc. Hừ! Cái tên thích trang bức!

Rin oán giận mà bĩu môi. Ba anh em cậu nhận được thông báo và phải đứng chờ người giám hộ của mình. Rin như muốn điên rồi. Cậu muốn tự chạy đi, tìm hiểu và thăm thú hết thảy chứ không phải là bình chân như vại ở đây nhìn xem anh trai mình trang bức.

Trời cao như thấu cho nỗi lòng của Rin. Một làn khói đối nhiên xuất hiện trước ba người. Lần theo tiếng “Bùm” nhẹ nhàng, một người từ trong khói bước ra cong lưng cúi chào ba anh em.

“Xin chào ba hoàng tử. Ta tên là Mephisto Pheles, người giám hộ của các cậu tại học viện này”.

Rin sửng sốt mở to mắt mà nhìn. Người này thật là kỳ cục. Đầu đội mũ ảo thuật gia, mặc vest trắng, quần thụng, lại còn có thêm một đôi bốt cao chòng ngòng. Chiếc áo choàng sau lưng là màu trắng và cái dù đang cầm cũng trắng nốt.

Toàn thân từ trên xuống dưới đều là trắng.

Quái đản hơn là những cử chỉ của ông ta. Rin thề rằng chỉ trong vài giây ngắn ngủi khi gặp mặt, người này đã khoe ra hầu như toàn bộ các nơi trên cơ thể. Nghẻo đầu, nhún vai, ưỡn ngực, cong eo, xoay người, chu mông. Tất cả đều có đủ.

“Ông thật là quái dị nha”

Rin đậu đen rau muống mà thốt lên. Đón lấy lời cậu, anh trai Adam không hề khách khí đánh vào đầu Rin một cái. Trong khi Yukio thì nhìn cậu chằm chằm. Nhìn cái dáng vẻ nghiêm nghị của hai người, Rin mới biết rằng mình không sai.

Đúng thế. Ta không sai. Sai là cả thế giới này.

“Xin lỗi ông chú. Em trai của cháu có hơi quá khích”.

Thân là anh cả, Adam chủ động cúi người xin lỗi mà không bận tâm đến ánh mắt đang dò xét của người đối diện.

Mephisto hờ hững nhìn lướt qua ba anh em. Anh cả Adam thong dong đứng giữa, vẻ mặt điềm tĩnh, cử chỉ nhẹ nhàng. Anh thứ Rin đứng bên trái, trông kiêu ngạo, dương quang soái khí. Em út Yukio đứng nghiêm bên phải, trông kiên định mà chững chạc.

“Ba cái túi da thật là tốt”.

Mephisto tán thán. Bất kì một con quỷ cao cấp nào cũng có thể thay đổi bộ mặt của mình. Lại thêm mẹ là Yuri Egin, một người phụ nữ với sắc đẹp nghiêng nước nghiêng thành nên cả ba đều sở hữu ngoại hình hút hồn phái đẹp. Nếu như so sánh với những người khác, Adam và hai em trai của mình chính là hạc trong bầy gà. Cả ba đều có khí chất riêng biệt, sinh ra đã chú định sẽ trở nên nổi bật.

“Nhưng mà một con quỷ trở nên nổi bật. Đây sẽ là điều tốt sao?”

Mephisto xoay đầu nhìn ngôi trường một hồi rồi quay về phía ba anh em, đôi mắt híp híp, miệng nở nụ cười vừa tiện lại vừa hề. Sau sự kiện Đêm Xanh Lục hay còn gọi là Dạ Lam, Satan đã trở thành một trong những chúa quỷ bị căm ghét nhiều nhất. Dòng dõi của hắn, ba đứa trẻ vốn không bao giờ nên được sinh ra, đã lọt vào danh sách tất sát của rất nhiều người.

Và quả nhiên một trong những mục tiêu của ông đã đạt thành. Gọi ba thằng nhãi này đứng tại đây, ông đã thông báo cho toàn trường Chân Thập Tự, nơi đào tạo Diệt Quỷ Sư hàng đầu của Nhật Bản rằng: “Ba đứa con của Satan đến rồi. Đã tới lúc các ngươi có thể trả nợ cũ và thù mới”.

Cảm nhận được hàng trăm nghìn ánh mắt đầy sát ý đang đổ về nơi đây, Mephisto híp mắt tận hưởng. Hãy trưởng thành nhanh lên đi các hoàng tử. Bằng không thì bọn ngươi sẽ chết trong ngôi trường này. Ta sẽ thực hiện những gì Shiro Fujimoto không thể làm vào mười sáu năm trước.

Biến hình thành một con cún và lờ đi sự tán thán từ Rin Okumara, Mephisto bắt đầu dẫn ba anh em đi tham quan khắp nơi. Thân là học viện đào tạo Diệt Quỷ Sư, lại khoác thêm chiếc áo ngoài “trường học chất lượng bậc nhất dành cho các quý tộc”, các con đường của học viện luôn nườm nượp bóng người.

Vốn dĩ Rin Okumara đang rất vui vẻ, khuôn mặt tươi cười của cậu dần tắt cho đến khi hoá thành nghiêm trọng. Bởi lẽ khi càng tiến sâu vào nơi đây, thế giới của Rin dần dần hoá thành màu đen.

Đúng thế. Vạn vật trong mắt Rin bấy giờ đen như mực. Trường học trắng xoá khang trang hoàn toàn biến thành một toà lâu đài hoang vu và tối mù. Gió rít thê lương trên không trung, tiếng quạ kêu “quạc quạc” vọng khắp không gian. Đứng trước toà lâu đài màu đen, Rin nhìn thấy hàng trăm nghìn đôi mắt đỏ như máu đang nhìn chòng chọc vào ba anh em. Mà anh trai Adam cùng em út Yukio là hai vệt sáng hiu quạnh và duy nhất.

Toàn thân Rin cứng đờ. Từng tấc rồi từng tấc da đều sởn lên. Đồng hồ tự vệ trong đầu không ngừng gào thét rằng ba người bọn cậu đang gặp nguy hiểm. Rin nuốt nước bọt và hầu như hoàn toàn đứng im. Thân là một con quỷ với tuổi thơ vô cùng hổ báo, sống trong sự nghi kỵ và dè bỉu của người khác, Rin vô cùng mẫn cảm với những cảm xúc tiêu cực. Song bấy giờ mức năng lượng của những cảm xúc này không hề giống như lúc trước nữa. Nó chính là…

Giết chóc.

Ý nghĩ này vừa mới xuất hiện trong đầu, Rin hầu như suýt mất khống chế. Nếu không phải vì thanh kiếm diệt quỷ cha xứ Shiro tặng cho cậu đang không ngừng run rẩy để áp chế năng lượng, Rin hẳn đã biến hình. Nhìn anh trai Adam và em út Yukio đang không ngừng nói cười với Mephisto, người cũng đang bốc ra thứ năng lượng màu đen đáng ghét, Rin sâu sắc hoài nghi.

“Chẳng lẽ bọn họ không cảm nhận được sao? Rằng rất nhiều trong trường này cũng muốn giết ba anh em chúng ta?”

Bỗng nhiên Rin chợt nhớ lại những gì mà cha xứ Shiro từng nói. Ba anh em cậu là con trai của quỷ Satan. Cậu thừa kế đại đa số sức mạnh, anh Adam chỉ có một lượng rất nhỏ mà em trai Yukio thì hầu như không có. Vậy thì lẽ nào cậu là người duy nhất có thể cảm nhận được sát ý của người khác? Bởi vì cậu thừa hưởng nhiều sức mạnh nhất?

Một cảm giác bất an cùng ý thức trách nhiệm dâng lên trong lòng Rin. Cậu nhất định sẽ bảo vệ hai anh em của mình. Ai dám đụng tới họ, cậu sẽ chặt chết người đó. Rin siết chặt thanh kiếm và thề độc.

“Rin à, em sẽ bị bỏ lại nếu cứ đứng tại chỗ”.

Thanh âm của Adam kéo cậu về với hiện thực. Rin nhìn anh trai mình, nở nụ cười thật tươi mà lớn tiếng đáp.

“Chờ em với”.

Nói rồi Rin vội chạy đến, hoàn toàn lờ đi rất nhiều ánh mắt đang nhìn chằm chằm bọn họ.

Mephisto dẫn ba anh em đi khắp nơi. Bọn họ băng qua Lâm Quận (Academy Forest District), nơi luyện tập của các Diệt Quỷ Sư cấp thấp, Asylum đã bị đóng cửa từ sự kiện Dạ Lam, căn-tin rộng thênh thang của trường với rất nhiều đều bếp đỉnh cấp phục vụ tất tần tật các món ăn trên thế giới.

Mọi người đều bật cười khi Rin trừng thật to mắt nhìn vào giá cả của các món ăn. Mà Adam thì bất đắc dĩ lắc đầu. Xem ra ba anh em nhà cậu sẽ phải tự nấu ăn dài dài trong suốt ba năm học ở đây. Song nếu như mỗi ngày được thưởng thức tay nghề của Rin thì cuộc sống cũng không tệ lắm. Adam thầm nghĩ.

Cả ba anh em trở về phòng sau khi nhận được lời chia tay nồng hậu từ Mephisto. Nhìn anh trai mình đang cúi người tụi bụi tháo dỡ chỗ hành lý còn lại, Rin đứng tại cửa do dự có nên nói hay không. Bẵng một lúc sau, Adam mới lên tiếng.

“Em nên đi tìm Yukio mà không phải đứng tại đây ú ớ”.

“Anh…Anh cũng cảm nhận được đúng không?”

Rin sửng sốt nhìn anh trai mình. Đối diện với đôi mắt màu xám tro một hồi, Rin không nói thêm gì nữa mà tức tốc đi tìm Yukio. Bởi có một người anh trai thích dùng ám chỉ và gợi ý hơn là nói trực tiếp, Rin đã trưởng thành và trở nên nhạy bén hơn rất nhiều so với nguyên tác. Cậu nhanh chóng hiểu anh mình đang muốn diễn đạt điều gì.

Phóng người như bay trên hành lang, mắt Rin nhanh chóng đảo khắp nơi. Yukio bảo mình sẽ đi vệ sinh nhưng hơn mười phút rồi mà vẫn chưa thấy trở về.

“Yukio. Em nhất định phải bình an”.

Tuy nhiên Rin cũng không biết rằng khi cậu vừa mới rời khỏi không được bao lâu, một đám người đã xuất hiện và đứng trước cửa phòng ba anh em. Họ nhìn Adam chằm chằm và lộ nụ cười dữ tợn...