Thu dọn tất cả các quần áo và vật dụng cá nhân, Adam nhìn căn phòng trống không của mình mà lộ ra một tiếng thở dài nhỏ bé. Con người không phải sắt thép, dù máu lạnh đến thế nào cũng đều có một chút tình cảm nhỏ nhoi với những nơi mình chôn nhau cắt rốn, huống hồ là một nhà thờ đã gắn với tuổi thơ của anh em cậu trong suốt mười sáu năm.
Tâm tình có chút kích động nhỏ nhoi, Adam phá lệ xuống bếp một lần để chuẩn bị cho cả nhà bữa cơm tối thịnh soạn nhất. Dù em trai tiện nghi Rin Okumara của cậu nấu ăn rất ngon, Adam tự nhận mình cũng chỉ kém một tí tẹo. Về phần kịch bản tối nay, cha xứ Shiro Fujimoto sẽ bị quỷ Satan khống chế và chết, Adam chỉ biểu thị một tiếng “Haha. Nó sẽ không xảy ra”.
Quyền năng của người xuyên việt có ngón tay vàng là trở thành Long Ngạo Thiên. Làm một người xuyên việt có ngón tay vàng và chiếm được tiên cơ, Adam sẽ thật sự đập đầu vào đậu hũ để tự sát nếu cậu để cha xứ Shiro chết, đặc biệt là khi mọi thứ còn thuận lợi và chưa có bất kì hiệu ứng bươm bướm nào không như ý.
Thu hồi những suy nghĩ viển vông, Adam tập trung chiến đấu với những món ăn cho bữa tối. Mười sáu năm sinh ra và lớn lên tại Nhật Bản, khẩu vị của cậu cũng bị nơi này đồng hoá và có những quy tắc ăn uống vô cùng tốt cho sức khoẻ.
Sau khi ngao tốt cá khô, rong biển và nấm để tạo thành nước dùng dashi thanh ngọt mà ngon miệng, Adam cho thêm miso tươi mới vào rồi đun thêm mười lăm phút nữa. Cậu định làm món canh miso nấu đậu hũ non cho bữa tối hôm nay. Đơn giản, thanh đạm mà lại vô cùng tốt cho sức khoẻ. Những ai chưa bao giờ ăn canh miso sẽ ngay lập tức phải lòng với nó bởi hương thơm ngất ngây và cảm giác khoan khoái vô cùng khi uống.
Trứng cuộn rau củ là một lựa chọn đơn giản và dễ làm. Thái hạt lựu cho chỗ rau củ, xào chín tới rồi cuộn lại trứng chiên. Dư vi ngọt ngào của trứng, kết hợp cùng với rau củ giòn giòn, chấm thêm một chút nước tương ngon và ăn cùng với cơm trắng, này cơ bản là nhân gian mỹ thực.
Cá hồi áp chảo sốt Teriyaki sẽ là người anh hùng trong thực đơn tối nay của Adam. Cậu bắt dầu lên chảo, làm nóng rồi chiên miếng phi lê cá hồi. Sống qua hai đời người, kỹ thuật chiên cá của Adam thật sự là nhất lưu. Miếng cá bên ngoài giòn rụm nhưng thịt lại mềm mại, ngọt ngào ở bên trong. Rưới lên nước sốt Teriyaki, miếng cá tựa hồ được thăng hoa, ngon miệng không gì sánh bằng.
Chuẩn bị xong cho bữa cơm, Adam liếc nhìn đồng hồ lúc này đã là sáu giờ tối. Thoáng nghe thấy tiếng vang thật lớn ở cửa ra vào, cậu tự biết kịch bản của bộ truyện đã đến.
“Cha đang nói cái gì vậy? Tại sao lại bắt con đi? Cha muốn đuổi con sao?”
Tiếng nói của em trai tiện lợi vang lên khắp nhà. Adam tặc lưỡi mà đáng tiếc cho cảm xúc bấy giờ của em trai. Dù cảm giác đáng tiếc này chỉ có một giây, nhưng đáng tiếc vẫn là đáng tiếc. Cậu vẫn là một người anh mẫu mực.
Nhàn nhã đi đến “cuộc chiến” của em trai tiện lợi, Adam cảm thán cho sai lầm của cha xứ Shiro. Ông chỉ vì quá mức bảo vệ Rin mà không hề quan tâm đến khả năng tiếp nhận sự thật của một thằng bé mười sáu tuổi. Tuy Rin bề ngoài rất ngoan cường và không sợ trời đất nhưng tự sâu bên trong, cậu bé này vô cùng tự ti.
Một người từ nhỏ đến lớn không được trò trống gì, học thì kém, làm việc thì phá hoại, Rin đành phải giấu tất cả vào bên trong bằng cách phô trương sự ngang tàng ít ỏi của bản thân. Chỉ cần ngang tàng, chỉ cần vô tâm vô phổi, cậu sẽ không phải suy nghĩ nhiều để rồi bị tổn thương.
Trong nguyên tác, sự tự ti này một phần đến từ Yukiro, đứa em nho nhã và hoàn mỹ của Rin. Song trong thực tại bấy giờ, bởi vì Adam xuyên việt và trở thành anh cả, cái áp lực và tự ti này như được phóng đại thêm gấp trăm lần.
Là một người đã sống hai đời người, Adam hầu như được mọi người công nhận là thiên tài. Học đâu hiểu đấy, nhìn đâu nhớ đấy. Cậu thậm chí hoàn thành tất cả chương trình học tập cấp ba khi mới mười một tuổi. Nếu không phải vì cha xứ Shiro bồi dưỡng cậu trở thành một Diệt Quỷ Sư (Exorcist), cậu thậm chí đã tiếp tục chương trình học của mình để đạt được những học vị cao hơn như cử nhân, thạc sĩ, tiến sĩ.
Đối mặt với một người anh trai xuất chúng như Adam và một người em út chưa bao giờ làm mọi người thất vọng như Yukio, Rin luôn luôn hoài nghi chính bản thân mình. Vì cái gì tại sao cùng là anh em, chỉ có mỗi một mình cậu là kém nhất, vô dụng nhất. Rin cảm thấy mình thật cô độc, thật lạc loài.
Tư thế ngủ co lại như một con ốc sên vào mỗi đêm đã lên án điều đó. Cậu cảm thấy không an toàn, hoài nghi bản thân và không tìm được cách nào để hòa nhập cùng với hai người anh em của mình. Những khi Rin đẫm nước mắt mà hỏi Adam, “Anh à, tại sao chúng ta lại khác biệt như thế. Em thật là rác rưởi đúng không?” là những lần Adam đều phải tốn cả ngày để dỗ dành Rin, ôm em trai tiện lợi vào lòng để giúp cậu ngủ ngon vào mỗi đêm.
“Cha chẳng muốn nhọc công đóng vai một người bố thêm nữa chứ gì? Vậy thì cứ nhận quách đi!!”.
Tiếng nói của Rin vang lên. Cậu hầu như đã dùng toàn bộ sức lực để gào. Phẫn nộ, mê mang, sợ hãi, tất cả đều hàm chứa trong từng con chữ. Ngay lúc Rin sắp sửa thốt lên câu nói giết chết Shiro “Đừng giả bộ làm cha của tôi thêm nữa” thì một tiếng gõ cửa vang lên.
“E hèm! E hèm!”
Cả hai hướng ánh mắt về phía Adam. Cơn tức của Rin bị nghẹn lại. Cậu uỷ khuất mà tố cáo tất cả.
“Anh hai. Lão già muốn đuổi chúng ta đi. Chỉ vì em là một kẻ ăn hại và rác rưởi”.
Không ngoài Rin dự liệu, anh trai của cậu đều như thế, đều dùng một cái bộ dáng điềm tĩnh và nhẹ nhàng bước đến gần cậu. Anh cầm lấy tay Rin, đôi mắt xám tro nhìn thẳng vào cậu, đặt tay cậu lên tim của cha xứ Shiro mà bảo.
“Cha đang rất đau”.
Đến lúc này, Rin mới chịu nhìn thẳng vào mắt cha. Ở đó, cậu thấy đủ loại sắc thái buồn đau, thống khổ và hối hận. Thân là một đứa con của quỷ, Rin cực kỳ nhạy cảm với các cảm xúc tiêu cực. Và trong khoảnh khắc đó, cậu mới nhận ra từ nãy đến giờ mình đã gây tổn thương lớn đến nhường nào cho người mình yêu thương nhất.
Nhưng mà, mười sáu tuổi Rin đang ở trong thời kỳ phản nghịch thì làm sao có thể mặt dày mà nói xin lỗi đâu? Rin biểu thị: “Ta đã biết lỗi của ta rồi. Nhưng ta tuyệt đối không xin lỗi” mà ngoắt đầu sang một bên. Đến lúc này, Adam rất không khách khí mà châm thêm một điểm nữa.
“Cha đã lo lắng và gấp đến độ bị thương ngón tay khi đang kéo tủ”.
Nghe thế, Rin lập tức quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào ngón tay của cha xứ Shiro để kiểm chứng lời anh trai mình nói. Thấy một chỗ đỏ ửng và phồng rộp lên, Rin mất nửa ngày chột dạ và ú ớ.
“Ưm…ờm…Lúc nãy con có quá lời…Con…xin lỗi cha”.
“Và em không cô độc Rin ạ. Dù em có làm sập tháp Tokyo đi chăng nữa thì anh sẽ mãi là anh trai của em”.
Đến lúc này, Rin hoàn toàn sửng sốt mà nhìn anh trai mình. Ngoạ tào! Anh trai mình hôm nay ăn lộn thuốc gì? Cư nhiên lại nói ra những lời sến như thế này!
Nhưng mà…Nhưng mà…Ta thật là thích nha.
Vốn thiếu thốn tình cảm và đột nhiên được anh trai “sủng hạnh”, mặt Rin nhanh chóng đỏ lên. Cậu không kìm nổi trái tim đang đập thình thịch mà nhanh chóng đánh trống lảng để chạy đi.
“E hèm! Em đói rồi. Em xuống rửa tay để chuẩn bị ăn cơm đây”.
Nói rồi liền chạy biến. Bấy giờ Rin nhà ta đã không còn tức giận, bất cần nữa mà thay vào đó là yêu đời phơi phới. Bản chất của chàng trai mười sáu tuổi này vẫn rất đơn thuần. Dễ giận nhưng cũng dễ tha thứ. Chứng kiến hết thảy cảnh này, tay cha xứ Shiro run lên một hồi. Ông thở dài, đẩy kính mắt rồi nói.
“Cảm ơn con, Adam”.
“Đây là điều con nên làm, thưa cha”.
“Phải không?”
Hai người nhìn nhau và không nói.
*
Đến bảy giờ tối, Yukiro về nhà và nhận được sự chào đón nồng nhiệt của Rin. Thấy anh trai mình phá lệ yêu đời, Yukiro cũng mộng bức.
Ngoạ tào! Tên này hôm nay ăn lộn thuốc gì. Cư nhiên viết “ta rất vui” ở trên mặt.
Thế là không nghĩ ngợi gì nhiều, ba anh em và cha xứ Shiro cùng nhau chiến đấu với bữa tối. Trù nghệ của Adam quả thực không thể chê. Mọi người đều no đến căng cả bụng. Trong bữa ăn, Adam còn tự nhận mình nấu ăn không bằng Rin khiến cho chàng trai càng thêm cao hứng. Bởi vì quá vui vẻ, Rin thậm chí đã lòi ra đuôi quỷ mà cậu không hề hay.
Nhìn thấy cái đuôi không ngừng lắc lư, ba người còn lại rất ăn ý nhìn nhau, không nói lời nào rồi tiếp tục bữa tối.
Khi cơm nước xong xuôi, Rin xung phong rửa chén, Yukiro lau và quét nhà còn Adam thì về phòng để thu xếp hành lý cho cả ba anh em. Theo lời của Shiro, chuyến xe đón họ đến học viện Chân Thập Tự đã gần đến.
Nhìn Adam đang túi bụi, Shiro thở dài một hơi. Ông lấy hết can đảm để nói ra những gì mình thực sự nghĩ dù ông biết điều này có thể gây ra hậu hoạ khôn lường.
“Con biết không Adam. Ta thực không lo lắng Yukio, càng không lo cho Rin dù nó là đứa gây cho ta biết bao nhiêu phiền phức. Trái lại, người ta lo nhất chính là con”.
Shiro thở dài và hướng đầu lên trời. Ánh đèn huỳnh quang phủ đầy đôi kính ông.
“Kể từ khi con còn nhỏ, con đã quá đặc biệt, thậm chí càng đặc biệt so với hai người em trai của mình. Ta đếm không xuể đã có bao nhiêu buổi tối ta muốn giết chết con”.
Lời vừa dứt, Shiro tháo kính xuống rồi nhìn Adam chòng chọc. Đôi mắt ông long lên một tia giết chóc. Trong khoảnh khắc, nếu bất kỳ ai nhìn vào đôi mắt của Shiro lúc này đều sẽ cho rằng ông thật sự muốn giết Adam.
“Ba đứa đều là con trai của Satan, đều là những hậu hoạn khôn lường với loài người. Song nếu như Rin sở hữu phần lớn sức mạnh của Satan, Yukio được di truyền từ mẹ mình thì con, Adam, ta tin rằng con sở hữu một thứ nguy hiểm hơn cả”.
“Đó là gì thưa cha?”
Adam mỉm cười mà nhìn cha xứ. Hơi thở của cậu vẫn đều đặn và nhẹ nhàng.
“Sự cám dỗ. Quỷ dữ rất giỏi cám dỗ và không để lộ chính mình. Cái cách mà con xoay chuyển cảm xúc của Rin lúc nãy là một ví dụ quá rõ. Và ngay cả trong lúc này, ta mặc dù tuyên bố rằng ta muốn giết chết con, con cũng không để lộ bất kỳ một cảm xúc gì. Adam à! Con thật sự quá nguy hiểm. Bởi vì ta nhìn không thấu con”.
Tay Shiro run lên. Vị Paladin đời thứ 250, một trong những Diệt Quỷ Sư mạnh mẽ nhất mà nhân loại từng sinh ra bấy giờ đang đấu tranh với tư tưởng của chính mình, điều mà hầu như rất hiếm xảy ra với bất kì một Paladin.
“Thế nên ta hỏi con một câu. Chỉ cần một câu thôi. Làm ơn hãy trả lời ta thật lòng. Rằng nếu ta bị quỷ giết chết, còn sẽ làm gì?”
Đối mặt với câu hỏi của cha, Adam cũng nhìn thẳng vào mắt ông mà đáp lại từng chữ.
“Nếu có con quỷ nào dám giết chết cha. Con thề sẽ tìm được nó, phanh thây nó, khiến nó chịu từng từng thánh kinh của Thiên chúa giáo, Phật giáo, Đạo Giáo. Con sẽ khiến nó sống không bằng chết vì đã cướp đi người quan trọng nhất với anh em chúng con”.
Câu trả lời của Adam khiến Shiro bật khóc. Rất may cho ông, xe của học viện Chân Thập Tự cũng đã đến đón ba anh em đi đến nơi ở mới. Đứng bên cửa sổ và nhìn ba anh em vẫy tay chào mình, bờ vai cha xứ Shiro không ngừng run lên.
Mà ở trong chiếc xe limo thượng hạng, Adam cũng buồn bã thở dài. Làm sao cậu không biết được tâm tư của cha xứ Shiro. Thế giới của cuốn truyện Ao No Exorcist rắc rối và đầy mưu toan hơn những gì người ta tưởng. Đây không đơn thuần là một câu chuyện đầy nhiệt huyết, phấn chiến của nhân vật chính Rin Okumara mà còn là chiến trường chính trị và mưu quyền của biết bao nhiêu thế lực.
Paladin Shiro Fujimoto là một ví dụ điển hình. Nhận hết trách nhiệm và giành quyền bảo hộ ba anh em Adam, kế hoạch của ông đơn giản mà hữu hiệu. Đào tạo ba đứa con trai đầy tiềm lực của Satan, biến chúng thành vũ khí lợi hại nhất trong cuộc chiến tranh chống quỷ dữ. Mà để làm được điều đó, ông cần xây dựng tình cảm và ràng buộc đủ lớn với chúng, khiến chúng yêu ông, xem ông là cha để rồi răm rắp nghe theo lời ông. Đây chính là dương mưu.
Nếu như so sánh, Adam hoàn toàn có thể ví Shiro Fujimoto là một Hokage đệ tam, ràng buộc các Ninja không ngừng chết đi vì làng, vì cái gọi là “Hoả ý chí”, tre già măng mọc. Trong nguyên tác, Shiro đã hoàn toàn thành công biến Rin và Yukiro trở thành hai thanh kiếm sắc bén nhất trong cuộc chiến chống quỷ dữ. Nhưng đồng thời ông cũng đã thua bởi vì trót yêu thương hai đứa bé thật lòng, hoàn toàn xem chúng là con trai của mình để rồi nhận lấy cú sốc tinh thần lớn lao khi Rin nói “Đừng giả vờ làm bố tôi nữa”.
Nhưng bây giờ thì sao? Bởi vì có Adam, Shiro không chết. Ông thậm chí còn bắt Adam đưa ra câu trả lời để kiểm nghiệm sự ràng buộc của mình với Adam, đồng thời cũng xem thái độ của cậu đối với quỷ dữ.
Ngoái đầu qua hai đứa em trai đang rất hớn hở của mình, Adam thuận miệng hỏi một câu.
“Rin, Yukiro này. Em nghĩ gì về cha?”
“Em muốn trở thành một người vĩ đại giống như cha”. Rin hí hửng đáp lời.
“Em sẽ không làm cha thất vọng”. Yukio kiên định mà nói.
Nhìn thái độ của hai đứa em trai, Adam cười khổ. Cậu thả người hoàn toàn tựa lưng vào ghế của chiếc limo xa hoa, nhìn lên trần xe mà lẩm bẩm.
“Cha à. Cha thắng rồi. Cha đúng là người cười lớn nhất của cả bộ truyện này. Mười sáu năm là quá dài, quá dài để một đứa trẻ không có tình cảm với người luôn kề bên mình, săn sóc mình từng ly từng tí. Cha vốn dĩ chỉ có hai vũ khí đắc lực, bấy giờ lại có ba”.
Mà ở một bên khác, cha xứ Shiro đứng bên cửa sổ một hồi lâu. Nước mắt ông chảy dài trên má và miệng thì cười thật tươi. Ông lẩm bẩm.
“Ta thắng rồi. Và cũng thua rồi”...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.