Xuyên Không Hắc Kị Sĩ Dị Giới Viễn Du

Chương 4 : Luân hồi - giao chiến

Haiz Chả biêt thần khí của mình đâu rồi.

Giữa rừng cây hoang vu Trần Lam thở dài một hơi tiếp tục đi tìm pháp bảo.kí ức phục hồi phép thuật đã khôi phục ít nửa nếu tính theo cấp độ hiện tại dựa theo đại lục này bây giờ mình cũng đang giữ tu vi

Hóa thánh kị sĩ gần đạt hóa thánh cấp một.tại sức mạnh bị phân mảnh nhiều quá muốn đạt lại sức mạnh và chấm dứt lũ ma thú này nhanh chóng rồi quy ẩn thôi, trước hêt tìm lại pháp bảo đã.trả biết vùng đất đó bây giờ thế nào. Phát động phép thuật Trần lam bỏ qua hết phóng khỏi tầm rừng nhanh chóng tới vùng đất valoran( hết tên dễ nhớ lấy luôn tên lol) vùng đât valoran chính là cuốc gia của 2 cựu đế quốc sat nhập.

Vùng đất của học viện knight. Trầm lam tới trước cổng học viện.Thật là Khủng khiếp tuy rằng kiếp trước từng ở Tiên giới nhưng cũng không thể có kiến trúc đồ sộ này.

Cổng học viện được xây theo kiểu thành edo dưới hạ giới kiếp trước nhưng lớn hơn nhiều,không lớn hơn rất nhiều lần.

Sở dĩ với sức mạnh hiện tại của Trần lam tuy không phải vô địch muốn quẩy một trận rồi tra hỏi tung tích Hắc kiếm không khó nhưng dù sao hiện tại mới chỉ 10 tuổi thôi tạm thời it gây sự chú ý càng tốt.

A.a tha ta ra đồ chết bằm

Tiếng kêu phát ra từ hẻm nhỏ trong thành.đã xong thủ tục nhập thành nên Trần Lam cũng muốn ra xem thử là ai.

Tới nơi một cô bé khoảng 10 tuổi tóc đỏ xõa nganh vai có vẻ ra dáng tiểu thư đang bị bọn lưu manh chấn lột.Trần Lam định ra tay nhưng rồi nghĩ lại hồi trước cũng chỉ do giúp đỡ vớ vẩn mà mất không kịp thời gian phong ấn pháp bảo.nên bây giờ mới để mất.nhưng nhìn mặt cô bé khá đáng yêu lại có vẻ giữ dằn.Trần Lam định giúp một tay nhưng có vẻ như không cần cô bé tuy nhỏ nhưng cũng thuộc dạng thiên tài.nhìn dáng vẻ nhỏ tuổi đó thật không ngờ đã là Kị sĩ trưởng

Xem ra Trần Lam phải đứng nhìn rồi.thì ra là Hệ hỏa trả trách giữ dằn vậy, thoáng chốc bọn thổ phỉ đã cười ra khói.Khé cười nhẹ Trần Lam định rời đi cô nàng trực tiếp giữ lại . thấy con gái bị bắt nạt lại không chịu giúp còn đứng nhìn rồi lẩm bẩm. Con trai còn yếu ớt nhát chết hơn cả con gái.Trần Lam rời đi với nụ cười khé nhẹ tao toát vẻ anh tú để lại cô gái mái tóc đỏ ngồi một mình mắng mỏ.

Hôm sau giờ đây Trần Lam đang ăn sáng thì nghe tiếng nổ lớn trước nhà.

Thì ra là nhóc hôm nọ trước mặt là vị đại hán ngoài 30 tuổi nhìn chung tu vi cũng thuộc dạng kị sĩ trưởng hỏi thử ông chủ mới biết cô gái đó là thiên tài học viện knight trăm năm hiếm gặp tên Hạo Nguyệt còn người kia là khách quen của quán hôm nào cũng tới quán ăn rồi ngủ nhờ đúng hôm nay gặp hạo nguyệt tiểu thư đang ăn hắn còn ngáy trước mặt không kìm nổi tức dận hạo nguyệt đã xích mích còn bây giờ thì ... nhìn bàn ghế xung quanh Trần lam cũng hiểu được phần nào

Có vẻ như cô nàng đang yếu thế hệ hỏa tuy công phá lớn nhưng gặp hệ thủy thì huống hồ lão còn là kị sĩ trưởng đỉnh phong gần đạt xuất trần câp một còn cô nàng kia mới chỉ là tập sự cấp đội trưởng thôi.bị đánh bầm dập Trần Lam không chịu được đành dùng pháp bảo đen và mượn tạm tấm khăn của chủ quán che mặt lại.xong xuôi Trần Lam đứng giữa quán thản nhiên phê phán bắt nạt một người nhỏ tuổi tu vi thâp quả nhiên xứng đáng làm đội trưởng đỉnh phong. Những lời châm biếm như lọt vào tai hắn. Sự tức dận dâng trào Thủy Quyền ' Hải Vũ ' nhìn đòn công kích mãnh liệt ai ai cũng đổ mồ hôi lạnh Trần Lam chỉ hừ lạnh một tiếng trực tiếp dùng 1 ngón tay đỡ. Lui hai bước Trần Lam cười nhẹ mặt nói nhẹ mà rõ ràng " phong tuyệt " hơi thở thần thánh một trận cuồng phong gió rít gào thét khiến tửu lầu nhỏ bé như muốn bật ra như ô gặp gió. Đại hán lúc nãy dính trọn công kích e rằng đã bay xa 1 vạn 8000 dặm. Trở lại tửu quán Hạo Nguyệt khẽ cât giọng hỏi anh , không cậu là Hắc Kị Sĩ . Trần Lam cười nhạt ẩn sau lớp vải đen che mặt rồi lặng lẽ rời đi. Trần Lam sau khi cởi bỏ y phục bước xuống giả vờ hỏi như không biết. Chả biết chuyện gì xảy ra vậy nhỉ. Hạo Nguyệt mặt mày cau có gắt. Lại là tên nhát chết nhà ngươi. Chủ quán như định giải thích gì đó thấy Trần Lam ra ám hiệu lại thôi. Trần lam khẽ cười nhạt vẫy tiểu nhị lại nhờ. Hạo Nguyệt ngơ ngẩn như vừa phát hiện điều gì đó - huynh !!

Gì cơ ??

Nụ cười đó không chắc chắn không phải cậu ta. À không có gì ngươi biến đi

Ơ rõ ràng vừa gọi ta là huynh mà.

Hạo Nguyệt mặt đỏ bừng rời đi.

Trần Lam nhờ chủ quán tìm phòng hầm rượu trống làm nơi bế quan.

chứng kiến thực lực đánh bại cả cấp bậc đội trưởng lại nhỏ tuổi như vậy tuyệt đối không phải người phàm .chủ quán trọ cũng không dám hỏi nhiều.

---còn tiếp---..