Võ Lâm Ngạo Thiên

Chương 8.1 : Đại công chúa Dạ Kiếm quốc

Tên thị vệ tức giận quát khẽ về Thiên Xích.

Hắn không trả lời mà nhìn về con đường lớn phía xa, những NPC đồng loạt quỳ xuống nghênh tiễn kiệu phượng tám người khiêng, xung quanh hai bên kiệu có hàng dài thị nữ toàn mỹ nhân khuynh sắc và những tay hộ vệ cao thủ võ lâm ánh mắt như sắt bén đao.

Lực chiến mỗi tên hộ vệ ít nhất cũng 500.000, đối với người khác là thế lực không thể kháng nhưng đối với Thiên Xích thì không đáng đặt vào mắt.

- Ta mặc kệ ngươi

Tên thị vệ mắt thấy xa giá công chúa đã sắp đến gần liền hoảng sợ nói, không dám nhìn đến Thiên Xích vì sợ chịu tội lây.

Thiên Xích không quan tâm cho lắm, hắn đứng thẳng người nhìn vào kiệu phượng lung linh.

Màng kiệu vén lên, khuôn mặt được phủ lớp mạn sa che đi hơn nửa, một đôi mắt đỏ thâm thuý diễm lệ hiện ra khiến thiên địa tắt màu, lòng người say mê. Thiên Xích va chạm với ánh mắt đó trong phút chốc bị lạc vào lối hoa, ánh mắt công chúa yên tĩnh và lạnh nhạt tựa hồ không màn đến thế sự.

Trong đôi mắt của công chúa hiện lên tia kinh ngạc không hề nhỏ tuy nhiên đã nhanh chóng che đi. Nàng kinh ngạc vì có người chơi đến Đại Đô sớm như vậy hay là nàng nhận ra lực chiến khác lạ của ta?

Mấy tên cao thủ hộ vệ nhìn vào Thiên Xích đầy hung hăng, chuẩn bị tung người bay sang khiến tên thị vệ canh cổng sợ hãi thất sắc nhưng lúc này một lão phụ tóc hoa râm đang dẫn trước xa giá phất tay ra hiệu khiến mấy tên hộ vệ dừng lại.

Lão phụ dường như rất có địa vị mới có thể thay mặt công chúa ra lệnh như thế. Chỉ thấy bà ta chấp tay chào một tiếng rồi nói:

- Anh hùng xuất thiếu niên, hôm nay lão phụ ta mới được nhìn thấy tận mắt, quả nhiên bất phàm. Vượt trước những người chơi khác xa cấp như vậy không biết thiếu hiệp là Giáo chủ Tà Giáo hay Minh chủ Chính Phái?

Rèm cửa xa giá đã sớm bị công chúa đóng lại, nghe lão phụ hỏi Thiên Xích lắc đầu:

- Đều không phải.

- A?

Lão phụ nhân có chút không ngờ được, thông thường kẻ rời tân thủ thôn sớm nhất khi chọn phe nào sẽ là giáo chủ minh chủ phe đó, cớ sao người trước mặt đều không phải. Điều làm lão phụ nhân càng kinh ngạc chính là ngay cả bà cũng không thể nhìn ra được lực chiến của người này, chỉ cảm nhận được khí thế mạnh mẽ bàng bạc mà ẩn nhẫn mà hắn phát ra.

Nhất định là cao thủ, mạnh hơn tất cả những người ở đây.

Lão phụ nhân lực chiến 4.460.000 tuy so ra kém xa Thiên Xích nhưng chính là siêu cấp cao thủ đương thời, trên giang hồ nhất định có tiếng tăm rất lớn, người như vậy lại đi làm hộ cho đại công chúa, hoàng gia Dạ Kiếm quốc nhất định là một quái vật khổng lồ.

Muốn được lực chiến như lão bà này đám người chơi phải nỗ lực ít nhất một vài năm, hơn nữa phải nạp không ít.

- Lão phụ mạn phép hỏi thiếu hiệp thuộc doanh phái nào?

- Tà giáo, Ngưỡng Phó môn chủ Địa Ngục Môn!

- Địa... Địa... Địa... Địa Ngục Môn? Phó môn chủ!?

Không chỉ đám hộ vệ thị nữ, ngay cả NPC và lão bà siêu cấp cao thủ đều đồng loạt biến sắc. Địa Ngục Môn là môn phái Tà giáo ẩn thế cường đại nhất trong lịch sử triều đại nghìn năm của Dạ Kiếm Quốc. Địa Ngục Môn cường đại không ở số lượng thành viên, tương truyền từ khi khai tông lập phái Địa Ngục Môn chỉ có 5 người, không ai không là siêu cấp cao thủ mạnh mẽ vô song, chiêu thức mỗi người mỗi khác thiên biến vạn hóa không theo quy tắc, tự thân lấy một địch vạn, Địa Ngục Môn chính là một trong những thế thực có thể gây uy hiếp rất lớn tới hoàng thất. Chỉ là số lượng thành viên quá ít ỏi, là môn phái ít thành viên nhất lịch sử hơn nữa không màn sự đời, hành sự theo ý thích nên Địa Ngục Môn theo thời gian đã tuột xuống hạng thấp nhất trong tất trong tất cả môn phái ẩn.

Nhưng nếu như Địa Ngục Môn lên tiếng lấy hạng nhất thì không ai dám lên tiếng hó hé.

Có mấy ai còn nhớ đến Địa Ngục Môn? Ngoài những người cao tuổi hoặc có đọc nhiều sách mới biết được ở Dạ Kiếm quốc có một con quái vật đang ngủ say.

Mười năm trước có cao thủ may mắn nhìn thấy Môn chủ Địa Ngục Môn khinh công ngang trời, lúc ấy ông ta tựa như đang bị thương không hề nhẹ, tuy đã bị thương nhưng có cao thủ nhìn thấy lực chiến của ông ta ít nhất hơn 10 triệu, con số khủng khiếp khó tưởng tượng, cho dù tu luyện cả đời cũng khó đạt được.

Mỗi môn phái đều có một Bang chủ, hai phó bang chủ và bốn vị trưởng lão. Các chức trưởng lão đều đã bị người đời biết đôi chút, duy chỉ có chức phó trưởng lão Địa Ngục Môn là một bí ẩn ít ai biết được.

Một cái được biết đến là Nguyệt, chiêu thức quỷ dị khó lường, tương truyền có lực chiến ngang ngửa với môn chủ, như vậy đã đủ đáng sợ rồi. Phó môn chủ còn lại thì ai cũng đều nghĩ không có tồn tại vì khi thành lập, Địa Ngục Môn chỉ có 5 người.

Địa Ngục Môn đã cường đại bí ẩn, Phó môn chủ thứ hai càng thêm thần bí.

Nhưng lúc này, ngay tại Đại Đô, bên cạnh kiệu Đại công chúa, giữa thanh thiên bạch nhật. Một người tự xưng Ngưỡng Phó môn chủ Địa Ngục Môn xuất hiện, chuyện này chấn động đến mức nào?

Nhất là tên lính gác cổng kia đã sợ đến tái mặt muốn rớt tim gan ra ngoài, hắn nhớ lại mình thái độ hóng hách thiệt muốn tán mình một cái thật mạnh, không ngờ lại chọc đến cự đầu cường đại như vậy.

Vị đại nhân này không giết hắn là mộ tổ tông đã bốc lên khói xanh rồi.

Lão bà ánh mắt trở nên ngưng trọng vô cùng, thái độ cẩn trọng dực dực. Địa Ngục Môn với hoàng thất nước sông không phạm nước giếng nhưng thực lực của Địa Ngục Môn đủ sức uy hiếp đến hoàng thất, hơn nữa mỗi khi người Địa Ngục Môn hành động đều không kiêng nể gì. Ít hay nhiều hoàng thất xem Địa Ngục Môn là kẻ địch.

Lần này xuất hiện lại là một cự đầu bí ẩn nhất trong môn, nội tâm lão phụ nhân cùng tất cả hộ trở nên căng thẳng, hèn chi từ nãy đến giờ nhìn không ra lực chiến, lực chiến người ta cao tới nổi ngươi nhìn không ra đấy chứ. Vô tình hay hữu ý họ đồng loạt từ từ bao vây lấy kiệu đại công chúa, lỡ tên phó môn chủ khó lường này có ý đồ xấu thì cũng ứng phó kịp. Trong đầu tất cả mọi người thầm hỏi, hắn xuất hiện ở đây là có mục đích gì?

- Thì ra là cao nhân Địa Ngục Môn, lão phụ có mắt như mù, thất kính thất kính. Không biết Ngưỡng phó môn chủ muốn đi đâu? Chúng ta cung kính tiễn đường mười dặm.

Lão bà buột phải hạ mình, trên người Thiên Xích bà ta cảm nhận được áp lực bàng bạc dữ dội.

Thiên Xích cũng không ngờ tới danh khí Địa Ngục Môn lại có hiệu quả lớn như vậy, ánh mắt ai nhìn vào hắn cũng tỏ vẻ kính sợ phần nhiều là sợ hơn kính. Nhưng nhìn vào thực lực hiện tại của mình, hắn đáng được tôn trọng như thế. Mắt thấy hành động bảo vệ chặt chẽ cái kiệu, hắn hiểu bọn họ rất cảnh giác đề phòng mình.

Họ xem mình là địch ư?

- Không cần phiền như vậy, ta chỉ vô tình đi ngang qua. Thấy được xa giá của đại công chúa lấy làm ngưỡng mộ nên nhìn xem đôi chút.

- Ngưỡng Phó môn chủ nói quá rồi, được Phó môn chủ chú ý mới là vinh hạnh của công chúa Doãn Y Nhược nhà ta mới phải.

Đại công chúa trong xe cũng rất kinh ngạc nhưng khác với người bên ngoài là nàng không có sợ hãi, bởi nàng thuộc Chính phái, gia nhập một bang phái ẩn tuy không mạnh như Địa Ngục Môn nhưng không kém là bao. Hà tất gì phải kính sợ một tên Tà giáo?

- Nếu Phó môn chủ có việc thì lão phụ xin đi trước, hôm nay tận mắt được nhìn thấy Ngưỡng Phó môn chủ Địa Ngục Môn thật khiến ta mở rộng tầm mắt. Có duyên gặp lại xin lĩnh giáo vài chiêu, cáo từ!

Lão phụ nhân chỉ nói được vài câu liền tìm lý do để đi, bà không biết tên trước mắt có chủ ý xấu gì không. Nếu hắn có muốn làm gì thì bà không phải là đối thủ, cũng may hắn nói một câu:

- Cáo từ.

Thiên Xích gật đầu chào.

Kiệu phượng không như lần đầu tới di chuyển chậm chạp, vừa mới nhấc lên liền chạy như bay.

Chỉ còn lại đám NPC và tên thị vệ gác cổng đang run sợ tái mặt nhìn hắn

- Đại...đại...đại nhân, không biết ngài...ngài muốn đi đâu?

Tên thị vệ run rẫy hỏi.

- Tổng đà Tà giáo, Vô Giới Sơn.

Thiên Xích giao ra 5 KNB, thái độ người khác thay đổi thế nào hắn không quan tâm.

Điều quan tâm bây giờ chính là nhanh chóng lấy hai thanh Tiên Khí đến tay rồi tiến cấp thành Thần Binh luôn!

---

Xa giá hoàng gia của công chúa vẫn đang trên đường tiến về hoàng thành ở trung tâm Đại Đô.

Trên xe lúc này còn có thêm một người đó là lão bà cao thủ.

- Người đó rất mạnh, Thuỷ Linh a di có nhìn ra lực chiến của hắn không?

Thanh âm nhẹ nhàng thành thục của đại công chúa xuyên qua mạn sa hỏi, không hiểu sao nàng vẫn nhớ đến tên đó. Lão phụ nhân tên là Thuỷ Linh, chị gái hoàng đế Doãn Tắc cũng là dì của đại công chúa Doãn Y Nhược.

- Nếu ta nhìn ra được thì không còn là phó môn chủ Địa Ngục Môn rồi.

Thuỷ Linh cười khổ, bà ta nói tiếp:

- Chỉ là không biết Ngưỡng xuất hiện ở Đại Đô là có chủ ý gì, ta phải nói với phụ hoàng con, bảo huynh ấy tăng cường phòng bị, Thiên Long quân cũng nên hoạt động rồi.

- Thiên Long quân? Địa Ngục Môn mạnh đến mức cần triệu tập Thiên Long quân sao a di.

Doãn Y Nhược có chút kinh ngạc.

Thuỷ Linh trầm trọng gật đầu:

- Thiên Long quân cùng lắm chỉ có thể đánh đồng với bọn họ thôi. Địa Ngục Môn tựa hồ đã tái xuất, đám quái vật bên Thiên Mộng quốc cũng có chút động tĩnh, sức mạnh thượng cổ lại có phản ứng dần. Loạn thế xem ra sắp đến rồi, tiểu Nhược à, con nên tăng cường chiến lực để bảo vệ tốt bản thân, a di không thể lúc nào cũng bảo vệ con được.

Thuỷ Linh cưng chiều nói.

- Người yên tâm, Y Nhược sẽ cố gắng.

Y Nhược thân là đệ tử hạch tâm của Ỷ Thiên cung, được Ỷ Thiên cung chú tâm bồi dưỡng, mỗi vài tháng là mở bí cảnh tu luyện nâng cao nội lực cho môn hạ đệ tử, Boss cung rơi đồ rất phong phú và quý hiếm, hơn nữa Y Nhược lúc nào cũng cố gắng tu luyện nên chiến lực của nàng hiện tại là 3.250.000, rất cao cấp rồi.

Chiến lực như vậy cũng đủ để xưng danh cao thủ, bảo vệ bản thân cũng không có gì khó...