Từ Card Captor Bắt Đầu

Chương 18: Cần ăn đòn Hermes

“Tomoyo, sao dạo này không thấy Hermes đi chung với bạn vậy?”

“Mình cũng không biết nữa, chắc bạn ấy có việc nên không đến” Tomoyo suy nghĩ 1 chút nhưng không tìm được đáp án

Trên nóc nhà, Lee và Meiling từ trên nhảy xuống làm họ giật mình, Kero cay cú nói

“2 đứa nhóc kia, tới đây làm gì, lại định phá đám nữa hả?”

“Mấy bạn mới là kẻ phá đám đó, Syaoran đã biết thẻ bài Clow từ khi ăn trưa kìa” Meiling vui vẻ nói

“Thì Sakura của mình cũng đã biết rồi mà, phải không?” Kero quay sang hỏi Sakura

“Đúng, nhưng mà sau khi tan học” Sakura hơi bối rối nói

“gru….tức quá”

Khi Kero và Meiling tranh cãi thì phía xa, 1 đôi mắt như đèn ô tô chầm chậm tiến tới, khi hiện dưới ánh đèn là 1 con mèo tam thể to như 1 chiếc ô tô, Sakura thở phào 1 hơi

“May quá, không phải là ma”

“Nhưng mà…mình cảm thấy….nó còn ghê hơn là ma nữa” Kero lắp bắp nói

Con mèo to đi qua giữa đám người, cả đám bối rối nhìn nó đi qua, nhưng đi qua được vài giây nó liền quay đầu lại rồi đuổi theo đám người, Sakura triệu hồi thẻ bài Fly bay lên kéo theo Tomoyo, Meiling và Lee chạy được 1 khúc thì Meiling bất ngờ té ngã, con mèo chậm chạp đi tới, đặt chân lên lưng của Meiling, Lee rút ra cây kiếm đi đến trước con mèo, con mèo bỏ qua Meiling, tiến lại phía Lee, nhìn chằm chằm, đột nhiên le lưỡi liếm mặt Lee, rồi đè Lee xuống gối đầu lên người Lee

Sakura cùng Tomoyo thở phào, nhìn xung quanh tìm kiếm, phía bên kia có 1 bụi cỏ to lớn vô cùng, Sakura mang theo Tomoyo lao tới đó, bên dưới là 1 bụi cỏ to lớn, ngồi bên cạnh là 1 thiếu nữ mặc quần áo phù thủy, mũ chẻ đôi nghiêng qua 2 bên, tay cầm 1 chiếc đũa phép đang ngồi bên cạnh 1 đài phun nước, thấy Sakura từ trên trời bay xuống, cô gái quay ra sau lưng, biến 1 con cá chép từ trong đài phun nước to gấp 10 lần nhảy ra ngoài làm cho Sakura hết hồn, cô bé tiến tới trước mặt cô gái, niệm thần chú thu phục thẻ bài - The Big

Mọi thứ trở lại như cũ, Tomoyo thấy con cá đang cố bơi bên ngoài thì ngồi xuống nắm lấy đưa lại vào đài phun nước “Bơi đi”. Bên kia, con mèo to cũng biến lại bình thường, trên đường trở về, Meiling và Kero không ngừng cãi nhau, Sakura ngăn cản, nhưng lúc này, mặt cô bé dần dần tái xanh, hét lên chạy trốn ra phía sau Tomoyo

“Gì vậy Sakura?” đang cãi lộn Kero thấy vậy mới quay qua hỏi, Lee với Meiling cũng hiếu kỳ nhìn Sakura

“Có……có…..ma……” Sakura núp sau Tomoyo không ngừng run rẩy, tay chỉ về phía sau đám người Kero

“Ma hả?” Cả đám giật mình quay lại, nhưng không thấy gì cả, Lee thì ánh mắt ngưng trọng nhìn xung quanh, 1 lúc sau 1 người mặc đồ công chúa bay ngang qua trước mặt họ rồi biến mất, Sakura sợ hát hét to lên, Lee quay sang hỏi Meiling

“Muội cũng thấy đúng không Meiling?”

“Ừ”

“Vậy không phải là ma đâu”

“Tại sao hả?” Meiling kỳ quái nói

“Meiling không có phép thuật gì hết mà cũng thấy” Lee đam chiêu nói, Kero bay qua hỏi Tomoyo

“Vậy bạn có thấy không Tomoyo?”

“Có”

“Tomoyo cũng không có phép thuật gì hết, vậy có nghĩa là nó không phải là ma”

“Không phải ma sao? Hên thiệt đó” Sakura mừng rõ nói

Lúc này từ trong bụi rậm 1 thứ gì đó nhảy ra, nhìn rõ lại là 1 con báo đen, Sakura lại sợ hãi ôm chặt Tomoyo hỏi

“Là gì vậy”

“Con báo đó” Lee rút ra kiếm chặn phía trước

“Có khí nào nó từ sở thú trốn ra không?” Tomoyo lo lắng nói

Khi con báo quay về phía mọi người, cả đám mới giật mình thấy 2 mắt con báo là 1 vòng xoáy

“Con mắt của nó sao giống là vẽ quá vậy?” Meiling kỳ quái, vừa dứt lời, trên lưng con báo lại xuất hiện 1 đôi cánh màu hồng, đưa nó bay lên cao, bay qua bay lại trước mặt mọi người, Meiling đớ người hỏi

“Báo ở Nhật có cánh hả?”

“Không hẳn vậy” Sakura ngớ ngẩn đáp

“Dù sao cũng biết nó không phải từ sở thú trốn ra” Kero nói xong thì từ dưới nước nhô lên 1 con hà mã, cũng có cánh, từ trên trời ngựa có cánh lại bay xuống, Meiling lại ngớ ngẩn nói

“Ở Nhật thường có những con vật bay qua bay lại như vậy hả?”

“Cũng…cũng không hẳn như vậy” Sakura gượng gạo giải thích, rồi 1 lúc sau thì cá, tôm, cọp… đủ loại động vật có cánh bay qua bay lại trước mặt mọi người, lúc này Kero mới giật mình nghĩ ra điều gì đó

“Làm được tất cả những chuyện này, chỉ có thể là thẻ Create thôi”

“Ý bạn là khi mọi thứ được viết ra đều có thể trở thành hiện thực hết sao?” Lee quay sang hỏi

“Đúng rồi, nó là thẻ bài sáng tạo mà” Kero giải thích nói

“Vậy những con vật này có tồn tại lâu không?” Tomoyo đang ôm 1 con sóc có cánh quay qua hỏi

“Thẻ bài này chỉ làm được những việc này vào buổi tối thôi, có nghĩa là sáng mai nó sẽ không còn aaaaaaaaa” Kero bay qua Tomoyo nói nhưng được 1 nửa thì bị 1 cơn gió thôi bay, trên bầu trời xuất hiện 1 cái bóng như 1 con rồng lao xuống dưới mọi người, hất bay họ vào trong bụi cây

Hình thể rõ ràng, nó như 1 con rồng phương tây khổng lồ, đang đi bộ về phía thành phố, Kero và đám người cố tìm cách nào đó ngăn cản, Kero nảy ra ý tưởng kêu Sakura biến thành khổng lồ nhờ thẻ bài Big, do dự hồi lâu, Sakura mới biến thành khổng lồ chiến đấu với con quái vật nhưng rất tiếc rằng lại bị quái vật đánh bại, khi con quái vật chuẩn bị há miệng phun lửa đốt Sakura thì đột nhiên đứng bất động

“May quá, thẻ bài đã được ngưng sử dụng rồi đó, bạn mau thu phục nó trước khi nó biến mất” Kero mừng rỡ bay lên nói với Sakura, Sakura xuất ra cây trượng niệm thần chú, từ phương xa bay tới 1 đạo ánh sáng đến trước quyền trượng liền hóa thành 1 thẻ bài

Biến trở lại bình thường, khi Sakura còn đang xấu hổ khi hình dạng to lớn khi nãy, lúc này trên trời lại xuất hiện 1 con quái vật, hình thể to như 1 chiếc xe tải, toàn thân màu đen rất khó phát hiện, trên lưng mọc ra 1 đôi cánh, không mắt không mũi, chỉ có 1 chiếc mồm đầy răng nhọn, thở ra những hơi thở chết chóc, nó đi đến đâu, mọi thứ đều héo tàn như trải qua 1 cơn hỏa hoạn, nó rất nhanh liền thấy đám người Sakura, nó vỗ cánh bay lên cao, lao về phía đó như 1 viên đạn, nhưng sắp đền gần thì đột nhiên bị 1 bức tường vô hình cản lại, nó đau đớn kêu gào thảm thiết.

Tiếng kêu của nó như chúa tể cõi u linh, hình thành 1 cơn sóng năng lượng phóng về phía đám người, những vẫn bị bức tường chặn lại. Năng lượng đập vào bức tường vô hình tất cả đều hóa thành 1 đám nước màu đen rơi xuống trên mặt đất, mặt đất thì như bị dính axit không ngừng bốc khói. Con quái vật thấy vậy liền há miệng ra, 1 đám như những con ruồi bay ra từ miệng nó, mỗi con đều to như quyển sách lao đến bức tường vô hình như đang gặp nhấm, phía sau đám người Sakura thấy cảnh này run rẩy toàn thân

“Nó…..nó….nó là gì vậy” Sakura lắp bắp nói

“Thứ này mình chưa từng nhìn thấy” Kero lo lắng nói

“aaaaaaaaaa” lúc này 1 tiếng thét vang lên, là của Tomoyo, 1 đám con ruồi kia hình như đã chọc thủng 1 lỗ để bay vào trong, hơn 10 con lao nhanh về phía Tomoyo khiến cô bé sợ hãi quên cả di chuyển

“Coi chừng” Meiling, Sakura, Lee và Kero hét lớn lao đến nhưng vẫn không kịp. Những con ruồi đó như nhìn thấy mồi ngon, đang chuẩn bị cắn xé thì quanh người Tomoyo xuất hiện 1 đôi cánh, đôi cánh khẽ vỗ 1 cái, 1 cơn sóng năng lượng hình thành đánh về phía những con ruồi, cơn sóng đi đến đâu, nơi đó toàn bộ những con ruồi đều sợ hại né tránh, nhiều con không chạy kịp thì bị thiêu cháy tại chỗ

Đám người lao về phía Tomoyo quan tâm hỏi

“Bạn không sao chứ?”

“Mình không sao”

“Chúng ta cần thoát ra khỏi đây càng nhanh càng tốt” lúc này Kero lo lắng nhìn xung quanh nói, vừa dứt câu thì hàng chục hàng trăm con ruồi bao vây lấy bọn họ, chuẩn bị công kích thì phía bầu trời, những đám mây khẽ tách ra, như mặt trời chiếu rọi nhân gian chiếu xuống nơi mọi người đứng, phía trên bầu trời truyền tới tiếng nói

“Thánh Quang Huyền Hỏa”

Đám người nhìn lên, Hermes đứng trên không, 2 tay chắp sau lưng, nhìn về phía con quái vật, lại nhìn về đám người Sakura nói

“Cẩn thận coi chừng đánh lén, mình đi giết con quái vật đó, những con ruồi kia sẽ chết theo” dứt lời Hermes liền bay về phía con quái vật, xuất ra quyền trượng, ánh sáng từ quyền trượng không ngừng phóng tới trên người con quái vật, con quái vật đau đớn thảm thiết kêu gào, nhưng những vết thương kia rất nhanh liền hồi phục như ban đầu, Hermes hừ lạnh 1 tiếng, ném quyền trượng về phía con quái vật, 2 tay xếp trước ngực hóa chưởng lao theo

“Tịch Diệt Luân Hồi”

Đây là chiêu thứ 3 trong Bóng Tối Hàng Lâm bí kỹ mà hắn học được từ Death, con quái vật như bị hư không thôn phệ, gào thét 1 tiếng liền biến mất trong hư không, mọi thứ trở lại bình thường, nếu không phải trên mặt đất còn những vết tích do quái vật để lại thì đám người Sakura sẽ nghĩ tất cả vừa rồi chỉ là ảo giác

Hermes đánh bại xong con quái vật, nhìn xuống dưới nơi thảm cỏ cùng mặt đất bị phá hoại, hắn thở dài 1 hơi, 2 tay xếp chồng lên nhau, hình thành 1 đạo ánh sáng chiếu rọi toàn bộ khu vực mà con quái vật tàn phá, trong miệng lẩm nhẩm “Thần Quang Tịnh Hóa”. Sinh vật cây cỏ như có thêm sức sống mới, gạt bỏ ra sự suy tàn héo rũ trở lại như lúc ban đầu, mọi thứ con quái vật để lại biến mất không còn 1 vết tích

Làm xong tất cả Hermes mới bay về phía đám người, đáp xuống hỏi thăm

“Mọi người không sao chứ?”

“Bọn mình không sao, mà thứ đó….thứ đó….” Sakura ấp úng nói

“Con quái vật kia sao? Nó là tay sai của kẻ tà ác nhất trong vũ trụ, như mấy cái bóng lần trước như thế” Hermes nghiêm túc giải thích

“Vậy….nó còn quay lại không?” Tomoyo lo lắng nói

“Tạm thời thì không, bây giờ các bạn lo lắng không còn chỉ là thẻ bài Clow nữa, mà là toàn thế giới, nếu như đại quân tên kia đi xuống thế giới này, mọi thứ sẽ bị thôn phệ sạch sẽ, cho nên, Sakura và Lee, 2 bạn nên tăng cường pháp lực của mình nhanh lên” Hermes nhìn về phía Sakura cùng Lee nói, sau đó lấy từ trong người ra thứ gì đó đưa cho Sakura và Lee

“Đây là thanh kiếm Masumune, quyền năng của nó rất mạnh, hơn nữa nó còn có tác dụng tặng cường sức mạnh của người sử dụng nhanh hơn gấp 10 lần, hơn nữa những lúc nguy hiêm nó còn có khả năng bảo vệ người sử dụng. Lee, bạn dùng kiếm, mình cho bạn cái này, cố tăng lên thực lực càng nhanh càng tốt. Sakura, bạn đã có quyền trượng và những lá bài, đây là tâm của 1 ngôi sao, thứ này rất hiếm hoi, chỉ những ngôi sao sáng nhất, năng lượng mạnh nhất, khi chết đi mới có thể hình thành, nó so với thanh kiếm Masumune gần bằng nhau, tác dụng cũng giống nhau, bạn giữ đi” chờ 2 người tiếp nhận thứ mình đưa, Hermes dừng lại 1 chút rồi nói tiếp

“Giờ các bạn muốn hỏi gì thì nói đi”

“Ý của bạn…là thế giới sẽ gặp nguy hiểm sao?” Lee ngưng trọng hỏi

“Không phải sẽ, mà là chắc chắn, quân đoàn của kẻ kia rất mạnh, 1 mình mình thì không đủ sức chống lại, nếu thêm cả 2 bạn thì sẽ có cơ hội, hiểu ý mình chứ?” Hermes hướng về phía Lee nói

“Nhưng…nhưng mà…” Sakura ấp úng

“Không nhưng nhị gì cả, 2 bạn là bạn thân của mình, hơn nữa lại có sức mạnh khá lớn, 2 bạn nhất định phải nghiêm túc, Sakura, nếu như những kẻ kia xâm chiếm thế giới này, thì gia đình, bạn bè, người thân của bạn sẽ gặp nguy hiểm đó, hiểu chưa hả?” Hermes gầm thét nói với Sakura

“Mình…mình biết rồi” Sakura thì thầm nói

Thở dài 1 hơi, Hermes mới an ủi mọi người

“Không cần căng thẳng đâu, mình hiểu các bạn bây giờ có chút không hiểu, nói đơn giản 1 chút như nhiệm vụ của Sakura là thu phục thẻ bài Clow, bởi thẻ bài Clow sẽ gây rối cho mọi người, phá hoại nhiều thứ. Những kẻ kia sẽ không làm thế, chúng sẽ phá hoại cả thế giới này, nhiệm vụ bạn vẫn là giúp đỡ mọi người, nhưng với mục đích lớn hơn thôi”

“Mình hiểu rồi” Sakura và Lee nói

“Vậy còn bao lâu thì những người kia sẽ xuống thế giới, đại quân bạn nói đến là có bao nhiêu vậy Hermes” Tomoyo ngây thơ hỏi

“Ừ….cũng còn khoảng 7-8 năm gì đó, đại quân thì khoảng vài chục người thì phải” Hermes gãi cằm suy nghĩ

“Cái gì! 7-8 năm hả? Vài chục người?” Sakura và Lee đồng thanh nói, sau đó liếc nhìn nhau, gật đầu 1 cái rồi lao lên tay đám chân đá khiến Hermes kêu gào xin tha

Đám người còn lại thì thở dài 1 hơi, nhìn về phía Hermes, Sakura và Lee đang trộn thành 1 đoàn bật cười..

Có thể bạn cũng muốn đọc: