Trò Chơi Giang Hồ

Chương 30 : Nghịch ngu ( 2 )

Linh: Trời ơi ma

Và mấy người kia mở mắt ra, thấy em liền hét với tần xuất 5000v

-A..a..a ma

Hét xong mấy người đó liền năn ra ngất, em lay dậy ko được thì định vào trong buồng ngủ tiếp. Vừa vào tới buồng thì 3 thằng kia nhìn em

Duy: Á đù ma thật chúng mày ơi, CHẠY !!!

Và mấy thằng ko ai bảo ai nhẩy nên gjường trùm trăn

Kiệt: Ôi ma ơi tha tao đi, tao trưa có con đừng bắt tao

Nam: Đúng chỉ cần mày tha tao, mai tao mua vàng mã và hoa quả thắp hương cho mày

Em thấy mấy thằng này sợ mà buồn cười nhưng cố trêu. Em bịt mũi nói

Em: Chỉ cần các người tụt quần áo đưa ta thì ta sẽ tha

Mấy thằng ngu này ko nhận ra tiếng em nên liền tụt quần áo đưa em. Còn trên người tụi nó giờ còn mỗi cái quần sịp . Em ra lấy quần áo chúng nó cởi và lấy thêm mấy bộ quần áo trong va li của tụi nó rùi chạy ra sau vườn vứt hết quần áo nên cây. Do trời mờ sáng nên em chạy đi linh tinh chơi. Vì ở quê ít xe cộ nên ko khí rất trong lành . Em thấy có 1 quán bán sôi gấc nên vào quán ăn sôi mà ko biết ở nhà xảy ra chuyện j

(Quay lại nhà)

Sau khi em đi thì kiệt ở trong trăn nóí

Kiệt: Ê tụi mày sao ma biết nói, mà nói gjọng dống anh tao thế

Nam: UK đúng mà thằng Hoàng đâu

Duy : Dm, thôi anh em mình bị lừa rùi. Con ma vừa nãy là thằng Hoàng

Nam: Ê tụi mày ra vali xem còn quần áo ko hay mất rùi

Và 3 thằng quấn chung 1 cái trăn ra mở vali xem

Kiệt: Thôi chết rùi, anh hai lấy hết quần áo rùi giờ tính sao

Duy: Còn tính sao, ra kêu mấy bà kia đi tìm thằng ôn Hoàng lấy quần áo

Và 3 thằng quấn cái trăn quanh người rùi đi ra gọi 6 người con gái dậy. Mấy người con gái mở ra nhìn 3 thằng con trai cởi trần bên dưới quấn cái trăn

Phương: Mấy người làm j mà ko mặc quần áo mà quấn trăn thế

Linh: Mấy người làm j..