Tổng Mạn: The Gamer

Chương 65: Quyết tâm của Yamamoto

Tiếng còi thông báo kết thúc hiệp đấu cuối cùng đã vang lên. Deimon đã thua trận đấu này.

-Đây là cảm giác thua cuộc sao?

Sena đứng ngây người giữa sân. Hắn lại không cảm thấy thất vọng mà trong lòng càng chờ mong tới giải mùa thu, khi mà đội hình của Deimon đã được hoàn chỉnh.

Ở đằng sau Sena, Yamamoto sau khi chứng kiến Sena dốc toàn lực trong một thế cục đã chắc chắn phải thua khiến cho cậu ta phải cảm thấy khâm phục.

Yamamoto chưa bao giờ quá mức nghiêm túc vào việc gì. Cho dù là bóng chày, bộ môn yêu thích của mình thì Yamamoto vẫn coi nó như một trò chơi mà thôi.

Nhưng lúc này đây suy nghĩ của Yamamoto đã bắt đầu thay đổi.

Sena không chú ý tới Yamamoto, lúc này hai chân của hắn đang run lẩy bẩy. Không giống như lúc ở Mar Heaven với thể lực gấp mười lần hiện tại nên Sena chưa bao giờ cảm thấy mệt mỏi.

Bây giờ thể chất của Sena vẫn chỉ thuộc về giới hạn của người bình thường mà thôi. Thậm chí còn chưa thể bằng được vận động viên chuyên nghiệp.

Trận đấu này Sena không hề sử dụng tới sức mạnh của Arm hay siêu năng lực cho dù nếu như hắn làm thế sẽ dễ dàng giành chiến thắng.

Bởi vì nếu làm thế thì chính là ăn gian, như vậy việc chiến thắng còn có ý nghĩa gì nữa?

Sena cố mang theo thân thể mệt mỏi cùng với những người khác đi dàn hàng chào đội Oujou.

Đứng đối diện với Sena chính là Shin. Khi cậu ta đưa tay ra bắt tay với Sena thì mới nói:

-Chờ tới đại hội mùa thu tôi nhất định sẽ vượt qua cậu.

Sena nghe vậy thì cũng nói:

-Tới đại hội mùa thu Deimon có được đầy đủ đội hình thì lúc đó Deimon nhất định sẽ đánh bại Oujou để phục thù.

Sena biết tới đại hội mùa thu Shin nhất định sẽ có thể đạt tới tốc độ chạy 40 yards trong 4.2 giây. Khi đó Shin mới có thể trở thành cầu thủ hoàn hảo.

……

Đã hai ngày trôi qua kể từ trận đấu với Oujou diễn ra. Hôm nay Sena lại phải tới trường rồi.

Khi hắn vừa rời ga tàu điện Deimon thì đã gặp được Mamori cùng Koyuki.

Cả một tuần vừa rồi Sena không ngừng tới sớm để tập luyện nên đã lâu rồi mới có cơ hội tới trường cùng Mamori và Koyuki.

Khi cả ba tới trước cổng trường thì đã nghe thấy tiếng công trường xây dựng.

Sena đứng ở cổng trường nhìn về bên phải chính là vị trí của phòng câu lạc bộ bóng bầu dục ở góc trường thì thấy được Hiruma đang đứng đó.

Ở đằng sau chính là căn phòng của câu lạc bộ đang bị tháo dỡ ra.

Hiệu trưởng Deimon đã hứa với Hiruma rằng mỗi khi đội bóng bầu dục giành được chiến thắng thì sẽ tự mình bỏ tiền ra giúp nâng cấp phòng câu lạc bộ.

Chiến thắng Koigahama Cupids cùng màn trình diễn trước trường Oujou đã khiến cho hiệu trưởng cho phép Hiruma thuê người tới sửa lại phòng câu lạc bộ.

Người nhận thi hành sửa chữa là công ty xây dựng của bố Musashi.

Musashi bỏ câu lạc bộ và nghỉ học cũng là vì bố mình ngã bệnh. Cậu ta phải thay bố gánh vác lấy công ty và hàng chục công nhân viên.

Hiruma lựa chọn công ty của bố Musashi đương nhiên là có ý muốn giúp đỡ cho công việc làm ăn của bạn mình.

Sena vừa đi tới chào hỏi thì lúc này từ phía sau Yamamoto bỗng xuất hiện và khoác vai hắn.

-Chào Sena, cậu tới sớm thế?

Sena thấy Yamamoto tới thì hỏi:

-Hình như ngày hôm nay là ngày tập luyện của câu lạc bộ bóng chày mà, sao cậu lại có thời gian tới đây?

Yamamoto lúc này mới cười và đáp:

-Tớ đã xin rút khỏi câu lạc bộ bóng chày rồi.

Câu trả lời của Yamamoto khiến cho Sena cũng phải ngạc nhiên.

-Không phải cậu yêu thích bóng chày lắm sao? Với tài năng của cậu thì chắc chắn được ghi danh vào đội 1 rồi. Chờ giải đấu bóng chày bắt đầu cậu sẽ có cơ hội được ra sân thi đấu vì sao lại xin rút?

Sena còn nhớ Yamamoto sau khi kết bạn với Tsuna đã có lần muốn nhảy lầu tự tử vì cảm thấy chán nản. Sena tưởng rằng Yamamoto lúc này lại có ý định ngu ngốc nên mới lo lắng.

Nào ngờ Yamamoto lại nói:

-Tớ xin rút khỏi câu lạc bộ bóng chày là để tới xin tham gia câu lạc bộ bóng bầu dục. Sau khi tham gia giải đấu vừa rồi tớ cảm thấy bóng bầu dục rất thú vị nên muốn được tiếp tục chơi.

Yamamoto vừa nói xong thì giọng nói oang oang của Ryohei cũng vang lên:

-Tôi cũng sẽ tham gia câu lạc bộ bóng bầu dục nữa!

Sena quay sang thì thấy Ryohei cùng với Kyoko vừa mới tới.

-Chừng nào tôi còn chưa đánh bại được Shin tôi sẽ không chịu thua. Vì thế tôi sẽ tham gia câu lạc bộ bóng bầu dục.

Trong trận với Oujou thì Ryohei đã từng giúp Sena cản lại Shin.

Khi đó dù sức mạnh hai bên gần ngang nhau nhưng kỹ thuật của Ryohei thì lại kém xa nên đương nhiên là đã bị Shin đánh bại.

Bây giờ Ryohei muốn tham gia câu lạc bộ để phục thù.

Đối với việc có người xin vào câu lạc bộ thì Hiruma đương nhiên là thích.

-Để chiến thắng đại hội mùa thu và tiến vào Christmas Bowl thì chỉ vài người là không đủ. Chúng ta sẽ còn phải chiêu mộ thêm thành viên mới được.

Việc chiêu mộ thành viên mới đã được Hiruma lên kế hoạch cụ thể.

Vài ngày sau khi mà căn phòng của câu lạc bộ đã được sửa chữa hoàn tất thì Hiruma nhắn cho Sena đến đó.

Căn phòng câu lạc bộ bây giờ đã được Hiruma cải tạo thành một cái casino mini.

Bên trong là slot machine cùng với bàn roulette. Thứ này được dùng để dụ học sinh trong trường tới chơi nhằm kiếm kinh phí hoạt động cho câu lạc bộ.

Tổ chức cờ bạc trái phép ngay trong trường học cũng chỉ có Hiruma mới dám làm thôi.

-Mày tới rồi đấy hả? Vậy thì mau cầm đống poster này đi dán quanh trường đi.

Hiruma chỉ vào đống poster đặt trên bàn. Đống áp phích này là do Mamori tự tay thiết kế.

Sena mở ra thì thấy được bên trên là hình của hắn trong trang phục Eyeshield 21. Nhờ việc tỏa sáng trong trận với Oujou mà đài truyền hình đã đưa tin về hắn khiến cho không ít học sinh trong trường biết đến danh tiếng Eyeshield 21.

Tấm poster này là để chiêu mộ thành viên mới nên dùng hình ảnh người nổi bật nhất cũng phải.

Sena ôm lấy một ít sau đó bắt đầu đi dán quanh trường.

Khi Sena đi quanh thì thấy có không ít poster của câu lạc bộ bóng bầu dục được dán lên rồi.

Trước đó Hiruma nói là cũng đã cử Yamamoto và Ryohei đi dán áp phích trước Sena rồi.

Sena bắt đầu đi tìm chỗ nào chưa có dán áp phích của câu lạc bộ.

Khi đi tới tòa nhà của học sinh năm ba, nơi gần với sân bóng chày thì Sena bỗng nhiên nhìn thấy Yamamoto.

Sena định tới chào hỏi thì phát hiện ra ở cùng Yamamoto còn có một người khác. Sena nhìn kỹ liền nhận ra đó chính là Monta.

-Bọn họ đang cãi nhau à?

Sena tới gần hơn thì đã nghe được tiếng của hai người nói chuyện. Lúc này Monta có vẻ rất tức giận nói:

-Vì sao cậu lại xin rút khỏi câu lạc bộ bóng chày!? Với tài năng của cậu thì đã dám chắc được vào đội 1 rồi.

Yamamoto cười với Monta rồi nói:

-Tôi xin rút khỏi câu lạc bộ bóng chày để tham gia câu lạc bộ bóng bầu dục. Môn này thú vị lắm, cậu cũng nên thử đi.

-Im đi!

Monta càng thêm giận dữ quát lên:

-Cậu coi bóng chày là cái gì hả? Tại sao một kẻ coi thường bóng chày như cậu lại được vào đội 1 còn tôi thì lại bị xếp vào đội 3!?

Monta tức giận tóm lấy cổ áo Yamamoto, trên mặt lộ rõ vẻ phẫn uất.

Yamamoto im lặng một lát rồi nói:

-Không phải là tôi coi thường bóng chày. Bóng chày là thứ mà tôi yêu thích nhất.

Yamamoto tiếp tục giải thích:

-Lúc trước tôi nhận lời tham gia thi đấu bóng bầu dục chỉ là để cho vui nhưng sau đó tôi mới nhận ra rằng thứ mình coi là trò chơi lại quan trọng đến thế nào với người khác. Khi tôi chứng kiến cậu ấy dù đã gần kiệt sức vẫn không chịu thua mà bản thân lại không thể đóng góp được gì thì tôi vô cùng khó chịu.

Yamamoto nhìn thẳng vào Monta nói tiếp:

-Tôi tham gia câu lạc bộ bóng bầu dục là vì muốn giúp bạn mình theo đuổi giấc mơ tới Christmas Bowl của cậu ấy. Cho tới khi mục tiêu này đạt được thì tôi sẽ không quay về câu lạc bộ bóng chày.

Yamamoto là đang tự trách bản thân khi mà trong trận với Oujou cậu ta thậm chí còn không một lần vượt qua được Cornerback của Oujou.

Yamamoto cảm thấy vì mình quá vô dụng nên Sena mới phải gánh lấy cả phần của cậu ta khiến cho Sena xuống sức nhanh như vậy.

Đây là lần đầu tiên trong đời Yamamoto tỏ ra nghiêm túc như vậy. Thái độ của Yamamoto khiến cho Monta đang nổi điên cũng không thể buông ra lời trách cứ cậu ấy được.

-Xin cậu hãy giúp tôi gửi lời xin lỗi tới huấn luyện viên. Nếu có việc cần tìm cậu cứ tới câu lạc bộ bóng bầu dục để gặp tôi.

Yamamoto nói xong thì ôm lấy mấy tấm poster của câu lạc bộ bóng bầu dục rồi bỏ đi. Để lại Monta đứng ở đó không biết đang suy nghĩ cái gì.

-------☆☆☆☆-------..