Thú Tu Thành Thần

Chương 1465 : Không Ổn - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

“Ngươi có ý kiến gì , xuất ngày mất dạng , Nhạc Thiên Quân lão gia tử và mấy người của Nhạc gia sang đây rồi mà ngươi cũng không có mặt . Lão gia tử cứ nhắc tới ngươi mãi , ngài ấy rất lâu rồi không thấy ngươi , chút nữa ngài ấy tới nhớ nói năng cho đoàng hoàng .

Thấy mẹ mình nói lão gia tử sắp tới thì Băng Thần ngạc nhiên hỏi :

“Lão gia tử làm sao tới được Siêu cấp vi diện ?”

Đế Thiên Lan khẽ giọng nói :

“Tô Anh tỷ giúp lão gia tử tới thăm ngươi nhưng không phải ở luôn đây , đưa ngài ấy tới đây tối đa được khoảng ba tháng thôi . May sao ngươi xuất hiện sớm nếu không có khi ngài ấy phải quay về mà không gặp được ngươi rồi , theo ta đoán thì khoảng nửa canh giờ nữa Hạ Y sẽ đưa lão gia tử tới đây thông qua truyền tống trận .”

Băng Thần biết tin lập tức kéo người tới truyền tống trận , có điều hơi sốt sắng nên chưa hỏi là cái truyền tống trận nào , cái mà hắn và Phi Duyên tới đây chỉ là truyền tống trận bình thường nên chắc chắn không phải rồi . Một người như Băng Thần lại bối rối như thế là đủ hiểu được Nhạc lão gia tử trong lòng hắn ta địa vị cao cả nhường nào , đến cả mấy người Tô Anh cũng có chút bất ngờ .

Đứng chờ một hồi lâu Băng Thần cứ đi qua đi lại , vẻ mặt đầy sốt sắng khiến cho cả mẫu thân Băng Mai cũng có chút ghen tỵ . Nhưng thông qua Đế Thiên Lan nàng hiểu rõ được Nhạc Thiên Quân lão gia tử quan trọng như thế nào với Băng Thần , phải biết trước kia dù bận rộn như thế nào hắn vẫn nhắc người của mình phải chăm sóc Nhạc gia .

Một canh giờ liên tực Băng Thần cứ thế đi đi lại lại mãi , tới khi trận pháp sáng lên thì Băng Thần đứng thẳng người nhanh chóng tiến về phía trước , khi ánh sáng tắt đi thì những hình bóng quen thuộc hiện ra . Đầu tiên là Hạ Y thướt tha trong tà áo trắng , nhưng rất nhanh nàng liền tránh ra , phía sau nàng một lão giả tiến lên , trên khóe môi vẫn là nụ cười đầy bao dung đã từng cứu rỗi lấy Băng Thần .

Hắn chậm rãi đi tới trước mặt Nhạc Thiên Quân quỳ xuống :

“Đã lâu rồi không gặp lão gia tử , Thần nhi bất hiếu để ngài lo lắng .”

Nhạc Thiên Quân đỡ hắn dậy vẻ mặt tự hào :

“Cháu trai của ta làm việc lớn , Thiên Lan đã nói cho ta biết chuyện từ rất lâu rồi , trên vai nặng nề như thế chắc mệt mỏi lắm phải không ?”

Băng Thần vội vàng lắc đầu :

“Ngài đã từng dạy ta , sức mạnh càng lớn thì trách nhiệm càng cao , đây đều là những chuyện ta nên làm . Huống chi thế giới đó vốn do ta tạo ra , thủ hộ nó là trách nhiệm của ta , lần này ta cũng đã vượt qua được rồi , tuyệt đối không khiến ngài phải thất vọng .”

Nhạc lão gia tử cười nói :

“Tốt , tốt , tốt , người do Nhạc Thiên Quân ta dạy dỗ có thể không tài giỏi nhưng tính nết nhất định phải không sai . Ngươi bôn ba bên ngoài thế nào cũng được , cửa của Nhạc gia luôn mở rộng để chào đón ngươi trở về .”

Hai người tâm sự với nhau cả mấy ngày liền , những công việc khác đều bị Băng Thần gạt hết qua một bên , Nhạc lão gia tử ảnh hưởng đến hắn thật sự quá lớn . Nếu không nhờ lão gia tử thì không biết liệu hắn hiện tại còn sống không , Nhạc Thiên Quân bao dung khiến cho hắn nhớ mãi không quên .

Cái ngày hắn tiết lộ năng lực của mình cho Nhạc Thiên Quân thì trong ánh mắt của lão giả này chỉ có sự lo lắng hòa lẫn một chút vui mừng . Kẻ khác chắc chắn sẽ vô cùng thèm muốn cái năng lực này nhưng riêng lão gia tử thì hoàn toàn khác , đến khi hắn trở nên bất bại thì đứng trước lão gia tử vẫn có cảm giác muốn che chở cho hắn .

Cuối cùng cũng đến lúc lão gia tử phải rời đi , Băng Thần cung cấp cho Nhạc gia rất nhiều thứ , Nhạc Thiên Quân vẻ mặt hơi lo lắng :

“Ngươi cho họ nhiều như thế thì liệu bản thân có không đủ xài hay không , Nhạc gia bây giờ cũng không thiếu cái gì cả .”

Mấy cô gái nghe thấy thế liền biết được Nhạc lão gia tử thương yêu Băng Thần như thế nào , lấy thân phận của Băng Thần thì muốn cái gì chẳng có nhưng lão gia tử vẫn sợ hắn túng thiếu . Là một người giản dị nên Nhạc Thiên Quân trong lòng chỉ có Nhạc gia và Thanh Vân quốc , Băng Thần sớm được xem là người của Nhạc gia .

Tuy tu vi Băng Thần cao nhưng Nhạc Thiên Quân cảm thấy đứa cháu này của mình khổ nhất , hắn đi một ngày liền lo lắng một ngày . Với lại hắn thấy Băng Thần hơi tự tin vào bản thân , người như vậy thường rất dễ ăn thiệt thòi vào thân .

Băng Thần mỉm cười lắc đầu :

“Ngài cứ yên tâm đi , đi đến được bước này rồi thì tài nguyên đối với ta vô nghĩa , nếu có cơ hội ta nhất định quay về Nhạc gia thăm ngài ngay khi có thể . Chỉ là với tính hình hiện tại khi đó có thể sẽ là trăm năm , thậm chí ngàn năm nên ngài nhất định phải giữ gìn sức khỏe , tài nguyên ta sẽ để người cung cấp cho Nhạc gia liên tục nên ngài đừng tiếc rẻ .”

Nhạc Thiên Thần khẽ giọng nói :

“Đến lúc rời đi rồi cha .”

Lão gia tử quay đầu đi về phía Đế Thiên Lan đang chờ ở đằng xa , Nhạc Thiên Thần lúc này mới khẽ giọng :

“Ngươi ở đây tuy bận rộn nhưng nhớ để ý nữ nhân trong nhà , đừng để bọn họ phải buồn lòng . Quan trọng nhất là phải chú ý an toàn của bản thân , ngươi có mệnh hệ gì thì bọn họ không sống nổi đâu .”

Băng Thần gật đầu :

“Ngài cứ yên tâm .”

Người của Nhạc gia rời đi hết sau đó Đế Thiên Lan mới khẽ giọng :

“Ta tính chuyển toàn bộ Nhạc gia sang đây nhưng lão gia tử vẫn muốn ở lại thủ hộ Thanh Vân đế quốc , với lại bằng hữu của ngài ấy cũng ở đó hết nên càng không muốn đi .”

Băng Thần hiểu rõ tính tình của lão gia tử bèn nói :

“Nàng để cho người chú ý nhiều hơn đến Nhạc gia , bây giờ bên đây tình hình cũng đang rối ren , mang Nhạc gia sang đây lúc này cũng không phải phương án hay . . Đợi sau này ta vững bước tại Thượng Thần Chi Giới rồi sắp xếp sau cũng được , hiện tại tập trung vào Thiên Đạo trước đã .”

Thời gian vừa rồi Băng Thần gần như bị cách ly khỏi tất cả các sự kiện khi mà tất cả đều yêu cầu nhân số lên tới hàng vạn người đại chiến . Mấy người xuất thân từ Thượng Thần Chi Giới hoàn toàn đoán trước được , Băng Thần cũng không làm gì được , kiếm được ba mươi người đã là hay rồi .

Thực ra với năng lực của mấy người kia thì kiếm cho hắn ta vài vạn người để làm sự kiện cũng không sao , nhưng thêm một người biết thì thêm một phần nguy hiểm . Băng Thần còn chưa não tàn đến mức độ đó , ba mươi người thôi đã khiến hắn ta có chút không an tâm rồi .

Thế nhưng bây giờ đại quân của Thiên Long Bang đã có mặt nên điều Băng Thần quan tâm nhất đương nhiên chính là làm sao để bù đắp cho khoảng thời gian thiệt thòi trước kia . Phải biết trong khoảng thời gian kia cấp độ của Băng Thần tăng như rùa bò vậy .

Thiên Long Bang đại quân dự kiến sẽ lần lượt xuất hiện trong khoảng bảy ngày nữa , trong vòng ba ngày thì nhóm tính anh khoảng một ngàn người sẽ đến trước . Băng Thần mở thông báo sự kiện ra thì đập vào mắt hắn chính là đại sự kiện diễn ra khoảng hai tuần sau .

Vô Địch Đại Tướng

Mỗi công hội tuyển ra một vạn thành viên , sau đó sẽ được ghép cặp đấu với các công hội khác sau theo hình thức đấu loại . Các công hội sẽ đối kháng với nhau , thất bại ba lần coi như dừng sự kiện , mỗi một trận thắng cộng 2 cấp cho tướng lĩnh dẫn đội và 1 cấp cho toàn thể người trong công hội tham gia sự kiện , thua một trận trừ 20 cấp của thống lĩnh và 10 cấp của toàn thể người trong công hội tham gia sự kiện .

Trong quá trình diễn ra sự kiện thì mọi thông tin của người chơi sẽ được giấu kín tính từ thời điểm nhận được thông báo . Nghiêm cấm các hành vi tranh đấu ngoài Thiên Đạo khi không có mục đích rõ ràng , ai vi phạm tước bỏ quyền thi đấu , cấp độ giảm 500 .

Băng Thần xem xong thì tặc lưỡi :

“ Thượng Nhân lần này làm gắt thế nhỉ ?”

Tô Anh thở dài :

“Đi đến đây thì phần lớn là tinh anh , đương nhiên chết một người cũng là tổn thất lớn , huống chi đang diễn ra , chốt xong danh sách lại có người chết thì bổ sung sẽ rất phiền hà , gây khó khăn cho cả bên tổ chức lẫn công hội người chơi .”

Băng Thần không nói nhiều :

“Tình hình Quỷ Giới như thế nào rồi ?”

Tô Anh lắc đầu ngao ngán :

“Không ổn , cần nhanh hơn .”

Nghe thế Băng Thần nhíu mày chìm vào trong suy tư ...