Thú Tu Thành Thần

Chương 1462 : Bùng Cháy- ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

“Rầm”

Cánh cửa đóng lại Băng Thần nhíu mày :

“Rốt cục có chuyện gì khiến ngươi gấp gáp như thế ?”

Lý Tam vẻ mặt vẫn còn sợ hãi :

“Hơn hai mươi cái gia tộc tới kiểm tra xem ngài có ở trong Đại Vận Tinh hay không , ta không có cách nào ngăn cản được , bọn họ dường như muốn điên rồi , thậm chí Đại Vận Sâm Lâm cũng muốn nhào vào trong .”

Băng Thần thản nhiên nhấp một ngụm trà :

“Bình tĩnh đi , họ có tìm thế nào cũng không thấy ta đâu , còn chuyện gì khác không ?”

Lý Tam gật đầu nói :

“Ngài đã chuẩn bị gì cho Thiên Long Bang khi họ tới Siêu cấp vi diện chưa ?”

Băng Thần ngạc nhiên :

“Bọn họ thăng cấp nhanh như thế sao ?”

Lý Tam thờ dài :

“Chậm với ngài thôi , đối với chúng ta thì họ cứ thăng cấp như một quả tên lửa vậy , chỉ là mấy cái gia tộc kia cũng đang nhắm tới họ .”

Băng Thần vẻ mặt không hiểu :

“Bọn họ bị điên hay sao , chẳng lẽ Phi Duyên còn giết chưa đủ hay sao ?”

Lý Tam lắc đầu :

“Cũng không phải , bọn họ cử những người có tu vi thấp hơn thôi .”

Băng Thần hừ một tiếng rồi lạnh nhạt :

“Đám hề thôi , không cần phải quan tâm , có cơ hội truyền tin bảo Phi Duyên mạnh tay vào , còn lại thì người của Thiên Long Bang sẽ tự xử lý được , nhớ kỹ trong đó có người của Thượng Thần Chi Giới . Đẳng cấp không vượt trội quá nhiều mà đi tìm họ thì khác nào tìm chết , ta đây còn chưa có dũng khí đó , cứ để lũ ngũ đó trải qua một lần liền sẽ hiểu vấn đề thôi . “

Lý Tam nhún vai :

“Thế thì được rồi , ngài không có chuyện gì cần nhờ ta làm nữa chứ ?”

Suy nghĩ một chút Băng Thần lại nói :

“Ngươi có thể bảo mọi người xây cho chúng ta một ngôi nhà đoàng hoàng được hay không , dù sao ta cũng sẽ phải ở trong đây tương đối lâu đấy .”

Đương nhiên Lý Tam sẽ không từ chối , bọn họ thực sự làm cho Băng Thần một cái biệt phủ giữa rừng , thực ra họ muốn làm trong thành nhưng giá đất ở đó thật sự quá mức đắt đỏ . Cuộc sống của Băng Thần sau đó theo đúng quỹ đạo mà hắn ta mong muốn , thời gian chờ đợi phân thân hấp thụ đủ nguyên khí khiến hắn ta tấn thăng lên Trấn Thiên Cửu Trọng rồi nhưng như thế vẫn chưa đủ .

Hắn không muốn một cân tất cả . ai biết được có gia tộc nào nhận được bảo vật gì đó từ Thượng Nhân hay không , Băng Thần không muốn tự đưa mặt ra đỡ phát đấm đầu tiên . Nhưng điều này cũng có nghĩa hắn ta phải mở ra một cuộc chiến dù cho có muốn hay không .

Cứ ngồi nghĩ ngợi hắn lại nhớ đến một chuyện , hình như muốn phi thăng Thần Giới thì không phải tùy tiện ở chỗ nào cũng được , người thường phải bế quan ba năm tại Cấm Địa của Bán Thần Giới mới được . Đó cũng là lý do mà các cường giả dù muốn hay không cũng phải đi vào Bán Thần Giới nếu không muốn mất cơ hội phi thăng vào trong Thần Giới , trước kia hắn thiết kế như thế để Bán Thần Giới dễ dàng thu hút cường giả và trở nên phồn vinh .

Ngồi trong phòng hắn ta ôm đầu :

“Ngươi rốt cuộc làm cái trò gì thế Băng Thần .”

Hiện tại hắn ta đang suy nghĩ rằng mình có phải ưu ái quá mức những thế lực từng phụ thuộc vào mình , giống như cho Vương gia quyền kiểm soát hoàn toàn . Nhỡ sau này bản thân có gặp biến cố phải trùng sinh tới đây……

Băng Thần thở dài rồi lại vỗ đầu một cái tự mình thì thầm :

“Ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì thế Băng Thần , tự nhiên lại nghĩ đến chuyện chết , chẳng lẽ chết nhiều lần quá nên bị nghiện mất rồi .”

Lý Tam và Võ Hầu ngồi uống trà ở ngoài thấy cảnh này thông qua lớp kính thì không khỏi lắc đầu :

“Ngài ấy mà cũng có lúc thở dài hay sao ?”

Từ ngày học xong sáu thức đầu của Tinh Không Kiếm Quyết thì Võ Hầu đã vô cùng sùng bái Băng Thần , hắn cảm thấy không có cái gì mà Băng Thần không làm được . Người như thế lại vì lý do gì mà phải thở dài cơ chứ , nhưng khác với Võ Hầu thì Lý Tam hoàn toàn nghĩ khác .

Hắn ta thở dài rồi nói :

“Ngài ấy không tiện ra mặt , nếu ra mặt được nhưng vẫn thở dài thì chúng ta sẽ có nhiều việc phải làm đấy . Trước tiên chúng ta cứ chuẩn bị trước đi , dù ngài ấy nói không sao nhưng nếu cần thiết thì chúng ta sẽ ra mặt trợ giúp Thiên Long Bang .”

Có lợi thế là bộ não thế nên Lý Tam tận dụng hết sức mình , hắn hy vọng một ngày nào đó mình sẽ được Băng Thần công nhận bởi năng lực chứ không phải một lời thề thốt vớ vẩn nào đó . Nếu thực sự có ngày như thế thì sau đó hắn ta cũng không ngại lập lời thề đó , Băng Thần nói không sai chút nào , người như bọn họ sống chính là để biết được mình là ai , có giá trị như thế nào .

Hai người đi cùng nhau thì Võ Hầu khẽ giọng hỏi :

“Ngài ấy đã thưởng cho ngươi cái gì rồi ?”

Lý Tam lắc đầu nói :

“Ngươi thì dễ dàng được việc , còn ta muốn được ban thưởng thì không chỉ được việc không , một việc gì đó ta phải hoàn thành tốt hơn ngươi thì mới được . Có điều đừng tưởng ta bất mãn , ngược lại ta cảm vô cùng thích thú .”

Võ Hầu chỉ vào đầu của mình rồi nói :

“Ngươi bị ngớ ngẩn hay sao ?”

Lý Tam cười nói :

“Nếu ta muốn được giống như người thì trực tiếp đưa ra một lời thề là xong chuyện rồi , thế nhưng những câu nói ta đã nghe được hôm trước thấm vào đầu sâu hơn ngươi nhiều .”

Hôm đó Lý Tam quả nhiên suy nghĩ cả đêm về những gì Băng Thần nói , tự suy diễn thì hắn ta cảm giác nếu mắc sai lầm thì cuộc đời hắn có xác suất rất cao rẽ sang hướng đó . Những cảm xúc tiêu cực Băng Thần từng trải qua hắn có lẽ cũng sẽ xảy ra với hắn ta , có điều quan trọng nhất vẫn là chí hướng của hai người có điểm tương đồng .

Băng Thần có tham vọng đứng đầu tất cả , hắn không có được tiền vốn như Băng Thần nhưng vẫn hơn xa những người khác , nếu không làm được gì ra hồn thì thật sự có lỗi với thiên địa . Hắn cũng không cam chịu thua thiệt so với Võ Hầu . Tương lai hắn sẽ cho mọi người biết Lý Tam hắn sinh ra có một cái tên tầm thương nhưng cả thiên hạ sẽ đều phải nhớ tới tên hắn .

Hai người đang nói chuyện được nửa buổi thì Băng Thần xuất hiện :

“Các ngươi vào đây ta có chuyện muốn nói .”

Cả hai ngay lập tức cảm thấy căng thẳng bởi nụ cười Băng Thần tương đối rợn người , giống như một ác nhân sắp làm chuyện xấu vậy , tuy không biết sắp xảy ra chuyện gì nhưng họ biết chắc chắn sẽ vô cùng kinh thiên động địa . Chỉ hy vọng chuyện này kích thích vừa đủ , nếu quá kích thích bọn họ sợ mình không chịu đựng nổi , có khi lên cơn đau tim mà chết không chừng .

Vào bên trong phòng một hồi lâu nhưng Băng Thần vẫn chẳng nói gì cả , có vẻ hắn ta đả nghĩ ra cái gì đó hay ho . Hắn gọi bọn họ vào đây chắc hẳn là chờ đợi lên kế hoạch xong sẽ nói cho hai người , sau đó hai người sẽ phải nghe cái gì thì chẳng ai có thể đoán được .

Kể cả thông minh như Lý Tam cũng không đoán được Băng Thần đang có ý nghĩ gì trong đầu , trước kia khi hắn biết tới một người liền biết trước được người đó sẽ hành động gì nhờ những tin tức tổng hợp được . Cái loại làm người ta khó đoán chính là thể loại trong đầu không nghĩ gì cả , hành động bộc phát không cần suy nghĩ , loại thứ hai là Băng Thần , đơn giản là thông minh hơn hắn ta .

Loại thứ nhất hắn ta đã gặp rồi nên cách đối phó là tùy cơ ứng biến bởi từ khi đối phương bắt đầu làm việc gì sẽ có một kế hoạch gì đó cực ngu ngốc và dễ đối phó . Còn kẻ thông minh hơn hắn sẽ có một kế hoạch chi tiết đến đáng sợ , tìm hiểu ra trong đó có vấn đề gì đã là một chuyện huống chi còn phải phá giải .

Môt hồi lâu sau Băng Thần mở miệng :

“Các ngươi có muốn khuấy động cái thế giới đã quá im ắng này hay không ?”

Lý Tam liếc Võ Hậu một cái rồi đáp :

“Ngài cần chúng ta làm gì thì chỉ cần nói là được , còn về phần Bán Thần Giới ta nghĩ đã đủ bùng cháy rồi , các gia tộc hoài nghi lẫn nhau xém có phải ai chứa chấp ngài hay không . Thậm chí những va chạm nhỏ đã bắt đầu , hiềm khích giữa các gia tộc vốn âm ỉ bao lâu nay đang được nhen nhóm .”

Băng Thần lắc đầu trong đầu hồi tưởng về những gì diễn ra trong quá khứ bật cười :

“Bùng cháy ? Một đám lửa nhỏ thôi , ta sẽ cho ngươi biết thế nào là bùng cháy thật sự .”

Nụ cười như ác ma của Băng Thần sẽ ám ảnh bọn họ mãi về sau , có muốn quên đi cũng không quên được , đặc biệt là sau những gì sẽ trải qua tiếp theo ...