Thú Tu Thành Thần

Chương 1456 : Thần Minh - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Đại thử thách hoàn thành từ bên ngoài khu rừng một luồng gió màu xanh cuốn lên không trung , tất cả mọi người nhanh chóng bước ra với vẻ mặt đầy bất ngờ , Hải Nam được nhiên sẽ là người có mặt sớm nhất . Sau đó có rất nhiều người bắt đầu tụ lại , mỗi lần Thanh Lâm có Thanh Phong hiện thế cũng là báo hiệu cho việc có người vượt qua Đại Thử Thách , đương nhiên cao tầng lẫn đệ tử của Thanh Lâm Thánh Sơn phải vui mừng rồi .

Người đợi ở bên ngoài Đại Thử Thách đông nghịt , người mới tới khi nhìn thấy Hải Nam vẫn đang cung kính đợi bên ngoài thì lập tức đoán được bên trong là ai , có điều không biết tại sao Thanh Phong lần này lớn quá mức . Một nam nhân muốn tiếp cận cánh cổng nhưng Hải Nam liếc một cái hắn ta đành lui trở về , nhạy bén như Hải Nam lập tức cảm giác có gì đó không ổn .

Thân là Thánh Chủ hắn ta đương nhiên biết được bí mật của Đại Thử Thách , nhìn trong khe nhỏ có viên ngọc tăng độ khó hắn ta liền trợn mắt trên người sát khí tỏa ra ghê gớm , nhưng rất nhanh chóng có một lão giả đứng ra chặn lại .

Hải Nam chỉ vào viên ngọc gằn giọng :

“Đại trưởng lão lên cho ta lời giải thích , tại sao nó lại ở đây .”

Đại trưởng lão biết con trai của mình đã gây ra họa lớn nhưng vẫn tỏ ra điềm tĩnh :

“ Chuyện này ta sẽ điều tra và báo cáo lại cho Thánh Chủ ngay khi có kết quả .”

Chuyện lớn như thế này nhưng hắn bắt buộc phải ra mặt bảo vệ con trai của mình , hắn chỉ có một đứa con nên không thể để bị giết được , bản thân hắn cũng có tu vi không thua Hải Nam bao nhiêu thế nên không cần phải sợ hãi .

Hải Nam vẻ mặt khinh bỉ :

“Sư phụ lần này đi ra khỏi Đại Thử Thách thì tu vi tối thiểu cũng phải Trấn Thiên Cảnh , Đại trưởng lão bao che cho hắn nổi sao ?”

Đại trưởng lão hừ một tiếng rồi nói :

“Không cần Thánh Thủ quan tâm .”

“Kẹt…..kẹt…...kẹt”

Cánh cổng mở ra , từ bên trong Phi Duyên với vẻ mặt đằng đằng sát khí bước ra , cả Thanh Lâm Thánh Sơn hân hoan bỗng nhiên im lặng , khí thế của Trấn Thiên Cảnh không phải bọn họ có thể chịu đựng được .

Nàng ta sau đó nhìn thẳng tới thanh niên kia gằn giọng :

“Mã Hậu nhanh ra chịu chết .”

Thanh niên kia run như cầy sấy , chân không còn đứng vững được nữa , Đại trưởng lão nhanh chóng ra mặt :

“Ta dạy con không nghiêm xin Thái Thượng trưởng lão tha thứ , con tại nguyên do tại sao hắn làm như thế ta nhất định sẽ báo lại , đồng thời tiến hành nghiêm trị . Hôm nay là ngày vui của Thánh Sơn mong ngài rộng lượng tha thứ , ta đảm bảo chuyện như thế này không bao giờ xảy ra nữa .”

Phi Duyên hừ một tiếng rồi nói :

“Muốn ta tha mạng cho hắn cũng được .”

Đại trưởng lão vội vàng chắp tay :

“Đạ tạ Thái Thượng trưởng lão .”

Phi Duyên cười lạnh :

“Đổi lại cho cái mạng của hắn thì toàn bộ Mã gia sẽ bị phế bỏ tu vi trục xuất thánh cảnh vĩnh viễn không thu nhận . Đại trưởng lão là tộc trưởng của Mã gia có quyền gạch tên gia tộc khỏi Thánh Bia , ta cho ngươi ba khắc để suy nghĩ , sau ba khắc không đưa ra câu trả lời ta lấy mạng Mã Hậu .”

Toàn thể đệ tử của Thanh Lâm Thánh Sơn đều trợn tròn mắt không hiểu chuyện gì xảy ra , họ không hiểu Đại sư huynh làm ra cái gì mà khiến cho Thái Thượng trưởng lão và Thánh Chủ tức giận như thế .

Đại trưởng lão quỳ xuống mặt đất dập đầu :

“Thái Thượng trưởng lão xin khai ân , Mã gia bao đời công tích , ngài không thể đối xử với chúng ta như thế được .”

Phi Duyên vẫn lạnh lùng :

“Còn hai khắc .”

Toàn bộ đệ tử của Mã gia hiện tại run như cầy sấy , bọn họ biết dù cho Mã Hậu có chết thì tương lai họ cũng sẽ không có một ngày được yên ổn , bỗng nhiên từ phong quang vạn trượng rớt xuống đáy cốc . Mà những tộc khác thì tỏ ra thờ ơ , bọn họ không dám chọc giận một người vừa tấn thăng Trấn Thiên Cảnh như Phi Duyên , tất cả bọn họ cùng lên cũng không đủ để nàng giết .

Một lát sau giọng nói lạnh lùng của Phi Duyên lại vang lên :

“Còn một khắc .”

Lúc này gần như điên cuồng Mã Hậu gào lên :

“Không phải ý của ta , là Hoài Vương xúi giục ta mưu hai Thái Thượng trưởng lão , hắn ta nói nếu ngài chết thì sớm muộn gì chức Thánh Chủ cũng sẽ về tay của cha ta . Hoài gia chủ cam đoan rằng sẽ không tranh với Mã gia chúng ta , ta đây bị hắn mê hoặc xin Thái Thượng trưởng lão tha mạng .”

Phi Duyên vung kiếm chém thẳng về phía Hoài gia chủ Hoài Vương nhưng công kích bị chặn đứng trên không trung , năm người xuất hiện từ trong hư không đứng đối diện nhìn chằm chằm vào nàng . Rõ ràng là người của Bán Thần Giới , nhìn quần áo liền dễ dàng nhận ra đây là Tôn gia , còn bọn họ tại sao có mặt ở Thanh Lâm Thánh Sơn thì không ai biết được rồi .

Một người khẽ giọng nói :

“Thái Thượng Phi Duyên nên dừng tay , chúng ta không muốn dùng vũ lực .”

Đột nhiên Phi Duyên nở nụ cười cổ quái , từ trên người nàng một luồng khói xanh bốc lên , luồng khí thế không thể ngăn cản khiến năm người kia bị khóa cứng trên không trung . Khói xanh dần huyễn hóa ra một lão giả và không ai khác chính là Thanh Lâm lão tổ , người này ngày ngày Thanh Lâm Thánh Cảnh đệ tử đều cúng bái nên ngay lập tức nhận ra .

Thanh Lâm lão tổ hừ một tiếng :

“Bản Tôn trước khi phi thăng Thần giới tạo dựng ra Thanh Lâm Thánh Sơn mà cũng có người dám nhúng chàm , các ngươi có phải chán sống rồi hay không ?”

Bốn trong số năm người ngay sau đó hóa thành bọt máu rất nhanh chẳng còn dấu tích gì cả , người còn lại cả người thấm đẫm máu tươi nhìn là biết khó sống rồi , người này dường như không dám tin vào mắt mình . Bất cứ ai trong trường hợp này đều sẽ giống hắn , bỗng nhiên gặp phải Thần Minh giáng thế , rõ ràng đã Trấn Thiên Ngũ Trọng lại giống như con cá nằm trên thớt , người ta khẽ hừ một tiếng bọn họ liền hồn phi phách tán .

Thanh Lâm lão tổ lạnh giọng :

“Cút về Bán Thần Giới truyền lời , Bán Thần Giới thì Chúng Thần không đụng tới được nhưng chỉ cần người của các ngươi dám bước xuống đây một bước chúng ta liền giết chết bất luận tội .”

Hắn ngừng một chút rồi khẽ giọng :

“Thái Thượng Phi Duyên .”

Phi Duyên vội vàng quỳ xuống :

“Đệ tử nghe lệnh .”

Thanh Lâm lão tổ từ trong khói xanh lấy ra một thanh kiếm rồi nói :

“Thanh Phong Kiếm trước kia theo Bản Tôn phi thăng Thần Giới nhưng hiện tại ta truyền lại cho ngươi , nó có thể áp chết bất cứ phàm nhân nào , ngươi có thể dùng nó trấn áp hết toàn bộ những kẻ muốn nhúng chàm Thánh Sơn . Còn những kẻ phản bội môn hộ ngươi cũng phải thanh lý hết , ta không tha thứ bất cứ ai , Mã gia , Hoài gia , Lâm gia , Toàn gia , Thanh gia , Tiền gia toàn bộ gạch tên khỏi Thánh Bia .”

Những người kia giật cả mình , chuyện bọn họ liên kết với người của Bán Thần Giới rõ ràng không ai biết nhưng lại không qua mắt được Thần Linh . Tất cả bọn họ quỳ xuống xin tha mạng nhưng trên Thánh Bia tên của bọn họ cùng những người trong gia tộc dần mờ đi , lực lượng hùng mạnh cũng dần dần bị thu trở lại .

Thanh Lâm lão tổ nhìn kẻ duy nhất còn sống sót của Tôn gia cười khinh bỉ :

“Phàm nhân cũng dám khiêu khích Thần Minh , về báo cho những kẻ kia , vị Thần của chúng ta đang rất phẫn nộ , ngài ấy tạo ra được Bán Thần Giới thì cũng có thể hủy diệt nó . Thần Thánh là bất diệt , các ngươi có thành công ngăn cản ngài ấy một lần thì sẽ có lần hai lần ba , sớm muộn gì các ngươi cũng phải gánh chịu hậu quả thích đáng .”

Dứt lời thì khói xanh bay vút lên trời cao , một vòng xoáy hiện ra , từ bên dưới ngước lên có thể nhìn thấy không ít Thần Minh lơ lửng trên không trung nhìn xuống dưới . Trong đó dễ nhận ra vài người như lão tổ Quỷ Điện và Đại Minh Hoàng Đế , Hắc gia lão tổ bốn người xưa kia tạo ra thời thịnh vượng của Võ Đạo .

Vong xoáy khép lại uy áp không thể chống đỡ kia cũng biến mất , Phi Duyên cầm lấy Thanh Phong Kiếm chỉ thẳng người kia gằn giọng :

“Cút khỏi Thánh Sơn .”

Người kia bừng tỉnh sau đó ngay lập tức biến mất tại chỗ , Phi Duyên đứng ngay trước mắt Đại trưởng lão vung kiếm . Một cái đầu lâu bay lên không trung :

“Mã gia , Hoài gia , Lâm gia , Toàn gia , Thanh gia , Tiền gia phạm tội phản bội tông môn tất cả thành viên gia tộc lãnh án tử , các gia tộc còn lại cùng với Bản Tọa thanh lý môn hộ .”

Lập tức một trận đồ sát diễn ra , làm sao có người dám chống lại Thần Minh , tất cả quỳ xuống đất giống như phạm nhân chờ chém đầu . Thần Minh hiện , loạn thế ra , Thượng cấp vi diện chính thức phản kháng lại Bán Thần Giới ...