Thú Tu Thành Thần

Chương 1447 : Sơ Sót - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Nhìn đôi gò bồng với hai chấm hồng lên xuống liên tục trước mặt mình Băng Thần ngậm đũa nuốt nước bọt một cái . Tuy không làm gì nhưng không ai cấm hắn ta nhìn cả , huống chi đây là nàng tự show hàng chứ không phải hắn ta rắp tâm gì cả . Cô nàng ở với mấy người nữ nhân kia một thời gian bản thân ăn mặc liền thoải mái hẳn .

“Cộc...cộc….cộc”

Đến giữa trưa tiếng gõ cửa vang lên , đã không chờ được Phi Duyên muốn ra mở cửa ngay lập tức nhưng Băng Thần như cơn gió lao tới chắn trước mặt nàng . Nàng bước sang trái thì hắn cũng bước sang trái , chuyển sang phải thì Băng Thần cũng nhanh chóng di chuyển cùng nàng .

Phi Duyên đang lo lắng cho nhà của mình đương nhiên tỏ ra không vui chút nào :

“Ngươi làm gì thế ?”

Băng Thần ngoái nhìn ra cửa :

“Tiểu nhị là nam nhân .”

Nàng nhíu mày :

“Thì ?”

Băng Thần nhìn xuống phía dưới , nàng ta cũng nhìn theo sau đó nhanh như một cơn gió biến mất ngay tức khắc . Lúc xuất hiện trở lại thì trên người đồ đạc đã vô cùng kín công cao tường , không biết còn tưởng nàng bị lạnh , còn nàng ta thì chỉ biết trách người đi mua đồ lựa đồ không tốt .

Thực ra chuyện xấu hổ này cũng xuất phát từ việc phải che giấu vị trí của Thiên Long Bang mà ra cả . Đã muốn che giấu thì đương nhiên phải làm cho kín kẽ nhất có thể , người được cử ra bên ngoài tu vi phải thấp để dễ bị nhìn thấu , loại người như thế mới tránh được nghi ngờ .

Tiếp sau đó thì muốn mua phải chọn chỗ tương đối kín đáo , mà “những chỗ kín đáo “ làm sao lại bán những món quần áo bình thường . Đồ thường đã khá mát rồi nhưng đồ ngủ thì vô cùng mát mẻ , nàng ở trong tư gia của Băng Thần nên cũng không có quá nhiều lo lắng .

Bản thân Băng Thần cũng bù đầu với công việc nên chẳng mấy khi ghé về nhà , những người khác mặc sao nàng cũng mặc vậy nên không ngại ngùng gì . Chỉ là ra ngoài nàng quên mất chuẩn bị trước đồ khác , lại không thể mặc đồ chiến đấu để nghỉ ngơi được .

Trước kia thì nàng cũng rất ít khi nghỉ ngơi nhưng khi đến Thiên Long Bang thì phát hiện tu luyện cao nhưng mọi người vẫn cơm ăn ba bữa . Nếu không có chuyện gì phải làm thì cũng mười giờ tối tắt đèn đi ngủ giống y hệt một phàm nhân , nàng lại sống gần mấy người rỗi việc nhất là Tiếu Hoan Hỷ và Tô Anh nên nhanh chóng bị cuốn theo .

Sáng sớm ăn cơm xong vào Thiên Đạo săn boss , trưa ra ăn cơm sau đó thích thì vào Thiên Đạo không thì khỏi vào cũng chẳng sao . Tối ăn cơm xong mỗi người một kiểu , nhưng một người chẳng quá quan trọng thăng cấp trong Thiên Đạo thì chọn đi ngủ là điều tất yếu .

Nàng hừ một tiếng rồi nói :

“Đợi xong việc ta sẽ tính sổ với ngươi .”

Băng Thần đi ra mở cửa cho tiểu nhị vào , người này vừa vào lập tức thông báo thông tin luôn :

“Thanh Lâm Thánh Sơn và Quỷ Điện chỉ là chuyển tới tinh cầu khác thôi , hình như là Thượng Nhân nhúng tay vào để di chuyển . Mục đích phía sau thì các đệ tử của hai thế lực đều không rõ ràng , nhưng nói chung thì tất cả đều bình an vô sự .”

Phi Duyên thở phào một hơi Tiểu Nhị kia ánh mắt có chút biến đổi , Băng Thần hơi cười rồi nói :

“Lão bà của ta xuất thân Thanh Lâm Thánh Sơn , sau khi lấy nhau liền chu du khắp nơi , không nghĩ tới từ ngươi thấy được cảnh tượng hãi hùng kia . Lần này ngươi đã làm rất tốt , tiền thưởng trong giới chỉ , ngươi mau chóng đi chuẩn bị đồ ăn sáng cho chúng ta .”

Tiểu nhị cười nói :

“Công tử thật giỏi , nữ nhân của Thanh Lâm Thánh Sơn rất khó lấy được .”

Phi Duyên đột nhiên chen ngang hỏi :

“Ngươi có biết Thanh Lâm Thánh Sơn chuyển tới đâu không ?”

Người này khi biết Phi Duyên từng là người của Thanh Lâm Thánh Sơn thì tỏ ra tôn kính vô cùng :

“Thưa phu nhân , theo ta được biệt thì Thanh Lâm Thánh Sơn đã được chuyển tới một tinh cầu xa lạ , nghe đâu gọi là Thiên Hoàng Tinh thì phải . Nếu phu nhân muốn tới đó thì đi tới Thanh Lâm Thánh Thành rồi đi truyền tống đi là được , tuy nhiên muốn đi sẽ không dễ , nhưng nếu là người của Thanh Lâm Thánh Sơn chắc không có vấn đề .”

Phi Duyên ngồi cạnh Băng Thần sốt ruột :

“Ăn xong chúng ta đi luôn .”

Băng Thần nắm lấy tay nàng khẽ giọng :

“Phu nhân yên tâm , nếu nàng muốn tới đó thì chúng ta tạm dừng kế hoạch lại vậy , dù sao đó cũng là nơi nuôi dạy nàng một thời gian dài . Tranh thủ dịp này chúng ta thăm luôn sư phụ của nàng , nếu không có ngài ấy rộng lượng thì sao ta lấy được nàng .”

Tiểu nhị biết điều tự động lui ra ngoài , đợi hắn hoàn toàn ra khỏi phòng , trận pháp cách âm được kích hoạt thì Băng Thần mới lên tiếng khiển trách :

“Ngươi làm chủ của một thế lực lớn nhưng lại không biết cách giữ cho cảm xúc của mình tĩnh lặng hay sao . Tiểu nhị kia tuy chỉ là một người bình thường nhưng làm công việc buôn bán tin tức ai không nhạy bén , để hắn ta liên tưởng tới thì phiền phức sẽ tới cửa đấy .”

Phi Duyên phản bác :

“Nhà của ta gặp chuyện đương nhiên ta phải lo lắng rồi , nhưng nói gì thì vẫn là ta sai , lần sau ta nhất định sẽ chú ý hơn nữa .”

Băng Thần thở dài lắc đầu nói :

“Ta hy vọng không có lần sau , bây giờ lỡ diễn rồi thì diễn cho đạt mới được , ngươi chút nữa cứ tỏ ra lo lắng ngồi một chỗ là được . Ăn cơm xong chúng ta ngay lập tức rời khỏi đây , càng ở lâu thì khả năng lộ tẩy của chúng ta càng lớn .”

Tiểu nhị mang đồ ăn lên thì lại quan sát Phi Duyên lần nữa , chẳng biết tại sao hắn ta có linh cảm mình bỏ qua một cái gì đó . Sự nhạy bén giúp hắn làm cầu nối thông tin biết bao nhiêu năm phát huy tối đa , chỉ là hai người này thì có gì bất bình thường cơ chứ , có khi lạ nhất lại chính là sự hào phóng của Băng Thần .

Ăn cơm xong thì hai người trả phòng sau đó lập tức xuất phát hướng về Thanh Lâm Thánh Thành phương hướng thẳng tiến . Người tiểu nhị kia cứ thế nhìn theo mãi đến tận những giây cuối cùng vẫn không nghĩ ra mình quên mất cái gì , tất cả mọi thứ cứ ngờ ngợ trong đầu .

Tận hai ngày sau khi hắn ta từ chức chuyển sang toàn thành khác trong đầu vẫn liên tục suy nghĩ . Bỗng nhiên hắn ta cớ ra một chuyện , cổ của chiếc áo hôm đó Phi Duyên mặc có biểu tượng rất khác thường , con trai hắn đang tu hành tại Thanh Lâm Thánh Cảnh ngoại môn có từng cho hắn coi qua .

Chuyện đã quá lâu cũng quá nhỏ nhặt nên hắn quên mất , nhưng hiện tại hắn ta đã nhớ lại lập tức lật sách ra để kiểm tra . Sau khi kiểm tra xong thì ngay lập tức hắn ta nghĩ đến chuyện bán đi thông tin này để kiếm lấy một khoản tiền nho nhỏ .

Nhưng ngay lúc này mồ hôi trên áo chảy ròng ròng khiến cho hắn ta ướt đẫm từ đầu tới chân . Thật khó khăn để bình tĩnh lại , hắn kiểm tra nơi phát ra luồng sức mạnh khiến hắn ta sợ hãi thì phát hiện ra chính là cái giới chỉ hôm trước Băng Thần đưa cho hắn ta .

Nuột một ngụm nước bọt hắn ta kiểm tra bên trong thì có một mẩu giấy do Băng Thần để lại , trong đó có ghi rất rõ ràng một số chuyện . Đầu tiên thông tin này nếu được tiết lộ ra thì hắn ta chắc chắn không sống được tới ngày thứ hai bởi ngoài Băng Thần thì Đạm Đài gia cũng sẽ truy sát hắn .

Cựu gia chủ tang lễ chưa xong mà tin này tới thì người xui xẻo chắc chắn là người đưa tin , thậm chí nếu đối phương tàn nhẫn thì có thể giết chết cả đưa tin . Lý do thì bởi họ dù biết cũng đâu có làm gì được Phi Duyên , như thế chọn cách để không ai biết không phải hay hơn sao .

Đang trong quá trình tranh quyền đoạt vị như thế này thì chỉ cần Phi Duyên không gây khó khăn thì họ chắc chắn sẽ mặc kệ . Thậm chí có thể nói là họ còn ước gì mình được như thế , không ai muốn thấy một cái biến số đột ngột xuất hiện phá đi kế hoạch của mình cả .

Nhưng người này không nghĩ tới được Băng Thần có thể tính tới rằng hắn ta sẽ đoán ra chuyện này ...