Thú Tu Thành Thần

Chương 1444 : Hiểm Cảnh - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Tiếu Hoan Hỷ suy nghĩ một chút rồi nói :

"Ta còn có một cách để thử nghiệm xem chuyện này có phải sự thực hay không ?"

Nàng nhắm mắt lại dùng Ngọc Nữ Tâm Kinh kêu gọi :

" Tử Vi ?"

Ngay lúc đó thì chưa có gì cả nhưng năm phút sau một âm thanh vang lên :

" Tiếu tỷ tỷ ?"

Thấy có hồi âm của Vương Tử Vi nàng ta liền biết hóa ra tất cả đều là thực , theo bản năng nàng nhìn về phía Băng Thần gật đầu . Băng Thần thấy nàng xác định được cũng không khỏi âu lo kể cả thanh niên kia cũng vô cùng lo lắng .

Tiếu Hoàn Hỷ tiếp tục nhận được kêu gọi từ Vương Tử Vi :

" Tiếu tỷ đang ở đâu , tại sao ta nghe được âm thanh của tỷ , còn Băng Thần ngài ấy đang ở đâu vậy ."

Nhìn về phía Băng Thần nàng ta khẽ giọng đáp :

" Băng Thần hiện tại đang làm nhiệm vụ khó có thể nhanh chóng quay lại nhưng có hy vọng , muội muội chịu khó một thời gian . "

Vương Tử Vi trong giọng nói lộ rõ vẻ vui mừng :

" Thế thì tốt quá , Tiếu tỷ nói lại cho Băng Thần công tử là mẹ con chúng ta chờ ngài ấy ."

Tiếu Hoan Hỷ ngạc nhiên một chút sau đó đoán được có liên quan tới Vô Hạn Giới Chỉ , cô bé kia trúng độc đắc rồi . Băng Thần chắc có nằm mơ cũng không nghĩ tới tất cả là thật , nếu không hắn đã không phóng túng như thế rồi .

Tiếu Hoan Hỷ khẽ giọng nói với Băng Thần :

" Vương Tử Vi có thai rồi , ngươi có muốn nói gì không ?"

Từ ngạc nhiên chuyển sang trầm tư , một hồi lâu sau Băng Thần khẽ giọng nói :

" Nói với nàng ấy hiện tại ta không thể đi tới đó được nhưng trong vòng trăm năm ta nhất định quay trở lại . Hỏi xem nàng ấy cần thuốc an thai không , ta sẽ sắp xếp người chuyển tới , tài nguyên cùng những thứ khác cũng sẽ không cần lo lắng , chỉ cần nói là được ."

Tiếu Hoan Hỷ nhanh chóng nói lại :

" Trong vòng trăm năm nữa hắn sẽ quay lại tìm ngươi , hắn còn hỏi ngươi có cần gì không để hắn cho người chuyển tới . "

Vương Tử Vi cực kỳ vui mừng , nàng cuối cùng cũng nhận được một cái hứa hẹn từ Băng Thần . Điều này chứng tỏ đây không phải trả nam chuyên chơi xong rồi không nhận nợ , lần này nàng gặp may mắn thật rồi .

Nàng sau đó đáp lại :

" Công tử cho thứ gì thì ta lấy thứ ấy , chỉ cần ngài ấy sẽ tới tìm ta là được , đừng nói trăm năm , ngàn năm ta cũng chờ được ."

Khi được truyền lời thì Băng Thần hơi suy nghĩ một chút rồi nói :

" Nàng ấy nói thế nhưng ta phải thể hiện ra sự tồn tại của mình , ít nhất phải để nàng yên tâm mang thai . Dù sao cũng là thời kỳ đầu nên cần hết sức cẩn thận , xảy ra chuyện thì khó giúp được gì nhiều ."

Tiếu Hoan Hỷ tạm biệt sau đó Vương Tử Vi liên vui vẻ chạy ra bên ngoài chứ không còn rầu rĩ như mấy ngày trước . Vương Hạo nhận được tin liền xông tới to giọng :

" Đang mang thai thì đừng chạy nhảy , nhỡ không mấy động thai ảnh hưởng tới cháu ngoại của ta thì phải làm sao ?"

Vương Tử Vi cười thật tươi nói :

" Tiếu tỷ nói Băng Thần công tử hứa rằng trong vòng trăm năm sẽ quay lại đây để thăm ta . Ngài ấy có vẻ rất vui khi biết ta mang cốt nhục của ngài ấy , ta nằm trong nhà hai ngày liền cảm thấy phiền muốn chết nên đi ra ngoài cho tiểu bảo bối hít thở không khí trong lành ."

Vương Hạo cũng vui mừng không kém :

" Tốt , tốt lắm ."

Đã hai tuần kể từ khi Tiếu Hoan Hỷ liên lạc , ban đầu nàng muốn ở trong nhà dưỡng thai nhưng nghe nói mang thai con của Băng Thần thì rất lâu mới có thể sinh . Cuối cùng không chịu được nàng liền đi ra ngoài để giải tỏa tâm trạng , nàng muốn chia sẻ niềm vui này với người khác .

Trăm năm nghe có vẻ dài nhưng với yêu thú có thể sống đến vài tỷ năm như Thôn Thiên Dạ Lang lại chẳng đáng là bao . Thậm chí ngàn năm cũng chỉ là một khoảng thời gian đủ để bế quan một lần thôi .

Bỗng từ bên ngoài có người tới thông báo :

" Thưa tộc trưởng , bên ngoài có năm người tìm tới nói là nhận nhiệm vụ từ Băng Thần công tử. Họ muốn gặp mặt ngài và tiểu thư , không biết có nên cho họ vào hay không ? "

Vương Hạo vội vàng :

" Nhanh mời họ vào , ta sẽ tự mình tiếp đón bọn họ ."

Lúc người tới thì Vương Hạo hơi bất ngờ khi họ còn dắt theo một người nữa , kẻ này chính là Động Hoàng . Một trong bốn người mạnh nhất thượng cấp vi diện , hắn ta xếp ngang hàng với Bạch Hoả Vương .

Không nghĩ tới bá chủ một phương lại bị xích lại lôi đi như một con chó chết , năm người kia thấy hai cha con bọn họ thì hơi cúi đầu làm lễ . Dù sao trong công hội họ cũng chào hỏi với mấy vị phu nhân như vậy , Vương Tử Vi đương nhiên không ngoại lệ .

Vương Hạo niềm nở :

" Mời các vị vào trong chúng ta nói chuyện ."

Nam Cũng Cảnh cười nói :

" Chúng ta chỉ phụng mệnh của Băng Thần công tử để làm việc , giao xong đồ vật thì chúng ta sẽ rời đi ngay . "

Lấy ra hai cái giới chỉ đưa ra , Nam Cung Cảnh lần lượt đưa ra rồi nói :

" Cái giới chỉ giao cho tộc trưởng có thể trong thời gian ngắn tăng mạnh thực lực của Thôn Thiên Dạ Lang tộc . Cái còn lại giao cho phu nhân đet ngài chăm sóc bản thân và cốt nhục của công tử nhà ta ."

Nam Cung Cảnh rút kiếm đâm chết Động Hoàng, sau đó cả năm người dần dần biến mất như chưa từng tồn tại . Băng Thần coi như đã thành công chuyển những thứ mình cần chuyển rồi .

Nam Cung Cảnh sau khi báo cáo xong thì Phi Duyên xuất hiện :

" Chúng ta xuất phát sớm một chút để ngươi quen thuộc với hoàn cảnh của Thành Lâm Thánh Sơn . Dù sao tu vi cũng phải đạt Viễn Cổ cửu trọng mới có thể đi vào đó một cách thuận lợi nhất ."

Băng Thần đương nhiên đồng ý , dù sao tu vi của hắn cũng đã là Viễn Cổ Cảnh , tiếp tục ở lại chính là trái với Thiên Đạo. Lần này hắn ta rời đi không gây ra quá nhiều náo được , cũng chỉ có mấy cái nữ nhân của hắn ta ra tiễn thôi

Truyền tống trận trước đó đã được Băng Thần chuyển xuống dưới lòng đất , hai người bọn họ xuất hiện không gây ra bất cứ động tĩnh nào . Chỉ là hai người bọn họ cảm thấy phía bên trên có động tĩnh khác thường , không gian và thời gian ở đây quá khác thường .

Chưa kể ở bên trên họ cảm thấy được có người , đồng thời cũng cảm nhận được tử khí nặng nề khiến người ta rùng mình . Có thể khiến hai người rùng mình chắc hẳn bên trên phải vô cùng khủng khiếp .

Bọn họ hiện tại làm bất cứ cái gì cũng sẽ bị đối phương phát hiện nhanh chóng , với cảm giác thật tốt thì Băng Thần biết được đối phương nguy hiểm cỡ nào . Nếu đoán không sai thì đây ắt hẳn là một tà từ có tu vì Chấn Thiên Cảnh đỉnh phong .

Băng Thần đã Viễn Cổ nhị trọng nhưng vẫn có cảm giác bị uy hiếp tính mạng , không thể nào là một Chấn Thiên Cảnh bình thường được .

Phi Duyên cả người bắt đầu toát mồ hôi , nàng nhìn Băng Thần sốt ruột hỏi :

" Chúng ta phải làm sao bây giờ ? Hay là quay trở lại Thiên Long Tinh ."

Băng Thần lắc đầu thẳng thắn :

" Ta bố trí đại trận để khi chúng ta quay lại nơi đây sẽ che mắt được hết thảy mọi người mới thoát được một kiếp . Thậm chí hiện tại hai chúng ta chưa bị phát hiện cũng nhờ dư âm của nó .

Nếu lần nữa khởi động trận pháp sẽ bị người ở trên kia phát hiện ngay tức thì , hai chúng ta không ai có thể chạy thoát . Điều tốt nhất có thể làm hiện nay là hai chúng ta bình tĩnh suy nghĩ cách để sống sót sau khi dư âm của đại trận mất đi tác dụng ."

Cả hai đều thuộc dạng từng trải thế nên nhanh chóng bình tĩnh và nghĩ phương pháp , một người gặp loại chuyện này quá nhiều như Băng Thần rất nhanh nhạy . Hắn ta bình tĩnh cảm nhận xung quanh một chút rồi nói :

“Ta có một cách có thể giúp chúng nhưng vô cùng mạo hiểm , ngươi có muốn mạo hiểm hay không ?”

Phi Duyên nhìn hắn ta rồi hỏi :

“Tình thế hiện tại đã đủ nguy hiểm rồi , còn có cái gì nguy hiểm hơn được nữa cơ chứ , ngươi cứ nói đi chúng ta làm thôi .”

Băng Thần nể phục sự dũng cảm của nàng ...