Thú Tu Thành Thần

Chương 1429 : Quyết Không Buông Tay - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

“Nhiệm vụ này có vẻ đơn giản , ta nghĩ chúng ta cần phải quan tâm tới những tổ đợi khác thì hơn .”

Nhìn bản đồ một hồi thì Cẩm Nhàn lên tiếng .

“Thực ta chuyện bàn chiến thuật hoàn toàn dư thừa , đã có boss do Thượng Thần Chi Tâm đưa ra thì với kinh nghiệm của ta phải khó hơn cả vòng hai cấp độ địa ngục . Vượt qua được nó thì thắng những tổ đội khác sẽ dễ dàng thôi .”

Băng Thần chưa hiểu rõ Thượng Thần Chi Tâm nhưng Cẩm Nhàn là người đã trải qua vô số bí cảnh của Thượng Thần Chi Giới . Muốn thành công vượt qua thì chỉ cần thắng được thử thách mà Thượng Thần Chi Tâm đặt ra là được rồi .

Nàng cân đếm thử thách cấp độ Địa ngục của vòng hai thì thấy quá khó rồi , Quỷ Sát Âm Thi và Tam Nhãn Hắc Thố , Quỷ Thụ có thứ nào tầm thường . Vòng ba thì con boss sẽ kinh khủng gấp mười lần không chừng , thắng vòng hai thôi bọn họ đã vô cùng vất vả rồi .

Băng Thần và nàng lực chiến đều thuộc dạng khủng khiếp mới có thể vượt qua , đổi lại thì dù có thực sự tới từ Thượng Thần Chi Giới thì sống sót cũng khó chứ nói gì đến vượt qua . Thế nên nàng mới có suy nghĩ như thế , tất cả đều dựa vào kinh nghiệm của nàng tích lũy được từ trước đưa ra kết luận .

“Nhìn vào cứ điểm đi thì mọi người liền sẽ hiểu , bốn điểm đồng đều , boss thì không thể đoán trước được thứ sẽ xuất hiện là gì . Chưa kể địa hình khu vực chính giữa đơn giản đến mức buồn cười , chiến thuật cái quái gì cơ chứ , hơi có ánh mắt là nhìn ra điểm kỳ lạ .”

Băng Thần liên lạc với hệ thống trò chơi .

“Giả dụ tất cả các tổ đội đều không thể vượt qua được boss giữ cửa thì sẽ thế nào ?”

“Tổ đội nào sống sót lâu nhất sẽ trở thành người chiến thắng chung cuộc .”

Lời đáp lạnh lùng của hệ thống khiến cho Băng Thần cả người đều sững sờ , có vẻ như những thứ nàng ta nói đều là thật .

“Đi ngủ , thế này còn họp gì nữa , điều chỉnh lại tâm tình cho thật ổn định , đặc biệt là Lệ Nhã . Ta thấy ngươi sau trận chiến vừa rồi tinh thần có vẻ xuống dốc trầm trọng ."

"Ta chỉ không nghĩ tới trên đời sẽ tồn tại những thứ khủng khiếp hơn cả ma tướng . Quỷ Sát Âm Thi so với bọn chúng thì đã vượt xa , rồi còn cả Tam Nhãn Hắc Thố cũng quá kinh khủng ."

Nghe được tâm sự của nàng Băng Thần nhẹ nhàng khuyên bảo .

" Khủng khiếp như thế còn hơn cả Ma Đế , nói thật ta thà đánh một trận với Ma Đế còn hơn đánh với con thỏ kia . Lần trước không phải ta có lợi thế là người chơi thì khó thắng ."

"Ngươi còn thấy khó khăn thì liệu ta có làm được gì , tới Thượng Thần Chi Giới liệu có sinh tồn nổi không . Đã chết một lần ta không muốn chết thêm lần nữa ."

Cẩm Nhàn ngồi bên nghe được phàn nàn .

" Không thể từ bỏ thì đừng nói ra những lời như thế , đợi đi lên Thượng Thần Chi Giới ta bảo kê ngươi . Ở đây ta có vẻ không tiếng tăm nhưng tại đó ta ho một cái cũng đầy người phải sợ ."

Băng Thần nhớ về những gì đã giao kèo với nàng ở Tân Sinh , tất cả mọi thứ đến hiện tại cứ giống như một giấc mộng vậy. Chớp mắt một cái đã đi đến bước này rồi , may mắn là hắn ta được vô số người trợ giúp .

Nếu không có bọn họ thì rất có thể hiện tại có thể hắn ta đã xanh cỏ rồi , mỗi người đều như một chìa khóa để hắn mở ra một cánh cửa . Thiếu đi bất cứ ai thì hắn đều có thể ngã xuống , con đường đầy chông gai lúc nào cũng có thể đứt gãy .

Mười kiếp sống tưởng như vô nghĩa nhưng hóa ra lại giống như bước chạy đà .

Một bước

Hai bước

Ba bước

Vô số khó khăn , vô số thử thách mang cho hắn một hành trang đủ lớn để không e ngại thử thách .

Hắn có nhưng nàng thì không , thứ nàng có chỉ là chút kinh nghiệm ít ỏi đến mức đáng thương . Để đến khi đụng phải những thứ vượt ngoài tưởng tượng thì nàng trở nên yếu đuối .

Phát hiện ra được bản thân còn một thiếu sót khiến Băng Thần nghĩ ngợi đến ngẩn ngơ . Thiên Lệ Nhã đã như thế thì những người khác thì còn đến mức nào , nàng kinh nghiệm dù ít nhưng cũng trải qua chiến trường .

Thiên Ý vẫn chỉ là cô gái hơn hai mươi tuổi chưa thực sự trải qua sinh tử chiến . Nhạc Thanh Thanh thiên phú yếu lại còn sinh ra trong thời bình .

Kể cả Đế Thiên Lan cũng chưa từng đụng phải những thứ khủng khiếp như Quỷ Sát Âm Thi và Tam Nhãn Hắc Thố . Lần này trải qua sự kiện chắc các nàng đều gặp , đặc biệt với tính tình của nàng thì sẽ chọn cấp địa ngục .

Nàng không có mặt trong 100 đội mạnh nhất chứng tỏ nàng đã thất bại , không biết hiện tại nàng có ổn không hay vẫn đang khủng hoảng .

" Ngươi sao thế Băng Thần ?"

Thiên Lệ Nhã khẽ gọi hắn ta , đang nói chuyện hắn đột nhiên ngẩn người làm nàng lọ lắng . Băng Thần hồi phục tinh thần sau đó nắm lấy tay nàng .

" Yên tâm đi , ai muốn tổn thương ngươi phải bước qua xác của ta . Thế nên đừng sợ , cũng đừng lo lắng ."

" Ta không sao , chỉ cần ngươi nói ta sẽ tin ."

Nàng trong lòng không khỏi vui vẻ những suy nghĩ tiêu cực tan biến . Được ở bên hắn thì dù kết cục có như thế nào nàng cũng mãn nguyện .

Đã có thể vì Băng Thần mà chết đi một lần , lần này thì cùng lắm là chết thôi có cái gì phải sợ hãi cơ chứ .

Cẩm Nhàn lặng lẽ rời đi để lại không gian riêng cho hai người , nàng cũng muốn xây dựng địa vị của mình trong Băng gia . Nếu không có Bạch Mẫu Đơn thì chắc nàng chỉ cần dùng tư lịch của mình là dư sức áp đảo .

Hiện tại thì nàng không được tự tin cho lắm , nhưng vì Băng Thần nên không có chuyện nàng từ bỏ . Con đường khác sẽ khó đi nhưng học theo Tiếu Hoan Hỷ cũng được , tùy nhiên đôi khi phải hy sinh ít nhiều .

Băng Thần nhìn đã ngủ say Thiên Lệ Nhã thì dời bước , nàng có vẻ quá mệt mỏi rồi . Cảm giác được Cẩm Nhàn đang ở nóc nhà thì hắn ta mò lên , nàng ăn mặc đơn sơ nhìn về phía ánh trăng dịu mát .

” Nàng không tính nghỉ ngơi hay sao ? "

"Mấy cái thứ đó đối với ta chẳng có gì bất ngờ cả , huynh lại ôm ta đi ."

Nàng ngoảnh mặt lại nhìn hắn bằng ánh mắt đầy dịu dàng , nó khác hẳn với vẻ sắc sảo mọi khi của nàng . Băng Thần cảm giác cô bé ngày xưa mình từng chế chở đã quay trở lại .

Ngồi ngay phía sau kéo nàng ôm vào lòng như những ngày xưa cũ . Cả hai cảm nhận lấy hơi ấm của nhau , màn đêm tràn đầy cái lạnh bỗng hóa thành hư ảo .

" Ta nhiều lúc cảm giác ghen tị với mấy cô gái kia và với chính ta ở kiếp trước ?"

"Giỏi giang , mạnh mẽ , đầy kinh nghiệm , người khác ai cũng mơ ước giống như nàng hiện tại ."

Băng Thần thực sự không hiểu được tâm sự của nàng ấy .

" Cái gì cũng biết , mọi thứ đều giỏi , không sợ cái gì nghe có vẻ rất tốt . Nhưng ta không thể giống Thiên Lệ Nhã được huynh an ủi . Càng không thể ngồi trong lòng huynh kể lể về những thứ khó khăn để huynh an ủi giống như xưa kia ."

" Chúng ta ai rồi cũng sẽ khác đi , muội không cần phải suy nghĩ nhiều . Dù cho mọi chuyện có đổi thay như thế nào thì nàng vẫn như thế , ta cũng sẽ vĩnh viễn không thay đổi , nếu có thì cũng chỉ tốt hơn thôi ."

Nàng ngẩng đầu nhìn Băng Thần thì thấy trong mắt hắn vẫn tràn ngập bao dung . Tuy không nói ra nhưng nàng tin nếu có nguy hiểm hắn vẫn sẽ đứng ra che trước mặt của nàng , quả thật hắn đã sớm thay đổi nhưng là tốt hơn .

“Nếu quay ngược thời gian một lần nữa huynh vẫn sẽ giết chết ta chứ ?”

“Ta khi mới gặp lại nàng ở Thiên Long Tinh từng có suy nghĩ rằng nếu quay ngược thời gian lại sẽ không làm như thế nữa . Nhưng bây giờ suy nghĩ của ta lại thay đổi rồi , cứ làm mọi thứ thuận theo tự nhiên thì chúng ta mới gặp lại được nhau , với lại ta không chỉ nợ muội mà còn nợ rất nhiều người khác .”

“Huynh không sợ ta sẽ giận huynh hay sao ?”

Đặt cằm của mình trên đầu của nàng khẽ lắc lư , thân thể không có quy luật di chuyển sang hai bên . Băng Thần vui vẻ hắn lên khi được hỏi vấn đề nhạy cảm như thế , Cẩm Nhàn thực sự không thể hiểu được trong đầu hắn ta đang nghĩ những gì nữa .

“Nếu ta không làm như thế thì ta với muội có lẽ sẽ chìm đắm mãi trong cái thế giới nhỏ bé đó . Trong khi giống như hiện tại thì chúng ta có cơ hội để bên nhau vĩnh viễn không chia lìa , thà để muội giận nhưng không rời xa còn hơn hai người mỗi đứa một phương không biết khi nào mới gặp mặt .”

Nàng hiểu được suy nghĩ của Băng Thần , nếu hai người sống mãi trong thế giới kia thì không có cái gì gọi là vĩnh cửu cả . Băng Thần và nàng rồi cũng sẽ đến lúc ngã xuống có thể sớm hoặc trễ không ai biết được .

Nhưng khác với hiện tại , ngã xuống kiểu kia thì ai biết được hai người có thể gặp lại được nhau hay không . Bây giờ thì hai người có thể ở bên nhau đến thiên thu rồi , nghĩ đến đây nàng thu người lại nằm gọn gàng trong lòng của hắn ta .

“Chỉ biết nịnh bợ người khác thôi .”

“Làm muội vui là lý do ta được tạo ra trên thế gian này .”

Nụ cười của hắn ràng rỡ vô cùng , tình cảm của hai người đã phải trải qua biết bao nhiêu khó khăn . Tưởng chừng không thể một lần nữa hòa hợp cho đến khi hắn có thể thổ lộ hết lòng mình , đến khi hắn lại một lần nữa có nàng .

Nắm chặt bàn tay của mình hắn quyết không buông tay .

(Tác giả truyện này đã về quê và đang bị cách ly , em họ của tác là em sẽ viết tiếp cho đến khi tác quay lại thành phố . Văn phong và trình độ có cách biệt nhất định nên anh chị thông cảm em mới lớp mười thôi .)..