Thú Tu Thành Thần

Chương 1408 : Đại Chiến Thủy Vân Phái - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Lúc đến nơi thấy hai cái Thái Thượng trưởng lão đang lơ lửng trên không trung thì hai người của Mộc gia rất ngạc nhiên . Khi họ nhìn thấy hình ảnh được chiếu trên Thanh Ngọc thì sợ đến mức cả người chân tay đều bủn rủn , hai Thái Thượng của Thiên gia mặt tái xanh .

Thế nhưng họ biết phải xử lý chuyện trong môn phái trước đã rồi mới lo ở ngoài được , lập tức hai cái người kia quay đầu bỏ chạy . Bọn họ thật sự không hiểu tại sao chuyện này có thể xảy ra , tại sao lại có người phát hiện ra rồi dàn xếp một chuyện lớn như thế này .

Với bằng chứng đầy đủ như thế này thì dù hai cái thái thượng có giết bọn họ ở đây thì cũng không ai có ý kiến gì cả . Đệ tử của Mộc gia vài người có tham gia vào chuyển đảo chính lần này lập tức bỏ chạy , hai cái thái thượng là quá sức của bọn họ .

Thái thượng trưởng lão thực lực đều từ Loạn Tượng Cảnh Bát Trọng trở lên , mấy con cá con như mấy kẻ kia sao thoát khỏi tay họ được .

Tại Hỏa Diệm Sơn thì Mộc Lăng rất vui vẻ cười nói :

“Thế nào rồi sư huynh , ngươi kiểu gì cũng không ngờ tới sẽ có ngày hôm nay chứ nhỉ ?”

Thiên Diệt cười khinh bỉ :

“Các người kéo nhiều người như vậy hẳn muốn chôn vùi ta ở đây , thật sự không nghĩ tới các ngươi thật sự làm phản . Mộc Lăng ngươi thật sự nghĩ giết ta ở đây thì sẽ không có ai biết hay sao , hình như ham muốn quyền lực làm ngươi mụ mị hết đầu óc rồi .”

Mộc Lăng hừ một tiếng rồi nói :

“Thế ngươi nghĩ ta mời Đao Tam tới làm gì , lần này kẻ giết ngươi sẽ là hắn chứ không phải là ta , thật sự ta đang vô cùng tỉnh táo .”

Đạo Tam đại đao chỉ thẳng vào Thiên Diệt tức giận :

“Ngươi dám đồ cả Đao gia bây giờ cũng đến lúc phải trả giá rồi , ngươi bây giờ đã hối hận vì ngày xưa dám đụng vào Đao gia chưa ?”

Thiên Diệt vẻ mặt nghiêm nghị :

“Đạo gia người khắp nơi làm chuyện xấu , giết người , cướp của , hại dân chưa đủ còn dám bắt người của Thủy Vũ Phái làm vật tế đao . Ta đây chỉ hối hận vị sao trước kia đã để sót một cái dư nghiệt để rồi ngươi trưởng thành khắp nơi tác nghiệp .”

Kế hoạch của Mộc gia hiện ra rõ ràng trước mắt các để tử , rất nhiều người đệ tử Thiên gia lẫn đệ tử bình thường liền quay sang tấn công người Mộc gia . Cả Thủy Vân Phái bỗng nhiên biến thành một cái chiến trường khổng lồ , tiếng chém giết vang lên khắp nơi .

Hai cái đường chủ của Mộc gia bị khống chế lại sau đó hai cái Thái Thượng trưởng lão liền vọt ra ngoài môn phái để đi viện trợ cho Thiên Diệt . Những người khác nhanh chóng tham chiến , bọn họ có đi cũng không được ích lợi gì cả , cấp độ trận chiến kia thật quá cao rồi .

Đúng lúc Đao Tam muốn xông tới thì từ phương xa một âm thanh vang lên :

“Các ngươi thật to gan , là người của Thủy Vân Phái lại dám truy giết chưởng môn .”

Băng Thần tay cầm thương rất uy vũ đứng trên bầu trời dùng ánh mắt sắc bén nhìn mấy người kia , Mộc Hàn mắt muốn lòi ra ngoài . Hắn không hiểu tại sao Băng Thần lại có mặt ở đây , thế nhưng thật sự không tốt một chút nào .

Mộc Hàn cắn răng nói :

“Sư muội rời đi nơi này , có chuyện gì chúng ta nói sau .”

Đang định đứng ra ngăn cản Mộc Hàn bị câu nói của Băng Thần làm hắn sốc đến cứng cả người :

“Mộc Hàn sư huynh đứng đầu toàn bộ đệ tử trong môn phái lại đi làm chuyện đại nghịch bất đạo như thế này , ta thật sự rất thất vọng về ngươi .”

Mộc Hàn thở dài nói :

“Sư muội nói thế nào cũng được nhưng ta là người của Mộc gia , mang theo họ Mộc thì dù có sai ta cũng phải làm chuyện này .”

Khi hắn ta còn đang tính nói thêm thì thấy Mộc Khôn đột nhiên ra tay , luồng nguyên khí khổng lồ quét ngang . Tại nơi Băng Thần đứng khi nãy bụi cũng không còn , một hố đen rộng cả ngàn dặm sâu hun hút khiến người ta sợ hãi xuất hiện .

Đang chiến đấu ở Thủy Vân Phái thì Hạo Thiên dừng lại cả người ngẩn ngơ , hắn biết Băng Thần mạnh nhưng chênh hơn cả một đại cảnh thì quá mức . Hắn lần trước đấu thì Băng Thần mới chỉ thể hiện ra Hư Vô Nhất Trọng Thiên thôi , thấp hơn cả hắn hai cái tiểu cảnh .

Người kia lại là Mộc Khôn , Thái Thượng trưởng lão với tu vi Loạn Tượng Bát Trọng , một chiêu thì Hư Vô Cảnh đương nhiên hóa thành cát bụi . Cẩm Đằng ở nơi quỳ xuống mặt đất , lưng tựa vào vào một cái cây đại thụ khổng lồ .

Bảo đao tuột ra khỏi tay gương mặt ngẩn ngơ nhìn Thanh Ngọc , rõ ràng hắn đang phấn đấu để một ngày có thể siêu việt Hạo Thiên . Khi đó hắn ta sẽ tự tin theo đuổi nàng giống như Hạo Thiên đang làm nhưng hiện tại tất cả đã trở thành giấc mơ .

Gương mặt thanh tú nước mắt dần rơi , hắn cả đời cũng không nghĩ tới mình có thể vì một nữ nhân mà rơi lệ . Hắn còn nhớ tổ phụ có nói đao giả cả đời cô đơn nên không muốn hắn dùng đao lập đạo , khi đó hắn không tin nhưng hiện tại hắn đã tin rồi .

Người kia mạnh như thế , sắc sảo như thế nhưng nàng cuối cũng ngã xuống , cảm giác như hắn thích Băng Thần chính là hại người vậy . Lần đầu tiên sau khi trưởng thành hắn bật khóc như đứa trẻ , nước mặt không làm sao kiềm chế lại được .

Lão thiên giống như nghe được tiếng khóc của Cẩm Đằng một tia sáng chiếu thẳng vào người của Cẩm Đằng . Trận chiến khốc liệt dừng lại , uy áp của Thiên Địa khiến cho bất cứ ai cũng cảm thấy thân thể nặng nề đến mức chỉ muốn quỳ xuống mặt đất .

Các trưởng lão mừng rỡ nhìn lấy Cẩm Đằng giống như thấy kho báu , tất cả mọi người nhanh chóng khoan chân bắt đầu tu luyện . Đây là cơ hội trời ban cho bọn họ , chứng kiến người khác chứng đạo dù không cùng đường nhưng lợi ích vẫn rất lớn .

Cả chục vạn năm nay họ chưa từng nghe ai đó chứng đạo , càng chưa từng nghe thấy có người trẻ tuổi như thế chứng đạo . Đương nhiên đó là họ chưa gặp Băng Thần rảnh rỗi nghiên cứu lại Chứng đạo , kể cả Hạo Thiên ánh mắt cũng phải nghiêm nghị .

Đột nhiên hắn giật mình một cái bởi mục tiêu chung của cả hai đã không còn nữa , hắn ta tiến bộ như thế nào đi chăng nữa cũng không quan trọng . Hạo Thiên ngẩn người thật lâu , bản thân hắn đã có sẵn đường riêng nên không cần giống những người khác .

Một lúc sau Cẩm Đằng mở mắt ra thì thấy đứng trước mặt là Cẩm Nhàn , nàng mỉm cười nói :

“Đừng buồn , duyên phận của hắn ta với ngươi chưa cạn đâu , thế nhưng chắc chắn không phải là tình duyên . Bây giờ ngươi thành công chứng đạo thì ở đây chẳng có ích lợi gì cả , mau cùng ta quay trở về nhà thôi .”

Dứt lời hai người liền biến mất , Hạo Thiên thì lông mày nhíu thật chặt lại , hắn ta có thể nghe ra đại ý trong lời nói của Cẩm Nhàn . Lập tức hắn ta cũng bám theo hai người này , trong khi các trưởng lão và đệ tử khác vẫn trong trạng thái hưởng thụ lợi ích từ ngộ đạo .

Lúc họ vừa mở mắt ra cũng là lúc ba người biến mất , có điều ba người này không có một cái nào bọn họ có thể quản được cả .

Cả ba tới một nơi hoang vắng thì Cẩm Nhàn dừng lại nhìn về phía Hạo Thiên nhíu mày hỏi :

“Ngươi rốt cuộc muốn theo bọn ta tới Cẩm gia hay sao ?”

Hạo Thiên nhìn nàng ta nghiêm túc nói :

“Ngươi biết gì về nàng , tại sao duyên phận hai người bọn họ chưa kết thúc .”

Cẩm Nhàn khẽ mỉm cười nói :

“Ta có hai cái bí mật nếu nói ra thì phải nói cùng nhau , sau đó ngươi vừa không dám nhớ tới Băng Thần , lại càng không dám trước mặt ta to giọng như thế này đâu .”

Thời gian như bị đông cứng lại , Hạo Thiên bỗng nhiên cảm thấy choáng ngợp với khí tức nàng ta phát ra . Loại cảm giác này hắn ta đã từng cảm nhận một lần rồi , bí mật của nàng ta thì nàng không nói hắn đã đoán ra rồi , nàng ta là Thượng Nhân ...