Thú Tu Thành Thần

Chương 1406 : Bước Đầu Tiên - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Thấy được Băng Thần nàng liền ngừng lại , từ trên không trung đáp xuống trước mặt hắn mỉm cười nói :

“Ai cũng tới tìm ta để xin chỉ giáo , chỉ có một mình người đến tận ngày hôm nay mới tìm đến chỗ của ta .”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Thực ra hôm nay ta tìm đến ngài vì có chuyện cần phải nói , chuyện là cha ta trước khi đến đây dặn ta phải tặng quà cho sư phụ của mình . Mấy ngày nay có nhiều chuyện xảy ra quá nên ta quên mất , thế nhưng bây giờ nhớ ra nên tìm tới đưa đồ cho ngài .”

Thiên Lệ Nhã lắc đầu nói :

“Cái này thật sự không cần thiết .”

Băng Thần cười nói :

“Ngài không nhận thì ta khó giao phó lại cho cha ta , ngài ấy thật sự vô cùng khó tính , với lại thứ này ở trong tay ta cũng không có tác dụng gì . Thế nhưng đổi lại đặt vào trong tay của ngài thì chắc chắn sẽ có tác dụng không hề nhỏ đâu .”

Hắn từ trong giới chỉ lấy ra một cái hộp ngọc mở ra cho Thiên Lệ Nhã xem , đan quang phát ra từ đan dược khiến nàng chói cả mắt . Đan quang lộng lẫy như thế này chứng tỏ viên đan này phải đạt Loạn Tượng cấp độ rồi , đồ như vậy thương có hạn chế tu vi khi sử dụng .

Nàng cuối cùng hiểu tại sao Băng Thần nói rằng thứ này vô dụng với hắn ta , nhưng quý trọng như thế này thì nàng thật sự không dám nhận .

Nàng xua tay rất nghiêm túc :

“Thứ này quá mức quý giá nên ta không thể nào nhận được , tấm lòng của cha ngươi ta đã biết , đồ đạc mau thu lại đi .”

Băng Thần đặt vào tay của nàng rồi nói :

“Viên đan dược này tên Tam Thiên Thánh Long Đan , chỉ có Loạn Tượng Cảnh ngũ trọng trở lên mới có thể sử dụng được . Khi uống vào sẽ giải trừ toàn bộ trạng thái không tốt từ độc dược , mê dược , thậm chí cả ảo cảnh và tăng ba cái tu vi .

Thứ này đặt trên tay ta chẳng những không có tác dụng mà còn có thể mang lại nguy hiểm cho ta , đặt vào tay ngài thì tác dụng thật sự rất lớn . Cha ta chỉ muốn ngài nể mặt quan tâm ta nhiều hơn một chút nên ngài nhận đi cho ta yên tâm .”

Bị Băng Thần xoay vòng một hồi thì nàng rốt cuộc cũng phải nhận lấy , ngay sau đó Băng Thần lập tức từ biệt nàng rời đi . Hắn rời đi để lại Thiên Lệ Nhã đứng ngẩn ngơ ở nơi đó , nàng không thể nào nghĩ tới đệ tử của mình lại giàu có như thế .

Nàng tin là dù Hạo Thiên cũng không thể bỏ ra nổi đại lễ lớn như thế để tặng cho nàng được , chả sao người này không để mấy tiểu tử kia vào mặt . Người ta chắc cũng là thiên kim cành vàng lá ngọc của siêu cấp gia tộc nào đó đang đi lịch luyện thôi .

Cầm viên đan dược trên tay nàng suy nghĩ một chút rồi đóng hộp ngọc lại , sau đó lại lẩm bẩm một mình :

“Ta mới Hư Vô Cửu Trọng thì biết bao giờ mới sử dụng được , không bằng mang tặng lại cho cha để ngài ấy tìm cách ưu ái tiểu cô nương này một chút . Nếu ngài ấy không sử dụng thì khi mình lên Loạn Tượng Cửu Trọng cũng có thể xin lại .”

Nghĩ như thế xong nàng liền phi hành qua chỗ lão của mình ngay lập tức để đưa đồ , đến nơi thì phát hiện đang có một cuộc họp nhỏ . Thứ quý trọng như thế thì đương nhiên phải tránh đi ánh mắt của những người khác mới được .

Nàng cất đồ vào trong giới chỉ sau đó vào thư phòng của Thiên Diệt chờ hắn ta ở đó , khoảng một canh giờ sau thì cuộc họp kết thúc .

Mộc Lăng đi ngang qua khẽ giọng hỏi :

“Tiểu Nhã đến tìm chưởng môn có chuyện gì sao ?”

Thiên Lệ Nhã dù không thích Mộc Lăng nhưng vẫn rất lễ phép đứng chắp tay đáp :

“Ta có chút vấn đề trên phương diện tu luyện lên muốn tìm cha ta xin chỉ giáo .”

Mộc Lăng ồ một tiếng rồi thản nhiên :

“Chưởng môn đang xử lý công vụ một chút , chắc một chút nữa thôi sẽ đi ra tìm ngươi ngay , cứ ngồi đây chờ đợi thêm chút nữa đi .”

Thiên Lệ Nhã thản nhiên đáp :

“Cám ơn Mộc thúc thúc đã quan tâm .”

Đợi Mộc Lăng rời đi thì Thiên Diệt mới ló mắt ra để gặp con gái của mình , hắn ta hiểu rõ không có chuyện thì Thiên Lễ Nhã sẽ không đi tìm mình . Đã là chuyện quan trọng thì tốt nhất không nên để cho bất cứ người nào của Mộc gia biết được .

Hắn ngồi xuống ghế rồi hỏi :

“Hôm nay con tìm ta có chuyện gì ?”

Thiên Lễ Nhã lấy ra hộp ngọc đặt lên trên bàn rồi nói :

“Mộc gia dào này càng lúc càng manh động , cha mang theo thứ này để phòng thân , nếu gặp chuyển cũng có thể dễ dàng thoát thân .”

Thiên Diệt vẻ mặt ngạc nhiên hỏi :

“Thứ gì mà có thể bảo toàn tính mạng cho ta , còn để cho nữ nhi cả năm không thấy mặt đi tìm ta đưa đồ .”

Hắn mở ra liền thấy đan quang lấp léo , vốn có chút không tin thế nên hắn ta bèn dùng kiến thức của mình để kiểm tra lại . Kết quả thì đây đúng là đan dược cấp độ Loạn Tượng thật , thứ này giá trị tất nhiên không phải dạng vừa , không hiểu sao Thiên Lệ Nhã lại có .

Hắn đóng lại nắp hộp ngọc rồi hỏi :

“Thứ này ngươi làm sao lấy tới ?”

Thiên Lễ Nhã nhấp nhẹ ngụm trà rồi đáp :

“Thứ này do một đệ tử mới tặng cho ta , cha của nàng ta muốn chúng ta quan tâm nàng đặc biệt một chút nên quyết định tặng đan . Nó tạm thời vô dụng với ta nhưng đối với ngài lại vô cùng hữu hiệu , thật sự là thần đan cứu mạng .”

Thiên Diệt vuốt ve hộp ngọc khẽ cười nói :

“Ngươi có biết lai lịch của loại đan dược này không ?”

Thiên Lệ Nhã gật đầu nói :

“Viên đan dược này tên là Tam Long Thánh Đan , theo như đệ tử của ta nói thì đan dược này có thể hóa giải mọi thứ độc tố , ảo cảnh và tăng thêm ba tiểu cảnh giới trong chốc lát . Có thứ này cộng thêm thực lực của ngài thì dù cao thủ cấp độ thái thượng trưởng lão ra tay cũng chưa chắc ngài đã thua .”

Thiên Diệt mỉm cười nói :

“Ta cảm giác mình sắp tấn thăng lên thành Loạn Tượng Lục Trọng rồi , có thêm viên đan dược này thì thật sự không đánh lại chắc chắn cũng chạy được . Để cha giữ giúp ngươi một thời gian , đợi ngươi thăng cấp lên Loạn Tượng Ngũ Trọng sẽ trả lại .”

Thiên Lệ Nhã nhận được đáp án vừa ý liền đòi quyền lợi cho Băng Thần , dù sao hắn ta cũng mang đan dược quý như thế ra tăng cho nàng :

“Quà của người ta ngài cũng đã nhận ngài nói xem phải chiếu cố người ta như thế nào ?”

Thiên Diệt sau đó hỏi thăm các loại thông tin về Băng Thần , có những cái hơi thừa thãi nhưng hắn ta vẫn hỏi cho chắc . Dù sao làm gì cũng phải canh chừng không để Mộc gia có cớ để cống kích hắn ta , thế nên dù thưởng hay ưu ái đều phải hợp lý .

Nếu hắn ta mang viên đan dược này ra đương nhiên sẽ không còn ai ý kiến nữa nhưng như vậy cũng có rất nhiều chỗ bất cập . Ví dụ như lộ ra một thứ vốn dùng để bảo mệnh thì chỉ có thằng ngốc mới làm vậy , Thiên Diệt thì muốn giấu tiệt đi để không ai biết cả .

Có điều khi nghe xong thành tích của Băng Thần thì hắn ta nhẹ nhõm hẳn , người có tài thì lấy cớ bồi dưỡng có thể ưu ái nhiều hơn . Từ đó tăng thêm bao nhiêu cũng sẽ ít bị người ta ý kiến , chỉ sợ là hạng phế vật thì khó làm thôi .

Thiên Diệt khẽ giọng nói :

“Ngươi xem mà làm thôi , cứ thoải mái làm tới , nếu có cái gì thì ta tìm đến ta để giải quyết là được rồi .”

Thiên Lệ Nhã gật đầu sau đó đứng lên hỏi :

“Mấy hôm nữa ngài có đi thăm mộ của mẫu thân không ?”

Thiên Diệt mỉm cười nói :

“Ba năm liên tục không đi được vì phải bế quan , lần này đến thăm nàng ta sẽ ở lại đó một thời gian .”

Biết được chuyện muốn biết sau đó Thiên Lệ Nhã liền nhanh chóng rời đi , bước đầu tiên của Băng Thần cũng chính thức thành công ...