Thú Tu Thành Thần

Chương 1404 : Mộc Hàn Cúi Đầu - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Băng Thần còn chăm chỉ theo dõi hai cha con Mộc gia , mỗi ngày vào cùng một thời điểm Mộc Lăng sẽ tới thăm Mộc Hàn . Ngoài nói chuyện còn tiếp thêm thiên tài địa bảo để Mộc Lăng hồi phục nhanh hơn , thế nên thương tích hồi phục với tốc độ rất khủng khiếp .

Mộc Hàn một ngày đều hít vào khí độc thế nên tính tình cũng càng táo bạo hơn , thậm chí nhiều lần còn quát nạt trước mặt Mộc Lăng . Đương nhiên cha hắn sẽ dạy dỗ cho hắn biết được ai mới là chủ trong nhà , thế nhưng chỉ càng làm cho Mộc Hàn thêm uất ức .

Băng Thần còn cảm giác được người này khi ở một mình thì càng lúc càng nhắc tới Thiên Lệ Nhã và mình nhiều hơn . Cũng đúng thôi khi mà tức giận của hắn dồn vào Thiên Lệ Nhã người phế đi hắn và Băng Thần la nguyên nhân khiến hắn bị trừng phạt .

Kiến thức của đan sư về những thứ như Tử Cầm Mộc còn quá thấp nên không thể phát hiện ra độc tố được sinh ra . Hắn ta chỉ nghĩ rằng Mộc Hàn càng ngày càng trở nên cực đoan hơn là bởi vì hơn một tuần trước phải chịu nhục trước mặt nhiều người như thế .

Băng Thần thu tất cả vào trong mắt , thế nhưng chỉ bằng đó thì chưa đủ , hắn ta muốn biết thêm một chút về kế hoạch của Mộc Lăng muốn thi triển với Thiên Diệt . Hôm nay thì cũng như mọi ngày , trước khi Mộc Lăng tới thì Băng Thần đã có mặt ở đây .

Mộc Hàn hồi phục cũng gần như hoàn toàn rồi thế nhưng khi bước vào thì Mộc Lăng vẩn hỏi :

“Ngươi đã cảm thấy đỡ chưa ?”

Hơi nhìn cha mình một cái Mộc Hàn nhỏ giọng :

“Không còn vấn đề gì cả , thế nhưng tu vi muốn khôi phục có lẽ cần phải chờ thêm một thời gian nữa thì mới được .”

Mộc Lăng khẽ giọng nói :

“Trong vòng một tuần cố gắng khôi phục thêm một chút nữa , Mộc gia chúng ta chuẩn bị khởi động kế hoạch tấn công vào Thiên gia . Tầm ảnh hưởng của Thiên gia càng lúc càng lớn , kể cả trong hai cái phân đường kia cũng đã có rất nhiều người quyết định đổi phe .”

“Ầm”

Mộc Hàn đập bàn tức giận nói :

“Lũ ăn cháo đá bát chết tiệt , nhất định sẽ có lúc ta khiến các ngươi phải sáng mắt ra , một lũ đê tiện .”

Mộc Lăng nghiêm túc nói :

“Ngươi cũng phải điều chỉnh lại tâm tình của mình đi , Mộc gia lần này hành đồng nhất định phải thành công . Nếu để vuột mất cơ hội này thì Thiên gia hoàn toàn nắm môn phái trong tay cũng chỉ là chuyện sớm muộn .”

Hít một hơi thật sau Mộc Hàn cố gắng để bản thân mình bình tĩnh lại rồi nói :

“Ngài mau nói cho ta biết kế hoạch là gì để có thể chuẩn bị .”

Mộc Lăng hừ một tiếng rồi nói :

“Mười năm một lần Thiên Diệt sẽ phá lệ đi thăm mộ của mẹ hắn ta một lần , lần đi thì cũng chỉ đi một mình mà thôi . Trước khi hắn đi ta sẽ tìm cách cho hắn ăn Phá Thần Đan khiến hắn mất đi tu vi trong một khoảng thời gian nhất định .

Lúc đó ta sẽ trực tiếp ra tay giết chết hắn ta , Thiên Lệ Nhã tu vi tuy cao hơn ngươi rất nhiều nhưng so với ta cùng mấy vị thúc bá của ngươi thì còn kém . Nhiệm vụ của ngươi là ngăn cản hết những tâm phúc của nàng ta rời khỏi môn phái trong thời gian kế hoạch diễn ra .”

Mộc Hàn trở nên phấn khích :

“Ta muốn ngài bắt sống Thiên Lệ Nhã cho ta , nàng ta khiến ta ra nông nỗi này , nhất định ta sẽ không để nàng sống tốt .”

Mộc Lăng mỉm cười âm u :

“Con bé càng lớn lên càng xinh đẹp , đương nhiên không thể nào giết đi dễ dàng được , đợi bọn ta hưởng thụ xong thì nhất định sẽ mang về cho ngươi . Có điều cũng chỉ chơi một lần rồi phải giết đi , ngươi nhất định không được động lòng với nàng ta đâu đấy .”

Nghe phụ thân nhắc thế hắn ta cười khẩy vẻ mặt ngông nghênh :

“Trước kia nàng ta còn đáng để ta động lòng , thế nhưng hiện ta đang để ý người khác rồi nên nàng ta chỉ là công cụ để ta xả hết uất ức thôi .Ta đây tuy nóng tính nhưng tuyệt đối sẽ không vì một nữ nhân mà làm hư đại sự của gia tộc nên ngài cứ yên tâm .”

Mộc Lăng mỉm cười nói :

“Ta đoán được ngươi đang để ý ai nhưng khuyên ngươi tránh xa nàng ta một chút , tiểu tử Hạo Thiên thân phận không tầm thường . Nếu ngươi muốn cưỡng ép con bé kia để rồi va chạm với người ta thì không hay đâu , nhớ kỹ lời ta dặn .”

Mộc Hàn hai đầu lông mày nhăn lại vẻ không cam tâm :

“Lý nào lại như thế .”

Mộc Lăng hừ một tiếng rồi nói :

“Có gì lại không thể , chỉ là một cái nữ nhân thôi mà , ngươi đã bỏ được một cái thì sẽ có thể bỏ được cái thứ hai . Chỉ cần nghĩ tới khi lên làm chưởng môn thì lúc đó muốn gì chẳng được , đừng đụng vào người không thể đụng thì tốt hơn .

Không những không được đụng mà còn phải lấy lòng hai người đó , sau khi Thiên Lệ Nhã chết đi thì ngươi sớm muộn cũng sẽ leo lên vị trí đường chủ . Chu Tước đường người đang không có thiện cảm với ngươi , thế nên nhanh chóng thay đổi để họ dễ tiếp nhận ngươi hơn một chút .”

Thở dài một hơi Mộc Hàn trở nên kiên định :

“Ta đã hiểu rồi , ngài không phải lo , nam nhân làm việc lớn đương nhiên không thể câu nệ tiểu tiết .”

Mộc Lăng nghe hắn nói chuyện liền vui mừng ra mặt :

“Như thế mới đáng mặt nam nhân , con trai của Mộc Lăng ta sao có thể là loại người chỉ biết suy nghĩ bằng cảm tính . Nhớ kỹ là không được chọc vào Hạo Thiên , nếu hắn ta sau này trở về nơi kia mà không mang theo con bé thì lúc đó cha cũng sẽ không ngăn cản ngươi .”

Băng Thần không cần suy nghĩ cũng nghe ra cái con bé kia hình như chính là mình thì phải , tên Mộc Lăng này đáng sẽ phải hận mình đến cùng cực mới phải . Làm người tâm trí nên kiến định một chút mới được , sao lại đang hận đổi thành thích như thế thì ai chịu được .

Mộc Lăng rời đi thì Băng Thần cũng nhanh chóng quay về chỗ ở của mình , đã biết được kế hoạch của đối phương giờ chỉ cần nghĩ ra biện pháp đối phó nữa thôi .

Thế nhưng Băng Thần ở trong phòng chưa được bao lâu thì thấy ở bên ngoài có tiếng cãi vã khiến hắn phải đi ra ngoài quan sát . Lúc ở bên ngoài thấy Hạo Thiên và Mộc Lăng đang to tiếng với nhau , thực ra chỉ có Hạo Thiên to tiếng thôi còn Mộc Lăng có vẻ rất kiếm chế .

Vừa thấy Băng Thần xuất hiện thì cả hai đều sáng mắt , Băng Thần thì chỉ biết thở dài hỏi :

“Hai người các ngươi hết chỗ để cãi nhau rồi sao , với lại Mộc sư huynh tại sao lại tới chỗ ở của ta ?”

Mộc Hàn nghe giọng nói của Băng Thần thì lập tức tâm thần bị xao động , hắn khẽ giọng nói :

“Ta đến vì chuyện hôm trước , thật sự tất cả đều là điều xảy ra ngoài ý muốn thôi .”

Băng Thần nhìn hắn cau mày :

“Ngoài ý muốn , chẳng lẽ sư huynh còn chưa hài lòng với xử phạt của các trưởng lão lên muốn đến đây đối chất với ta ?”

Mộc Hàn vội vàng xua tay :

“Không , không , hôm đó ta bị xử lý như thế cũng là đáng thôi .”

Rất nhiều đệ tử của bốn cái phân đường bắt đầu tụ tập lại xem , bọn họ muốn biết hôm nay rốt cuộc mọi chuyện sẽ đi đến đâu . Có điều khi nghe Mộc Hàn nói đến đây thì mọi chuyện có vẻ hơi sai so với kịch bản mà họ nghĩ ,

Băng Thần nhíu mày hỏi :

“Nếu đã thế thì hôm nay sư huynh đến đây làm gì .”

Mộc Hàn đứng trước mặt Băng Thần cúi đầu :

“Ta bị người ta kích động nên có hiểu nhầm với sư muội , tuy đã bị xử phạt nhưng ta cảm giác mình vẫn nợ sư muội một cái cúi đầu .”

Đéo thể tin được

Đó là suy nghĩ của tất cả những người đang quan sát ...