Thú Tu Thành Thần

Chương 1402 : Moi Thông Tin - ❆๖ۣۜThập❆๖ۣۜVĩ ❆๖ۣۜHồ❆

Hắn hừ một tiếng :

“Bằng chứng rõ rành rành để ta xem ngươi làm sao có thể chối tội .”

Băng Thần lắc đầu một cái rồi nói :

“Đầu tiên phải nhắc tới việc khi thi đấu thì ta chưa phải để tự của bất cứ môn phái nào cả , hành động gì cũng chẳng liên quan gì đến luật lệ của bất cứ môn phái nào . Sư huynh cáo buộc đơn giản là vớ vẩn không có căn cứ kể cả khi ta thật sự cố tình thua thì đã làm sao ?”

Mộc Hàn giống như bị xe tổng một phát tỉnh cả người thầm nghĩ :

“Đúng rồi , chưa gia nhập môn phái thì sao phải phạt , thế nhưng không được buông tha nếu không thì Thiên Lệ Nhã nhất định sẽ nhân cơ hội này trừng phạt ta .”

Lấy lại bình tĩnh hắn ta tiếp tục :

“Cứ coi như ngươi chưa phải người của môn phái nhưng sớm muộn gì cũng gia nhập , ngươi không thể tính trước hay người cố tình ?”

Băng Thần gật gù sau đó khen ngợi :

“Có cố gắng trong lời nói nhưng vẫn đơn giản là nói nhảm , chắc ta là nhà tiên tri có thể nhìn thấy trước tương lai . Nên nhớ là thứ hạng như thế nào đi nữa cũng phải được môn phái chọn thì mới vào được , ta kém quá nên tưởng không vào được , sư huynh còn thắc mắc gì không ?”

Mộc Hàn trợn tròn mắt :

“Ngươi cưỡng từ đoạt lý , ăn nói lươn lẹo .”

Mấy người khác cũng nghĩ như thế , trừ khi mấy người tuyển chọn bị mù nếu không kiểu gì chẳng chọn . Băng Thần nói chuyện như thế căn bản chính là ăn nói lươn lẹo , đổi trắng thay đen vô cùng thuần thục , Mộc Hàn lần này khổ thật rồi .

Băng Thần chỉ mặt Mộc Hàn :

“Ngươi mới cưỡng từ đoạt lý , làm sao ngươi biết được ta có thể đánh thắng Tiếu Hoan Hỷ nhưng vẫn bỏ cuộc . Ta đây là không đánh lại người ta nên tránh để cho mình bị thương tích , đã thế còn có nguy cơ bị xấu hổ hay Mộc Hàn sư huynh có tài tiên đoán .”

Mộc Hàn trừng mặt :

“Lý lẽ của ngươi làm sao để chứng minh .”

Băng Thần thản nhiên :

“Ta sống với Tiếu ca ca từ bé , võ công do hắn ta dạy , ngươi đã thấy mấy người đánh thắng được thầy của mình hay chưa . Tu vi ta cũng thua hai tiểu cảnh giới , ngoan ngoãn tự rút lui là việc giữ thể diện chứ không phải đánh thắng mà bỏ cuộc .

Chuyện của ta chính ta nói đáng tin nhất , ngược lại Mộc Hàn sư huynh làm sao biết được ta nhất định đánh thắng được người ta . Không lẽ trước giờ ngươi vẫn ẩn giấu dưới gầm giường nhà ta để quan sát mới biết được .”

Đến đây thì mấy người ủng hộ Mộc gia hai tay đều chống hông lắc đầu nhìn Băng Thần một cách đầy chán nản . Nói chuyện như thế thì Mộc Hàn bỗng nhiên trở thành một thằng ngu bị ảo tưởng về các loại khả năng như tiên đoán các kiểu .

Băng Thần thở dài rồi nói :

“Ta đã biện minh xong rồi , Mộc Hàn sư huynh cảm thấy không hợp lý cái gì thì có thể thoải mái phản bác . Nếu ngươi chứng minh được ta sai tất nhiên ta sẽ chịu phạt , bây giờ để coi Mộc Hàn sư huynh có khả năng tiên tri hay thích chui gầm giường .”

Mộc Hàn đã hoàn toàn cứng họng , bất kể những gì hắn nói ra đều sẽ có cảm giác không được thuyết phục . Muốn cưỡng từ đoạt lý cũng phải xem xem IQ những người ở đây rốt cuộc có thấp đến mức não tàn hay không .

Vốn tưởng Băng Thần mới gia nhập môn phái thì sẽ vô cùng sợ hãi khi bị gán tội , chuyện này hắn làm nhiều rồi nên rất tự tin . Chỉ không nghĩ hôm nay đá phải tấm sắt rồi , bây giờ trong đầu nhìn cách giải quyết mới được .

Đường chủ Thanh Long Đường khẽ giọng :

“Hiểu lầm đã được giải quyết thì chúng ta bỏ qua đi .”

Băng Thần phì cười nhìn lên chỗ mấy vị đường chủ .

“Ha..ha...ha”

Sau đó hắn ta bật cười thành tiếng nhìn mấy cái đệ tử mới nhập môn nhún vai :

“Mọi người thấy rồi đấy , thật thú vị .”

Hai cái đường chủ lông mày nhíu chặt , bọn họ không nghĩ Băng Thần lại ngông nghênh đến mức này . Hoàn toàn không thèm coi bọn họ ra cái đinh gì , tình thế của bọn họ tiến thoái lưỡng nan , giải quyết như thế nào đi chăng nữa cũng có vấn đề .

Thiên Lệ Nhã lần này coi như giúp bọn họ giải vây :

“Nếu đã quyết định chịu phạt theo như luật lệ của môn phái thì ta sẽ trực tiếp chứng kiến hình phạt được thi hành . Hôm nay kiểu gì cũng phải cho đệ tử của Chu Tước Đường có một câu trả lời , nếu các vị muốn bao che thì chúng ta lên trước mặt chưởng môn .”

Hai người của Mộc gia cứng họng , Mộc Hàn hừ một tiếng rồi nói :


“Chuyện ta làm thì ta chịu , không có chuyện ta đây trốn tránh .”

Thiên Lệ Nhã lạnh nhạt :

“Thế giảm cảnh giới hay đi vào trong bí cảnh ?”

Mộc Hàn đắn đo một hồi lâu nhưng vẫn không đủ liều để đi vào trong bí cảnh một mình :

“Ta chọn giảm cảnh giới .”

Thiên Lệ Nhã không chút do dự bước xuống dưới chỗ Mộc Hàn bắt đầu thi triển bí pháp của , tuy mặt ngoài không thể hiện gì nhưng trong lòng rất thỏa mãn . Ức chế cái tên này lâu rồi mới có cơ hội ra tay phế đi một phần tu vi của hắn ta .

Nàng không nghĩ tới một cái đệ tử nho nhỏ mới nhập môn thôi đã có thể giúp nàng giải quyết được rất nhiều vấn đề rồi .Mộc Hàn tu vi bị giảm quá nhiều liền bất tỉnh nhân sự bị người khiêng đi , lúc này mọi người rõ ràng Thiên Lệ Nhã đã đánh đánh mất chính mình .

Không còn sợ sệt đủ thú , không còn lo lắng quá nhiều thứ , đã ra tay thì vô cùng dứt khoát . Đáng sợ nhất là nàng đã sử dụng rất thành thạo đó là cha của nàng , chưởng môn dường như treo trên miệng của nàng vậy .

Xong chuyện nàng ta mỉm cười nói :

“Tất cả các đệ tử có mặt ở đây nhất định phải nhớ kỹ bài học ngày hôm nay , có những sai lầm tưởng nhỏ thôi nhưng cũng có thể phải bỏ ra cái giá lớn nếu phạm phải . Thế nên bất cứ việc gì đã làm thì phải suy nghĩ cho thật kỹ trước khi làm nhớ chưa ?”

“Rõ”

Tiếng hô vang rầm trời , nàng lúc này nhân khí đã giống như mặt trời ban trưa rồi , dù sao hiện tại nàng đã chính thức thắng trong cuộc giao phong lần này . Có nhiều người vẫn nghĩ nàng dù có lên chức nhưng cũng khó làm gì được Mộc Hàn .

Chuyện hôm nay giống như gáo nước lạnh tưới lên đầu tất cả những người đó , đồng thời gián một hồi chuông cảnh báo cho Mộc gia . Bọn họ có làm gì thì cũng phải thu liễm ít nhiều bởi bây giờ bất cứ khi nào nàng cũng sẽ sẵn sàng ra tay trừng phạt .

Trên đường đi về Chu Tước đường thì nàng vui vẻ khen ngợi Băng Thần :

“Ngươi thật sự rất quyết đoán , lần này Chu Tước đường chúng ta vững chân cũng nhờ hành động lần này của ngươi . Sau này cứ cố gắng phát huy là được , ta rất trông chờ vào tương lai của ngươi đấy .”

Băng Thần thì đâu có quan tâm đến vấn đề này , hắn uyển chuyển hỏi :

“Ta có chuyện muốn hỏi , không biết đường chủ có thể giải đáp hay không ?”

Thiên Lệ Nhã nhún vai cười nói :

“Còn tùy xem là vấn đề gì , nếu quá nhạy cảm hoặc vượt quá quyền hạn ta sẽ không thể trả lời cho ngươi biết được .”

Băng Thần vội vàng xua tay nói :

“Vấn đề nhạy cảm thì ta không dám hỏi rồi , cái chuyện ta muốn hỏi thực ra các đệ tử sẽ cần phải biết dù sớm hay muộn . Chỉ là ta muốn biết sâu hơn một chút , ngài cũng đã cảm nhận được con người của ta rồi nên thật sự ta rất muốn biết .”

Thiên Lệ Nhã nhỏ giọng nói :

“Cụ thể thì ngươi thắc mắc vấn đề gì ?”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Ta còn trẻ tuổi nên cũng tham gia Thiên Đạo , khi đã vào môn phái thì ta không biết thái độ của môn phái chúng ta với mấy cái người chơi như thế nào . Cụ thể là cao tầng nghĩ gì , ta không muốn đang đối xử tốt bỗng một ngày phải quay ra đâm họ thì thật sự kỳ cục lắm .”

Thiên Lệ Nhã cười đùa :

“Ngươi cũng thật thú vị , chuyện này thực sự cũng khiến cao tầng của Thủy Vân Phái chia làm hai luồng . Thiên gia của ta thì muốn hòa hảo và không can dự đến chuyện của người chơi , thế lực của môn phái chúng ta trong Thiên Đạo chỉ có việc tận lực hỗ trợ .”

Băng Thần nheo mày lại :

“Thế Mộc gia thì sao , ta nghe bọn họ mới là người đang quản lý trực tiếp thế lực kia .”

Thiên Lệ Nhã cười nói :

“Thiên gia làm sao thì Mộc gia làm ngược lại , họ muốn không chế người chơi ở thực tại thì mới chịu giúp trong Thiên Đạo .”

Băng Thần nheo mày lại , đã nắm được thông tin thì chỉ cần tìm cách xử lý thôi ...