“Một tiểu tử đa tài đa nghệ ở Vân Vũ Phái , thế nhưng trong nhà hắn chỉ có một đứa em gái của cha kế . Hình dáng ta cũng đã nhìn qua không phải con bé ở dưới , tiểu nữ kia tuy giống hắn nhưng chỉ đơn thuần là cùng giống loài nên có vẻ giống nhau thôi . “
Thiên Tuyệt Không cũng không chú ý nhiều nữa , nếu đúng là người mà Thẩm Thiên Thành chú ý thì hắn ta còn có chút quan tâm . Lần này khảo hạch để hắn thật sự có chút thất vọng , tưởng thành lập phân đường là chuyện vui hóa ra khó khăn còn nhiều .
Làm hắn tức giận nhất là mấy cái môn phái khác bỏ qua quy tắc ngầm để thành lập phân đường đối chọi với cháu gái của hắn . Có điều bất mãn cũng chẳng làm , mấy chuyện như thế này hỏi tới bọn họ cũng sẽ mở miệng ra chối bay ngay lập tức .
Với lại đổi vị trí của hắn thành của mấy lão già kia thì hắn cũng hiểu được , ít nhiều gì cũng phải cảm thông và giữ mặt mũi cho nhau . Cũng phải chừa đường cho con cháu mai sau nó đường mà lắt léo chứ , thế nên dù rất cay cú nhưng vẫn phải tươi cười .
Thiên Tuyệt Không mỉm cười nói :
“Không biết lần này Thẩm lão có thể nhường một ít người tốt cho cháu gái của ta hay không , coi như nể mặt ta một chút .”
Thẩm Thiên Thành trầm tư :
“Cái này…….”
Thiên Tuyệt Không khẽ giọng nói :
“Đương nhiên ta sẽ có hậu tạ , có một mỏ nguyên thạch gần địa phận của Thẩm gia , tuy Thiên gia tìm thấy trước nhưng có thể nhường ra . Nếu Thẩm lão đồng ý thì khảo hạch kết thúc có thể để Thẩm Nam qua tiếp quản .”
Thẩm Thiên Thành nhếch mép :
“Không nghĩ tới Thiên lão lại có thể bỏ ra lớn như thế , lần này ta sẽ nhường người , có điều hai người đứng đầu bọn ta vẫn phải có một trong hai để giao phó .Những người hạng dưới thì ta có thể tự mình làm chủ , Thiên lão thấy thế nào .”
Thiên Tuyệt Không chẳng cần quá nhiều thời gian để suy nghĩ :
“Ta đồng ý , đa tạ Thẩm lão .”
Thẩm Thiên Thành khẽ thở dài nói :
“Chúng ta là bằng hữu biết bao lâu rồi , nếu không phải vì chuyện năm xưa thì có lẽ một câu nói cũng đủ để ta nhường hết người cho ngươi .”
Thiên Tuyệt Không chép miệng một cái :
“Anh hùng khó qua ải mỹ nhân , hai chúng ta khi đó thật sự rất buồn cười , chỉ có điều cả hai đều lăn lộn không tệ . Nếu thời gian quay ngược trở lại thì ngươi có còn tranh với ta nữa không Thẩm Thiên Thành ?”
Thẩm Thiên Thành thản nhiên :
“Một ngàn lần , một vạn lần quay ngược lại thì ta vẫn theo đuổi nàng , dù cho cuối cùng nàng là của ngươi thì ta vẫn sẽ theo đuổi . Theo đuổi nàng ấy cũng là một điều vô cùng hạnh phúc , không phải chính ngươi cũng trả giá thật lớn để có nàng hay sao .”
Thiên Tuyệt Không nhìn về một bên cánh tay trống rỗng cười nói :
“Đúng là vẫn đáng .”
Băng Thần ngồi ở dưới dùng bí pháp nghe lén không biết phải nói gì cho phải , những gì họ nói chẳng liên quan quỷ gì đến những thứ hắn cần biết . Không nghĩ mấy người này còn có thời gian rảnh rỗi để ngồi tán dóc với nhau , riết rồi Băng Thần chẳng thèm quan sát nữa .
Hắn ta hiện tại rất rảnh nhưng chưa đến mức nghe hai lão già tán gẫu về chuyện ngày xưa tán gái như thế nào . Tổ sư ngành cưa gái như hắn không cần thiết có thêm bất cứ kinh nghiệm nào nữa , đưa mắt dõi một vòng để tìm xem có ai đó nhìn nổi bật hay không .
Tiếu Hoan Hỷ khều hắn ta một cái rồi nói :
“Có mấy người đến từ các chủng tộc hiếm , thực lực chắc cũng không tệ đâu .”
Băng Thần nhìn mấy kẻ đứng đằng sau mình hơi nhíu mày một cái rồi nói :
“Cũng không đến nỗi tệ , có điều hai người chúng ta nhất định phải một người hạng nhất m người còn lại thì hạng hai . Hai lão giả trên kia đã bàn tình chia như thế , nếu hai người bị dồn vào một cái môn phái thì chúng ta coi như mất cơ hội điều tra phái còn lại .:
Tiếu Hoan Hỷ gật đầu nói :
“Ta hiểu rồi , đảm bảo sẽ không nương tay .”
Băng Thần cười một tiếng rồi nói :
‘
“Với tu vi của mấy đứa nhóc này thì thắng được chúng ta là không thể nào , dù cho có là người thức tỉnh đi chăng nữa cũng không được . Thế nhưng phải chú ý đề phòng xem đối phương có xài ám chiêu hay không .”
Tiếu Hoan Hỷ nhìn lên mấy cái sàn đấu , nãy giờ rất nhiều người sử dụng ám chiêu nhưng trọng tài hoàn toàn làm ngơ . Điều này chứng tỏ việc sử dụng ám chiêu trong chiến đấu không bị cấm , hắn mở ra quyển sổ khi nãy đi đăng ký được đưa cho mở ra coi .
Quả nhiên bên trong không cấm việc sử dụng ám chiêu , dù sao trí tuệ cũng là một phần của thực lực . Những thứ bị cấp l à việc sử dụng đan dược hồi phục hoặc tăng sức mạnh , nhìn luật thi tuyển Băng Thần cũng mường tượng ra cuộc sống ở trong hai cái đại phái này là như thế nào .
Thế nhưng đứng giữa đám người yếu ớt thì càng có thiên hướng cường giả vi tôn ít luật lệ thì Băng Thần càng cảm thấy thích . Kiều này khiến hắn ta có thể thoải mái tung hoành , lúc càng phải biến mất thì vô cùng dễ dàng , làm bộ như bị người ta giết người sau đó hủy thi diệt tích là được .
Còn nếu giống như hồi ở Vân Vũ Phái thì tất nhiên hắn không thể áp dụng phương pháp này bởi đệ tử của họ chủ yếu ở trong mấy cái bí cảnh . Tiếng tăm môn phái cũng quá lớn khiến cho người khác không dám tùy tiện đụng vào .
Ở đây tình hình cũng là môn phái tiếng tăm nhưng đệ tử thì rất thích làm thịt nhau , bỗng nhiên có một người biến mất là chuyện bình thường . Tiếu Hoan Hỷ đương nhiên cũng tính đến nước đi này rồi có được thông tin mình muốn rồi thì ở lại môn phái làm gì .
Băng Thần rời mắt đi chưa được mấy giây thì đằng sau vang lên âm thanh của một nam nhân :
“Vị cô nương ở đằng trước có thể cho tại hạ hỏi ít chuyện có được không ?”
Băng Thần ngạc nhiên quay lại thành thấy một nam nhân toàn thân mặc hắc bào đang mỉm cười nhìn hắn . Người này sau lưng có chín cái đuôi hồ ly bốc lên một ngọn lửa màu đen huyền bí , Băng Thần cũng không biết giống loài của tên này .
Nhưng nhìn vào khí thế thì liền dễ dàng nhận ra đây là một người thức tỉnh , huyết mạch của hắn ta không phải dạng vừa . Vốn là nam nhân nên Băng Thần bản năng ngó sang Tiếu Hoan Hỷ nhưng bỗng hắn nhận ra mình hiện tại mới là nữ nhân .
Thế là hắn ta dùng nụ cười tự tin nhất của mình quay lại chào hỏi :
“Xin chào , không biết ngươi tìm ta có chuyện gì ?”
Hắn ta cười nói :
“Ta khi nãy nhìn thấy tiểu thư liền cảm thấy giống như gặp phải tiên giáng trần , không biết có thể làm quen với ngươi không .”
Băng Thần ngoài cười thì không biết phải nói cái gì , hắn ta lần đầu tiên lâm vào tình huống éo le như thế này . Tiếu Hoan Hỷ nhìn hắn cười thật tươi , nàng đã từng nghĩ đến cảnh này chỉ là không nghĩ sẽ gặp phải sớm như thế này .
Có điều bỏ mặc Băng Thần thì không được , nàng khoác vai hắn ta cười nói :
“Huynh đệ kia nói cho ngươi biết , bạn gái của ta không thích nữ nhân , ngươi giả trang nam nhân rồi đi cưa gái cha mẹ ngươi có biết không .”
Băng Thần ngạc nhiên bởi nhìn kẻ kia tuy có chút thanh tú nhưng rõ ràng là nam nhân , nếu có thể lừa qua hắn thì quá cao minh rồi .
Hắn chỉ người kia hỏi :
“Ngươi là nữ nhân ?”
Người kia mỉm cười nói :
“Cái này có quan trọng không ?”
Tiếu Hoan Hỷ lắc đầu nói :
“Đã là nữ nhân thì ngươi thích ta còn tạm được , nếu ngươi mặc nữ trang vào chắc cũng sẽ vô cùng xinh đẹp . Cha mẹ ngươi khó khăn lắm mới sinh ra cô con gái xinh đẹp ngươi lại thích nữ nhân , ta là người ngoài nhưng cũng cảm thấy vô cùng phí phạm .”
Nàng ta cúi đầu khẽ giọng :
“Ta xin giới thiệu mình tên Hắc Tử Kỳ , còn vị nhân huynh kia cảm thấy tiếc cho ta thì không cần . Bây giờ là thời buổi nào rồi mà chỉ nam nữ yêu nhau mới được , chỉ cần tâm hồn đồng điệu với nhau thì sẽ sống hạnh phúc mãi mãi thôi .
Với lại công tử vối bạn gái cũng chưa kết hôn thế nên ta vẫn còn cơ hội , ta tin chỉ cần dùng tấm lòng chân thành đầy yêu thương của mình sẽ cảm hóa được nàng . Hai chúng ta người nào là kẻ chiến thắng còn chưa biết được , ta sẽ cùng ngươi cạnh tranh công bằng .”
Ngoài cười khổ thì Băng Thần thật sự không biết phải làm sao , cô nàng này chẳng hiểu bị cái gì nữa . Ngày xưa lúc gặp Hoàng Tuyền nàng cũng đâu có bạo dạn như thế ...
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.