Thú Tu Thành Thần

Chương 1189 : Thiên Đạo Đại Chiến - Ta Muốn Dạy Bếp

“Băng Thần công tử chắc không đi làm tạp vụ được , khi chất của ngươi quá mức đặc biệt , ta nghĩ dù che mặt lại vẫn sẽ gây chú ý . Người như công tử có lẽ lên làm giáo viên thì hơn , công việc nhàn hạ lương lại còn cao nữa .”

Băng Thần hơi ngạc nhiên hỏi :

“Thiên Đạo phát triển như thế , thời gian rảnh đâu để học sinh đến trường ?”

Phong Vũ Ngọc cảm thấy hơi lạ :

“Công tử còn trẻ tuổi như thế chẳng lẽ không ở trong Thiên Đạo tu luyện ?

Băng Thần chưa hiểu nên trong lòng thầm hỏi Thiên Thư , một lúc sau mới thấy Thiên Thư trả lời hắn . Hóa ra bình thường thì Thiên Đạo chỉ đi vào được từ lúc mười giờ tối . Đúng mười giờ sáng ngày hôm sau thì tất cả mọi người bị đẩy ra bên ngoài .

Thời gian mười hai giờ đó lại tương đương với một ngày bình thường có hai mươi bốn tiếng . Điều này để đảm bảo cho tốc độ tu luyện ngoài thực tại có thể nhanh hết mức có thể , dù sao phải đáp ứng đủ tiêu chí mới có thể phi thăng lên thượng cấp thế giới .

Siêu Thần Đỉnh Phong không phải cái gì đó dễ dàng để có thể vượt qua , thế nên thời gian tu luyện phải dài . Trong Thiên Đạo lại hỗ trợ thêm vật phẩm tăng tu vi ngoài thực tại thì khả năng phi thăng mới hợp lý , còn Hạ cấp vi diện có lẽ chưa đến mức .

Có lẽ phải khi thế hệ vàng của Thiên Long Bang rời đi , hiệu suất phi thăng giảm mạnh thì Thượng nhân mới thay đổi quy luật . Lỡ nói hớ ra nên Băng Thần phải dùng tốc độ nhanh nhất để lấp liếm trước khi bị nàng ta nghi ngờ .

Hắn ta khẽ cười nói :

“Ta gặp ít chuyện thế nên vào Thiên Đạo một thời gian liền không vào được nữa . Phong tỷ gợi ý như thế chắc cũng có thể giới thiệu thêm việc cho ta . Dù sao không dùng nguyên thạch thu hoạch được nhà ở thì ta cũng khổ , người nhà tới không thể để họ phiêu bạt được .”

Phong Thiên Vũ gật gù nói :

“Cũng phải , thế nhưng ta không có gợi ý gì cả , có tờ báo ở góc bàn có tin tức tuyển dụng công tử xem xem . Làm giáo viên thì chỉ có nửa ngày , đến tối công tử giúp ta trông quán từ chiều đến 8 giờ tối đóng cửa là được , ta về lo cho tiểu Trần rồi đi vào Thiên Đạo .”

Băng Thần nhìn theo bóng lưng của nàng rời đi hơi có điều suy nghĩ , thế nhưng thân không thể vào Thiên Đạo trong ba tháng thì chẳng làm sao được . Bỗng hắn ta lên tiếng hỏi :

“Đúng rồi , tại sao hôm nay tiểu Trần lại lang thang ở ngoài đường , hôm nay đâu phải ngày nghỉ đâu .”

Nàng ta quay lại khẽ giọng nói :

“Ta không thể mang hắn đến quán ăn , tiểu tử này quá mức hiếu động thế nên mới chạy lung tung . Ở nhà một mình luôn cảm thấy chán muốn đi ra ngoài , ta muốn thuê phụ bếp thực ra là để có người vừa phụ ta để ta trông chừng tiểu tử này .

Cũng do Thiên Đạo xuất hiện nên trường học của hắn đóng cửa , chuyện nói ra cũng khá dài dòng . Tạm thời thì chuyển trường quá khó , với lại học cũng chẳng được gì , để ta ở nhà tự dạy mấy cái đó còn nhanh hơn .”

Băng Thần nghĩ một chút rồi nói :

“Ta còn rảnh trong một thời gian khá dài , từ mai để tiểu tử này đi theo ta đi , nhìn hắn ta lanh lợi như thế này ít nhất có thể chỉ đường cho ta . Dù sao nếu có việc làm phụ hợp thì ngày mai , ta cũng sẽ đi tới Thiên Long học viện .”

Phong Vũ Ngọc có chút cảm động , người thanh niên mới gặp thực sự rất tốt , nàng giúp hắn một thì hắn trợ giúp nàng hai . Với thực lực của hắn thì con trai nàng đi cùng hắn ta là an toàn nhất , Băng Thần cũng có nhiều thời gian để giáo dục con nàng .

Hai người cũng không có nhiều lời để nói với nhau , Băng Thần dò tìm một hồi thì thấy trên báo có nghề nghiệp phù hợp với mình .Trù sư nghe tên lớp thôi đã thấy không có ai học rồi , đến đó lại ngồi chơi dài cổ chờ lãnh lương , bọn đệ tử trong đó hắn cũng không cần chắm chút .

Dù sao chỉ cầm không phải đệ tử nhập môn thì hắn chẳng cần quan tâm , những người này hắn chỉ cần dạy cho có tâm một chút là được . Còn bọn họ hiểu hay không thì hắn không biết , theo hắn nghĩ thì họ có cơ hội ngồi trong lớp hắn đã là một điều may mắn rồi .

Cái để hắn bực mình nhất là tuy hành tinh này cũng tiêu xài nguyên thạch nhưng đã được hoàng tộc làm ký hiệu riêng . Hắn muốn làm giả cũng không thể , bởi bên trên người kia không biết lúc nào sẽ quan sát hắn .

Dù thế nào Băng Thần cũng không tin người đó lại không quan tâm đến một kẻ phi thăng như hắn . Tu vi của Băng Thần dù sao cũng là Vũ Thần chứ không phải hạng vô danh tiểu tốt , thế nên Băng Thần mới cảm thấy khổ như thế này .

Sáng sớm hôm sau .

Tiểu Trần thường thường được ngủ rất trễ , thế nhưng hôm qua sau khi tu luyện thì hắn vừa mới được đi ngủ có một chút . Thế nhưng đang lơ mơ thì bị Băng Thần dựng ngược dậy , có điều tiểu tử này cũng không câu giờ , còn nhỏ tuổi nhưng rất nghe lời .

Hai người ăn uống qua loa sau đó liền đi tới Thiên Long học viện , có chuyện gì thì hắn muốn xử lý cho xong để về quán ăn trước năm giờ nữa . Do có thể phi hành nên rất nhanh cả hai liền tới nơi , nhìn cả hai đều có vẻ buồn chán .

Lúc Băng Thần đi đến cổng thì liền muốn đi vào trong , thế nhưng bị bảo vệ chặn lại , người này nhíu mày hỏi :

“Không ngươi có thể cho ta kiểm tra thẻ học viên có được không ?”

Băng Thần lắc đầu lấy tờ báo ra rồi nói :

“Ta muốn đến đây để ứng tuyển , không biết có thể gặp ai .”

Người bảo vệ ngạc nhiên nói :

“Hóa ra tới xin việc , thế thì mau chóng theo ta đi gặp phó hiệu trưởng , tuyển người là trách nhiệm của ngài ấy .”

Băng Thần dắt tay Giáng Trần đi theo người bảo vệ kia , đến nơi người kia gõ cửa một cái cửa liền mở ra .

Hắn chỉ vào bên trong rồi nói :

“Chỗ này là phòng của phó viện trưởng , công tử phiền đợi ở đây một chút , ngài ấy có vẻ bận tiết dạy rồi . Ta bây giờ sẽ đi thông báo ngay , lâu nhất là một tiếng , mong công tử không phiền lòng .”

Băng Thần mỉm cười nói :

“Không sao , cám ơn vì đã dẫn chúng ta tới đây .”

Hành tinh này thực sự có quá nhiều quy tắc , làm theo khiến cho Băng Thần cảm thấy mệt mỏi . Đợi một tiếng cũng có thể coi như thời gian nghỉ ngơi , lấy ra một ít linh quả sau đó hai sư trò bắt đầu ngồi ăn khí thế , dù sao cũng quá rảnh mà .

Đúng một tiếng sau có một ông lão đi vào trong phòng , hắn mỉm cười nhìn Băng Thần đánh giá , sau đó lông mày hơi nheo lại . Hắn ta là Siêu Phàm cao thủ nhưng không nhìn ra tu vi của Băng Thần , chính vì thế hắn mới nghiêm túc trở lại .

Đầu tiên nghe có một chàng trai trẻ muốn xin làm việc tại học viện suy nữa đã khiến hắn ta cười chết . Dù sao có một luật ngầm là tu vi phải đạt Vũ Tôn thì mới có thể vào trong học viện làm giáo viên , hắn nghe miêu tả thì biết loại cao quý như Băng Thần sẽ không làm tạp vụ .

Ngồi xuống bàn hắn ta mỉm cười lên tiếng :

“Công tử chắc không biết chúng ta chỉ tuyển lão sư có tu vi Vũ Tôn trở lên chứ ?”

Băng Thần gật đầu khẽ giọng đáp :

“Ta quả thật không biết nhưng nếu chỉ yêu cầu tu vi Vũ Tôn thì ta đủ rồi .”

Dứt lời trên người khí thế liền tỏa ra , ông lão hơi gật đầu rồi nói :

“Tốt lắm , thực lực đã đủ thì chúng ta phải xem xem công tử muốn dạy môn gì .”

Băng Thần chỉ vào góc trên của tờ báo rồi nói :

“Ta muốn dạy nấu ăn , đồ ăn ta làm sáng nay đã mang tới , phó viện trưởng có thể thử .”

Vị phó viện trưởng này thử đồ ăn sáng Băng Thần làm thì quá bất ngờ , không nghĩ tới lại ngon như thế . Linh khí tinh thuần bên trong nguyên liệu được đảm bảo nguyên vẹn , hắn vừa ăn vừa tiếp tục phỏng vấn .

Đã biết Băng Thần tay nghề ghê gớm liền có chút gần gũi :

“ Công tử hiện tại bao nhiêu tuổi ? Tên gì ? Hiện tại đang làm việc ở đâu ? “

Băng Thần rất vui lòng trả lời , lão giả kia sặc canh vội nắm lấy tay Băng Thần với tốc độ khủng khiếp . Có điều người của hành tinh này rất lịch sự khi không đi thăm dò tu vi của người khác , thế nên hắn cũng cảm thấy bình thường .

Đổi lại là hắn cũng sẽ tìm hiểu kỹ càng , ai lại để một cái nhân tố không ổn định đi vào chỗ làm của mình .

(Chương tăng thêm cám ơn bạn Tthtuantu đã tặng đậu . Chân thành cảm ơn .)..