Thú Tu Thành Thần

Chương 781 :Dỗ dành Trịnh Thúy Di

Tính danh: Trịnh Thúy Di

Thực lực : Hư Vô Tam Trọng Thiên

Huyết mạch: Thiên Niên Cuồng Huyết (Chuẩn Thần huyết mạch )

Thể chất : Thiên Niên Cuồng Thể ( Chuẩn Thần thể chất )

Đẳng cấp: 103

Lực lượng : 900

Tốc độ: 260

Trí lực : 22

Thiên phú : 93

Hồn lực: 28

Pháp lực: 89

Nguyên tố: Lôi

Độ thiện cảm : 100 (Sinh Tử Không Đổi )

Tuổi thọ: 3 tỷ

Danh hào : Hư vô ( Viễn siêu thường nhân áp chế từ Siêu Thần trở xuống người một cách mạnh mẽ , huyết mạch càng cao áp lực càng giảm. )

Băng Thần thấy đã đạt 100 điểm thì thở phào một hơi , hắn kéo nàng ôm thật chặt vào lòng sau đó nhẹ giọng nói :

"Nàng có tin vào chuyện chúng ta có kiếp trước không ?"

Trịnh Thúy Di cau mày nói :

"Kiếp trước ? Ngươi đừng nói với ta những gì ta trải qua trong ảo cảnh mà ngươi tạo ra chính là kiếp trước ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Tất nhiên đó không phải kiếp trước thế nhưng ta tạo ra ảo cảnh từ ký ức của kiếp trước , thế giới chúng ta đang sống đã quá ly kỳ rồi thế nên chuyện ta có ký ức kiếp trước có gì khó tin đâu ."

Trịnh Thúy Di lắc lắc cái đầu vẻ mặt tràn ngập không tin nói :

"Cái này chỉ là người nói chứ ta làm sao chứng thực được ?"

Băng Thần nghĩ một chút rồi mỉm cười nói :

"Thực ra phía mông trái của nàng có một cái bớt nhỏ thế nhưng ta bây giờ không thấy , ta có thể chắc chắn với nàng rằng khi sinh ra phụ mẫu của nàng thấy nó lớn quá mới xóa đi , không tin nàng có thể hỏi bọn họ để xác minh ."

Trịnh Thúy Di nheo mày lại rồi hoi gật đầu nói :

"Thôi được rồi ta tạm thời tin ngươi , bây giờ ta rất mệt mỏi cần được nghỉ ngơi , nếu có thể ngươi đi ra ngoài rồi đóng cửa lại giùm ta ."

Băng Thần nằm im nhẹ giọng nói :

"Để ta ngủ với nàng đến sáng mai , dù sao bây giờ ta cũng chưa nghĩ đi làm phiền người khác ."

Trịnh Thúy Di bĩu môi nói :

"Nhưng ngươi làm phiền ta ."

Băng Thần chẳng quan tâm chỉ mặt dày ôm nàng nằm đó thôi , Trịnh Thúy Di biết mình không thể làm gì được hắn nên đành thôi , trong thâm tâm nàng cũng mong muốn sau khi chứng thực với mẹ thì nhận được kết quả đúng như những gì hắn ta nói .

Nàng mong muốn như thế bởi nếu đó là sự thực thì không phải rất tốt hay sao , ít ra nàng nàng còn có lý do để chấp nhận hắn , huống chi tình yêu trong ảo cảnh còn rất đẹp khiến nàng khắc cốt ghi tâm .

Nữ nhân nào cũng thế , lãng mạn luôn là thứ họ hướng tới đầu tiên trong tình yêu chứ một kẻ nhạt nhách thì chẳng bao giờ có thể chiếm được thiện cảm của nữ nhân cả , tất nhiên sự hấp dẫn của hắn đến từ những thứ khác ví dụ như quyền thế hay tiền tài .

Nhưng những thứ kia vẫn chưa thể khiến họ chiếm được trái tim của nữ nhân , nói chung muốn có được nữ nhân và trái tim của bọn họ thì lãng mạn là yếu tố không thể thiếu , còn những thứ kia khiến ngươi chinh phục được nữ nhân chỉ trên thể xác thôi chứ tinh thần thì không .

Hai người ôm nhau ngủ đến sáng thì Băng Thần để lại đồ ăn sáng cho nàng rồi rời đi , trước khi biết được thái độ của Trịnh gia thì hắn ta cũng không dám liều mình để lộ ra quan hệ giữa hai người , nếu Trình gia người quá mức cực đoan thì người chịu thiệt sẽ chính là hắn chứ không phải ai khác .

Băng Thần sau đó đi thẳng đến biệt viện nơi ba người nhà Hạng gia đang nghỉ ngơi , khi hắn ta đi vào thì đã thấy Hạng Vũ ngồi ở hiên vẻ mặt đã có chút huyết sắc .

Hắn đi tới cười hỏi :

"Nàng ổn chứ ?"

Hạng Vũ mỉm cười nói :

"Ta là người con gái mạnh mẽ , những chuyện đau khổ ta sẽ chuyển chúng thành động lực , nếu cứ mãi đau buồn thì khi nào ta mới có thể trả thù được ."

Băng Thần không khuyên nhủ gì cả bởi hắn biết trạng thái của nàng bây giờ thì đã coi như tốt nhất rồi , bản thân mình khuyên bất cứ cái gì thì cũng không tốt , chuyện hắn nên làm là chịu khó hỗ trợ nàng .

Ôm nàng vào lòng hắn nhẹ giọng hỏi :

"Hạ a di đã ổn chưa ?"

Hạng Vũ đưa tay chắn miệng Băng Thần lại rồi nghiêm túc nói :

"Từ mai gọi nàng là Hạ tỷ , với lại ngươi nhanh chóng thay đổi diện mạo của nàng , ta nhất định không để nàng lâm vào nguy hiểm nữa ."

Băng Thần nghĩ một chút rồi nói :

"Chuyện đó thì hôm qua ta đã làm rồi , nàng sau một thời gian tu luyện sẽ tự động trẻ ra , còn việc đưa nàng vào Tân Sinh chắc cũng không mất nhiều thời gian đâu , các ngươi cứ tìm lý do lấp liếm cho việc nàng không đeo nhẫn là được ."

Hạng Vũ gật đầu nói :

"Ta biết rồi , với lại có vẻ nàng chưa quá quan tâm đến chuyện đó lắm , bây giờ nàng vẫn còn đang nghĩ rằng mình đang bị bệnh trị không hết , ngươi thời gian còn nhiều lắm ."

Băng Thần cười nói :

"Thế thì tốt rồi , bây giờ ta đi vào Tân Sinh trước đây , hai tỷ đệ các ngươi rời khỏi công hội hoặc tìm cách ẩn danh và ẩn đăng nhập , như thế ta mới có thể khiến các ngươi ở trong Tân Sinh cả ngày mà không bị phát hiện ."

Hạng Vũ gật đầu nói :

"Chuyện này ra đã có suy tính rồi , trang bị che giấu tình trạng đăng nhập trong kho của công hội cũng có một ít , trước khi không nghĩ ra để làm gì nhưng tý nữa vào ta sẽ lấy điểm cống hiến đổi lấy hết toàn bộ ."

Băng Thần cùng nàng nói chuyện thêm một chút nữa rồi sau đó Hạng Vũ đi vào Tân Sinh trước , còn về phần hắn thì đi gặp Hạ Lan để xác nhận rằng nàng sẽ nhận được nội tại của Đệ Nhất Phù Sư .

Vừa đi vào đến nhà thì thấy nàng nằm trên giường vẻ mặt có chút buồn bực , thấy hắn một cái nàng liền nói :

"Thần đệ ngươi lại đây."

Băng Thần chậm chậm đi tới cười nói :

"Hạ Lan tỷ ngươi đã ổn chưa ?"

Hạ Lam mỉm cười nói :

"Tình hình của ta ổn rồi cám ơn đệ rất nhiều vì đã chữa trị cho ta ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Đó là việc ta lên làm ."

Hạ Lan sau đó thở dài một tiếng nói :

"Chỉ tiếc ta bây giờ đã quá tuổi không thể vào thế giới Tân Sinh , từ sáng đến giờ ta tìm hiểu về nó rất nhiều , thế nhưng chỉ là tiếc nuối càng thêm tiếc nuối ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Ta thăm tỷ tiện thế muốn giúp tỷ có thể đi vào Tân Sinh này , trong thế giới đó thì sức khỏe của tỷ sẽ không quan trong nữa , càng lên cấp cao thì trong thực tại tỷ cũng càng khỏe ."

Hạ Lan mắt sáng lên nhìn chắm chằm vào Băng Thần , vẻ mặt mang theo chút không tin nhưng vẫn tràn đầy mong chờ ...