Thú Tu Thành Thần

Chương 706 : Lạc trôi

"Suy nghĩ về hậu quả tiêu cực nhất nhưng không được hạ tinh thần , ngươi nghĩ mình là thần thánh hay sao ?"

Băng Thần lắc đầu nói :

"Ngươi làm sao mà hiểu được những chuyện này , chuyến đi này du sao ta cũng đã quyết định xử lý hết không mong chờ gì vào ngươi cả , ngoan ngoãn làm theo lời ta là được ."

Thư Vũ Thần không hề bị ăng Thần chê bai làm cho mất tinh thần , nàng hít sâu một hơi rồi nói :

"Ta cũng đâu muốn nhúng tay vào nhiệm vụ đâu chỉ là ngươi không thấy nhiệm vụ bắt chúng ta phải làm cùng nhau hay sao ?"

Băng Thần ngồi im dưới đất rồi thản nhiên nói :

"Ngồi xuống ăn rồi nghỉ ngơi thôi, chuỗi nhiệm vụ này chắc chắn không thể bỏ thế nên thuận theo tự nhiên đi , cứ cà khịa nhau như thế này chẳng có tác dụng gì cả , hôm nay vẫn gà với rượu như hôm qua chứ ."

Thư Vũ Thần nghĩ đến cái gì sau đó đỏ mặt nói :

"Hôm nay ăn gà nhưng không uống rượu nữa ."

Băng Thần dọn đồ ăn ra sau đó vừa ăn vừa nhắm rượu đầy thoải mái , Thư Vũ Thần như con mèo gặm từng chút đồ ăn một vẻ mặt vui vẻ , thấy nàng ăn ngon miệng như thế Băng Thần cười nói :

"Ngươi có gắng ăn nhiều vào không thì xong nhiệm vụ muốn thưởng thức đồ ăn do ta làm không dễ đâu ."

Thư Vũ Thần nghe thế thì nét mặt không khỏi hơi xụ xuống , nàng bắt đầu hơi hối hận khi đã ăn những thứ đồ ăn do Băng Thần làm ra , khuyết điểm lớn nhất của nàng ngoài việc háo thắng thì chính là ham ăn ngon .

Ngày tháng sau này nàng sẽ khó có thể tìm lại cảm giác thỏa mãn như thế này , nàng bỗng nghĩ ra một ý rồi nói :

"Sau này người có thể thường xuyên nấu ăn cho ta không , nếu có thể ta trả công cho ngươi thật hậu hĩnh ."

Băng Thần nuốt xuống miếng thịt mình đang nhai làm nhẹ hớp rượu rồi nói :

"Thời gian của ta mỗi phút mỗi giây đều cực kỳ quý giá , ngươi nghĩ trả bao nhiêu để có thể để ta làm một món ăn cho ngươi , không muốn làm người thất vọng chứ ta chưa từng làm đồ ăn cho người ngoài ăn nhiều đâu .

Chủ yếu ta chỉ làm cho người nhà hoặc tiền bối đã giúp đỡ thôi , nhưng dù là tiền bối đã giúp đỡ ta thì số lần ta làm vẫn chỉ đếm trên đầu ngón tay thôi , thế nên cố gắng ăn nhiều một chút không thì sau này không có ăn đâu ."

Nói xong hắn rất hào phóng lấy ra thêm vài món nữa cho nàng ta ăn , Thư Vũ Thần xụ mặt xuống bởi lời nói của Băng Thần nhưng hắn nói không sai khiến nàng tức giận không thể phản bác được , giá như Băng Thần chỉ là một đầu bếp thì tốt hơn không biết bao nhiêu .

Nhưng đằng này kẻ này vốn không hề giống như một đầu bếp , nếu hắn làm đầu bếp thì không ai có thể thuê được hắn nấu đồ ăn , nàng sau đó suy nghĩ lung tung rất nhiều cho đến khi thấy Băng Thần đã ăn no nê nằm ngủ từ bao giờ .

Nhìn khuôn mặt khi ngủ vẫn mỉm cười của Băng Thần thì nàng không khỏi chán nản , có khi nàng đã nghĩ đến không biết bao nhiêu thứ thế nhưng không có ý tưởng nào hợp lý cả , cái tôi của Băng Thần quá lớn để phục vụ cho một người lạ như nàng .

Từ khi nói chuyện nàng đã bắt đầu cảm nhận rất rõ về chàng trai này , vẻ ngoài vui vẻ hòa đồng với những lời nói dí dỏm không có nghĩa hắn ta là con người dễ tính , những chuẩn mực của Băng Thần ngược lại rất khắt khe trong những tình huống nhất định .

Đang nghĩ lung tung thì nàng có cảm giác sống lưng của mình lạnh buốt , Băng Thần thì nghe thấy âm thanh của Vô Hạn Giới Chỉ :

"Chủ nhân Không Gian tinh thần đang tiếp cận ngài , ngươi mau tỉnh dậy đi ."

Băng Thần mở mắt ra trong lòng thầm nghĩ :

"Không phải người nói một thế giới không thể có hai tinh thần cũng tồn tại hay sao ?"

Vô Hạn Giới Chỉ nghiêm túc nói :

"Có thể ta chưa nói cho ngài rõ nhưng trong mười một loại tinh thần thì mỗi cái tinh thần mỗi loại vũ trụ sẽ có một nhưng Không gian tinh thần thì tất cả các vũ trụ chỉ có một thôi ."

Băng Thần nghe xong thì cũng hiểu tính chất của không gian tinh thần rồi sau đó hỏi :

"Thế nhưng sao nó lại tìm đến ta ?"

Vô Hạn Giới Chỉ lắc đầu nói :

"Thực tế ta cũng chẳng biết nó tìm đến ngài làm gì nhưng ta phải cho ngài biết rằng quyền năng của nó thậm chí còn vượt trên cả Thần Đế , khi Thần Đế bị hạn chế bởi ranh giới giữa các vũ trụ thì nó đi đi lại lại như trốn không người .

Đến chính bản thân ta tuy cùng thể loại với nó nhưng nếu ta là một đứa trẻ thì nó chính là người trưởng thành , ngài tốt nhất lên lịch sự một chút khi giao tiếp với nó , phải biết rằng chỉ cần ngài không phải thần thì khả năng chống lại nó gần như bằng không ."

Băng Thần nghi ngờ hỏi :

"Nó thực sự mạnh đến thế sao từ trước tới giờ ta đã chín kiếp Thần Đế nhưng vẫn không diện kiến nó ?"

Vô Hạn Giới Chỉ thản nhiên nói :

"Do chúng nó không coi ngài ra gì chứ sao , từ khi ta tiến hóa thành Vô Hạn Sáng Thế thì mới có tư cách lưu giữ chúng , khi ta có tư cách thì chủ nhân như ngài vận mệnh mới có đường cắt với chúng ."

Vừa dứt lời thì trước mặt Băng Thần cùng Thư Vũ Thần xuất hiện một kẻ mặc trường bào màu đen ánh mắt ưu thương , Băng Thần lông mày nhíu chặt nói :

"Không Gian tinh thần ngươi tìm đến ta có việc gì ?"

Ngươi mặc trường bào màu đen mỉm cười nói :

"Ta muốn thử thách ngươi xem ngươi có xứng đáng làm chủ nhân tương lai của mình không , Lôi , Hắc , Quang tinh thần đều công nhận ngươi , thậm chí Quang Tinh Thần còn trợ giúp ngươi trong thử thách ."

Băng Thần đưa tay lên nhìn vào viên ngọc trên nhẫn rồi nói :

"Trợ giúp ta ?"

Không gian Tinh Thần cười nói :

"Chứ không ngươi nghĩ mình có thể có được ký ức hoàn chỉnh ? Chuyện nó giúp ngươi đã phá đi quy tắc và ta kẻ thiết lập quy tắc không cho phép điều đó xảy ra , ngươi thu phục Lôi Tinh Thần chỉ vì có quan hệ với Thiên Đạo .

Ngươi thu phục được Hắc Ám Tinh Thần thì do hên khi tìm thấy nó đúng lúc nó vừa sinh ra , ta không muốn như thế nên chúng ta chơi một trò chơi , tất nhiên thưởng sẽ có sự quy phục của ta cùng một vài thứ nữa nếu người thắng , bây giờ ngươi có thể nói ra nguyện vọng của mình ."

Băng Thần nghĩ một hồi rồi nói :

"Ta cùng nữ nhân của mình toàn bộ lên thẳng Siêu Cấp sever ngươi làm được không ?"

Không Gian Tinh Thần cười nói :

"Không hổ danh Cửu Kiếp Thần Đế cực kỳ dứt khoát nhưng yêu cầu của ngươi quá cao nếu cao cấp sever thì không có vấn đề ."

Băng Thần mỉm cười nói :

"Thế thử thách là gì ?'

Không Gian Tinh Thần mỉm cười chỉ tay vào Thư Vũ Thần nói :

"Tìm nàng , cưới nàng ."

Ngay sau đó Băng Thần cảm giác thân thể mình mất hết tất cả tri giác , cả thân thể như lạc trôi giữ hư không , cảm giác lạ lùng này kéo dài không lâu , khi hắn lần nữa mở mắt ra thì thấy mắt mình đã mờ đi trong màn nước ...