Một đám võ sư tư chất bình thường tuổi tác không nhỏ tiềm năng đã hết thì còn được bao nhiêu tác dụng.
Tuy nhiên nếu các thế lực này cam nguyện thần phục, với năng lực của Thiên Tà thì việc tài bồi đám người này cũng không phải khó, chúng lại thuộc về nhiều thế lực khác nhau, giữ lại mạng ngược lại sẽ còn tác dụng không nhỏ.
Đáng tiếc khi nghe Thiên Tà nói xong lời này một đám người không ngờ lại lặng yên không nói một tiếng
"Muốn ta thần phục, nhóc con mày xứng sao, ta đã gửi ý chí cầu viện về tổ chức, hôm nay chết ở đây rồi thần tử sẽ trả thù cho chúng ta"
Một tên hắc y nhân người trung quốc mở miệng ngoan độc nói hơn nữa vừa nói xong hắn đã bặm miệng cắn mạnh dĩ nhiên là muốn cắn lưỡi tự sát
Đáng tiếc hắn cắn nhưng mà lại cắn mãi không chết, tâm thần hơi khó hiểu nổi lên hắn lại muốn vận một chút nội tức trực xông tâm mạch, nhưng kỳ lạ không thể điều động được một chút nào
Lúc này giọng Thiên Tà lại lạnh nhạt vang lên
"Rơi vào tay ta, ngươi chết không nổi !"
Mấy tên chân võ giả này dứt khoát quăng tới cho Thiên Tà một ánh mắt oán độc
"Hừ, ngươi một ngày không giết được chúng ta cũng không thể cả tháng ngăn được chúng ta, còn muốn lời khai sao...nằm mơ"
"Không sai...vào tổ chức ta đã thề tận trung với thần tử, dù có chết cũng sẽ không khai một lời, các ngươi tuyệt ý nghĩ này đi"
"Thần tử có ơn nửa sư với ta, dù có chết cũng không phản bội ngài"
Thiên Tà nhìn chúng bằng ánh mắt nực cười
"Yên tâm!! Rơi vào tay ta các ngươi không cần phải nói một câu !!"
"Tại vì điều đó rất không cần thiết !"
Thiên Tà khẳng định một câu cuối cùng đồng thời cũng cho chúng một lời phán quyết cuối cùng
Tâm niệm vừa động, từ trên bắp đùi bọn họ 2 thanh tiểu đao kiếm liền tự xuất bay lên sau đó lơ lửng trên không trung
"Trần lão, không phải ông vẫn muốn một thanh bảo khí sao, vật liệu xem như đã góp đủ rồi đó"
Trần Lập tức thì ánh mắt sáng quắc nhìn tới chỗ Thiên Tà.
"Lăng Tiêu, thật sao...ý cậu là những thanh kiếm này sao ?"
"Uhm...thâm hải vẫn thiết, chất liệu còn tạm được đủ cho ông dùng tới lúc luyện thành thoát phàm thành thánh"
"Nhưng mà...kiếm và đao này tuy hơi ngắn đã đủ tiện dụng nhưng ...vẫn không bằng nhuyễn kiếm "
Thiên Tà ném cho lão một ánh mắt "ngu ngốc"
"Lão đã từng nghe tới sự tích tiên nhân ngự kiếm chưa"
"Ah, có nghe qua"
"Vậy lão có muốn một thanh như vậy không ?"
"Ah, ý cậu là. ..cậu có thể luyện phi kiếm, ah...quá tốt, phi kiếm nơi tay vạn dặm sát nhân, vô địch..."
Còn chưa kịp lơ lửng tầng mây bao lâu thì lão đã bị Thiên Tà cắt đứt
"Lão bớt mơ mọng hão huyền đi..."
Sau đó hắn còn đưa ánh mắt đảo qua lão chứa đầy khinh bỉ
"Tu vi như vậy cũng muốn sử phi kiếm, lại còn vạn dặm sát địch..."
"Kệ ta, ai cũng có quyền ước mơ mà..."
Thiên Tà lại đảo mắt sang Lan Anh hỏi
"Em có muốn một thanh không ?"
Bất quá hắn còn chưa nói xong đã nhìn thấy ánh mắt đầy khát vọng của cô gửi tới, hơn nữa còn khả ái gật mạnh đầu
Thiên Tà giống như nhận mệnh lệnh tối cao, ánh mắt hung ác quay qua nhìn mấy tên chân võ giả
Lập tức đám ngu xuẩn này một trận phẫn nộ khinh thường mắng tới
"Thánh binh của chúng ta ngươi lấy không nổi....hahahaha...ta thách ngươi có thể sử được nó đó"
"Buồn cười, thánh binh do thần tử tự thân chế luyện mà cũng muốn cướp lấy, loại giun dế nhãi nhép như ngươi xứng sao ?"
"Nói cho ngươi biết, thánh binh này gắn liền với mệnh khí của chúng ta, lớn mạnh cùng chủ, chết cùng với chủ, khi chúng ta vẫn lạc thánh binh sẽ tự bay về tổ chức lúc đó....nhóc con, mày chờ ngày chết đi thôi"
"Hahahahahhaaha....không sai, thánh binh này tại sao người thèm muốn nó nhiều vậy nhưng lại không một ai có thể cướp được trên tay chúng ta....họ cướp không nổi, cả mày cũng vậy....haahahahaha"
.....
"Nơi đủ chưa ?" giọng Thiên Tà bình đạm vang lên nhưng mà một câu này dĩ nhiên lại khiến 16 cái miệng tắt tiếng, mặt ai nấy đỏ chót
Một đợt sóng âm hệt như ba đào hải lãng tràn tới dọc theo lỗ tai tới trung khu thần kinh sau đó chấn mạnh khắp bách huyệt
"Oanh..."
"Phụt....hộc..." thời gian ngắn sau đó là những ngụm máu tươi phún ra, bọn chúng liền uể oải rã rời
"Phi kiếm có 2 cách luyện..." giọng Thiên Tà lại như ma quỷ vang lên
"Theo tự nhiên sẽ thiên chuy bách luyện khiến tự kim loại sinh linh tính mà thành kiếm linh, còn cách thứ 2..."
"Đó là lấy ma hồn nghiền nát rồi nung vào chất thép, cuối cùng là dùng thiên lôi giáng búa trực tiếp rèn giũa ma hồn nhập kiếm thành kiếm linh"
Thiên Tà phát ra một hơi thở lạnh buốt đảo mắt tới
"Ta nói luyện khí đã đủ tài liệu là trong đó đã tính tới...16 mạng người các ngươi"
"Cách này không chỉ có thể sưu hồn đoạt phách lấy toàn bộ thông tin lúc còn sống của các ngươi mà còn có thể tận dụng mệnh cách giúp chủ nhân đời sau gia tăng gấp đôi lọ chứa"
Lời Thiên Tà vừa ra dù là Trần Lập, Lan Anh hay mấy tên võ giả đều trợn mắt ngoác mồm
Một đám người đại đa số đều có thái độ không tin nhưng mà vẫn có ngoại lệ
"Thật...thật sao ?"
Hành động thay lời nói, ý niệm Thiên Tà vừa động 16 thanh tiểu đao liền bay về phía hắn, 16 thanh đoản kiếm trong thời gian nói chuyện vừa nãy đã bị lĩnh vực luyện hóa liền mang theo âm dương thôn phệ chi lực trực chỉ hư không.
Kiếm này xoay chuyển lơ lửng dần hấp thu lấy một chút linh khí rải rác trong không trung
Lĩnh vực tựa như con bạch tuộc xiết quanh thân kiếm họa thành một dạng phù văn kỳ dị.
Kiếm này vừa khắc xong liền giống như một con hung lang đói khát không nói 2 lời liền dọc theo dấu vết mệnh cách thẳng tiến lao về phía chủ nhân.
Nhìn thấy thánh binh yêu thích trở mặt mấy tên này lập tức làm ra biểu thái không thể tin nhưng mà, bọn chúng vô lực phản kháng
Trơ mắt nhìn mũi kiếm như ma quỷ thẳng tắp đâm thẳng tới, ai nấy đều tuyệt vọng nhắm mắt
"Phập.....phập....phập..."
Kiếm mảnh xuyên tim, ngọt lịm vô thanh
Nhưng mà kỳ lạ đó là không có một giọt máu nào phun ra, nói đúng hơn đó là toàn bộ máu phun ra đều đã bị thân kiếm hấp phệ hết
Máu tươi dần mất đi, sinh mệnh lụi tàn
Trước kia, họ là một trong ngàn người có thể dụng máu tắm binh ngoan cường mà được nhận tân sinh.
Bây giờ họ lại dụng máu tắm binh, nhưng lại vì thế mà nhận lấy tử vong..
zTruyện - Đọc truyện Dịch online, đọc truyện chữ, truyện hay. Website luôn cập nhật những bộ truyện mới một cách nhanh nhất.