Thiên Tà

Chương 122: 3 Thành Viên Đầu Tiên

Chỉ thấy một luồng khí lạnh toát phún ra, không gian xung quanh còn giống như kết thành băng khối.

Băng lạnh lại chỉ thoáng chốc sinh ra sau đó lại như ảo mộng biến mất, từ Thần Thiên Bảng lúc này sinh ra một sợi chân hỏa mầu trắng vô cùng bình dị

"Terrible firepower(thật đáng sợ hỏa năng..." Alan khiếp sợ bật thốt, miệng nói tiếng anh hét lên chói tai

Không sai, cực hạn của hỏa đó là mọi tia nhiệt lượng đều thu liễm không tiết, mọi kình lực đều hội tụ về một điểm.

Hỏa này bao hàm hơi tức của kinh khủng nhất trong các loại phàm hỏa cũng chính là trong nhân hỏa bảng xếp thứ nhất "đệ cửu vị chân hỏa" hơn nữa còn ẩn chứa một phần hơi tức của địa khí hỏa tâm cùng yêu lang hoang dã yêu khí.

Hỏa này vừa ra lại không phải là một sợi năng lượng căn nguyên như của Author có thể so sánh, nó xuất hiện lại hóa thành một đốm hỏa diễm chân thực, cũng chính là trong tu chân giới quý giá nhất một loại hỏa.

Hỏa Chủng

Cũng có thể tính là một vật sống, nó được kết hợp với chủ nhân linh hồn cùng huyết khí nhục thể lại tương liên mệnh cách, từ này Hỏa Chủng không tắt nhân mạng vĩnh sinh.

Hỏa chủng có thể không ngừng tiến hóa đưa nhân thể linh nhục mệnh cách đều từ từ thăng hoa.

Đã có thể được tính là một nửa "yêu" trong yêu đạo, một nửa "linh" của tiên đạo

"Vù...vù...xẹt...xẹt..."hỏa chủng nhập thể liền thay thế cho vị trí hạt giống hỏa dị năng trước kia, lập tức tinh khí thần tụ về một điểm, linh nhục mệnh( linh hồn, thể xác, mệnh cách) sinh ra tương liên.

"Ầm...bành...."Một loại năng lượng to lớn bỗng chốc bùng phát, kinh khủng hỏa năng nổ tung trên khắp huyết mạch

"Vù...." khí lãng dần tán đi, Alan kích động mở lớn mắt

"Dĩ nhiên lại là...thần hỏa...là thần hỏa trong truyền thuyết, ta đột phá....ta rốt cuộc đột phá...hahahahhaaha"

Ở bên cạnh Author đưa tới ánh mắt hâm mộ và tiếc nuối, ảm đạm mở miệng nói một câu chúc mừng nhưng trong lòng lại đắng chát thầm tiếc nuối sao vừa nãy mình lại có chút giữ lại này.

Alan không có ma pháp đa dạng như hắn, địa vị cũng vì đó thấp hơn nhiều tuy nhiên bây giờ hắn lại có được một viên thần hỏa làm căn cơ, từ nay là hỏa trong bá vương còn đáng sợ hơn nhiều so với pháp sư như lão.

Đây là sự chênh lệch

Chênh lệch của một bước lên trời cũng là sự chênh lệch của sự hết mình cống hiến trong câu" Có gan trút toàn lực - may mắn nhận tiên duyên"

Ở bên cạnh Vũ Thiên Hạo tận mắt nhìn thấy cảnh này liền võ tâm rục rịch, nếu không phải kiêng dè 2 lão thần côn đối diện là kẻ địch thì đã sớm muốn xông lên

"Vị đồng đạo này xin chớ ngại, trước kia chúng ta khác biệt lập trường tuy nhiên ngài đã có thể tiến vào đây dĩ nhiên cũng đã là người có duyên với Thần Thiên Cung, nếu ngài nhập bảng cũng sẽ giống chúng ta thuộc về nơi này, chúng ta không còn quan hệ thù địch....còn nếu không.."

Alan nói chuyện rất khách khí, bình thường họ như thù địch chỉ muốn vì tổ chức mà diệt sát nhau nhưng bây giờ lại vì loại quan hệ "người hữu duyên" này mà buông xuống.

Tuy nhiên, trong giọng nói đó lại chỉ rõ quan hệ "hóa thù thành bạn" này là với điều kiện Vũ Thiên Hạo cũng như bọn họ, nếu không...e rằng vẫn là 2 bên còn 1, kẻ chết ta sống

Vũ Thiên Hạo vì thế cũng chỉ thể còn một sự lựa chọn duy nhất, đơn giản vì nếu là địch ông chắc chắn phải chết, có điều ông cũng sớm không còn tồn tại tâm tư cho loại lựa chọn này, bởi vì ông so với 2 lão đầu kia lại càng thêm gấp gáp.

Đặt bàn tay lên Thần Thiên Bảng, ông đặt một loại tín niệm liều chết dâng hiến trút toàn bộ tiềm năng nội lực, tinh thần, huyết khí và thậm chí là cả tinh hoa mệnh cách, hạt chân khí cuối cùng.

Hạt chân khí bổn nguyên này một khi mất đi sẽ coi như tu vi tận phế, tuổi thọ triệt hao, nó là tiên thiên mệnh lực ý nghĩa sinh tồn của một sinh linh trong thiên địa, thứ này ẩn hàm cả nhân quả nghiệp lực của một người.

So về hi sinh thì author không thể sánh bằng sự triệt để của Alan, tuy nhiên sự triệt để này của Alan lại không bằng được Vũ Thiên Hạo.

Và thứ ông nhận được cũng vì thế mà càng to lớn hơn nhiều, tại vì mệnh cách trút vào bảng thì cùng đồng nghĩa với cùng Sơn Hải Đồ ký lên khế ước, từ nay linh hồn hóa tinh tú vĩnh sinh bất diệt, nhục thể nhập hư không thủy hỏa bất xâm, mệnh cách nhập thần thiên thoát khỏi thiên địa trói buộc.

Một bước đăng Thiên.

"Uỳnh.....uỳnh...." Thần Thiên Bảng rung lên dữ dội sau đó, một đạo kinh khủng hạo nhiên chánh khí nổ tung trong không gian, thiên không giáng xuống xuân lộ.

Thân thể Vũ Thiên Hạo chậm rãi mờ đi giống như mất đi sự chân thực, cái bóng dưới đất cũng không còn tựa như nhập vào quang minh, sau đó ông ta trong ngơ ngác phiêu phù lên không.

"Tiên thiên....là tiên thiên tông sư cảnh giới...ta rốt cuộc đã tấn cấp, Vũ gia...rốt cuộc có hi vọng...con ta từ nay có tương lai..."

Một giọt lệ nóng rơi xuống, không có ai biết trong lòng ông trước kia có bao nhiêu uất ức nhưng mà bây giờ dĩ nhiên là đã được hóa giải.

Trên bảng hiện lên tên ông làm 2 lão đầu kia nhìn tới

"Hạo tiên sinh...chúc mừng..chúc mừng ngài, ba chúng ta từ nay là đồng môn...có khó khăn gì xin cứ nói, Alan tuyệt đối hết mình giúp đỡ"

"Đúng vậy, Hạo tiên sinh tính luôn cả phần của tôi đi...nếu có khó khăn, dù có vận dụng đến lực lượng Thập Tự Giá cũng quyết giúp ngài đến cùng"

Khác nhau cách cống hiến

Sẽ khác nhau về tiên duyên

Khác nhau về lợi ích cũng khác nhau cả về địa vị

Vũ Thiên Hạo bây giờ chính là người có địa vị cao nhất.

Trong Thần Thiên Cung này, chỉ cần là kẻ có địa vị cao thì tương lai nhất định sẽ càng rộng càng xa, thực lực càng mạnh càng cường

Đó là điều chắc chắn không chút nào nghi ngờ.

"Yên tâm...nhất định..." Thiên Hạo cười vui vẻ

"Các vị có hứng thú muốn vào thăm Tiên Cung không ?"

"Dĩ nhiên....hahahaha"..